Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 5: Ngày thứ tư trở thành chó

Sáng ngày hôm sau, phòng khám thú y Tình Yêu.

Nhóm nhân viên quẹt thẻ đi làm như thường ngày.

Chị gái nhanh chóng phát hiện ra đồ ăn vặt của mình mất sạch, u oán quét mắt nhìn tất cả mọi người một cái:

"Là ai đã ăn vụng đồ ăn vặt của em?"

Không ai lên tiếng.

Chị gái hừ một tiếng lạnh lùng.

Giỏi ghê! Có gan ăn vụng nhưng không có gan thừa nhận! Rõ ràng hôm qua trước khi tan làm cô vẫn thấy rõ ràng.

Cô không chú ý đến Husky nằm trong lồng đối diện lén lút ngó sang bên này vài cái.

Thay vào đó, một thực tập sinh chỉ vào ổ cắm điện nói: "Tại sao phích cắm camera lại rơi ra rồi?"

Ông chủ bước lên nhìn: "Ôi, lạ thế. Cái này từ trước đến nay đã rơi lần nào đâu."

Cô gái cố ý nói: "Vậy thì xem lại camera giám sát đi. Có lẽ tối qua có người lẻn vào rút ra đó."

Nếu không có đồng nghiệp nào thừa nhận thì đừng trách cô ấy vô tình.

Trực tiếp sử dụng điều này để tìm ra "thủ phạm thực sự" đã lấy trộm đồ ăn vặt!

Trên thực tế, ổ khóa cửa bên ngoài vẫn còn nguyên vẹn, người ngoài hẳn là không thể nào xâm nhập được.

Nhưng vì lý do an toàn nên ông chủ đã đồng ý.

Nhưng mà chẳng thể nào ngờ được con Husky mới nhập viện ngày hôm qua chính là hung thủ rút phích cắm điện!

Sau đó màn hình chuyển sang màu đen.

Cô gái bị dọa sợ toát mồ hôi lạnh.

Đồ ăn vặt của cô...... Sẽ không......

Tất cả nhân viên trong bệnh viện đều tiến tới nhìn chằm chằm vào màn hình, miệng há hốc không có ngoại lệ.

Nhìn chú chó nằm ngoan ngoãn trong lồng.

Mọi người: Bọn họ không xuất hiện ảo giác đó chứ?

-

Mọi người đều biết, Husky là một con chó rất thông minh.

Chuyện cạy khóa chuồng, lẻn ra ngoài, rút ​​phích cắm camera rồi lại quay trở vào khóa lại - có lẽ ngay cả chú chó Border Collie có chỉ số IQ hàng đầu cũng không thể làm được. Chưa kể chú Husky còn đang bị bệnh và chân sau bên trái bị gãy.

Ông chủ quay đầu lại, nghiêm túc nói: "Kiểm tra xem có thiếu gì không?"

Các nhân viên ở bệnh viện thú cưng điều lắc đầu.

Nói một cách logic, nếu một con chó trốn thoát sẽ gây tai họa cho thức ăn đóng hộp cho chó, nhưng mọi thứ trong tủ vẫn như cũ.

Thứ duy nhất không còn...... Cũng chỉ có mấy bịch đồ ăn vặt của Quảng Yến Ni.

Nhưng hầu như không có ai tin Husky sẽ ăn vụng đồ ăn vặt.

Dù sao tại hiện trường không có dấu vết còn sót lại như bao bì thực phẩm.

Nói tóm lại, toàn bộ sự việc thật kỳ lạ.

"Có phải đi đêm lắm có ngày gặp ma không." Ông chủ lẩm bẩm.

Bác sĩ thực tập trở nên phấn khích, nói: "Ông chủ, chúng ta cắt video này rồi đăng lên mạng đi, chắc chắn có thể nổi tiếng!"

Ông chủ: "Không được."

Nói xong liên di chuyển con chuột xỏa bỏ toàn bộ đoạn ghi hình.

Phòng khám thú cưng của họ đi theo con đường cao cấp và những người nuôi chó đến đây đều giàu có hoặc nhiều tiền. Điều gì sẽ xảy ra nếu tin tức về một con chó trốn khỏi chuồng được lan truyền, những người nuôi chó đầy tiền đến đây sẽ không yên tâm rồi không đến nữa thì làm sao bây giờ?

-

Suốt một ngày, Quảng Yến Ni đều quan sát con Husky màu xám trắng nằm trong chuồng kia.

Cô có lẽ là người duy nhất trong toàn bệnh viện tin rằng con chó đã ăn vụng đồ ăn vặt của mình.

Nó vẫn cứ không ăn thức ăn cho chó, nằm uể oải và không bao giờ sủa. Một đôi mắt tràn ngập trí tuệ không khác gì những con Husky khác.

Nhưng Quảng Yến Ni lại biết nó không giống bình thường.

Thừa dịp không có ai chú ý, cô lặng lẽ đổ cơm buổi trưa vào trong bát của con Husky, là món cơm thịt gà kho được rưới nước thịt.

"Là mày hôm qua đã ăn đồ ăn vặt của tao đúng không? Mày có thể hiểu những gì tao nói phải không?"

Husky không có gì hứng thú liếc nhìn cô một cái, cúi đầu ăn cơm.

Nhìn thấy nó thong thả ung dung, động tác ăn cơm còn trông cực kì tao nhã, Quảng Yến Ni kích động hạ giọng:

"Mày là chú chó Husky với chỉ số thông minh đột biến hay là...... Khuyển thần xuống trần?"

Gương mặt Úc Đinh sống không còn gì luyến tiếc: "......"

Cô chỉ còn một bước nữa là chạm đến chân tướng sự thật,

Đã nghĩ đến khuyển thần rồi thì sao không nghĩ đến hắn là người biến thành đi!!

Nhưng hắn có thể hiểu được sau khi nhìn thấy đối phương cầm điện thoại xem Ultraman Tiga.

Chắc là cô tin vào ánh sáng lắm.

Quảng Yến Ni còn thường xuyên nhìn chằm chằm hắn, không muốn buông tha bất kì bất kỳ sự thay đổi nào trên mặt hắn.

Úc Đinh quyết định giả ngu.

Để tránh bị mấy người nọ nọ kia kia nhắm đến và đưa đến phòng thí nghiệm để cắt miếng, hắn phải tạm thời giữ kín danh tính là một con chó.

Mặc dù cô gái trước mặt dường như không có ác ý gì, nhưng vẫn nên cảnh giác thì hơn.

Cơm nước xong, Úc Đinh ợ một tiếng rồi tiếp tục nằm sấp ngủ.

Trước khi biến thành một con chó, hắn đã làm việc rất chăm chỉ và cực kì mong chờ một kỳ nghỉ.

Kết quả là bây giờ hắn không chỉ thực sự đang đi nghỉ mà còn đang sống một cuộc sống của một con cá mặn trong mơ, ăn rồi ngủ và ngủ rồi ăn.

: )

Úc Đinh an ủi mình một hồi, lại nghĩ đến chuyện mình đột nhiên biến mất không biết sẽ tạo thành ảnh hưởng gì......

Chắc chắn là lên hot search rồi đó.

Đoán chừng tiêu đề trong hai ngày đến sẽ là: #Thành viên Úc Đinh của nhóm nhạc nam FIVE ASTEROID biến mất một cách bí ẩn một ngày sau khi nhóm tan rã. Đó là sự bóp méo bản chất con người hay sự chôn vùi của đạo đức? #

-

Sự bình yên và tĩnh lặng đã trở lại với phòng khám thú cưng Tình yêu.

Không ai để ý rằng bác sĩ thực tập đã lén lút sao chép video vào thùng rác máy tính và gửi cho bạn gái:

[ Con Husky này ngầu quá, hôm qua nó đã lặng lẽ chạy ra ngoài rồi rút phích cắm camera đó. ]

Bạn gái sợ hãi: [ Thật không đấy?! ]

Sau đó video một truyền mười mười truyền trăm, sau khi được đăng lên mạng đã có được không ít sự chú ý.

[ Kì lạ quá, phải xem lần nữa mới được. ]

[ Thấy nhiều con Husky phá banh nhà rồi, nhưng thông minh thế này thì là lần đầu tiên thấy]

[Tao biết thằng nì, đợt thi đại học năm ngoái t chép bài nó á [đầu chó]]

......

Tuy nhiên, hiện có quá nhiều video ngắn về những chú chó "đi học đại học" trên nền tảng này. Nhiều video trong số đó được quay từ các góc độ khác nhau và mọi người đều thích xem chúng.

Nhưng trong bóng tối.

Một đôi mắt xanh nhìn chằm chằm vào chú chó Husky trên màn hình điện thoại, nheo mắt đầy nguy hiểm.

......

......

Úc Đinh cũng không biết một góc áo choàng mà mình nắm chặt đã lộ ra.

Lúc này hắn còn đang bệnh viện sắm vai một con chó Husky ngu ngốc vô hại.

Quảng Yến Ni đối xử với hắn rất tốt. Biết hắn không thích ăn thức ăn cho chó nên ngày nào cũng gọi đủ cơm hộp khác nhau rồi phần một bữa nhỏ cho hắn, ăn uống không lo.

Chỉ là bị nhốt trong lồng sắt mất tự do nên chỉ mới hai ngày Úc Đinh đã phát chán.

Hắn bắt đầu nghĩ về việc làm cách nào để trở về thành người.

Bởi vì chỉ đọc phần đầu của cuốn truyện nên Úc Đinh chỉ nhớ được thiết lập cơ bản.

Trong thiết lập, hắn là một nhân vật nam chính thú nhân hiếm có và mạnh mẽ.

Lý do khiến hắn bị biến thành một con chó vào ngày sinh nhật thứ 24 là vì hắn đã bị nguyền rủa.

Sở dĩ ở 24 sinh nhật hôm nay biến thành một con chó, là bởi vì đã chịu nguyền rủa.

Nhưng tại sao hắn lại bị nguyền rủa? Làm cách nào để phá bỏ lời nguyền?

Úc Đinh suy nghĩ đến đau đầu.

Chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào một ngày nào đó mình có được điện thoại, lên trên mạng tìm cuốn fanfic kia và đọc phần còn lại của câu chuyện.

Dù sao cũng là nam chính, tương lai của hắn chắc sẽ rất tươi sáng.

Úc Đinh còn nhớ đến vẻ ghét bỏ của Cố Kinh Giới trước khi mình xỉu.

Bây giờ dù cho có bị Đồng Vận Thi mang về nhà Úc Đinh cũng nhận, tệ nhất cũng phải chịu đựng.

Đúng, hắn có lòng tự trọng như thế đấy.

Hắn không thèm làm trò mặt nóng dán mông lạnh với Cố Kinh Giới kia đâu!

-

Bạc Duyệt Phủ Đệ, tòa nhà 6 phòng 1902.

Cố Kinh Giới gọi điện thoại cho trợ lý: "Lên mạng giúp tôi mua một số vật dụng cần thiết hàng ngày cho chó lớn...... Chuồng, bát ăn cho chó, mấy cái như thế."

"Vâng vâng."

Cúp điện thoại xong, trợ lý có chút kinh ngạc.

Khi Cố Kinh Giới được phỏng vấn đã từng nói mình thích những con chó lớn, rất muốn nuôi một con Golden. Nhưng là người thân cận nhất với Cố Kinh Giới, trợ lý hiểu rất rõ thói ở sạch của anh lớn đến nhường nào.

Một người luôn muốn căn nhà của mình phải sạch sẽ không nhiễm một hạt bụi thế mà muốn nuôi chó?

Điều này thật sự không giống bình thường.

Trợ lý không có ý xấu, chỉ là từ những suy nghĩ cẩn thận mà lén lút gửi tin nhắn báo cho người đại diện Quan Thiệu.

Thông thường, khi những người nổi tiếng ký hợp đồng với một công ty, không chỉ riêng chuyện yêu đương mà còn phải chịu những hạn chế nhất định trong việc nuôi thú cưng.

Bởi vì nuôi loại thú cưng nào cũng liên quan đến tính cách của người nổi tiếng.

Huống chi Cố Kinh Giới trong hai năm qua độ nổi tiếng như mặt trời ban trưa.

Nếu tin anh nuôi chó lộ ra ngoài chắc chắn sẽ gây chấn động dư luận.

Quan Thiệu: [ Không sao đâu, cậu ấy đã nói với tôi rồi, chỉ là nuôi giúp bạn em gái mình một khoảng thời gian thôi. ]

Thật ra cho dù Cố Kinh Giới thật sự muốn nuôi một con Golden, Quan Thiệu cũng ủng hộ.

Đối với những người nổi tiếng ngày nay, thú cưng cũng là một công cụ để thu hút lượng truy cập.

-

Hai ngày trôi qua trong nháy mắt cũng là ngày Úc Đinh xuất viện.

Quảng Yến Ni tắm cho hắn, mang cho hắn một túi nhựa đựng thuốc và thực phẩm bổ sung do bệnh viện kê đơn.

"Nào, đây là bữa ăn cuối cùng của mày ở đây." Cô đặt phần cơm gà và nấm hương xuống trước mặt Husky, lưu luyến vuốt ve nó vài lần.

Úc Đinh vùi đầu gặm lấy gặm để.

Nếu lát nữa đến nhà Đồng Vận Thi, có lẽ hắn sẽ có một khoảng thời gian dài không được ăn no.

Quảng Yến Ni vừa sờ nó vừa nói: "Chủ nhân mới của mày cực kì tốt, tuy rằng hai ngày qua không đến thăm mày nhưng thường xuyên nhắn WeChat hỏi về bệnh tình của mày. Mày đến nhà cậu ấy chắc chắn sẽ trải qua những ngày tháng thật tốt."

Tháng ngày tốt ăn mì gói thịt bò giả sao?

Chắc do đã mất hy vọng vào cuộc sống, Úc Đinh không ôm chút chờ mong nào.

Cho nên vào lúc Cố Kinh Giới đeo kính râm và khẩu trang xuất hiện ở bệnh viện thú cưng tới đón hắn, vẻ mặt Úc Đinh dại ra.

Thế mà không phải nữ chính?

Còn nữa, chẳng phải người này trước kia ghét hắn lắm sao??

Quảng Yến Ni đỏ bừng lén lút liếc nhìn người đàn ông, cảm thấy trông anh quen đến lạ lùng. Cho dù không thấy được mặt, cô vẫn dùng giọng điệu chắc chắn nói chuyện với Husky: "Chủ nhân mới của mày là người đàn ông đẹp trai cao ráo giàu có."

"Mày đúng là may mắn, nửa đầu cuộc đời mày đã chịu khổ nhiều, bây giờ cuối cùng cũng có thể về nhà người ta hưởng thụ rồi."

Giọng điệu rất giống với giọng điệu của các bậc cha mẹ thời phong kiến ​​khuyến khích con cái lấy con rể giàu có.

Úc Đinh: "......"

Cảm ơn, đây là đối thủ của tôi.

Chú thích:

Border Collie

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro