Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng sớm, ánh nắng ấm áp chiếu xuống thành phố vừa thức dậy, trong một khu phố nhỏ giữa trung tâm thành thị, những tiểu thương* cần mẫn chuẩn bị quầy bán đồ ăn sáng, từ tám giờ sáng đã có người đến lần lượt từ các tòa nhà dân cư xuống, tranh thủ mua bánh quẩy ở các quán ven đường trong lúc đi đến nhà ga tàu điện ngầm để tiết kiệm thời gian.

Tiểu thương: Ngững người kinh doanh nhỏ lẻ

Những que quẩy vừa được cho vào chảo dầu nóng kêu xèo xèo và bốc khói nghi ngút.

Trong một căn nhà cho thuê ở khu dân cư, một cuộc điện thoại đã đánh thức Đường tiếu, người vừa mới ngủ say sau khi thức suốt đêm.

Đường Tiếu ngái ngủ ngẩng đầu nhìn điện thoại di động bên cạnh, người gọi đến ghi: Tiểu Lý Tử. Là một cuộc gọi video.

Với một cú vuốt sang của những ngón tay mảnh khảnh, một khuôn mặt đẹp trai mà cậu thấy suốt từ khi còn nhỏ hiện lên.

"Quầng thâm dưới mắt mày kinh quá. Đêm qua mày có thức khuya không?"

"Có, đêm qua thức muộn gấp đôi mọi ngày." Đường Tiếu ngáp dài, dưới mắt quầng thâm nặng nề, có thể so sánh với quốc bảo.

Lý Tử ở đầu bên kia điện thoại chặc lưỡi: "Nghe nói bạn cùng phòng của mày nói hôm qua mày không đến lớp?"

Vừa vào game, Đường Tiếu nói với giọng khàn khàn vì thức khuya: "Có vẻ mày rảnh lắm nhỉ, đến nỗi có thể hỏi thăm sức khỏe của tao."

"Một chút. Dự án thí nghiệm mà tao đang thực hiện gần đây đã thất bại, sếp tao rất khó chịu. May mắn thay, đã có thêm kết quả trong quá trình thử nghiệm, tụi tao sẽ chuyển sang phương hướng đó... Không đúng! Mày còn chưa trả lời câu hỏi của tao!" Lý Tử suýt nữa thì bị cuốn theo cậu lái sang chủ đề khác.

Đường Tiếu đổi tay cầm điện thoại: "Yên tâm, tao biết rất rõ. Dù sao tao cũng không định dựa vào chuyên ngành này để kiếm sống, chỉ cần tốt nghiệp là được."

"Ồ, đúng rồi, dù sao tao không thể nào mời mày vào công ty tao đang làm được..." Người bên kia lẩm bẩm, thấy Đường Tiếu có chủ ý, cũng không buồn nói thêm gì nữa, dù sao cậu vẫn còn quá trẻ để có thể nhịn đói đến chết, "Nếu mày muốn làm streamer thì mày có thể thử chơi một trờ chơi đang phổ biến gần đây. Trò chơi này cực kỳ khó, rất nhiều game thủ chuyên nghiệp đã thất bại. Nếu có thể phá đảo nó, mày có thể trở nên nổi tiếng ngay lập tức."

Nhắc đến trò chơi có độ khó cao, Đường Tiếu có chút hứng thú: "Tên nó là gì?"

"Kỷ nguyên nấm."

Đường Tiếu vừa mới vào được game, bấm vào hộp thư, trong đó tràn ngập thư rác, nhưng trong đó vẫn có một cái thu hút được cậu.

"Kỷ nguyên nấm" Mời bạn tham gia thử nghiệm beta*.

Thử nghiệm beta: giai đoạn thử nghiệm của một game trước khi ra mắt chính thức.

"Thật sự là đã gửi đi." Đường Tiếu lẩm bẩm, bắt đầu trên mạng tìm kiếm thông tin về Kỷ nguyên nấm.

Điều kỳ lạ là trò chơi này mặc dù gây ra rất nhiều thảo luận trên mạng nhưng lại có rất ít video và hình ảnh được lưu truyền, Đường Tiếu đã tìm kiếm rất lâu, cậu tìm được một số thông tin tổng quát, nghe nói là thế giới quan* của trò chơi là một thế giới bị nấm xâm chiếm. Trong thế giới này, loài người đang phải vật lộn để sinh tồn trong các căn cứ của người sống sót.

Thế giới quan: là định hướng nhận thức cơ bản của một cá nhân hay xã hội bao gồm toàn bộ kiến thức và quan điểm của các cá nhân hay xã hội.

Đột nhiên, tay cầm chuột của Đường Tiếu dừng lại, ngón tay đang định di chuyển của cậu dừng tại một bài viết.

Đây là một bức ảnh hiếm được lan truyền, trong ảnh có một sinh vật nhỏ kỳ lạ màu đỏ như máu.

Một dạng sống màu đỏ có kích thước bằng một cái đĩa.

Đúng vậy, có người đặt nghi vấn về sinh vật này, ngay cả cũng thấy ngượng miệng khi nói nó là động vật, bởi vì nó không có dương vật và da như bình thường, nhìn thoáng qua có thể thấy rõ ràng nó chắc chắn không phải là tạo vật sinh ra trong tự nhiên. Các bộ phận mà mắt thường nhìn thấy cũng giống như cơ bắp, những thứ dạng sợi tập hợp lại thành những quả bóng không đều, khi các sợi chuyển động, nhiều nhãn cầu ẩn bên trong lộ ra, trông rất tà ác và hung hãn hướng về phía ống kính.

Chỉ cần liếc nhìn một cái, Đường Tiếu liền bị loại sinh vật kỳ quái này mê hoặc.

Cậu là một người có khiếu thẩm mỹ kỳ lạ, ít quan tâm đến tất cả những thứ có lông mà con người yêu thích, ngược lại, cậu thích những sinh vật đáng sợ trong mắt người bình thường, chẳng hạn như khỉ aye-ayes* mới sinh và con star-nosed moles*.

Star-nosed moles (Mình không biết tên tiếng việt nó gọi là gì.)

Khỉ aye-ayes 

Vẻ đẹp phi lý, vượt xa con người đã mê hoặc cậu.

Album ảnh trên điện thoại di động của cậu hầu hết đều có hình ảnh độ phân giải cao về những sinh vật kỳ lạ, khi điền đơn nguyện vọng, ma xui quỷ khiến, cậu vô tình điền vào khoa sinh học ở lựa chọn thứ ba vì trong tiềm thức cậu muốn theo đuổi những sinh vật kỳ lạ này mà cậu không biết đang tồn tại trên trái đất. 

Đương nhiên, sau khi thật sự đi theo theo chuyên ngành này, cậu mới nhận ra rằng chuyên ngành sinh học thực sự rất khác so với những gì cậu nghĩ, ngược lại, các loại quái vật xuất hiện trong trò chơi càng phù hợp với thẩm mỹ của cậu.

Sau khi nhìn chằm chằm vào bức ảnh năm phút, Đường Tiếu mới chậm rãi thở dài, bấm lưu.

Cậu rất mong chờ được chơi trò chơi này.

...

Ba ngày sau, chiếc mũ thực tế ảo đã giao đến.

Đường Tiếu lập tức đội mũ lên rồi bắt đầu trò chơi.

Trang đăng nhập tương đối không có gì nổi bật, nó có màu xanh công nghệ tương lai, không có lời nịnh nọt, không có lựa chọn nghề nghiệp, chỉ có một thông báo về trò chơi.

'Trò chơi này đang trong giai đoạn thử nghiệm nội bộ. Nếu bạn cảm thấy bất kỳ khó chịu nào trong quá trình chơi, vui lòng thoát khỏi trò chơi ngay lập tức. Trò chơi tạm thời không có chức năng hồi sinh, vì vậy vui lòng vận hành một cách thận trọng.'

'Hãy coi thế giới này như cuộc sống thứ hai của bạn.'

Một thông báo khá thú vị.

Trong vòng ba ngày chờ mũ thực tế ảo giao tới, đương nhiên Đường Tiếu không thể không làm gì. Cậu trên mạng tìm kiếm các loại tài liệu chiến lược, nghe nói trò chơi này áp dụng toàn bộ giám sát AI, không hạn chế bất kỳ lối chơi hiện có nào, tương đương với sự tự do hoàn toàn và hiện thực. Trò chơi thuộc thể loại Sandbox*, ngay cả nhiệm vụ chính của mỗi người chơi cũng khác nhau.

Game Sandbox: thể loại trò chơi điện tử đặc trưng bởi yếu tố sáng tạo khi cho phép người chơi tự do rong ruổi trong môi trường ảo để làm bất cứ thứ gì mà họ thích, từ cách tiếp cận các nhiệm vụ, NPC hay cách hoàn thành các nhiệm vụ cả chính lẫn phụ.

Điều quan trọng nhất là trò chơi này rất khó, rất rất khó, theo lời phàn nàn của những người tham gia là vì không có cơ chế hồi sinh nào cả, nếu chết là hết, có người thậm chí còn bị quái vật giết chết ngay khi vừa mới bước vào trò chơi mà không biết chuyện gì đã xảy ra.

Trò chơi có độ khó cao chắc chắn đã khơi dậy sự hứng thú của Đường Tiếu.

Khóe miệng nhếch lên dưới chiếc mũ, cậu bấm vào câu lệnh đã đọc, bắt đầu trò chơi không chút do dự.

'Chúc các bạn sống sót an toàn và chơi game vui vẻ. '

Bên tai vang lên âm thanh máy móc lạnh lẽo, Đường Tiếu từ trong bóng tối mở mắt ra...

"Nhanh lên, cởi quần áo ra."

Vừa vào mà đã kích thích như vậy rồi sao?

Đường Tiếu nhìn quanh, phát hiện nơi mình đáp xuống là một căn phòng màu lạnh, giống như phòng thay đồ hay phòng khử trùng.

"Cởi quần áo ra và khử trùng." Trong phòng khử trùng còn có một người khác mặc áo blouse trắng giống như nhà nghiên cứu, đeo thẻ tên trước ngực, lạnh lùng liếc nhìn Đường Tiếu vẫn chưa động đậy, "Đây có phải là phẩm chất của người mới bây giờ không? Ngu như vậy không hiểu sao lại được chọn."

[Ferdinand Babbitt, nhà nghiên cứu tại Tổ chức Third Eyes.]

Đường Tiếu khóe miệng giật giật, đành phải làm theo thủ tục của người khác để khử trùng tay, cởi áo khoác rồi mặc chiếc áo khoác blouse đã chuẩn bị sẵn vào.

Sau khi mọi người đã được khử trùng, lính canh rời đi, Babbitt bắt đầu dẫn họ về phía hành lang bên ngoài lối ra, giải thích lý lịch trên đường đi:

"Hãy thật vinh dự khi được Third Eyes chọn làm trợ lý thí nghiệm. Trong phòng thí nghiệm có rất nhiều điều cần lưu ý..."

Đường Tiếu nghe một lúc, cuối cùng cũng thu thập được một ít thông tin.

'Bản thân' vào vai một tay sai vừa gia nhập viện nghiên cứu của tổ chức, là nhân viên nghiên cứu khoa học tương lai trong phòng thí nghiệm.

Third Eyes là một tổ chức nghiên cứu tà ác nổi tiếng trong trò chơi này, là nơi tụ tập của những nhà khoa học điên chuyên phát triển một số vũ khí sinh học bừa bãi.

Không ngờ vừa đăng nhập vào game lại bị thả vào trại căn cứ của boss, cái này được gọi là gì, bad openings*?

Bad openings: Mở đầu game trong bối cảnh khó khăn, khốn đốn.

Có vẻ như cốt truyện chính nên được tiến hành ở đây? Vậy thì nó là gì? Phá hủy viện nghiên cứu này? Hay là nằm vùng?

Đường Tiêu đang suy nghĩ nên làm thế nào để khơi dậy cốt truyện chính, lúc này Babbitt đã dẫn mọi người đến khu vực cốt lõi của phòng thí nghiệm, trên mặt nở nụ cười thần bí: "Các người thật may mắn, phía trước có nhiều thứ đã được xử lí nên có thể xem qua."

"Hãy nhìn kỹ đi, người mới đến. Đây là một trong những thí nghiệm trong dự án nghiên cứu chính của Third Eyes hiện nay. Nếu dự án này thành công, cả thế giới sẽ phải run sợ trước áp lực của nó."

Mọi người đều tò mò ngẩng đầu lên, Đường Tiếu cũng không ngoại lệ, nhìn về phía khu vực được ngăn cách bởi kính chống đạn.

Chỉ cần liếc nhìn một cái, đồng tử của cậu không khỏi co lại, nhịp tim được trò chơi theo dõi theo thời gian cũng tăng lên.

Nó thậm chí hợp gu thẩm mỹ của cậu hơn so với những gì cậu tưởng tượng.

Có sự khác biệt giữa hình ảnh với việc nhìn trực tiếp.

Con quái vật nhỏ màu đỏ như máu chậm rãi vặn vẹo ở phía đối diện tấm kính chống đạn của phòng thí nghiệm, dọc đường đi để lại những sợi dính, chỉ khi nhìn bằng mắt thường, cậu mới nhận ra những sợi đó không phải là cơ bắp của nó, mà giống như những sợi nấm.

Giống như những mạch máu mảnh mai, bong ra khỏi cơ thể và da, xuất hiện lẻ loi trong không khí. Giữa các sợi nấm tụ lại, có thể nhìn thấy mơ hồ những con ngươi thẳng đứng màu vàng cam, giống như chất lỏng Newton, chúng có thể xuất hiện ở bất kỳ phía nào của hình cầu không đều.

Lạ mắt mà ghê rợn.

Nấm? Động vật? Hay một cái cây? Thật khó để xác định, nó dường như có đặc điểm của cả ba, nhưng lại hoàn toàn khác nhau, nó hoàn toàn vi phạm kiến ​​​​thức sinh học cậu đã học cho đến nay, nó không thể bị hạn chế bởi bất kỳ phân loại sinh học hiện có nào và nó hoàn toàn nằm ngoài khoa học.

Thậm chí còn có một nỗi sợ hãi mơ hồ từ sâu trong gen của họ dâng lên, hét lên yêu cầu họ tránh xa thứ này, vẻ mặt của mọi người có mặt đều thay đổi, như thể họ đã gặp phải thiên địch trong chuỗi thức ăn.

Sắc mặt Đường Tiếu cũng thay đổi, gò má bất giác ửng hồng, cơ mắt vô thức run rẩy, lý trí và sự điên cuồng đang giằng co nhau, lý trí bảo cậu phải nhanh chóng tránh xa, trong khi sự điên cuồng lại gào thét muốn đến gần.

Cậu phải nhìn kỹ hơn... Con quái vật xinh đẹp này.

Đường Tiếu vô thức tiến lên một bước, thân thể của cậu lúc này nổi bật hơn hẳn những người mới đến, thậm chí cậu còn không chú ý đến thiết bị thông gió phòng thí nghiệm đang hoạt động chậm chạp trên đầu.

Luồng không khí thay đổi vào lúc này.

Con quái vật dừng lại trong hai giây.

Trước ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, vật thể có kích thước bằng chiếc đĩa gần như ngay lập tức đập vào kính chống đạn từ góc phòng thí nghiệm.

Mấy người mới đến gần đều giật mình, suýt chút nữa đụng vào bàn thí nghiệm phía sau, Đường Tiếu cũng thoát khỏi trạng thái mê hoặc đó. Trên vách kính trong suốt, những sợi tơ màu đỏ máu đang ngọ nguậy, nhãn cầu gắn vào vách kính, chuyển động như một con sói ngửi mùi thịt, sử dụng các cơ quan khứu giác không tồn tại để thu giữ mọi mùi lan tỏa trong không khí. 

Đường Tiếu dựng tóc gáy, lúc này nhịp tim của cậu tăng lên, một cảnh báo trò chơi gần như hiện lên.

Nó... Đang ngửi cái gì vậy?

Đường Tiếu vô thức lùi vào trong đám người, xung quanh là tiếng xì xào bàn tán của những người mới đến, nhưng cậu lại không có cảm giác an toàn.

Bởi vì đôi đồng tử thẳng đứng màu cam kỳ lạ đó đang nhìn thẳng về phía cậu.

Lòng bàn tay Đường Tiếu không khỏi đổ mồ hôi, không biết vì sao khi nhìn con quái vật đỏ như máu này, cậu gần như nổi da gà khắp người, trong con mắt đó ẩn chứa một cảm xúc mãnh liệt mà con người có thể dễ dàng giải thích, nó tà ác và mãnh liệt đến mức trái tim Đường Tiếu dần dần chìm xuống.

Nó mãnh liệt hơn bao giờ hết... Tham muốn được nuốt trọn cậu.

Giờ phút này, rõ ràng quái vật đang bị nhốt trong phòng thí nghiệm, nhưng cậu lại không hề có cảm giác an toàn, ngược lại cậu cảm thấy mình chính là con mồi trong lồng, sắp bị làm sạch, đặt lên bàn, rồi trở thành bữa tối của quái vật.

Mọi người có mặt đều sợ hãi đến mức thở dốc, người đàn ông tóc vàng tò mò hỏi: "Tiến sĩ Babbitt, kính chống đạn này có tốt không? Có thể nhìn ra bên ngoài từ bên trong không?"

"Không thấy được," Babbitt trầm giọng nói, "Đừng lo, khu vực thí nghiệm này được làm bằng vật liệu cứng nhất, ngay cả lỗ thông hơi cũng được làm bằng vật liệu PESA... Không thể nào ngửi thấy mùi của chúng ta."

"Vật liệu PESA..." Người đàn ông tóc vàng nghe được lời này thở phào nhẹ nhõm.

Babbitt sải bước đến bàn điều khiển bên cạnh bấm nút, tấm kính thử nghiệm bên trong đột nhiên phóng ra một dòng điện cực mạnh, con quái vật bám trên tường trong nháy mắt bị nhiệt độ cao đốt cháy, liền rời khỏi bức tường kính.

"Bình thường trông như sắp chết, không hiểu sao hôm nay lại hưng phấn như vậy. Được rồi, đừng lo, 428 không thể thoát ra khỏi cái lồng này được. Dù sao đi nữa nó chỉ là một sản phẩm thất bại, nó sẽ được loại bỏ trong vài ngày nữa."

[Mở tuyến chính]

Khi ánh mắt của Đường Tiêu chạm vào nhãn cầu trên không, bảng trò chơi đột nhiên nhảy ra.

[Nhiệm vụ chính: Nuôi dưỡng 428 thành Vua Nấm thu; tích lũy điểm hảo cảm của 428.

Phần thưởng: Danh hiệu 'Người chăn nuôi Vua Nấm' (Lưu ý: Danh hiệu này sẽ có được quyền kiểm soát một phần nấm)]

Đường Tiêu sửng sốt một chút, gì cơ, 428 là ai? Con quái vật này?

Đợi đã, đùa à? Đây có phải là game tình yêu không đấy? Và mục tiêu chiến lược thậm chí không phải là con người? Ngành công nghiệp game bây giờ lớn đến thế sao?

"Anh vừa nói sản phẩm thất bại? Đây không phải là dự án nghiên cứu chính sao?"

Ngay khi Đường Hiểu đang bị sốc vì cốt truyện chính của trò chơi đột ngột xuất hiện, người đàn ông tóc vàng trước đó lại đặt ra câu hỏi.

"Như tôi đã nói, nếu. Đáng tiếc thí nghiệm thất bại, chúng ta trì hoãn quá lâu, cấp trên không có kiên nhẫn, vật thí nghiệm này sẽ bị xử lý." Babbitt nói, nhưng trên mặt lại không có chút hối hận, "Tôi đề cập đến dự án chính là mục tiêu chung của viện này, nhưng có rất nhiều thí nghiệm liên quan đến nó, và đây chỉ là một trong số đó. Tuy nhiên, đây không phải là điều cậu nên lo lắng, vẫn chưa chắc chắn cuối cùng cậu sẽ được phân công vào phòng thí nghiệm nào."

Nghe vậy, những người khác lập tức yên tâm, không ai muốn lãng phí cuộc đời mình trong một thí nghiệm đã bị hủy bỏ, họ cũng mơ ước được thăng chức và tăng lương.

Nhưng Đường Tiếu cau mày, xử lý sao? Điều gì sẽ xảy ra với nhiệm vụ của cậu ấy nếu nó bị xử lý?

Nhưng anh không có thời gian để suy nghĩ về điều này, sau phần này, Babbitt không còn muốn ở lại đây nữa, anh dẫn những người mới đến đi thăm những nơi khác: "Đi thôi, tôi sẽ chỉ cho các bạn những nơi khác."

Những người khác nóng lòng theo bước Babbitt rời đi nơi này, Đường Tiếu là người cuối cùng bị bỏ lại, một cảm giác không hiểu bị kéo lại khiến cậu quay đầu nhìn lại khoảnh khắc cửa đóng lại.

Con quái vật với sợi nấm đỏ như máu đang nhấc gần hết cơ thể lên khỏi sàn nhà lạnh lẽo, đôi mắt màu cam đã bị nhiệt độ cao đốt cháy do quá gần vách kính nên bị cháy đen, cấu trúc nhãn cầu chìm trong sợi nấm, nhưng phần chóp vẫn đang vặn vẹo trong không khí, di chuyển về phía cửa, hướng về phía Đường Tiếu.

Đường Tiếu cảm giác được phía sau đầu có chút tê dại, vội vàng xoay người cùng mọi người rời đi.

Vì vậy, cậu đã bỏ lỡ rằng sau khi mọi người rời đi, con quái vật màu đỏ như máu từ từ leo lên ống thông gió.

Vật liệu liên kết được cho là cực kỳ chắc chắn bắt đầu tan dần dưới chất axit do quái vật giải phóng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro