Chương 8: Tổng tài, nam phụ kia không thể ăn!! (7)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thừa dịp bạn của nữ phụ đi ra chỗ khác, một nam nhân tướng mạo đáng khinh đi lại gần nữ phụ, chuẩn bị nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.

Y Mục ở một bên rốt cục cũng tìm được cơ hội ra tay.

Hắn đẩy bàn tay đáng khinh kia ra, đem nữ phụ ôm vào trong ngực, đồng thời ánh mắt lạnh lùng trừng tên kia: "Tôi là bạn trai của cô ấy."

Tên đáng khinh không cam lòng sờ sờ mũi, rời đi.

Y Mục đỡ nữ phụ ngồi xuống, hướng về phía bartender lấy ly nước mật ong, cho nữ phụ uống xong, sau đó chờ cô nàng tỉnh rượu.

Đại khái khoảng nửa tiếng sau, nữ phụ tỉnh.

Cô nhận thức nguyên chủ, vừa rồi Y Mục giải vây cho cô, vẫn đại khái còn chút ấn tượng.

Hai người bọn họ đồng bệnh tương liên, thích người thấu hiểu mình, trên thế giới nhiều hơn hai kẻ thất tình.

Bạn của nữ phụ không biết lăn cùng ai, cũng không thấy bóng người, cô móc ra bật lửa cùng cây thuốc lá, hỏi Y Mục muốn thử hay không.

Y Mục lắc đầu, hắn không biết hút thuốc lá, sợ bị sặc.

Nữ phụ dùng ngón tay thon dài, móng tay được sơn đỏ thẫm, nâng mắt mị hoặc đánh giá Y Mục.

Hôm nay hắn mặc một bộ đồ đen tỉ mỉ, mái tóc lung tung lại tùy tiện, cảm giác khác hẳn thường ngày, nhưng ngoài ý muốn lại rất thuận mắt.

"Tình một đêm, muốn hay không?" Nữ phụ vươn chân đặt ở cẳng chân Y Mục khiêu khích.

Y Mục nhíu mày, dịch ra bên ngoài, nói ra mục đích của mình, " Hôm nay tôi tới, muốn cùng cô hợp tác làm một việc."

Nữ phụ mất hứng hắn giọng: "Ai lại tới quán bar bàn công việc, tới đây là phải chơi."

Y Mục đạm bạc cười: "Chuyện này nếu thành công, sẽ chơi thật tốt."

Nữ phụ nhìn hắn một hồi, đứng lên, "Chúng ta nên đổi nơi khác nói chuyện đo."

Y Mục đi theo sau cô nàng tới ghế lô lầu hai.

Nghề nghiệp của nữ phụ là chủ biên kịch về đề tài chính trị cho một tạp chí về kinh tế xã hội, tạp chí này hằng năm tận sức để phóng vấn danh nhân, muốn khai quật ít chuyện riêng tư của mấy nhân vật nổi tiếng.

Thường là khai quật những chuyện người thường không thể nào tiếp xúc được, ngay từ đầu Bạch Luyện chính là phóng viên của tờ tạp chí này

Y Mục thông qua thương thành của hệ thống mua được kỹ năng hacker, sau đó xem trộm sổ sách tập đoàn của Tây Quân Ngạn, không ngoài dự liệu phát hiện một tập hồ sơ có dấu hiệu nộp thuế lậu.

Trong kịch bản không có viết đến chỗ này, nhưng thế giới này giống với Thiên triều, trốn thuế là phải đi tù.

Y Mục biết nữ phụ là dạng người giống mình, hận Bạch Luyện, đồng dạng đối với Tây Quân Ngạn cũng có chút oán hận.

Tây Quân Ngạn năm lần bảy lượt cự tuyệt tình yêu của cô, hơn nữa nhiều lần làm cho cô nàng mất hết mặt mũi.

Cái này đối với người luôn luôn kiêu ngạo, trong lòng nữ phụ ít nhiều đối với hắn có chút oán hận.

Y Mục trong tay có đủ chứng cứ, chỉ cần tiết lộ ra ngoài, lợi dụng tâm lí của một ít người, đến lúc đó cho dù Tây Quân Ngạn không chết, cũng đủ để hắn đi tù hồi lâu.

Nữ phụ có chút do dự, Tây gia quyền thế ngập trời, cô không thể đảm bảo nếu vạch trần, có thể lập tức làm suy yếu tập đoàn Tây thị hay không.

Cô tuy rằng cũng xuất thân hào môn, nhưng cùng với Tây gia so sánh mà nói, căn bản như đồ nhi gặp mặt sư phụ, hoàn toàn không đủ nhìn.

Y Mục nhìn ra nữ phụ do dự, hạ giọng nói.

"Tiểu Luyện muốn làm người chủ trì radio, nghe nói em ấy vừa mới từ chức, Tây Quân Ngạn ngay lập tức mua một cái internet radio, thật ra cũng rất cưng chìu."

Trên mặt hắn lộ ra chút ghen tuông, đối với loại tư bản vung tiền như rác khịt mũi khinh thường, tâm lại sinh ra chút ghen ghét.

Bạch Luyện gần đây xác thực có viết đơn từ chức, nữ phụ chưa có ký tên, nghe Y Mục nói như vậy, lập tức lộ ra biểu tình ghen ghét.

Dựa vào cái gì cô ta ngay cả nói tiếng phổ thông còn chưa chuẩn, phỏng vấn nhân vật lớn liền khẩn trương đến nói sai lời thoại, lại có thể đạt được đãi ngộ bực này.

Bởi vì cô ta một đường bay lên làm phượng hoàng hay sao?

Người như thế có thể làm MC, thật là buồn cười muốn chết!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro