Chương 57

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lễ Tình Nhân đi qua, tất cả mọi người ở Hogwarts đều phát hiện Harry Potter - Kẻ Được Chọn của bọn họ đã hoàn toàn vứt đi mắt kính của mình, hơn nữa gương mặt của Kẻ Được Chọn bị phá huỷ bởi cặp kính rách nát kia, trên thực tế lại không tệ tí nào.

Phát hiện này khiến mọi người trở nên hưng phấn, một vài người xoa cổ tay, một vài người lại cực kỳ thất vọng. Kẻ Được Chọn bỏ đi mắt kính, Hogwarts lại có thêm một vị đẹp trai đáng yêu, việc này đối với rất nhiều người là việc cực kỳ tốt. Nhưng, chỉ đối với những người có tâm tư kín đáo.

Hơn nữa với những nữ sinh, nam sinh có ý định gì đó, việc Kẻ Được Chọn vứt đi mắt kính sau ngày Lễ Tình Nhân chứng tỏ họ đã không còn hy vọng nữa.

Kết quả là hiện tại mỗi lần Harry đi trên hành lang, đều thường xuyên nhận được vài ánh mắt chứa ý nghĩa cực kỳ phong phú, hưng phấn, ngưỡng mộ, thưởng thức, tiếc nuối, đôi khi còn mang theo một chút ai oán.

Điều này là nguyên nhân trực tiếp dẫn đến việc hiện tại Harry thường xuyên phải cô đơn chiếc bóng trên hành lang, dù sao thì, đến ngay cả người hay nói đến tinh thần chính nghĩa và có thần kinh thô như Ron cũng không muốn đi cùng với cậu nữa, cảm giác mỗi ngày đều bị người khác nhìn chằm chằm cũng không dễ chịu mấy, dù cho trong lòng mọi người đều biết rõ Harry mới là người bị hại và nguồn gốc của của tai hoạ, nhưng dù chỉ bị ảnh hưởng thì cũng không ai thích bị người khác theo dõi mỗi nhất cử nhất động của mình.

Bản thân Harry cũng cực kỳ không thích, cảm giác này như việc mọi người đột nhiên biến thành Colin Creevey vậy, điều đáng mừng duy nhất là mọi người cũng không thích chụp ảnh Harry Potter như cậu ta.

Cũng may là tình trạng này cũng không kéo dài quá lâu, dù sao thì nếu nghiêm túc đánh giá thì Harry cũng không phải loại hình nghiêng thành đổ nước, lúc đầu được chú ý quá mức cung. Chỉ vì mọi người cảm thấy mới mẻ mà thôi

Chờ đến tháng ba, trên cơ bản Harry đã có thể đi lại tự do trên hành lang mà không tưởng rằng mình là động vật thần kỳ nào đó. Đương nhiên cũng không phải tất cả mọi người đều từ bỏ việc chú ý và làm phiền Harry, ví dụ như Colin luôn ôm theo camera của cậu xuất quỷ nhập thần, mà cô nàng Romilda Vane dường như cũng học được kỹ xảo từ Colin mà xuất hiện ở nơi có mặt Harry, mà thứ cô ấy cầm đương nhiên không phải là camera mà là đồ ăn vặt, điều đầu tiên khi nhìn thấy Harry là tặng đồ cho cậu, mà chiếm đa số là chocolate.

Ký ức về những gì xảy ra ở đời trước vẫn còn rất mới mẻ với cậu, nên đương nhiên Harry sẽ không dại dột mà nếm thử những món quà được đóng gói không tệ đó, cậu giấu chúng thật kỹ, để phòng ngừa Ron luôn có hứng thú với việc ăn uống sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng chỉ vì một viên chocolate.

Thậm chí Harry còn tự hỏi một chút, có lẽ cậu có thể gửi hết đống bánh kẹo này đến cho Voldemort làm đồ ăn vặt, như vậy có lẽ bọn họ thật sự sẽ giảm bớt không ít chuyện.

Bất quá cuối cùng thì ý tưởng này đã bị Harry bóp chết vì nó có tính khả thi quá thấp, không phải nói việc Voldemort có thật sự ăn mấy món đồ ngọt không rõ lai lịch hay không, cho dù vị Chúa Tể Hắc Ám mà người khác chỉ cần nghe đến thôi đã sợ vỡ mật này thật sự là một người yêu đồ ngọt, thì Harry cũng không cho rằng đám cú mèo sẽ tìm được vị trí lẩn trốn của hắn.

Hơn nữa, cho dù cú mèo có thật sự tìm được, thì Harry cũng không đành lòng để mấy con chim vô tội đó chỉ vì giúp người khác tặng đồ ăn vặt mà rơi vào miệng rắn, dù sao thì, Nagini có lẽ thật sự không có hội ăn được một con cú mèo mạnh khoẻ.

Vì vậy, Kẻ Được Chọn một bên cực kỳ không tình nguyện mà nhét đống bánh kẹo dường như là vô hạn đó vào túi không gian, một bên chuẩn bị cho những việc sắp xảy ra trong tương lai.

Đó sẽ là một trận đánh ác liệt a. Harry vừa giấu túi đồ ăn vào Phòng Yêu Cầu vừa nghĩ.

Trong lúc Harry đang đau đầu vì nhóm người hâm mộ cậu, thì giáo sư Snape lại đang bận rộn với việc trừ điểm.

Trong khoảng thời gian này, không chỉ có nhóm Gryffindor gặp xui xẻo mà đến cả các Ravenclaw luôn luôn uyên bác không tranh với đời cũng phát hiện số lượng đá quý của họ đang lấy tốc độ mà người khác có thể nhìn thấy mà giảm xuống.

Mà làm một Slytherin hợp cách, Severus quyết không cho phép có người động tay động chân với vật thuộc sở hữu của mình, đó là sự khiêu chiến với tôn nghiêm của anh. Đồng thời, bản thân Severus còn là một người cực kỳ bênh vực người mình hơn nữa còn là người mang thù.

Vì thế, trong mắt của giáo sư Snape, cô nàng Ravenclaw - Cho Chang dám mơ ước người của anh, làm Harry không vui, hơn nữa còn suýt phá hỏng ngày Lễ Tình Nhân của bọn họ. Đó là sự khiêu chiến nghiêm trọng với điểm mấu chốt của giáo sư, vì thế khoảng thời gian sau ngày Lễ Tình Nhân. Cô nàng Cho Chang được săn đón trong Ravenclaw luôn phải trải qua thời gian cấm túc sau mỗi buổi học, điều này khiến cho cô nàng hiểu rõ Hogwarts không kém gì nhân viên quản lý là Flich. Mặc dù điều này đã thoả mãn sự hiếu kỳ của một Ravenclaw, nhưng xét thấy phần thoả mãn này phải đánh đổi từ việc phải quét dọn từng ngóc ngách của lâu đài mới có được, Ravenclaw trẻ tuổi đối với việc này cảm thấy không có chút vui sướng nào.

Cho đương nhiên biết được tại sao mình lại rơi vào thảm cảnh này, dù sao thì nếu không có lý do, thì giáo sư Snape cũng không thể chỉ vì cô nhặt đũa phép rơi trên đất lên mà phạt cô lau sạch tất cả khung ảnh trong lâu đài a, huống chi Cho cũng biết rõ việc mình làm sẽ chọc giận giáo sư Snape.

Cô nữ sinh nhà Ravenclaw chịu thương chịu khó hoàn thành công việc lao động của mình, đồng thời tiếp tục ôm ảo tưởng về Harry Potter.

Có lẽ cuối cùng Harry cũng sẽ phát hiện ra giáo sư Snape là người tàn nhẫn hung ác như thế nào, sau đó cậu ấy sẽ rời khỏi người đàn ông kia mà nhìn về phía người vì cậu ấy mà phải chịu khi dễ là mình. Trong khoảng thời gian lao động chăm chỉ, Cho thường ôm ảo tưởng không thực tế hoàn toàn trái ngược với hình tượng cô nữ sinh Ravenclaw nghiêm cẩn hiếu học.

Nhóm Ravenclaw cũng cực kỳ bất mãni với hành vi không công bằng rõ ràng kia của giáo sư Snape, nhưng xét thấy nhóm Gryffindor đã sống trong sự bất công của giáo sư độc dược lâu như vậy mà cũng không có bất cứ cải thiện nào, các ưng nhỏ tương đối ôn hòa đương nhiên cũng không thể tìm được cách để giáo sư độc dược khủng bố biến thành một giáo sư ôn hòa chu đáo trong thời gian ngắn được.

Giáo sư Snape xem nhẹ sự bất mãn của nhóm Ravenclaw như cách anh phớt lờ sự phản kháng của nhóm Gryffindor.

Vào lúc Draco Malfoy đang tụ hộ cùng những người bạn Gryffindor của mình trong Phòng Yêu Cầu, cũng đưa ra ý kiến của mình về hiện tượng này.

"Được rồi, Harry, điều này chứng minh cha đỡ đầu rất coi trọng cậu." Draco nói.

"Nhưng việc này là không công bằng với Cho, nghĩ lại xem, cô ấy phải dọn sạch toàn bộ lâu đài, lần trước cô ấy còn nói với mình là số tro bụi mà cô ấy quét ra từ một phòng học bỏ trống ở tầng năm có thể xếp cao bằng một người." Harry lẩm bẩm lầm bầm nói.

Không phải là cậu thật sự bất mãn với cách làm của Severus, nhưng nghĩ đến cuộc sống tại Hogwarts ở đời trước của cậu cũng đã chịu sự đãi ngộ đặc biệt này của giáo sư độc dược, Kẻ Được Chọn đến bây giờ trong lòng vẫn còn sợ hãi cực kỳ đồng tình với người còn thê thảm hơn cậu là Cho.

"Ừ, cậu nói rất đúng, Harry." Ron đang chìm trong bài tập của môn Tiên Tri giãy giụa lên tiếng.

Harry ghé sát đầu vào Ron, phát hiện anh bạn Gryffindor đáng thương sẽ bị chôn vùi trong đống tro bụi cao bằng người vào ngày thứ ba sắp tới, mà nguyên nhân là từ sự dịch chuyển lệch hướng của Sao Mộc.

Draco dùng nhướng mày một cách rất Malfoy, không nói gì.

Hermione ngẩng đầu lên từ phép tính của môn Tiên Tri, thương hại mà nhìn Harry một cái.

Harry không hề nhận ra điều đó mà lại nhớ đến bài tập môn Tiên Tri của cậu vẫn chưa làm xong, vì thế cậu lôi ra tấm da dê đang viết dở từ túi sách, nghĩ nghĩ, trên đó viết cuối tuần sau vì Sao Kim sẽ chiếu sáng cực kỳ chói lọi, nên cậu sẽ bị một con Koala đến từ Albania đuổi chạy khắp sân Hogwarts.

"Nhưng mà, Koala ở Albania thậm chí còn sẽ không leo xuống khỏi cái cây của mình, càng đừng nói đến chuyện nó đuổi theo cậu chạy khắp sân." Hermione nghiêm túc nói với Harry.

"Ồ, mình nghĩ chỉ có như vậy mới có thể chứng minh được mình xui xẻo đến mức nào, giáo sư Trelawney sẽ thích điều đó." Harry không hề để ý mà nói, sau đó tiếp tục vắt óc suy nghĩ về chuyện xui xẻo mà sắp tới cậu sẽ gặp phải.

Việc này cũng không phải là chuyện dễ dàng gì, lúc trước Harry và Ron đã làm rất nhiều bài tập môn Tiên Tri, cho dù hai người có giỏi bịa đặt như Lockhart, thì cũng rất khó để nghĩ ra chuyện xui xẻo như vậy nữa.

Hai con sư tử nhỏ vò đầu bứt tai mà viết cho xong bài tập môn Tiên Tri của mình, thậm chí Harry bắt đầu nhớ đến cặp mắt kính của mình, dù sao, có cặp kính kia thì cậu cũng sẽ có thể bịa ra rất nhiều câu chuyện nữa.

Draco không chịu được bộ dáng mặt ủ mày ê của hai Gryffindor, quý tộc nhỏ Slytherin hu tôn hàng quý mà kéo ghế ngồi xuống bên cạnh Ron, giúp đỡ hai Gryffindor cạn kiệt ý tưởng.

Hermione cực kỳ bất mãn với việc này, nhưng khi suy xét đến tình huống của giáo sư Trelawney, cuối cùng cô phù thuỷ nhỏ vẫn không nói gì.

Harry và Ron rất hài lòng với việc này, phương thức tư duy mang phong cách Slytherin của Draco đã cho họ rất nhiều phương hướng để suy ngẫm.

Cho nên có thể nói, xét theo nhiều phương diện thì việc có một người bạn Slytherin là việc đáng để ăn mừng. Người đã từng lì lợm la liếm kéo người ta làm bạn với mình như Harry không kiềm lòng không được mà nghĩ rằng lúc đó mình thật sáng suốt.

Mà vào buổi tối, Harry liền cảm giác cực kỳ hối hận khi trong danh sách bạn thân của cậu có cái tên Draco Malfoy.

Quý tộc bạch kim nhỏ mang những lời cậu đã nói trong Phòng Yêu Cầu thuật lại toàn bộ cho cha đỡ đầu của cậu ta, vì thế Harry không thể không dành cả một buổi tối vừa giả ngoan bán manh mới làm giáo sư độc dược của mình miễn cưỡng nguôi giận, nhưng cuối cùng vẫn không thể ngăn cản được cuộc sống thê thảm ở Hogwarts của Cho Chang, cuối cùng cô gái đáng thương kia cũng từ bỏ Harry, hơn nữa còn xuất hiện tật xấu là cực kỳ sợ hãi mỗi khi nhìn thấy giáo sư Snape.

"Mình nói này, đó cũng không phải chuyện gì to tát lắm, cậu nhìn xem, ngoại trừ cậu thì toàn bộ học sinh của Hogwarts đều cảm thấy không thoải mái khi gặp giáo sư Snape." Sư tử nhỏ tóc đỏ không hề để ý nói.

Những Harry vẫn cảm thấy rất có lỗi với Cho Chang, vì thế cậu luôn tìm cách tác hợp cho cô ấy và Cedric, hơn nữa cũng chân thành hy vọng ở đời này hai người họ có thể có được kết quả tốt đẹp.

Mà cùng lúc đó, chương trình phụ đạo một Phòng chống nghệ thuật hắc ám một kèm một của Snape và Harry vẫn tiếp tục diễn ra, trong những buổi phụ đạo sau giờ học đó, Snape vẫn hà khắc như trong lớp dạy độc dược.

Harry bị châm chọc đến thương tích đầy mình nghi ngờ là chỉ cần Severus tiến vào hình thức dạy học thì luôn có dáng vẻ như vậy, cho dù anh ấy dạy độc dược hay phòng chống nghệ thuật hắc ám, thì nhóm Gryffindor và nhóm Slytherin, hay cả Harry cũng không ảnh hưởng gì đến việc anh phát huy thiên phú châm chọc của mình.

Mà Draco thân là con đỡ đầu của Severus thì lại có cái nhìn khác về việc này, cậu ta cho rằng ngoại trừ khi đối mặt với Harry, cho dù không lâm vào hình thức dạy học thì ngài Snape cũng sẽ không khẩu hạ lưu tình với bất kỳ ai, cho dù người đó là một Slytherin.

Mà Draco - người đã chịu rất nhiều sự chấn thương tâm lý đến từ cha đỡ đầu xem đây là cái cớ để cướp lấy viên kẹo mật ong cuối cùng trong buổi huấn luyện bốn người của họ, sau đó lại bị đánh bại bởi ánh mắt khát vọng của Ron mà đưa nó cho cậu ta.

Mà việc học Animagus của Harry cũng đã có bước đột phá lớn, nhưng dựa vào một vài dấu vết để lại, cho dù là Sirius hay Severus kể cả bản thân Harry đều phát hiện hình dạng Animagus của cậu không phải động vật móng guốc như James Potter, cũng không phải loài chim như thần hộ mệnh của cậu.

Tất cả mọi người đều đoán Animagus của Harry hẳn là một sinh vật họ nhà mèo.

Harry cảm thấy không thoải mái với điều này, thần hộ mệnh của cậu đã biến thành ưng giống Severus, mà Animagus thì lại có vẻ là động vật họ mèo, bây giờ cậu đã không có bất cứ liên quan gì với hình dáng hươu cái đã theo cậu nhiều năm, điều này làm Harry cảm thấy cực kỳ không quen.

Đối với việc này, Severus lại bất mãn mà nhướng mày, nói "Không lẽ em định làm Harry Potter theo sau James Potter cả đời hay sao? Tôi không cảm thấy một Gryffindor có hình dạng Animagus là động vật họ mèo thì có gì không ổn cả."

Lúc này Harry mới thoát khỏi sự rầu rĩ không có ý nghĩa kia, hơn nữa còn cho rằng việc có hình dạng Animagus là một con sư tử cũng là một việc không tệ.

Đương nhiên, Severus có sự nghi ngờ với điều này, anh không nhìn ra được người yêu của mình có chỗ nào giống với một con sư tử uy vũ hùng tráng cả, nhưng Bậc thầy độc dược cũng sẽ không nói ra suy nghĩ của mình để tránh đả kích đến Harry. Dù sao thì, bản thân Severus cũng không muốn đối mặt với một Kẻ Được Chọn ngày nào cũng rầu rĩ không vui.

Mà Peter và vợ chồng Lestrange vẫn chưa bị bắt, ngẫu nhiên thì Nhật Báo Tiên Tri sẽ đăng một ít tin tức về sự xuất hiện của họ ở một nơi cách xa Hogwarts, nhưng cho dù là cụ Dumbledore cũng cho rằng hiện tại bọn họ có thể uy hiếp được bất cứ ai ở Hogwarts.

"Thầy nghĩ bọn họ sẽ chờ một thời cơ tốt hơn." Cụ hiệu trưởng vừa uống trà mật ong vừa nói.

Harry đồng ý với điều này, hơn nữa cậu làm lơ vẻ mặt ai oán của cụ lúc cậu rời đi, kiên quyết cầm đi bình mật ong anh đào phiên bản giới hạn của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro