Chương 42

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 42: Ngày thứ bốn mươi trở thành chó.

Úc Đinh vùng vẫy tại chỗ mấy lần, cảm thấy có chút tuyệt vọng sau khi xác nhận mình không thể biến trở lại thành người nữa.

Hắn lục lọi trong phòng, lấy ra một chiếc điện thoại di động cũ, đăng nhập vào tài khoản và gửi tin nhắn cho nhóm hỏi hai con sói chuyện gì đang xảy ra.

Hai con sói rất vui mừng khi biết được tin này.

Lam Ba: [Điều này chứng tỏ rằng cậu sắp trở về làm con người. ]

Lim Pha: [Không phải lần trước tôi đã nói với cậu rồi sao, có khả năng sẽ tạm thời trở lại thành người. Có lẽ là do tình cảm của cậu vẫn chưa đúng chỗ. ]

Úc Đinh: "..."

Rác rưởi màu vàng vẫn rất cần thiết.

Sau khi nán lại ở nhà mình một lúc, Úc Đinh chỉ có thể ra ngoài và bấm chuông cửa đối diện.

Với tình hình hiện tại, tốt hơn hết là hắn vẫn nên tiếp tục sống cùng Cố Kinh Giới.

Hãy nỗ lực thoát khỏi biển khổ càng sớm càng tốt.

Ding Dong.

Chuông cửa reo.

Cố Kinh Giới đang ngơ ngác ngồi trên sô pha lập tức đứng dậy mở cửa.

Cánh cửa mở ra.

Bên ngoài không có người quen nào ngoài chú chó Husky dễ thương ngờ nghệch.

Cố Kinh Giới sửng sốt, do dự quỳ xuống, nhìn nó nói: "Cậu lại biến thành chó à?"

Chú Husky gật đầu với vẻ mặt nhăn nhó.

Ngay cả Cố Kinh Giới cũng có chút choáng váng trước sự việc này. Anh để chú chó Husky vào trước hỏi, "Chuyện gì đang xảy ra vậy?"

Úc Đinh chạy vào phòng và lôi chiếc máy tính bảng từ dưới tấm thảm ra, mở khóa và gõ phím một cách khó khăn bằng bàn chân chó của mình.

Hắn phải gõ rất nhiều và mất nhiều thời gian vì dùng chân ấn vào màn hình rất khó.

Cố Kinh Giới kiên nhẫn chờ đợi bên cạnh hắn.

Cho đến khi hắn hoàn thành.

Cố Kinh Giới cầm lấy tấm bảng nhìn qua, phát hiện bên trong có rất nhiều lỗi chính tả. Có lẽ là vì Úc Đinh lười sửa.

Nội dung nói về nguyên nhân và hậu quả của việc biến thành chó, tộc thú nhân cần phải sống sót sau lời nguyền trước khi có thể trở lại thành người. Hắn biến từ người thành chó vì chưa hoàn toàn vượt qua thời kỳ bị nguyền rủa. Chủng tộc của họ có xu hướng rất yếu trong giai đoạn này và cần ăn nhiều (tự tạo cho mình lý do mà mình tham ăn tham uống).

Tuy nhiên, Úc Đinh đã vô tình hay cố ý bỏ qua phương pháp vượt qua lời nguyền.

Úc Đinh không muốn khiến Cố Kinh Giới cảm thấy mình đang cố tình tiếp cận anh.

Cố Kinh Giới nghiêm túc đọc xong, vẫn cảm thấy có chút không thể tưởng tượng.

Thật sự giống như truyện cổ tích 《 Người đẹp và quái vật》, 《 Hoàng tử ếch》 gì đó.

Chuyện như vậy xảy ra ở xã hội hiện đại đúng là có hơi thái quá.

Bởi vì đã sớm có chuẩn bị tâm lý, Cố Kinh Giới ngược lại rất nhanh chấp nhận.

Anh cùng không nghi ngờ tính chân thật trong lời nói của Úc Đinh.

Dù sao, đối phương không có lý do để lừa anh.

Cố Kinh Giới chỉ là cảm thấy mình thật may mắn.

Người đầu tiên Úc Đinh gặp được, là anh.

......

Sau ngày hôm đó, Cố Kinh Giới bắt đầu điều tra tài liệu liên quan đến thú nhân.

Tuy rằng từ trước đến nay anh chưa từng nghe đến chủng tộc này bao giờ, Úc Đinh cũng nói tác phong hành động của họ tương đối bí ẩn, nhưng Cố Kinh Giới tin thú nhân chỉ cần tồn tại, họ sẽ để lại manh mối trong lịch sử lâu đời.

Chỉ là tự mình làm được việc đó thì hơi khó khăn.

Dù sao Cố Kinh Giới cũng không có người bạn nào.

Anh chỉ có thể lại lần nữa xin giúp đỡ từ người cậu họ Hứa Gia Hi.

Sau chuyện ngày hôm đó, cuộc sống sinh hoạt của một người một chó khôi phục như ngày xưa.

Nhưng Úc Đinh rõ ràng, tất cả đều không thể quay về.

Từ hôm biết được Cố Kinh Giới đã biết thân phận của mình, hắn liền giả chết.

Trước kia bọn họ có thể ngủ chung một giường.

Nhưng từ ngày hôm đó, Úc Đinh quyết định muốn chia giường ngủ với đối phương.

Dưới yêu cầu mãnh liệt của Úc Đinh, Cố Kinh Giới đã lên mạng mua một chiếc nệm hơi và đặt nó trong phòng khách làm nơi nghỉ ngơi tạm thời vào ban đêm.

Đã quen ngủ giường, ngủ trên nệm hơi vẫn thấy không cách nào thoải mái.

Ban đêm Úc Đinh nhìn bầu trời với quầng thâm dưới mắt, tự hỏi khi nào ngày này mới kết thúc.

Tuy nhiên, áo choàng vẫn mặc tốt.

Giống như bây giờ, Úc Đinh, người không thể ngủ được, chỉ đành phải dậy, bật đèn phòng khách và chơi với máy tính bảng một cách thoải mái.

Cố Kinh Giới nói nếu sau hai ngày hắn vẫn không trở lại thành người, anh sẽ mua cho hắn một chiếc điện thoại di động.

Bắt đầu mong chờ.

Úc Đinh bấm vào Weibo.

Sau khi quét một vòng, vui mừng đó là người hâm mộ vẫn còn nhớ đến hắn.

Trong một xã hội bùng nổ thông tin nhanh chóng, hắn vẫn không bị Internet lãng quên.

Sau khi mất tích nhiều ngày, người hâm mộ của hắn vẫn kiên trì kêu gọi cảnh sát điều tra, thậm chí còn tạo quỹ riêng để thuê thám tử tư đi tìm hắn.

Úc Đinh rất cảm động.

Trong tiềm thức muốn trả lời tin nhắn, đầu ngón tay chạm vào phía trên màn hình rồi dừng lại.

Bên dưới siêu thoại của hắn chính là siêu thoại của CP Úc Kinh Hương.

Hình đại diện là một bông hoa tulip màu hồng cùng những chiếc gai màu đen xếp chồng lên nhau, đặc biệt bắt mắt.

Ma xui quỷ khiến, Úc Đinh nhấp vào.

Khi đã là thần tượng chắc chắn sẽ không tránh được việc bị fans ghép đôi.

Hồi Úc Đinh còn trẻ người non dạ, hắn đã bị công ty ép cố tình tạo ra sự mơ hồ với đồng đội của mình, mấy năm qua đã thu hút được rất nhiều người hâm mộ CP.

Nhưng cá nhân Úc Đinh không thích nhìn thấy điều này.

Dù thường xuyên lướt mạng nhưng hắn luôn cố tình bỏ qua phần này và coi như CP của mình không tồn tại.

Nhưng bây giờ...

Hắn duyệt qua từng viên kẹo mà người hâm mộ CP đã thề sẽ múc hết, thế mà lại vô thức bật cười thành tiếng.

Theo một cách nào đó, họ thật sự rất giỏi việc này.

Hắn với Cố Kinh Giới thật sự có duyên phận từ bài viết của người hâm mộ.

...

Sau kỳ nghỉ ngắn ngày, Úc Đinh và Cố Kinh Giới đáp máy bay riêng tới Nam Thành để gặp tổ chương trình.

Nhờ trailer mà 《 Gâu gâu đại tác chiến 》 đã trở nên nổi tiếng trước khi phát sóng, có không ít fans đến đón máy bay.

Một người và một con chó đi qua lối đi VIP của sân bay nhưng họ vẫn bị bao vây bởi ba lớp bên trong và ba lớp bên ngoài.

Những vị khách khác cũng không được miễn sự đối xử nồng nhiệt này.

Mũ trên đầu Dư Cao Phi bị giật xuống, trên tay còn có vết son.

Về phía Cố Kinh Giới tương đối tốt hơn.

Người hâm mộ của anh luôn được biết đến với tố chất cao.

Tuy nhiên, để tránh ai đó vô tình đụng phải Úc Đinh trong tình huống đông đúc, Cố Kinh Giới đã trực tiếp bế chú chó Husky đi trên con đường được bao quanh bởi các nhân viên bảo vệ.

"Ahhhhhh!!"

Không biết vì sao, tiếng la hét thậm chí còn điên rồ hơn.

"Anh Cố tuyệt quá!"

"Đinh Đinh giống như người vợ nhỏ trong lòng anh vậy".

Úc Đinh: "..."

Người hâm mộ tích cực giơ bảng hiệu đèn của họ lên, qua khóe mắt, hắn nhận thấy có một bảng hiệu của riêng mình, trên đó là hình ảnh một chú chó husky lớn và dòng chữ "Đinh Đinh" lấp lánh trên đó.

Người qua đường không biết vì sao đi ngang qua thở dài: "Ngày nay ngay cả chó cũng có quạt cứng."

-

"Người Nam Thành điên cuồng quá." Sau khi đi ra khỏi sân bay, Dư Cao Phi vẫn còn sợ hãi.

Yến Toàn Tử hỏi: "Chó của anh đâu?"

Dư Cao Phi mở cổ áo khoác, Bichon Frise trắng như tuyết ẩn bên trong lập tức thò đầu ra ngoài. Cảnh tượng khiến cho ai nấy đều nghiêng đầu nhìn, dễ thương đến mức khiến tim mấy cô gái tan chảy.

Anh ta cười ha ha nói: "Chúng tôi không muốn cạnh tranh với thầy Cố, phải giữ thái độ khiêm tốn."

Từ Nhất Luân buồn bã nói: "Khó trách vừa nãy nghe fans của cậu nói cậu hình như tăng cân."

"Cái gì??" Dư Cao Phi vừa nghe liền nóng nảy.

Đối với thần tượng, khuôn mặt và hình thể chính là chính nghĩa.

Anh ta tính dựa vào những thứ này để kiếm sống. Giải thích, nhất định phải giải thích.

Với sự giúp đỡ của nhân viên chương trình, các khách mời đã lên xe bảo mẫu theo từng đợt.

Xe bảo mẫu Daben không lớn, phải chở chó và hành lý, chỉ chứa được ba bốn khách, cộng thêm một thợ quay phim ngồi ở ghế hành khách chịu trách nhiệm quay phim.

https://www.google.com/search?q=%E5%A4%A7%E5%A5%94%E7%89%8C%E4%BF%9D%E5%A7%86&rlz=1C1PRFI_enVN918VN918&sourceid=chrome&ie=UTF-8

Đường quay của Nam Thành bắt đầu từ lúc họ xuống máy bay và đang ở chế độ ghi âm.

Những khách mời khác thậm chí còn được quay phim trên máy bay.

Thật không may, hình ảnh Dư Cao Phi đeo bịt mắt ngủ chảy nước miếng đã lọt vào ống kính.

Úc Đinh và Cố Kinh Giới đi máy bay riêng nên tránh được một kiếp.

Xe chạy về hướng thành phố.

Phong cảnh dọc đường rất đẹp, trong lúc đó còn đi ngang qua một con đường ven biển. Biển xanh êm đềm khiến người ta chỉ nhìn thôi cũng có cảm giác bình yên.

Nam Thành thực chất là một hòn đảo. Tuy nhiên, trong những năm gần đây, với việc xây dựng cầu vượt biển, đường cao tốc và hỗ trợ chính sách, nơi đây đã trở thành điểm đến du lịch ven biển nổi tiếng ở Trung Quốc.

Dưới sự sắp xếp của tổ chương trình, Cố Kinh Giới, Dư Cao Phi cùng Từ Nhất Luân đi cùng một chiếc xe.

Thú cưng của Dư Cao Phi cùng Từ Nhất Luân đều là chó nhỏ, ôm trên đùi là được.

Husky của Cố Kinh Giới thì một mình độc chiếm một chỗ ngồi, còn vỗ vỗ cửa sổ, ý bảo giúp hắn mở cửa sổ.

Cố Kinh Giới thò người ra ấn nút để hạ thấp cửa sổ.

Thông thường, nếu đưa Úc Đinh ra ngoài bằng ô tô, nếu hắn ngại không khí không lưu thông tốt sẽ tự mở cửa sổ. Bây giờ cố tình hành động như vậy, có lẽ vì lo lắng về máy quay.

Dư Cao Phi nhiệt tình đến gần nói: "Thầy Cố, con chó của anh thật thông minh."

Từ Nhất Luân cũng thở dài: "Nó thực sự trông giống con người. Tôi cũng muốn nuôi một con."

Vừa dứt lời, Poodle trong tay đột nhiên gầm gừ bất mãn.

Cố Kinh Giới chỉ cười không nói gì.

Úc Đinh tâm trạng phức tạp.

Cảm giác được đồng đội, tiền bối khen ngợi thông minh... chưa bao giờ vi diệu đến thế.

Nam Thành không hề nhỏ.

Phải mất hơn một giờ để đi từ sân bay đến bờ biển thành phố.

Ba người ngồi phát chán.

Để cung cấp tài liệu cho tổ chương trình và giết thời gian, Dư Cao Phi đề nghị chơi trò chơi thật hay thách.

Từ Nhất Luân và Cố Kinh Giới đều đồng ý.

Lúc này, liên quan với công việc, dù không muốn cũng phải gật đầu.

"Oẳn tù tì!"

"Đen và trắng!"

"Ha, thầy Cố, anh thua rồi ~Thật hay thách?"

Nghe Dư Cao Phi hưng phấn hú hét, Úc Đinh không nói nên lời.

Anh chàng này vẫn trẻ con như ngày nào.

Cố Kinh Giới không chút do dự nói: "Tôi chọn nói thật."

Đối với những người của công chúng, lựa chọn này tương đối an toàn.

Dư Cao Phi hưng phấn đến mức xoa hai tay vào nhau.

Từ Nhất Luân là tiền bối, hỏi cũng không tiện, cho nên anh ta, một người trẻ sẽ thay ảnh làm!

Nói thật.

Mặc dù Cố Kinh Giới bằng tuổi anh ta và là đối thủ của đồng đội nhưng Dư Cao Phi thực sự rất ngưỡng mộ anh.

Có thể hỏi sự thật về một diễn viên có đời tư kín tiếng như vậy khiến ngọn lửa hóng hớt bùng cháy trong lòng Dư Cao Phi.

"Để tôi nghĩ đã." Anh ta nói.

Một tiếng khịt mũi lạnh lùng phát ra từ Úc Đinh.

Hắn nghĩ tốt nhất anh nên thức thời một chút cho tôi, đừng có hỏi câu hỏi khiến Cố Kinh Giới quá xấu hổ.

Thợ quay phim thấy nội dung của họ rất thú vị, sau khi hỏi ý kiến ​​khách mời, hắn ta đã xin đạo diễn có nên phát sóng trực tiếp hay không.

Đạo diễn đồng ý ngay.

Tổ chương trình đã dự định bắt đầu phát sóng trực tiếp trong chuyến đi đến Nam Thành, bây giờ là thời điểm vừa phải.

Quay từ bây giờ là có thể quay cả ngày.

Đội ngũ kỹ thuật đã nhận được thông báo và nhanh chóng đăng link trực tiếp lên Weibo chính thức.

Tổng cộng có hai cửa sổ được mở ra, đó là xe của Cố Kinh Giới và xe của Tạ Lam Thúy.

Cố Kinh Giới và Từ Nhất Luân không có nhiều dao động khi biết rằng sắp được phát sóng trực tiếp.

Dù sao thì không có gì là không thể chơi được.

Dư Cao Phim do dự một lúc.

Nếu là phát sóng trực tiếp, anh ta không thể hỏi những câu hỏi quá đáng.

Nhưng không được quá nhàm chán, nếu không sẽ không tạo được những khoảnh khắc bùng nổ.

Nghĩ nghĩ, Dư Cao Phi đột nhiên nảy ra chủ ý, hỏi: "Thầy Cố, nếu con chó của cậu biến thành người, cậu có đồng ý quen nó không?"

Điều này sẽ làm nổi bật chương trình tạp kỹ của họ.

Dư Cao Phi tự thấy ngưỡng mộ trí thông minh của mình.

Úc Đinh nghe thấy liền vểnh tai lên nghe.

Cố Kinh Giới bình tĩnh nói: "Có, tôi còn muốn kết hôn với nó."

Một lượng lớn khán giả vừa đổ về phòng phát sóng trực tiếp:! ! !

Tui vừa mới nghe cái gì lạ lắm!!!

Chú thích

Mẫu xe Daben

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro