Chương 69

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 69

Sau khi Tham Lãng từ Đại Đinh về, liên tục hắt hơi hai ba lần, sau đó nước mũi bắt đầu chảy ra, hình như bị cảm nhẹ, không biết có phải do tối qua náo loạn đổ mồ hôi cả người, đem người yêu quấn trong chăn còn chính mình để không.

Lúc 2h30 chiều, đạo diễn Lý Lệ của Hằng Ảnh gọi điện và thông báo rằng bộ phim có sự tham gia của Minh Hiên đã xác nhận ngày khởi chiếu và có thể sẽ đi vào phía nam để quay địa điểm.

"Có một vai vẫn chưa chọn được, đó là bạn diễn của nữ chính. đó là một anh chàng đeo kính hiền lành, đẹp trai," Lý Lệ nói. "Nhìn qua có chút tà khí. Diễn viên thử vai ở đây không có cảm giác gì cả, Tham Lãng, cậu đến thử xem sao?"

Mấy tháng nay, Lý Lệ cùng Tham Lãng trò chuyện vui vẻ.

Theo lời của Thương Vũ Hiền, cả hai người đều thích nói những điều vô nghĩa, trò chuyện khắp nơi trên thế giới, từ A đến B, từ B đến C, và C dường như có liên quan đến A.

Tham Lãng là loại người có tư duy khác biệt mạnh mẽ, mỗi lần đọc truyện đều nghĩ ra những điểm thú vị, sau đó cùng Lý Lệ thảo luận, thậm chí còn vẽ kịch bản cảnh sao cho thú vị hơn. Đôi khi Thương Vũ Hiền cũng tham gia thảo luận, nhưng anh thấy Tham Lãng có vẻ thích hợp với công việc "nhà sản xuất" hơn chính mình.

Đối với Tham Lãng mà nói, áp lực công việc của Hằng Ảnh hình như càng lớn, dù sao cũng là khoản đầu tư hàng trăm triệu, Vũ Hiền mặc dù đã giao quyền cho cậu, nhưng cậu cũng không muốn dùng tiền lãng phí.

Lý Lệ giới thiệu ngắn gọn nhân vật "tình nhân" cho Tham Lãng, đồng thời gửi nguyên tác cho cậu, nói muốn thử sức bằng cách quay một bộ phim cổ trang có đại nữ chủ, đồng thời hỗ trợ cậu chọn kịch bản.

Tham Lãng tính toán thời gian khai máy, cũng chính là lúc Thương Vũ Hiền đi công tác, "Đóng vai phụ cũng được, nhưng tôi phải báo cáo với Thương tổng một chút."

Lý Lệ đầy mong đợi nói: "Tốt nhất là sớm quyết định đi. Sau khi xác nhận xong thì đi thẳng đến hiện trường. Cảnh quay có thể phải quay ở Hàng Châu."

Hai người cúp điện thoại, Tham Lãng mở hộp thư tải nguyên tác về.

Nhìn về phía căn phòng nhỏ màu đen, một cuộc họp với nhà cung cấp đang diễn ra ở đó trong hơn nửa giờ.

Sau khi hoàn thành xong ba phần kế hoạch, Tham Lãng ngồi vào bàn làm việc bắt đầu đọc nguyên tác, trước đây cậu chưa bao giờ nghiêm túc đọc tiểu thuyết về đại nữ chủ, hơn nữa còn là cung đấu, cuộc chiến khiến cậu hoa mắt chóng mặt.

Cuốn sách này được viết rất nghiêm ngặt, ngay cả chiếc nhẫn nữ cũng được tham khảo.

Tham Lãng đọc rất nhanh, hơn nữa cậu có một thói quen mà không thể nói là tốt hay xấu, mỗi khi gặp một từ không biết hoặc một lời ám chỉ nào đó mà cậu không hiểu rõ, cậu sẽ tra cứu trên mạng, thế nên cậu thường xuyên gặp rắc rối, thỉnh thoảng đọc các tài liệu tham khảo trên bách khoa toàn thư, rồi lật tìm những cuốn sách khác có liên quan để đọc, vì vậy cậu đã dành một thời gian dài để đọc Kinh Đức hạnh, phép tác phụ nữ, và giới luật phụ nữ.

Việc đọc và kiểm tra này kéo dài trong một giờ.

Tham Lãng ngơ ngác nhìn đồng hồ một lúc, đem mình nhập làm nhân vật trong truyện, nhất thời không thể thoát ra được.

Đáng tiếc người được cậu nhập không phải là nữ chính mà là thiên hạ chi chủ, hoàng đế.

Ừm, chỉ cảm thấy mình đơn độc, mệt đến trọc đầu, trong tam phủ lục viện không có người tốt, tranh đi đấu lại, không có chân tâm, còn dám đòi phong thưởng? Tham Lãng nhìn thấy cảnh tượng này, tưởng là trò vui, tưởng mình đang xem kịch lớn, nhưng khi nhìn thấy hoàng hậu của mình quan hệ với cậu, nhất thời nổi giận, choáng váng, không thể chịu đựng được nữa, tất cả những gì cả thể nghĩ đến là đỉnh đầu xanh tươi của mình.

Mẹ nó? !

Hoàng hậu của tôi đã lừa dối chính mình?

Bởi vì ngay từ đầu cậu đã thay thế hoàng hậu bằng Thương Vũ Hiền. Nhân vật Hoàng hậu được thiết lập cũng rất nghiêm túc với bên ngoài, đối với mình thâm tình, nội liễm mà lại thận trọng, rõ ràng là bạn lữ chân tình, làm sao có thể lừa dối chính mình?

Mẹ khiếp, Lý Lệ đã cho cậu xem cái quái gì vậy? !

Đừng bắn! Chuyện không lành mạnh này có thể dựng thành phim truyền hình? Dùng tiền để thoát tội còn có thể làm ầm ĩ, nàu là tiêu tiền để chuốc lấy rắc rối.

Quá mải mê xem kịch, Tham Lãng đột nhiên đứng dậy khỏi ghế, sợ hãi đến mức Lillian suýt đánh rơi cốc nước trên tay.

Tham Lãng đứng dậy đi tới: "Thương tổng còn họp sao?"

"Ừm." Lillian nhẹ nhàng trả lời.

Tham Lãng thuận miệng hỏi: "Bộ phận nào đang họp?"

"...Là...nhà cung cấp..."

"Lâu như vậy."

"Ừm." Lillian do dự một lúc, trao đổi ánh mắt với những yêu tinh xung quanh cô, đến cùng không nói tiếp.

Lý Lệ lại gửi cho cậu một tin nhắn WeChat khác: "Quyết định chưa?"

Tham Lãng: "Chờ một chút, phần diễn xuất chắc chắn không có vấn đề gì, nhưng đừng nghĩ đến vở kịch cung đình đó, tôi sẽ không trả một xu nào, trừ phi kịch bản thay đổi, hoàng hậu sẽ không bao giờ lừa gạt hoàng đế."

Lý Lệ: "Đại ca, ngươi trọng điểm sai rồi, đây là đại nữ chủ, hoàng hậu chỉ là vai phụ mà thôi."

Tham Lãng: "Tôi không quan tâm, nữ chủ múa thế nào không quan trọng, nhưng hoàng hậu của tôi nhất định phải hết lòng vì tôi."

Lý Lệ: "............"

Đ.m.

Nhập diễn.

Lần trước nhập chính là Mary Sue, lần này là hoàng đế?

Lý Lệ: "Vâng, thưa bệ hạ, để tôi hỏi biên kịch."

Tham Lãng: "Ừm."

Tham Lãng nán lại trước cửa căn phòng tối rất lâu, cuộc họp của Thương Vũ Hiền bên trong vẫn chưa kết thúc, Linda và Tiểu Viên ra vào nhiều lần, pha cà phê và lấy tài liệu, thỉnh thoảng mở cửa ra cũng có thể nghe thấy âm thanh phát ra từ phòng họp.

Thế là cậu quay người đi vào phòng trà, uống một tách cà phê, ngồi trên ghế sô pha cạnh chậu cây, ngẩng đầu nhìn những chiếc lá xanh to trên đầu, chán ghét trốn đi, ngồi sau cột chịu lực. .

Ghét màu xanh lá cây, xanh một lần trong đời là đủ rồi.

Cậu còn chưa uống xong cốc cà phê thì đã nghe thấy tiếng cửa mở, đám người Linda bước vào, đồng thời còn có thể nghe thấy tiếng trò chuyện.

"Nhìn thấy không?"

"Chà, cô ấy quả thực rất xinh đẹp. Các ngươi có thấy cách cô ấy nhìn Thương tổng rất kỳ lạ không?"

"Cô ấy vẫn chưa kết hôn. Một người phụ nữ mạnh mẽ như Lý tổng chắc chắn được rất nhiều nam nhân xung quanh theo đuổi."

"Kiểu phụ nữ đó rất dịu dàng, bá đạo tổng tài yêu tôi, chỉ cần cô ấy bằng lòng thì tất cả đàn ông đều sẽ yêu cô ấy. Thương tổng của chúng ta không phải là loại biến thái như vậy."

"Khi giao tài liệu, ánh mắt cô ấy rất sâu thẳm, quyến rũ, thậm chí còn cố ý chạm vào tay Thương tổng. Chắc chắn cô ấy đã nhìn thấy Thương tổng đang đeo một chiếc nhẫn, nhưng cô ấy không coi trọng."

"Tôi cũng cảm thấy cô ấy có vấn đề, nhưng Thương tổng lại không phát hiện ra sao?"

"Không phát hiện thì tốt hơn. Hãy để cô ấy phấn khích và tự mình hành động."

"Tham ca làm sao bây giờ? Tham Tham đẹp trai như vậy, các ngươi nói xem, Thương tổng sẽ có hứng thú với phụ nữ không?"

"Suỵt, đừng nói nữa. Đừng dính vào chuyện này."

Ba người phụ nữ cầm cà phê đi ra ngoài, không lâu sau, Thạch Lỗi Lỗi đi vào, thăm dò gọi: "Tham Lãng có ở đây không?" Tham Lãng ngồi trong góc không nói một lời.

Tham Lãng: "............"

Nói thế nào?

Cuộc sống thường thú vị hơn kịch.

Oh shit.

Giả vờ như không nghe thấy?

Chuyện này mà quan tâm thì nhìn có vẻ hẹp hòi; còn không quan tâm, trên đầu có nguy cơ xanh."

Một lúc sau, Tham Lãng từ phòng trà đi ra.

Sau khi ngồi vào bàn làm việc đợi một lúc, đám yêu tinh xung quanh nhận thấy sắc mặt cậu không được tốt lắm, đều hỏi chuyện gì đã xảy ra. Tham Lãng đơn giản nói rằng Hằng Ảnh có chút việc gấp, cần Thương tổng gật đầu.

Các tiểu yêu tinh trao đổi ánh mắt với nhau.

Cơ hội tốt.

Nhân cơ hội này, để Tham Lãng tiến vào căn phòng tối, cho dù không nói gì, chỉ cần ngồi bên cạnh Thương tổng cũng được, liệu nữ tổng tài có thấy khó mà lui không?

Lillian là người đầu tiên lên tiếng, cô gọi trong nhóm của phòng thư ký: "Viên tỷ, Tham Lãng có việc gấp, Thương tổng có rảnh không?"

Tiểu Viên vội vàng trả lời: "Thương tổng và công nghiệp Lâm Đại Lý tổng đang ở trong phòng họp, lát nữa sẽ cùng cô ấy uống trà chiều, bàn bạc chuyện hợp tác quý sau."

Nhóm tiểu yêu tinh: "..."

Sợ nhất là không khí im lặng.

Trong nhóm rất lâu không có ai trả lời.

Không có ngoại lệ, nhóm tiểu yêu tinh vô thức nhìn vào danh sách các thành viên trong nhóm.

Vâng, có hai vị đại phật trong nhóm.

Tham Lãng và Thương tổng đều ở trong nhóm.

Tiểu Phương đang ở làng Đào Viên sắp xếp chuyến công tác của tổng giám đốc, Tiểu Viên bận rộn sứt đầu mẻ trán, khi tỉnh táo lại, cô nhận ra đây không phải là "nhóm thứ hai" và đã quá muộn để "hủy bỏ".

Lý tổng là nữ CEO trẻ đẹp nhất, Tham Lãng hẳn cũng biết điều đó phải không?

Nói cách khác, Tham Lãng hiện tại đã biết Thương Vũ Hiền đang đối phó một nữ nhân.

Một lúc sau, Thang Viên Viên, "lương tâm của ngành thư ký", giải thích rất có trách nhiệm: "Công nghiệp Lâm Đại là nhà cung cấp máy lọc nước quan trọng cho Hằng Thương. Doanh số bán hàng trong quý đầu tiên rất đáng kể và chúng tôi sẽ bắt đầu công việc kinh doanh mới ở Hằng Thương trong quý tới."

Hehe.

Tham Lãng thấy thế, đứng dậy, kéo cà vạt, đi về phía phòng vệ sinh.

Lilian vội vàng gọi cậu: "Tham ca, anh đi đâu vậy?"

Tham Lãng khóe miệng cong lên: "Dọn dẹp một chút."

Lilian: "Dọn dẹp cái gì?"

Tham Lãng: "Ngươi đoán xem?"

Nói xong, cậu biến mất ở góc hành lang.

Đám yêu tinh đều tỏ ra bối rối, nhóm WeChat lập tức bùng nổ, ngươi một lời ta một câu, báo cáo hành động của Tham Lãng, gọi cho Thương tổng, gọi cho Viên tỷ, bà chủ đã phát hiện ra, mau đến dập lửa.

Một lúc sau, Tham Lãng ra khỏi phòng vệ sinh, đi thẳng vào phòng tối.

Thạch Lỗi Lỗi: "Các ngươi vừa mới nói, Tham Lãng đi đâu?"

Lillian: "Căn phòng tối."

Thạch Lỗi Lỗi: "Cầm thú đi đối phó Thương tổng?!"

Mọi người: "..."

Nhóm WeChat lại im lặng.

Ngay sau đó, hai câu trả lời xuất hiện trong nhóm——

Thương Vũ Hiền: "????"

Tham Lãng: "!!!!!!"

(Cầm... thú...)

Thương Vũ Hiền: "Tôi ra ngoài."

Thương Vũ Hiền: "Ngươi nói cái gì, muốn đối phó tôi?"

Thương Vũ Hiền: "Thạch Đầu, giải thích."

Tổng tài đã nổ súng ba lần liên tiếp.

[Cầm thú đã đi đối phó với Thương tổng]

Thạch Lỗi Lỗi đang ngồi trong văn phòng, ngón tay run rẩy muốn nhấn "Hoàn tác".

Oh SHIT! Bính âm! Bộ gõ!

Điều tôi muốn nói là, "Tự tay đối phó Thương tổng."

Đây là Chúa đang cố giết tôi.

Thạch Lỗi Lỗi: [Quỳ xuống.jpg]

Tham Lãng đi đến căn phòng tối, từ xa đã nhìn thấy cửa mở, Thương Vũ Hiền đang cúi đầu đứng ở cửa bấm điện thoại di động, Lý tổng ở bên cạnh mỉm cười nhìn anh, thấp giọng nói gì đó với anh, cùng đi về phía bên này.

Tham Lãng bình thường là một người lạc quan, khiến người ta có ấn tượng rằng không đứng đắn, bệ vệ quen rồi, thỉnh thoảng mới làm, có lẽ do tính tình Thương Vũ Hiền quá mức thận trọng, nếu như hai người bọn họ gắn bó với nhau như vậy thì sẽ chẳng có gì thú vị. Cuộc đời còn dài, khó mà quyết định có thể yêu hay không——

Dù vậy, Tham Lãng cũng nhận thức sâu sắc rằng người yêu bị người khác mơ ước cũng vẫn là nhạy bén cảm giác được..

Thương Vũ Hiền thì mơ hồ và một chút nhận thức cũng không có, anh ta không dịu dàng với phụ nữ, không lạnh lùng cũng không nóng bỏng, tuy nhiên, một số phụ nữ lại thích điều này ở đàn ông, càng thờ ơ càng tốt, càng phớt lờ cô thì càng muốn theo đuổi.

Tham Lãng với đôi chân và thân hình dài bước về phía hai người họ.

Lý tổng đang bước trên giày cao gót thì đột nhiên dừng lại, ngước mắt nhìn chàng thanh niên mặc vest.

Cùng lúc đó, Tham Lãng cũng bước chậm lại, nhìn Lý tổng, đôi mắt đào nở nụ cười.

Họ nhìn nhau trong hai giây và đồng thời né tránh tầm mắt.

Lý tổng khẽ cau mày, cô đã xem ảnh của chàng thanh niên này trên mạng, cậu ta có vẻ ngoài tuấn tú, nụ cười thân thiện, trông không giống một đứa trẻ béo ú hay một người khó đối phó, tuy nhiên, vừa rồi , cô lại cảm nhận được một luồng khí đen mạnh mẽ từ cơ thể cậu, và bị kinh sợ đến mức cảm thấy rất khó chịu.

Một tiểu võng hồng trên mạng có mối quan hệ bí mật với Thương Vũ Hiền?

Từ đâu sát khí tới lớn như vậy.

Chỉ là giao dịch thân xác thôi, nam nhân bên ngoài gặp dịp thì chơi thôi.

Người phụ nữ đột nhiên mỉm cười quay người: "Thương tổng nói người chịu trách nhiệm quảng cáo cho công ty tôi, tôi và anh ấy xuống tầng uống trà, anh có đi cùng tôi không?"

Thương Vũ Hiền nghe tiếng liền rời mắt khỏi điện thoại, sau đó nhìn thấy Tham Lãng đi tới: "Tôi đang gửi tin nhắn WeChat cho em, chúng ta cùng đi."

Tham Lãng nhếch lên khóe môi: "Được."

*

Nhìn bóng lưng đám người rời đi, Tham Lãng chỉnh đốn bộ dáng của mình trong gương.

Sau khi đi qua khu vực văn phòng và chuẩn bị đi thang máy xuống tầng dưới, Thạch Lỗi Lỗi bên cạnh kéo cánh tay cậu, nhìn Lilian rồi nhìn lũ yêu tinh từ mọi hướng đang tràn tới, bọn họ đều có vẻ lo lắng.

Lilian: "Tham ca, anh thật sự muốn xuống tầng sao? Người phụ nữ đó không có ý tốt, cứ mặc kệ cô ta đi."

Tham Lãng cười: "Vậy cũng không được."

Thạch Lỗi Lỗi nắm lấy cánh tay Tham Lãng, nói: "Cậu định làm gì?"

Tham Lãng lười biếng đi về phía trước, nhẹ nhàng cười nói: "Hoàng sa bách chiến xuyên kim giáp, không phá lâu lan chẳng rút quân" [Vương Xương Linh]

"Còn làm thơ, ngươi thật cợt nhả." Thạch Lỗi Lỗi chửi rủa, chần chừ buông tay áo cậu ra, "Đi cùng không giải quyết được cái gì, ngươi là đàn ông."

Tham Lãng dừng bước, tiến lại gần cô, nhỏ giọng nói: "Thạch tỷ, em lúc đó đã nghĩ con đường này có biết bao khó khăn, rồi mới quyết định đi cùng anh ta, sớm muộn gì em cũng sẽ phải đối mặt, sẽ còn nhiều chuyện như thế này nữa, không phải bởi vì tôi là đàn ông, mà phải nuốt cơn giận này vào bụng?

Thạch Lỗi Lỗi: "..."

Tham Lãng: "Không cần giải quyết, chỉ cần làm cho nàng buồn nôn một hồi là được."

Đại bảo bối không được bảo vệ và để người khác nhặt được?

Tiểu gia không phải là thân sĩ.

Khi đến quán trà trên tầng 10, đoàn người đã cùng Lý tổng đi tham quan tầng bán đồ gia dụng và đang ngồi trong phòng riêng trò chuyện.

Tham Lãng ngồi ở bên cạnh Thương Vũ Hiền.

Nhìn thấy chính chủ cuối cùng cũng bước vào, hai vị giám đốc đồng thời thở phào nhẹ nhõm, kiếm cớ rời đi - đây là điều Tiêu Viên đặc biệt giao phó trong nhóm, nhất định không được để Thương tổng ở một mình với phụ nữ để tránh những scandal không đáng có.

Trong phòng riêng chỉ còn lại ba người, trước tiên họ trò chuyện một lúc. Việc quảng cáo máy nước nóng Lâm Đại ở Hằng Thương là do bộ phận quan hệ công chúng và bộ phận tiếp thị phối hợp thực hiện, trước đó không phải Tham Lãng tiếp quản, Thương Vũ Hiền đơn giản nói qua một chút.

Chiếc ghế còn chưa kịp ấm lên thì điện thoại di động của Thương Vũ Hiền vang lên.

Anh nói: "Hai người nói chuyện trước đi, tôi xin lỗi một lát."

Tham Lãng: "..."

Anh thực sự một chút giác ngộ cũng không có, làm sao anh vẫn có thể an ổn làm việc trong thời điểm đẫm máu như vậy?

Tham Lãng biết Thương Vũ Hiền tổng cộng đã gặp người phụ nữ này năm lần, gặp mặt là để nói chuyện hợp tác, hiển nhiên, cho đến khi người phụ nữ này thật sự ra tay với mình, anh cũng không phát hiện được gì.

Sau khi điện thoại di động vang lên, Thương Vũ Hiền nói xin lỗi, để Tham Lãng cùng Lý tổng ở phòng riêng, đi ra ngoài nghe điện thoại.

Tham Lãng mỉm cười nhìn người phụ nữ đối diện.

Mái tóc đen dài thẳng, khoảng ba mươi bốn mươi tuổi, vẻ ngoài trẻ trung, một phụ nữ mạnh mẽ chưa kết hôn.

Ừm......

Tham Lãng vừa muốn nói, đối phương liền đi thẳng vào vấn đề.

Hơn nữa còn nói lời kinh người.

"Tôi yêu anh ấy."

Cô ấy nói.

Tham Lãng cho rằng mình nghe nhầm: "???Cái gì?"

Cô lặp lại: "Tôi nói rồi, tôi đã yêu Thương Vũ Hiền."

Tham Lãng khó hiểu mỉm cười: "Cho nên?"

"Tôi biết mối quan hệ của hai người là gì."

"Ồ, sau đó thì sao?"

Khóe miệng nữ nhân hiện lên một tia giễu cợt: "Tôi nói, tôi yêu anh ta, cậu nghĩ thế nào?"

Tham Lãng sửng sốt một lát, không khỏi cười lớn: "Tôi nghĩ thế nào? Cô vừa nói, tôi vừa nghe, tôi cũng không có ý kiến ​​gì."

Cô không thể tin được: "Cậu không quan tâm sao?"

Cậu bình tĩnh nói: "Quan tâm đến điều gì? Cô viết truyện cổ tích à?"

Cô không biết tại sao: "Cậu nói điều này là như thế nào?"

Tham Lãng uể oải ngả người ra sau, dựa lưng vào ghế và nhìn cô: "Yêu sao, có chuyện gì lớn? Sách nói chỉ ba chữ đến rồi đi: Tôi yêu em, tôi hận em, thôi quên đi, em ổn không, tôi xin lỗi." [Trương Tiểu Nhàn]

Cô nghẹn lại: "..."

Tham Lãng rót một tách trà, "Còn vấn đề gì không?"

Cô nhìn thanh niên lười biếng ngồi đối diện mình, cậu ta thực sự rất đẹp trai. Kể từ khi Thương Vũ Hiền rời đi, thái độ của cậu ta đột nhiên thay đổi, so với khí chất điển trai lúc trước, cậu ta có nét quyến rũ nam tính nhất định, nhược điểm duy nhất là cậu ta còn quá trẻ.

Cô không khỏi thắc mắc: "Bên ngoài đồn thổi rất nhiều, nói cậu ôm chân, nói anh ấy thích sắc đẹp, nói hai người là bạn tốt. Tóm lại, tôi không tin bất kỳ lời nào trong số đó. Rốt cuộc cậu làm thế nào cho anh ta phải phục tình?"

Tham Lãng nhướng mày: "Phục tùng?"

Cô nói thêm: "Tôi thấy cách anh ấy nhìn cậu khác với những người khác. Cậu làm thế nào mà khiến anh ta phải lòng cậu?"

"Ai biết được," Tham Lãng đặt tách trà trước mắt cô, "Phải lòng... tôi," chàng trai đột nhiên nhếch mép cười, khóe môi từ từ mở ra thành một vòng cung trêu chọc, Đôi mắt đào của cậu cũng cong lên cười: "Vấn đề này, chỉ có tôi và ga trải giường của anh ta mới có thể trả lời câu hỏi này cho cô."

Người phụ nữ nghẹn một lúc: "..."

Áp suất không khí xung quanh ngày càng thấp.

Tham Lãng đột nhiên ngừng cười, trong đôi mắt đào của cậu hiện lên một tia đỏ: "Trước khi anh ta kịp nhận ra điều gì, hãy thay đổi mục tiêu, tránh để tiền mất tật mang, mất hết vốn liếng, thậm chí làm ăn cũng bị thiệt hại." "

"Cậu đe dọa tôi?" Cô ngạc nhiên, cười nhạo một tiếng, "Cậu cho rằng anh ta nghiêm túc với cậu à?"

Tham Lãng: "Đương nhiên, chỉ nghiêm túc làm hai việc mỗi ngày."

Lý tổng: "Cái gì?"

Tham Lãng: "Cùng tôi làm tình, cùng các ngươi làm ăn."

Lý tổng: "............"

Thí nghiệm chiến đấu, không biết có hay không có tác dụng, Tham Lãng tinh nghịch suy nghĩ một chút, đột nhiên hỏi: "Cô quyết định rồi sao? Có muốn cùng tôi chia sẻ nam nhân không?"

Lý tổng: "????"

"Nói cách khác, cô muốn chia sẻ một người đàn ông với một người đàn ông?"

"..."

"Hay là cô sẵn sàng bị anh ta lợi dụng như một người đàn ông?"

"!!!!!!"

"Chúng ta đều là người lớn, tại sao không thẳng thắn hơn đi, người đẹp, cô đã được gột rửa khỏi những rắc rối với đồng tính luyến ái chưa?"

"............"

Không biết vì sao trong lòng cảm thấy khó chịu, nữ nhân đột nhiên đứng dậy, cau mày, nhìn chằm chằm Tham Lãng.

Thương Vũ Hiền đi vào, nhìn thấy cảnh này, có chút nghi hoặc hỏi: "Nói chuyện kết thúc sớm vậy?"

Tham Lãng cười đứng lên: "Chúng tôi nói chuyện rất vui vẻ, tôi về trước."

Người phụ nữ sắc mặt tái nhợt, ánh mắt quái dị, nghiêng đầu nhìn Thương Vũ Hiền hồi lâu: "Tôi cũng phải trở lại công ty rồi, Thương tổng, sau này có chuyện gì xin hãy liên hệ với trợ lý của tôi."

Thương Vũ Hiền gật đầu: "Tạm biệt."

Không hề bắt tay, người phụ nữ nhanh chóng bước ra khỏi phòng riêng.

Xem ra là sợ hãi, nếu không thì là ghê tởm chết đi được.

Tham Lãng nhìn bóng lưng cô: "Bảo bối, anh cảm thấy cô ấy thế nào?"

"Em bị cảm à?" Thương Vũ Hiền rót nửa tách trà nóng đưa cho cậu, "Cái gì thế nào?"

Tham Lãng nhận lấy, uống một ngụm lớn, bình tĩnh lại: "Nữ nhân kia, anh cảm thấy thế nào?"

Thương Vũ Hiền suy nghĩ một chút: "Hoàn hảo."

Tham Lãng: "..."

Tham Lãng cười nửa miệng, gật đầu với anh rồi đi ra khỏi phòng riêng.

Thương Vũ Hiền sửng sốt một lát, vội vàng đi theo cậu: "Ý tôi là, đó chính là khuyết điểm, một người quá hoàn hảo sẽ có chút giả tạo, không tốt, không có gì đáng để nhớ."

Tham Lãng: "Thật sao? Tôi có khuyết điểm gì?"

Thương Vũ Hiền: "Em không có khuyết điểm."

Tham Lang: "Vậy nên cung không đáng nhớ sao?"

Thương Vũ Hiền: "Không, em trong lòng tôi... chính là...ừm, Bạch nguyệt quang."

"Bạch nguyệt quang?" Tham Lãng dừng lại, không nhịn được cười: "Từ này khá thời thượng đấy," cậu lẩm bẩm như vậy, sau đó đột nhiên ghé vào tai Thương Vũ Hiền nói nhỏ: "Ý anh là, tôi giống như mặt trăng, nhìn qua trong sáng như nước, trên thực tế là loang loang lổ lổ?"

ThươngVũ Hiền: "..."

Tham Lãng đứng thẳng lên: "Bảo bối quá hại người, trái tim tôi hoang tàn như mặt trăng."

Thương Vũ Hiền: "Tôi không có ý đó..."

Tham Lãng cụp mắt nhìn anh: "Phương pháp dụ dỗ phá tường đông để sửa tường tây của anh không ai sánh bằng."

Thương Vũ Hiền cảm thấy ủy khuất: "Tôi không biết dỗ người..."

Tham Lãng gật đầu: "Tôi biết, anh cũng đừng miễn cường. Nếu anh còn tiếp tục cùng tôi như vậy, mặt trăng của anh sẽ bị người ta vây xem, hôm nay đã bị người vây ngắm đủ rồi."

Thương Vũ Hiền: "..."

Trong hành lang nhà hàng, hai người đứng ở một góc vắng vẻ, nhìn các nhân viên đang uống trà chiều ở sảnh phía xa mỉm cười và ném ánh mắt* về phía họ.

*贱贱的目光: đoạn này tác giả viết như này, mà t ko biết dịch sao cho đúng. kiểu ánh mắt của những người hóng hớt, những hủ khi nhìn OTP của m chít chít meo meo ý.

Nhóm WeChat thứ hai cũng đã bùng nổ.

Ai cũng biết nữ CEO có ý đồ không an phận với Thương tổng, khiến bà chủ không hài lòng.

Mẹ kiếp, cuối cùng cũng có người dám lật đổ nồi thức ăn cho chó này, cuối cùng cũng có người dám chen chân vào giữa hai người đó.

Thật điên rồ khi khiến mọi người mệt mỏi cả ngày!

Mọi người đều muốn biết đầu bà chủ nhà có xanh hay không. Chuyện gì sẽ xảy ra? Tuy nhiên, chúng tôi sợ nếu vợ chồng CEO thực sự cãi nhau thì mọi người sẽ không có được cuộc sống tốt đẹp. Cảm giác chờ đợi và đấu tranh này khá mâu thuẫn, khiến mọi người tò mò đều lộ ra một chút hèn mọn, căng thắng, lo lắng nhưng lại phấn khích, nhìn qua thập phần hung dữ, như thể đã ăn quá nhiều và không thể chen vào nhà vệ sinh.

Tham Lãng xoa xoa trán, đi về phía thang máy.

Không thể xanh được, nhưng người yêu của tôi lại bị phụ nữ thèm muốn, tôi cũng không biết phải tức giận ở đâu.

Cũng không biết đám thẳng nam đó giải quyết nó như thế nào.

Câu hỏi: Bạn gái tôi quá xinh đẹp, có nhiều đàn ông thích, lại có tình địch mỗi ngày muốn lợi dụng cô ấy, trong tình huống này tôi phải làm sao? Đang chờ trực tuyến, khá khẩn cấp.

*

Thương tổng cũng rất lo lắng.

Trong văn phòng tầng 66, Thương Vũ Hiền, một người nghiện công việc, lần đầu tiên cảm thấy một cuộc khủng hoảng không thể giải thích được và vừa xa lạ, anh bí mật gọi điện cho Tiểu Viên và ngập ngừng giải thích tình hình.

Với vẻ mặt lạnh lùng, Tiểu Viên mô tả ngắn gọn về những tin đồn về "Thương tổng và Lý tổng" trong công ty ngày nay.

Thương Vũ Hiền sửng sốt: "Làm sao có thể? Tôi và người phụ nữ kia?"

Tiểu Viên: "Thương tổng, ánh mắt của Lý tổng nhìn ngài không đúng, dựa theo trực giác của phụ nữ, cô ta đối với ngài thật sự có ý nghĩa như vậy, ngài để ông chủ nhỏ ở một mình với cô ta sao?"

Thương Vũ Hiền: "!!!!!!"

Tiểu Viên: "..."

Thượng Vũ Hiền bỗng nhiên đứng dậy đi ra cửa.

Vậy nên hôm nay đồng nghiệp bàn tán về bạn nhỏ của anh cả buổi chiều mà anh lại không nhận ra?

Tại sao lại cảm thấy lạnh sống lưng?

......

Tác giả có lời muốn nói: .

Tham Tham: Ở chương tiếp theo cho anh ta một chút giác ngộ?

Tác giả ngu ngốc: Thương tổng, ngươi xong rồi (hèn mọn)

Giám đốc điều hành cấp cao: Thương tổng, ngài xong rồi (vui mừng)

Thương Thương: Tại sao mọi chuyện lại phát triển như thế này? Tôi vô tội.

Tham Tham: Vì là Tết Nguyên đán nên mọi người đều cần phúc lợi.

Thương Thương: Tác giả điên rồi.

Tác giả ngu ngốc: Không, tôi là một tác giả có kế hoạch, tôi chỉ nghĩ rằng loại chuyện này rất có thể sẽ xảy ra trong tương lai. Chúng ta cần viết một cốt truyện như phần nổi của tảng băng trôi để thể hiện thái độ của Tham Tham đối với "bên thứ ba". . Hiển nhiên cậu ta sẽ đánh trả, bởi vì lần này là nữ nhân, cho nên cậu ta dùng thủ đoạn buồn nôn, nếu là nam nhân, sẽ ra tay giết chết hắn.

Trong tương lai, khi Tham tổng trở nên mạnh mẽ và già dặn hơn, cậu ta có thể không chưa thủ đoạn nào, nhưng tôi đoán sẽ không lâu như vậy ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro