Chương 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 24: Ngày thứ hai mươi ba trở thành chó.

Ngay sau khi Úc Đinh nhấn nút, điện thoại trên bàn đầu giường khẽ rung lên.

Hắn không chú ý, cầm chiếc máy tính bảng đợi rất lâu, nhưng không có ai đi qua.

Úc Đinh: "..."

Có lẽ đang ngủ.

Dù sao bây giờ đã rất muộn rồi.

Hắn tìm cho mình một lý do, sau đó buồn bã giấu chiếc máy tính bảng đi, bò đến góc giường tìm chỗ nằm.

Trước đây Úc Đinh không ngại nằm cạnh Cố Kinh Giới, thậm chí còn được anh ôm vào lòng mà ngủ.

Nhưng sau khi biết Cố Kinh Giới thích mình, hắn liền cố ý giữ khoảng cách an toàn.

Chỉ là tư thế ngủ của Úc Đinh không tốt lắm.

Hắn đã quen với việc một thân chó chiếm giữ toàn bộ chiếc giường.

Vì vậy ngày hôm sau, Úc Đinh lại tỉnh dậy trong vòng tay Cố Kinh Giới, không nói nên lời.

Hắn muốn chia giường.

Nhưng hắn không muốn ngủ trong chuồng chó.

Ánh nắng tràn vào phòng qua kẽ hở của rèm, mạ một lớp bột vàng trên sàn.

"Ưm...."

Cố Kinh Giới bỗng tỉnh táo hơn đôi chút bởi con chó đang giãy giụa trong lòng mình.

Anh vén chăn lên, đứng dậy, đi đến bên cửa sổ kéo rèm.

Úc Đinh uể oải ngồi trên ghế sofa, ánh mắt vô tình bị tấm lưng gầy gò của người đàn ông thu hút.

Trông gầy quá.

Người này thường xuyên bỏ bữa sao.

Hắn cau mày.

Nhưng ý nghĩ này vừa hiện lên trong đầu hắn, khóe miệng Úc Đinh hơi co giật.

Suýt chút nữa quên mất bình thường mình rất hay ăn chung với Cố Kinh Giới.

Về đồ ăn, đối phương chưa từng kiêng ăn món nào, thậm chí còn ăn nhiều hơn cả hắn khi còn là con người.

"Đinh Đinh, chào buổi sáng." Cố Kinh Giới quay người lại mỉm cười với hắn. Hình ảnh trước mắt sáng đến chói mắt và ấm áp vô cùng.

Úc Đinh lẩm bẩm, cười lên đẹp như vậy, bình thường giả vờ giữ mặt lạnh làm gì. Cười nhiều một chút không tốt sao?

Ngủ cả đêm, bộ đồ ngủ bằng lụa trắng của Cố Kinh Giới đã nhăn nheo, mơ hồ còn có thể thấy lông chó dính trên người anh.

Buổi sáng thời gian có hạn, trợ lý Tiểu Vương đã thúc giục ở ngoài cửa: "Anh Cố, anh nhanh lên một chút, lát nữa anh phải trang điểm đó."

Đạo diễn La là người từng sống ở Hồng Kông, ông tương đối phong kiến ​​và mê tín. Trước khi bắt đầu bộ phim đã chuẩn bị đầu heo để cúng.

Cố Kinh Giới trả lời câu "Đã biết", thay quần áo ngay trước mặt Úc Đinh.

Động tác của anh rất tự nhiên, chỉ ba bốn động tác đã cởi sạch quần áo, còn lại một chiếc quần lót rồi cong lưng lục lọi chiếc vali trên sàn để tìm quần áo.

Tất nhiên không có gì phải kiêng kỵ trước mặt một con chó.

Đây không phải là ngày đầu tiên Úc Đinh nhìn thấy Cố Kinh Giới khỏa thân.

Nhưng chính vào lúc này, hắn không dấu vết rời mắt khỏi đường cong mông đối phương, quay mặt vào tường.

Ngay cả những người cùng giới cũng phải tránh nghi ngờ.

Úc Đinh nghĩ.

-

Tiểu Lý và Tiểu Trương là trợ lý mới chịu trách nhiệm chạy việc vặt và phục vụ ăn uống đã mua bữa sáng. A Vinh là người chịu trách nhiệm chăm sóc chú chó vào tối qua đã đến cửa hàng thú cưng gần đó để mua những thứ cần thiết hàng ngày như thức ăn cho chó và đồ ăn nhẹ.

Quan Thiệu trước khi rời đi đã dặn họ phải chăm chỉ và tự giác.

Vì vậy, từ sáng sớm cả ba người đã đứng canh cửa phòng, đợi Cố Kinh Giới và chó của anh đi ra.

Tiểu Vương buồn ngủ bước ra khỏi phòng ngủ, nhìn thấy thức ăn cho chó và một phần bữa sáng trên bàn mà thấy không ổn rồi.

Hôm qua cậu ta đã nói cho Tiểu Trương về sở thích ăn uống của Cố Kinh Giới, nhưng lại quên nói với A Vinh rằng Husky không thích ăn thức ăn cho chó.

A Vinh chắc chắn có ý tốt, sợ con chó đói.

Thức ăn mua là thức ăn cho chó đắt nhất trong cửa hàng.

Tiểu Vương bước nhanh về phía trước đang định nói.

Cánh cửa đối diện mở ra, Cố Kinh Giới và con chó cùng bước ra ngoài.

Ngoại trừ lần gặp tối qua, đây là lần đầu tiên ba trợ lý mới tiếp xúc gần gũi với chú Husky như vậy.

Không giống như những con chó bình thường, nó bước đi rất bình tĩnh.

Cửa vừa mở cũng không vội vàng mà bình tĩnh đi theo Cố Kinh Giới, bốn chân bước đi đều đặn nhịp nhàng như con người.

Tiểu Lý và Tiểu Trương nhìn nhau, tự hỏi tại sao con Husky này không giống những gì họ nghĩ thế này.

A Vinh ngược lại rất kích động.

Cậu ta nhận được công việc này nhờ kinh nghiệm nuôi chó. Trước đây A Vinh đã từng nuôi chó Corgi và chó Bắc Kinh trước đây nhưng ước mơ của cậu ta là nuôi một chú chó có kích thước từ trung bình đến lớn.

Những giống chó như Husky, Alaska có thể nói là những chú chó trong mơ của cậu ta.

Cố Kinh Giới còn chưa kịp nói gì, hai trợ lý mới đã vội vàng tiến tới cúi người đưa bữa sáng cho họ. Bánh bao hấp sữa đậu nành và bánh quẩy đơn giản.

Anh gật đầu nhận lấy, đảo mắt nhìn xung quanh rồi nói: "Sao chỉ có một phần thôi?"

Tiểu Vương vội vàng tới ứng cứu, nói: "Trợ lý mới vừa tới còn chưa biết nên đã mua thức ăn cho chó cho Đinh Đinh. Ăn xong anh đi trang điểm trước, em sẽ để A Vinh dẫn Đinh Đinh đi ăn sáng."

"Ừm."

Cố Kinh Giới thường ít nói khi có người ngoài ở gần.

Nhưng hôm nay, lần đầu tiên anh nói với trợ lý mới vài lời về thói quen hàng ngày của chú chó nhà mình.

A Vinh sửng sốt khi nghe nói con chó này chỉ ăn thức ăn của con người, thận trọng nói:

"Thầy Cố, chó ăn đồ ăn của người không tốt, nặng dầu muối... sẽ dễ bị bệnh."

Cố Kinh Giới biết rõ điều này.

Tuy nhiên, cuộc đời của một chú chó rất ngắn ngủi, anh sẵn lòng để Đinh Đinh vui vẻ, chỉ nói: "Không sao đâu, cứ để nó ăn đi."

Sau đó anh mang bữa sáng đi xuống lầu cùng Tiểu Vương.

Tiểu Lý và Tiểu Trương cũng vội vàng xách túi đi theo.

A Vinh và Husky là người (và chó) duy nhất còn lại trong phòng.

A Vinh làm theo yêu cầu, đi sang một bên xách ba chiếc vali.

Sau khi biết ba chiếc vali này chứa đầy đồ dùng cho chó cưng, cậu ta đã rất hâm mộ.

Bản thân cậu ta cũng là một người yêu chó, bình thường rất sẵn sàng chi tiền cho chó.

Cậu ta chỉ đau khổ vì không có nhiều tiền.

Mở vali ra, bên trong là một đống đồ dùng đắt đỏ.

A Vinh lấy bàn chải đánh răng và đồ dùng rửa mặt, động tác nhẹ nhàng vệ sinh buổi sáng cho Husky.

Đây chính là điều Cố Kinh Giới vừa mới nói với cậu ta.

Mỗi buổi sáng, chú chó Husky này phải rửa mặt và đánh răng như con người. Nó cũng phải rửa chân và lau cơ thể sau khi đi dạo bên ngoài về.

Husky cũng rất hợp tác.

Nó nằm trên ghế sofa như một ông cụ, có lẽ đã quen được chăm sóc.

A Vinh nhìn kỹ hơn và thấy con chó này không hề có ghèn mắt. Khu vực xung quanh mắt sạch sẽ, râu cũng được cắt tỉa thường xuyên. Để có thể chăm sóc nó tốt như vậy, cậu ta nghĩ thầy Cố hẳn là một người rất yêu chó.

...

Sau khi ăn xong và đi dạo, Úc Đinh được A Vinh dẫn đến trường quay.

Thời gian rất vừa lúc.

Cố Kinh Giới đã trang điểm xong và đang trang điểm chụp ảnh cùng vài diễn viên khác trong trường quay.

Ngoài ra còn có một nhóm chó sủa.

《 Số phận của một con chó》tập trung vào chủ đề thú cưng dễ thương, trong phim hầu như đều là cảnh của những chú chó.

Vì vậy chúng chiếm khá nhiều cảnh quay.

La Cao Nghĩa nhìn thấy Husky liền nhờ Cố Kinh Giới dắt nó đi chụp ảnh.

Đây là lần đầu tiên bọn họ chụp ảnh chung với nhau.

Cố Kinh Giới sợ Đinh Đinh không thích ứng được, vừa định nói vài câu an ủi liền thấy nó uy nghiêm tiến vào hiện trường, khéo léo tạo nhiều tư thế khác nhau bên cạnh mình.

Nếu bàn về chuyện chụp ảnh ai mạnh hơn, Úc Đinh không bao giờ thừa nhận thất bại.

Hắn rất rành việc này.

Sau bao nhiêu năm hoạt động trong ngành, tuy có người chê hắn diễn xuất kém nhưng chưa có ai chê hắn xấu hay kỹ năng tạo dáng chụp ảnh kém.

Cố Kinh Giới: "..."

Các thợ chụp ảnh và nhân viên cũng rất ngạc nhiên.

"Con chó này giỏi quá."

"Đúng là chó cưng nhà thầy Cố, buff cả tài năng."

Không so sánh thì không đau thương.

Những diễn viên khác ôm chó nhà mình đang quằn quại liếc nhìn Cố Kinh Giới một cách ghen tị.

-

Trong khi Cố Kinh Giới đang quay phim, Úc ĐInh cùng A Vinh đứng bên cạnh chiếc xe.

Hắn rất quý trọng cơ hội có thể tận mắt quan sát ảnh đế diễn tại hiện trường, đôi mắt tròn mở to.

Nếu không phải không tiện thì hắn còn muốn quay video lại nữa.

Dù là đối thủ nhưng Úc Đinh vẫn xem mọi bộ phim của Cố Kinh Giới.

Úc Đinh thật sự diễn rất tệ.

Ngay cả fans thật lòng với hắn cũng phải xấu hổ khi khen ngợi chuyện này.

Một số anti-fan từng nói rằng nếu kỹ năng diễn xuất của Cố Kinh Giới giống như mặt trăng trên bầu trời thì những nhân vật hắn đóng giống như bùn trên mặt đất.

Có một đoạn thời gian, Úc ĐInh muốn biết mình thất bại ở đâu nên đã đi xem phim của Cố Kinh Giới

Sau khi xem xong chính hắn cũng tự thấy ngại. Bắt đầu an ủi mình, trên đời này có những người thật sự được ông trời thưởng cho bát cơm ăn, không chỉ thưởng mà đôi khi còn ép buộc nhét cơm vào mồm, những người khác học không nổi.

A Vinh nhìn chú chó đang chăm chú nhìn cảnh quay phim của chủ nhân mà không nhịn được bật cười.

"Cut!"

Đạo diễn vừa nói xong, Cố Kinh Giới liền chỉnh lại vạt áo, bước nhanh về phía xe.

"Này, thầy Cố, đừng đi nhanh như vậy..."

Dù cả hai có mối quan hệ tốt nhưng La Cao Nghĩa vẫn gọi anh là "Thầy Cố" trên trường quay.

Cố Kinh Giới nghe vậy dừng lại, quay đầu nhìn ông ta.

La Cao Nghĩa chỉ vào con chó cạnh xe cách đó không xa nói: "Trước tiên cậu nghỉ ngơi một tiếng đi. Đợi lát nữa tôi sẽ đưa Đinh Đinh đi quay thử, nếu được thì tôi sẽ trực tiếp quay cảnh thứ 46."

Cảnh đó là cảnh Monli trưởng thành và rời khỏi nhà, nói lời tạm biệt với Bối Bối ở nhà ga.

Cố Kinh Giới gật đầu.

Một mình Úc Đinh buồn chán nằm trong xe.

A Vinh mua cho hắn một cây kem McDonald's, hắn vừa liếm vừa nghe các nữ nhân viên gần đó dùng những từ nhấn mạnh để khen ngợi vẻ đẹp và kỹ năng diễn xuất tuyệt vời của Cố Kinh Giới.

"Nam thần" là từ ngữ miêu tả phổ biến nhất trong miệng họ.

Nam thần.

Úc Đinh đang định khịt mũi, nhưng chợt nhớ ra đối phương dù có cắt móng chân ở nhà cũng vẫn đẹp, hắn bỗng nghẹn họng.

Cố kinh Giới đi đến bên cạnh chú chó Husky, cúi người xuống, đưa tay nhẹ nhàng lau đi vết kem trắng trên miệng nó, dùng giọng điệu dịu dàng nói: "Sao em hành động giống con mèo nhỏ háu ăn vậy?"

Nếu là đổi người đàn ông khác, Úc Đinh chắc chắn sẽ nổi da gà khắp người sau khi nghe.

Nhưng điều kỳ lạ là hắn không hề phản ứng gì khi Cố Kinh Giới nói điều đó.

Ồ, có lẽ hắn đã quen rồi.

Úc Đinh ngơ ngác nghĩ.

A Vinh đang định giải thích chuyện mình lén mua kem, nhưng Cố Kinh Giới không muốn nghe, nhận lấy nửa số kem còn lại từ cậu ta và tự mình cho chó ăn.

Thấy thế, A Vinh rất biết điều đến đối diện trường quay để rót nước, dành thời gian ngắn ngủi ấm áp cho một người một chó.

Úc Đinh rất nể tình ăn hết chỗ kem còn lại.

Cố Kinh Giới dùng khăn giấy lau tay, đóng cửa xe lại, xịt một ít nước xịt thơm phòng, thoải mái ngồi ở ghế sau chơi điện thoại di động.

Úc Đinh len lén liếc nhìn, mơ hồ nhìn thấy app chim cánh cụt, trong lòng nghĩ thầm

Đã 22 năm trôi qua nhưng ảnh đế vẫn dùng QQ?

Tuy rằng có chút kỳ quái, nhưng hắn cũng không muốn tiến lên nhìn kỹ hơn.

Bây giờ Úc Đinh có hơi bị PTSD đối với điện thoại của Cố Kinh Giới.

Hắn sợ lát nữa mình sẽ lại nhìn thấy mấy trang fanfic H văn, đến nửa đêm lại mơ mấy giấc mơ kỳ quái.

Bỗng nhiên nghe thấy tiếng nhạc quen thuộc.

Úc Đinh đột nhiên ngẩng đầu lên.

Đây là bài hát ra mắt của FIVE ASTEROID!

Đoạn này còn là đoạn rap của hắn.

Chỉ là lâu quá nên lời bài hát nghe có vẻ hơi xấu hổ.

Đúng lúc đó, A Vinh gõ cửa xe bước vào. Úc Đinh nhân cơ hội nhấc mông lên, ngồi xuống bên cạnh Cố Kinh Giới nhìn lén công khai.

Trên màn hình là sân khấu nơi hắn ra mắt cách đây 5 năm.

Ánh sáng, trang phục và cả những động tác vũ đạo đều có hơi cay mắt theo thẩm mỹ ngày nay.

Nhưng Cố Kinh Giới xem rất chăm chú.

Khi có người ngoài ở xung quanh, anh định lục túi để tìm tai nghe.

A Vinh đã nghe thấy rồi, cười nói: "Thầy Cố, thầy cũng nghe nhạc của FIVE ASTEROID sao."

Cố Kinh Giới hơi dừng một chút, "Ừ."

A Vinh cũng là một cậu bé đam mê hip-hop khi còn nhỏ. Nghe vậy, cậu ta hào hứng nói:

"Hồi trước tôi cực kỳ thích nhạc và vũ đạo của họ. Đừng thấy tôi lúc này, hồi tôi học đại học đã từng tham gia nhóm Street Dance, lần nào cũng nhảy vị trí C của Úc Đinh...... Có rất nhiều nữ sinh từng tỏ tình với tôi."

Úc Đinh liếc nhìn thân hình mũm mĩm của cậu ta, quay đầu với vẻ chán ghét.

Dường như nghe được điều gì thú vị, Cố Kinh Giới nhướng mày: "Cậu cũng nghĩ rằng Úc Đinh nhảy giỏi à?"

"Đương nhiên! Tôi là fans của anh ấy!" Nói đến người đã từng là thần tượng của mình, A Vinh liến tha liến thoắng: "Tuy rằng anh ấy là gương mặt đại diện của nhóm nhưng kỹ năng nhảy và ca hát của anh ấy không hề thua kém các thành viên khác, thậm chỉ còn giỏi hơn. Úc Đinh thật sự rất chuyên nghiệp. Nếu không tiếp tục phát triển hai lĩnh vực này, có thể sau này anh ấy sẽ trở thành ca sĩ hoặc một dancer chuyên nghiệp..... Haizz, chỉ tiếc là sau này anh ấy lại đi đóng phim."

Úc Đinh hơi cứng đờ.

Thế mà tên mập này lại là fans của hắn.

Chắc do nhìn vẻ mặt của Cố Kinh Giới không tốt, sau đó A Vinh mới nhận ra, vội vàng nói:

"Thầy Cố, thật ra tôi cũng từng là fan của ATZY, anh hát —"

"Tôi hát không hay." Cố Kinh Giới nói.

Mặc dù là idol xuất thân từ một nhóm nhạc nam nhưng anh đã thay đổi giữa chừng. Anh đã học với một giáo viên thanh nhạc một thời gian để sửa chứng lạc điệu của mình rồi vội vã ra mắt. Sức khỏe anh không tốt nên cũng nhảy không giỏi.

Bởi vì bọn họ là đối thủ của nhau, người hâm mộ hai bên luôn so sánh anh với Úc Đinh.

Cố Kinh Giới biết tất cả về giọng hát trong trẻo và khả năng nhảy trên sân khấu của hắn.

"Úc Đinh hát hay và nhảy còn hay hơn nữa," anh nói.

A Vinh choáng váng khi nghe lời khen này.

Thầy Cố, không phải thầy và Úc Đinh là đối thủ chuyên tranh giành tài nguyên của nhau trong truyền thuyết sao?

Ngay cả đối thủ cũng có thể khen như một đóa hoa, A Vinh nghĩ thầm, tính cách của thầy Cố đúng là tốt quá.

Úc Đinh mới đầu nghe người ta khen mình còn vô cùng tự hào, ngay sau đó khi vô tình nhìn thấy góc trên bên phải video sân khấu sáng lên thẻ tên [Trái tim], đột nhiên bỡ ngỡ, chân chó cũng không biết nên đặt vào đâu.

Ôi......

Dường như Cố Kinh Giới thật sự rất thích hắn.

Làm thế nào để khắc phục đây?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro