♦Chương 1♦

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Trừ Phi Vĩ

Một chiếc xe đen sang trọng vững vàng chạy ở trên đường, lái về hướng trường trung học số một ở Ninh thị. Quý Vãn ngồi ở vị trí kế bên tài xế, thần sắc lạnh nhạt nhìn ngoài cửa sổ, nghe mẹ kế dặn dò em trai kế ở phía sau.

"Cố gắng mà thi, lần thi này đạt được thứ hạng trên 500, trở về mẹ làm đồ ăn con muốn ăn nhất." Nữ nhân dung mạo mỹ lệ cầm một tay của người thiếu niên, vỗ nhẹ lên lưng cậu ta, trên mặt là nụ cười ôn nhu, "Để cho cha con có thời gian rảnh rỗi mang con ra nước ngoài chơi đùa."
"Đây mà coi là phần thưởng à, cùng bình thường thì không khác gì mấy." Quý Kha không hài lòng nhíu mày, ôm lấy cánh tay mẹ mình làm nũng nói, "Con thích một set trang phục mới ra của nhãn hiệu kia, rất đẹp mắt, mẹ ơi con muốn cái đó!"

Nữ nhân sủng nịch đồng ý: "Được, lần này tiến vào thứ hạng 500 liền mua."

Nghe lời này, tài xế lái xe thực sự nhịn không được, từ gương chiếu hậu nhìn thoáng qua Quý Kha.

Omega từ nhỏ bị nuông chiều da thịt mềm mại, mặc trên người đều là quần áo hàng hiệu, tùy tiện một món đều có thể chống đỡ hắn ta qua một tháng tiền lương. Quý Kha đối với yêu cầu của mình được đáp ứng cũng không ngoài ý muốn, hoan hô một tiếng xong liền bắt đầu chơi điện thoại.

Tài xế lại vụng trộm nhìn thoáng qua Quý Văn ngồi kế bên.

Bất đồng cùng với em trai Omega hàng hiệu đầy người, Beta ngồi kế bên mặc đồ đơn giản nhất chỉ có áo sơ mi, nếu như không phải là người biết chuyện, chỉ nhìn từ trên phân tích, hoàn toàn sẽ không nghĩ tới hai người kia là anh em.

Không giống như Quý Kha, người đã đạt được tiến bộ vượt bậc trong top 500, Quý Vãn vẫn luôn là hạng nhất trong lớp, mà phần ưu tú này chưa từng làm cho cậu chiếm được phần thưởng gì.
Bất quá chuyện này rất bình thường, Omega đòi hỏi nuông chiều, Quý Vãn chỉ là một Beta, cho dù là anh em ruột, cũng không cách nào quơ đũa cả nắm ━ huống chi thi được hạng nhất thì có ích lợi gì?

Không phải là Alpha, cũng không phải là Omega.

Thế giới ABO, giới tính quyết định mọi thứ, Beta đã định trước là bình thường.

Tấm mắt của tài xế liếc qua gương chiếu hậu, lúc lướt nhanh qua ngũ quan tinh xảo đến quá phận của Quý Vãn, không khỏi dừng lại.

Thật là đáng tiếc cho khuôn mặt đẹp đẽ đến kinh người này.

Tài xế ở trong lòng yên lặng cảm thán, mà ở chỗ ngồi phía sau, nữ nhân vẫn như cũ đang ẩn thận dặn dò Quý Kha.

"Kha Kha nhà chúng ta dung mạo xinh đẹp, tin tức tố lại dễ ngửi, nếu có Alpha quấy rầy con, lập tức gọi điện thoại về nhà biết không? Cha mẹ lập tức gọi người đi xử lý, không cần sợ."

Mắt thấy sắp tới điểm đến, mà đề tài vẫn luôn quay xung quanh ở trên người Quý Kha, tài xế thật sự không nhịn được, lắm miệng nói một câu: "Đại thiếu gia cũng có khả năng rất lớn bị người không có ý tốt nhìn chằm chằm, cẩn thận một chút thì tốt hơn."

Nữ nhân nghe được câu này, trong giọng nói mang theo thiếu kiên nhẫn: "Nói vớ vẩn, Beta thì có thể đụng tới chuyện gì."

... Làm sao có khả năng không đụng tới chuyện gì.

Tài xế xuyên qua khóe mắt nhìn về phía Quý Vãn, ánh nắng xuyên thấu qua lá cây lốm đốm lấm tấm chiếu vào trên gương mặt đó, tỏa ra ánh sáng choáng ngợp, phảng phất như Thương Đế xuyên thấu qua ánh nắng đến hôn khuôn mặt cậu.

Quý Kha đã được coi như là một Omega tướng mạo xinh xắn, nhưng ở trước mặt Quý Vãn, tùy tiện có thể bị so sánh đến không đáng nhắc tới.

Đẹp đến mức khiến cho người ta phạm tội, không thể bị đánh dấu, từ một góc độ nào đó mà nói, có lẽ sẽ đưa tới càng nhiều kẻ ác.

Có lẽ đã nhận ra được ánh mắt của hắn ta, Quý Vãn nhìn sang, hướng hắn khe khẽ lắc đầu.

Mẹ kế nhìn Quý Vãn, điều chỉnh nét mặt, ngữ khí cũng hạ xuống ôn nhu: "Beta cũng sẽ không bị đánh dấu, Alpha đối với Beta không có tin tức tố cũng không có hứng thú. Nếu thật sự có phiền phức, trước tiên phải nghĩ lại một chút là mình có hay không làm sai chỗ nào, biết không, Quý Vãn?"

Câu nói này dứt khoát đổi trắng thay đen, mà Quý Vãn những năm gần đây nghe nhiều, bây giờ căn bản lười tranh luận cùng với bà ta. Xe dừng ở trước trường học, cậu hướng tài xế nói tiếng cảm ơn, cởi đai an toàn, mở cửa xuống xe.

Bọn họ tới tham gia cuộc thi lần này không phải thi thố gì khác, mà là thi chia lớp.

Quý Vãn cùng em trai cùng cha khác mẹ Quý Kha trước đây cũng không phải là học sinh của trường này, bọn họ mấy ngày nay chuyển đến nơi này, vừa vặn trường này yêu cầu tiến hành thi tháng, lãnh đạo liền để bọn họ cùng thi, thứ hạng của kỳ thi lần này quyết định lớp mà bọn họ sẽ vào sau này.

Quý Vãn giao giấy chứng minh cho bảo vệ nhìn, đi vào trong sân trường, nghe thấy phía sau chuyền đến âm thanh đuổi theo của em trai kế.

"Anh đi nhanh như vậy làm gì, cố ý bỏ lại một mình tôi sao?" Quý Kha oán trách, chạy chậm đến bên người Quý Vãn.

Quý Vãn không lên tiếng, Quý Kha bốn phía đánh giá kiến trúc cùng học sinh, không biết nghĩ đến cái gì, trên mặt hiện lên mấy phần e thẹn. Quý Kha vốn không thích giao lưu cùng Quý Vãn, nhưng bây giờ đến trường học mới, người cậu ta quen cũng chỉ có mình Quý Vãn, muốn nói hết ra cũng chỉ có thể phát tiết lên người Quý Vãn: "Không biết ngày hôm nay có thể hay không đụng tới người đó, nghe nói anh ta còn chưa từng yêu thích qua Omega nào."

Quý Vãn: "...Ai?"

"Mẹ không có nói với anh sao? Con trai Alpha độc nhất của Phong gia cũng đang học ở trường này." Quý Kha nhớ tới cái gì, tự hỏi tự trả lời vấn đề này, "À, đại khái bởi vì anh là Beta, cho nên sẽ không nói."

Phong gia là số một số hai hào môn của cả nước, mặc dù Quý gia so với người bình thường cũng coi như có tiền, nhưng cùng Phong gia mà so sánh thì cũng chả là cái thá gì.

Quý Vãn nghĩ thầm không nói cho cậu nghe e là không chỉ bởi vì cậu là Beta, nguyên nhân lớn nhất, vẫn là vì mẹ kế theo thói quen không đem mọi chuyện tốt nói cho cậu biết.

"Anh ta là loại Alpha cao cấp, chỉ riêng tin tức tố thôi liền có thể khiến người ta run chân, cùng với Beta thì không có khả năng." Quý Kha chậm rãi xoay người, "Tôi nghe nói anh ta vẫn luôn là hạng nhất trong lớp, hơn nữa tính khí còn không tốt, đánh nhau rất lợi hại. Tuy rằng trước đây anh cũng là hạng nhất, nhưng khẳng định là không thắng được anh ta."

Quý Vãn coi như không nghe thấy, cậu không tiếp tục đề tài này, nhìn về phòng học cách đó không xa, nhàn nhạt nói: "Tôi đến phòng thi."

*

Quý Vãn ngồi ở trong phòng thi của mình, không nhanh không chậm làm bài thi. Bài thi lần này có độ khó nhất định, đợi đến khi cậu sớm nộp bài thi, không ít người khiếp sợ ngẩng đầu lên nhìn cậu.

Quý Vãn đối với loại ánh mắt này sớm đã quen thuộc, không chút gợn sóng nào rời đi phòng học hướng tới nhà vệ sinh.

Lúc này vẫn còn sớm, hẳn là không có những người khác, cậu có thể độc bá nhà vệ sinh...

Ý nghĩ này của Quý Vãn ở trong đầu còn chưa chuyển xong, cậu di chuyển qua một chỗ ngoặt, cùng một người khác hung hăng đụng vào nhau.

"Xin lỗi." Quý Vãn xoa xoa cái trán, đứng xa mấy bước rồi ngẩng đầu, nhìn về phía nam sinh cùng cậu đụng nhau.

Nam sinh kia lưng cao chân dài, khuôn mặt anh tuấn hiếm thấy, chỉ là nam sinh mặt mày ở giữa xen lẫn mấy phần lệ khí, làm cho phần anh tuấn này cũng không khiến lòng người sinh ra thân cận, mà gia tăng cảm giác áp bách. Dù có mặc áo khoác đồng phục, cũng không cho hắn tăng thêm khí tức học sinh ngoan nào.

Thời điểm này tại sao còn có những người khác, lẽ nào cũng như cậu viết xong bài thi?

Quý Vãn cùng nam sinh này đối diện vài lần, đồng dạng hoang mang ở trong mắt lẫn nhau.

Hai người trầm mặc một lát, một trước một sau hướng nhà vệ sinh đi đến, nhưng khi lúc Quý Vãn cũng muốn tiến vào nhà vệ sinh, lại bị chặn.

"Này." Nam sinh kia nhăn lại lông mày anh khí, không chút phong tình nào chặn ở cửa, không cho Quý Vãn đi vào, "Nhà vệ sinh của Omega ở bên kia."

Quý Vãn: "..."

Cậu bị hiểu lầm thành Omega cũng không phải lần đầu tiên, nhưng đây là lần đầu tiên bị ngăn lại, bình thường Alpha nào hiểu lầm đối với cậu vào sai nhà vệ sinh đều tỏ vẻ rất được hoan nghênh.

"Tôi biết nhà vệ sinh của Omega ở bên kia," Quý Vãn bất đắc dĩ nói, "Nhưng tôi là Beta."

Trong mắt nam sinh mang tới mấy phần kinh ngạc, hắn quan sát Quý Vãn vài lần nữa, không chặn nữa.

Quý Vãn tự mình đi tới vị trí thuận tiện tuốt bên trong, không qua bao lâu liền có một nam sinh mặc áo đen mặt mũi tràn đầy biểu tình sắp bị siêu lộ đi vào.

Nam sinh áo đen nhìn thấy nam sinh đồng phục kia lấy làm kinh hãi: "Phong ca, mày cũng ở nơi này! CMN, tao còn tưởng rằng tao là người tới sớm nhất chứ."

"Mày viết xong rồi?"

Nam sinh mặc áo đen một mặt bi thảm: "Viết xong cái rắm, quá nhiều đề cũng không biết, nhìn thấy tâm phiền, tao liền thẳng thắn nộp bài thi. Tao hoài nghi bài thi này, chó hoang đến dùng móng vuốt cào mù mấy cái đáp án, nói không chừng điểm còn cao hơn của tao!"

Phong Tiến: "Mày đối với phán đoán của mình vẫn chuẩn như vậy."

Nam sinh: "... Đại gia mày, Phong Tiến mày không phải là viết xong hết rồi đi."

Phong Tiến gật đầu, nam sinh biểu tình càng thêm bi ai: "Thật muốn có người đem hạng nhất của mày đoạt đi, cho mày trải nghiệm qua một chút khó khăn của nhân gian."

"Rất chờ mong." Phong Tiến nở nụ cười, trong thanh âm mang theo vài phần không tập trung. Nam sinh áo đen suy nghĩ một chút, phát giác ra lương tâm nói: "Hay là thôi đi, nếu như có một người như thế, mày không được xé nát người ta."

Phong Tiến nhàn nhạt nói: "Tao không có hung tàn như vậy."

Nam sinh áo đen âm thanh cao quãng tám: "Mày không có sao?"

Quý Vãn ở bên trong cùng nghe mấy câu nói này, cảm thấy mấy phần không đúng.

Họ Phong, lớp một, người này không lẽ là người trước kia Quý Kha nói đi... Tính khí không tốt, vẫn luôn hạng nhật của lớp sẽ không phải là đại thiếu của Phong gia đi.

Quý Vãn nhanh chóng hồi tưởng lại chuyện sau khi đụng phải Phong Tiến, người này các loại biểu hiện đều ở trong phạm vi học sinh bình thường, cũng không có chỗ khác người, ngược lại thoạt nhìn rất thích học tập.

... E rằng đây chỉ là lời đồn thổi, loại nhân vật nổi tiếng vườn trường này, bóp chết con kiến, đều có thể bị truyền thành thủ đoạn tàn nhẫn đem một người đánh gần chết.

Quý Vãn đang nghĩ như vậy, cửa nhà vệ sinh đột nhiên bị bên ngoài đạp một cược, cửa đụng vào bên tường, phát ra một tiếng vang.

Quý Vãn quay đầu nhìn xem, chỉ thấy một nam sinh da dẻ ngăm đen, tóc tai cạo rất ngắn, trên gương mặt còn dán một miếng băng cá nhân đang đứng ở cửa.

Nam sinh tóc ngắn cười lạnh "Phong Tiến, có thể để tao bắt lấy lúc mày lạc đàn."

Nam sinh áo đen: "... chờ một chút, làm sao lại lạc đàn, tao không phải là người sao?"

Nam sinh tóc ngắn xem như không nghe thấy câu nghi vấn này, tiếp tục cười lạnh đối với Phong Tiến nói ra: "Cái ngôi học học bá này của mày ngồi hơi lâu rồi, phong thủy luân chuyển, vị trí này cũng nên đổi người rồi."

Phong Tiến đi đến bồn rửa tay, phảng phất người tới là không khí.

Nam sinh tóc ngắn cho là Phong Tiến sợ, được voi đòi tiên nói: "Đánh mày thì vẫn phải đánh, bất quá mày kêu tao một tiếng ba ba, tao có thể tận lực không đánh mặt mày."

Phong Tiến đóng nước, vẩy vẩy giọt nước trên tay: "Lúc trước tao đã cảnh cáo mày, để mày đừng tới phiền tao."

Phong Tiến thanh âm bình tĩnh, nghe không ra tức giận, phảng phất hắn chỉ đang đơn thuần nói chuyện phiếm.

"Mày nói, tao phải nghe theo mày? Mày cho rằng mày là ai ——" Nam sinh tóc ngắn lời hung ác còn chưa có nói xong, hô hấp đột nhiên dừng lại.

Tin tức tố thuộc về Alpha ùn ùn kéo đến tràn ngập trong cái không gian thu hẹp này, tin tức tố ở giữa Alpha áp chế trực tiếp nhất, tin tức tố của Phong Tiến, trực tiếp đem hai Alpha khác mạnh mẽ chế trụ.

Quý Vãn trợn mắt há mồm nhìn Phong Tiến nhấc nam sinh tóc ngắn bị tin tức tố áp chế không thể động đậy kia lên, trực tiếp ấn đầu của hắn ở trên vách tường hung hăng đập hai lần, phát ra hai tiếng đông đông.

"Lăn." Phong Tiến buông lỏng tay ra, thu hồi lại tin tức tố, quần áo của hắn vẫn như trước, một chút không loạn. "Lần sau nếu để cho tao gặp lại mày kiếm chuyện, mày cũng không như thế này đi ra."

Nam sinh tóc ngắn một mặt sợ hãi, bước chân bất ổn chạy đi. Phong Tiến một lần nữa rửa tay, hai tay đút túi, sắc mặt âm trầm, rõ ràng không có vui vẻ như trước đó.

"Thật là, mày thả tin tức tố cũng không nói cho tao một tiếng, không nên công kích người một nhà..." Nam sinh áo đen trước đó bị tin tức tố dồn đến góc tường phàn nàn nói, "Còn tốt lần này đánh nhau không có những người khác trông thấy, nếu không thì chẳng phải lại giải quyết hậu quả?"

Phong Tiến: "..."

Phong Tiến ý tứ hàm xúc không rõ hướng chỗ Quý Vãn nhìn thoáng qua.
"Mẹ kiếp, làm sao đúng là có những người khác, trước đó tao cũng không có chú ý! Huynh đệ mày yên tâm, cái này tao giúp mày giải quyết! Ê, người bên kia, mày——" Nam sinh áo đen thấy rõ mặt của Quý Vãn, âm thanh trong nháy mắt mềm thành một cái tám độ, "Cậu có hay không bị hắn hù đến nha?"

Quý Vãn: "..."

Quý Vãn: "Không có."

"Ây nha, không có là tốt rồi." Nam sinh áo đen yên tâm nói.

Phong Tiến thật sự nghe không vô, quay người rời đi.

Nam sinh áo đen nhìn Quý Vãn, lại nhìn Phong Tiến rời đi, giữa huynh đệ và mỹ nhân không ngừng đung đưa.

"Tôi sẽ không nói ra, cậu đi tìm hắn đi." Quý Vãn chủ động mở miệng.

"Ai, bạn học, cậu thật sự là người đẹp thiện tâm..." Nam sinh áo đen khó khăn lựa chọn đi khai sáng huynh đệ một chút, hắn hướng Quý Vãn phất tay một cái, "Lần sau mời cậu đi ăn đồ nướng!"

Tất cả mọi người rời đi, trong nhà vệ sinh rốt cuộc chỉ còn dư lại một mình Quý Vãn.

Quý Vãn rửa sạch tay, lấy điện thoại ra, phát hiện bạn bè ở trường cũ gửi cho cậu mấy tin nhắn.

【Oản(*) này, cậu ở bên kia thế nào?】

【Mặc kệ, tôi tin tưởng thực lực của cậu, tuyệt đối có thể đem hạng nhất ban đầu của bọn họ treo lên đánh!】

(*) Oản ở đây là 碗(Wǎn) là từ đồng âm với tên của tiểu thụ - Vãn 晚(Wǎn). Oản có nghĩa là bát/chén.

Quý Vãn: "..."

Thành tích ai cao ai thấp thì không biết, nhưng nếu như cậu cấm đi hạng nhất, lấy trình độ hung tàn của bạn học Phong kia... Ngược lại thật sự có khả năng tìm chân nhân hắn đánh nhanh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro