Chương 4: Tổng tài, nam phụ kia không thể ăn!! (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cố tình bị hệ thống cứu làm xuyên qua, thân phận vẫn là đá lót đường cho người khác, nam phụ số 2.

Y Mục nếu còn hy sinh chính mình đi thành toàn cho người khác, vậy chẳng khác nào hắn là ngốc tử không rõ đầu đuôi.

Nam số 2 đúng không, thâm tình bất hối đúng không, chờ ta tới đánh sưng mặt các người, nói cho các ngươi biết, cái gì gọi là nam số 2!

Y Mục cũng nghe không lọt lời khuyên của hệ thống.

Hôn lễ qua đi không bao lâu, nữ chủ Bạch Luyện cùng nam chủ Tây Quân Ngạn sản sinh nguy cơ không tín nhiệm, nguyên nhân là vì nữ xứng chụp được tấm ảnh Bạch Luyện cùng nam 3 ăn cơm , sau đó giúp đối phương lau miệng.

Hình ảnh chân thật, không có nửa điểm dấu hiệu không thích hợp.

Bạch Luyện cùng Tây Quân Ngạn sau khi kết hôn, không hề có một chút tự giác của nữ nhân đã có gia đình.

Cùng nam nhân đi ra ngoài ăn cơm vốn dĩ không có gì để nói, nhưng lại có những cử chỉ thân mật như vậy, người chồng bình thường đều đã chịu không nổi, huống chi tính chiếm hữu của Tây Quân Ngạn luôn rất mạnh.

Dựa theo tiến độ của kịch bản, Bạch Luyện cùng Tây Quân Ngạn đại náo một trận, sau đó lại bị nữ xứng hung hăng nhục nhã, trong lòng tràn đầy ủy khuất, vụng trộm chạy đến nhờ vã Y Mục.

Y Mục lúc này đã nắm giữ được thân phận cùng thói quen của nguyên chủ, biên kịch trứ danh, ôn văn nho nhã, đối xử với nữ chủ hữu cầu tất ứng.

Hắn đảm đương biên kịch một bộ tiểu kịch ngôn tình vừa đóng máy, sau khi nhận được điện thoại của Bạch Luyện, phong trần mệt mỏi từ phim trường gấp gáp trở về.

Hôm nay trời mưa to.

Y Mục xách theo rương hành lý đi ra khỏi thang máy, thấy một thân ảnh bị mưa xói ngồi xỏm trước nhà mình , nữ nhân run bần bật.

Bạch Luyện còn không được tính là tiêu chuẩn mỹ nhân, nhưng được cái lớn lên tiểu gia bích ngọc, mắt to tròn thời điểm nhìn người mang theo tia giảo hoạt, khóe miệng trời sinh mang theo ba phần ý cười, thời điểm tức giận mang theo ý tứ nghịch ngợm.

Chính bởi phần độc đáo này, đã làm băng sơn tổng tài Tây Quân Ngạn ghé mắt, tiện đà không màng đến thân phận như trời với đất của hai người, khăng khăng đòi cưới Bạch Luyện làm vợ.

Nhưng mà luyến ái cũng kỳ thực mù quáng, sau khi kết hôn, hai người cũng không phát sinh cảm tình gì.

Gả vào hào môn, cũng không có chuyện tốt đẹp như chim sẻ một đường bay lên làm phượng hoàng, hai người đến từ tầng lớp bất đồng, thẩm mỹ cùng tam quan khác biệt dần dần hiện rõ ra.

Mâu thuẫn khẳng định là có, vấn đề chỉ là thời gian mà thôi.

Chẳng qua tân hôn mới vừa một tháng, liền nháo đến loại tình trạng này, thật là làm cho Y Mục không nghĩ tới.

Hắn đi đến trước mặt Bạch Luyện, trường thân ngọc lập, nhìn thấy Bạch Luyện ngẩng đầu, nét mặt không có biểu tình bị thay thế bởi ôn nhu thương tiếc.

"Tiểu Luyện,  không phải anh đã cho em chìa khóa nhà rồi sao, em sao lại chờ ......"

Nói còn chưa dứt lời, Bạch Luyện bỗng đứng lên, đột nhiên nhào vào lòng ngực của hắn, ủy khuất khóc lóc kể lể: "Ô ô ô, Y Mục, em muốn ly hôn Tây Quân Ngạn! Hắn tình nguyện tin tưởng người khác, cũng không tin lời nói của em."

Cánh tay Y Mục theo cốt truyện vỗ nhẹ lưng cô ta, ôn nhu an ủi: "Không khóc, chúng ta đi vào nói."

Lấy chìa khóa mở cửa, Y Mục đem Bạch Luyện ấn trên so pha.

Bạch Luyện dường như được làm từ nước mắt, nức nở hướng hắn tố khổ, Tây Quân Ngạn quá phận như thế nào, còn không chịu nghe cô ta giải thích, rống giận kêu  lăn.

Y Mục nhíu nhíu mày, cái tình tiết phát triển này có điểm không thích hợp.

Dựa theo cốt truyện, hẳn là Bạch Luyện cảm thấy thoái chí nản lòng, Tây Quân Ngạn không tin chính mình trong sạch, cho nên suốt trốn tránh bảo tiêu theo dõi suốt đêm chạy tìm Y Mục.

Y Mục thu lưu Bạch Luyện qua đêm, không bao lâu, Tây Quân Ngạn mang theo bảo tiêu tìm tới cửa, mang theo Bạch Luyện khóc lóc quay về, sau đó bởi vì Y Mục khiêu khích, Tây Quân Ngạn phẫn nộ đánh hắn hai quyền.

Y Mục không biết vì cái gì hắn còn chưa có bắt đầu hành động, cốt truyện cũng đã bắt đầu thác loạn.

Bất quá may mắn là sự thay đổi này cũng không quá nhiễu loạn tới hướng đi của cốt truyện.

Hắn nấu xong nước ấm, đưa cho Bạch Luyện áo sơ mi cùng cái quần dài của mình.

Ngồi ở phòng khách, Y Mục nhìn đồng hồ, tính toán xem thời gian Tây Quân Ngạn giết tới.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro