Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 9: Ngày thứ tám trở thành chó.

Thời tiết ở thành phố S dạo gần đây rất xấu.

Trời bên ngoài vừa có tuyết vừa có mưa, nhiệt độ bên ngoài đã xuống dưới âm độ.

Cố Kinh Giới đương nhiên không thể vào trời mưa to dắt một con chó què ra ngoài, liền trải thêm mấy miếng đệm đi vệ sinh xuống đất, để nó tự xử lý.

Ôi...... cuộc đời thật khó lường, ruột già quấn ruột non.

Úc Đinh sống không còn gì luyến tiếc ngồi xổm tại chỗ.

Đồng thời trong lòng âm thầm thề: Quyết không thể để cho Cố Kinh Giới biết thân phận thật sự của mình!!

Sau khi Husky chậm rãi đứng dậy, Cố Kinh Giới lâm vào trầm mặc.

Cảnh tượng mosiac trước mắt giống như đòn cảnh tỉnh.

Đây là lần đầu tiên trong đời anh biết rằng một chú chó trông có vẻ dễ thương lại có thể ị nhiều đến vậy.

Nhưng nuôi cũng đã nuôi rồi, còn có thể làm sao nữa?

Cố Kinh Giới chỉ có thể căng da đầu dọn.

Nhìn thấy anh quay vào phòng và thay quần áo bảo hộ, cầm một cây gậy nhặt phân vào túi phân, võ trang đầy đủ nhặt tất cả đống phân kia.

Úc Đinh: "......"

-

Đoàn phim Hoành Điếm, Đồng Vận Thi vừa mới tan làm đã nhìn thấy tin nhắn của Cố Toa.

What? Con Husky kia suýt nữa phá nát nhà ảnh đế Cố?!

Cô bỗng chốc hoảng hốt, run rẩy gõ chữ: [ Anh trai em chắc tức giận lắm nhỉ. ]

Cố Toa trả lời nhanh chóng: [ Không sao đâu, chị đừng lo lắng. Con người anh em chính là kiểu mạnh miệng nhưng mềm lòng, thật ra trong lòng đặc biệt cực kì thích mấy con thú cưng lông xù]

Đồng Vận Thi nhớ đến thái độ lạnh nhạt của Cố Kinh Giới với Husky, thực sự có chút nghi ngờ:

[ Thật sao? ]

Cô thật sự có chút sợ hãi người kia có tức đến mức đánh gãy chân khác của con Husky không.

Cố Toa: [ Thật sự mà. Để em kể chị nghe, hồi xưa lúc ảnh còn nhỏ cực kì muốn nuôi một con chó, nói với ba mẹ em rất nhiều lần. Nhưng mẹ em bị viêm phế quản và dị ứng nên cuối cùng vẫn không được nuôi. Tính cách của ảnh như thế này, tương đối chậm chạp, thật ra là người rất có biết quan tâm, năm nào cũng quyên góp đều đặn cho trại động vật lưu lạc. ]

Cố Toa còn chưa nói ra điều quan trọng nhất.

—— Anh trai của cô thật ra còn là người rất ghét sự mất mát, Cố Kinh Giới từ khi còn nhỏ dù gặp được thứ mình cực kì thích nhưng không chắc có thể cầm được nó trong tay thì sẽ tuyệt đối không đụng vào.

Cuộc đời của một con chó chỉ hơn mười năm là quá ngắn ngủi so với con người. Nuôi nó chẳng khác nào tự tay gieo vào trong lòng mình một hạt giống nỗi buồn.

Cho nên ngay cả sau khi Cố Kinh Giới dọn ra khỏi nhà cũng không hề nhắc đến chuyện nuôi chó.

Đồng Vận Thi: [ Ồ ồ, vậy thì chị yên tâm rồi. ]

Cố Toa gửi qua một biểu tượng cảm xúc dễ thương:

[ Đúng rồi chị Vận Thi bao giờ chị mới về? Muốn gặp chị quá QAQ]

......

Đêm đã khuya.

Cố Kinh Giới lo lắng ngày mai khi tỉnh dậy sẽ nhìn thấy cảnh nhà bị phá hủy nên dứt khoát ôm chuồng chó vào phòng ngủ, để Husky ngủ với mình.

Dưới mắt người chắc nó không dám làm trò yêu trò quỷ gì đâu.

Anh mắc bệnh sạch sẽ.

Nhưng con chó này vừa tắm xong, không dơ.

"Mày vào đây." Cố Kinh Giới vẫy tay với con Husky.

Úc Đinh dạo tới dạo lui bước vào phòng ngủ, vừa quay đầu liền nhìn thấy một bức ảnh lớn của mình treo trên đầu giường.

Hình như là ảnh chụp buổi hắn đi tham gia một sân khấu với nhóm.

Trong ảnh, hắn đang vén vạt áo của mình lên trong tư thế hết sức quyến rũ, khoe cơ bụng mà hắn đã khổ luyện nhiều năm cho mọi người xem.

Úc Đinh lúc đó hoàn toàn bị sốc.

Trò gì nữa đây.

Tại sao trên đầu giường nhà Cố Kinh Giới lại treo poster ảnh sexy trên sân khấu của hắn?? —— chẳng lẽ muốn cúi đầu trước hắn hả......

Úc Đinh cảnh giác nhìn người đàn ông mặc bộ đồ ngủ chấm bi trước mặt mình.

Hắn từng nghe về những ví dụ khủng khiếp về việc trong giới có những đối thủ nuôi búp bê hình nhân, nuôi cổ hại nhau.

Cố Kinh Giới hoàn toàn không biết gì về những hoạt động tâm lý tuyệt vời của con Husky chỉ trong mấy giây. Anh bước qua đóng cửa lại, chỉ để chừa ngọn đèn ngủ mờ mờ, sau đó chỉ chỉ vào chiếc giường mềm mại màu trắng nhạt dành cho chó đối diện và nói: "Đinh Đinh, tối nay mày ngủ ở đó."

Cố Kinh Giới biết con chó này hiểu.

Nhưng Husky chẳng thèm để ý đến ổ chó, đôi mắt màu xanh tròn vo nhìn chằm chằm vào anh.

Cố Kinh Giới cũng mặc kệ nó, xốc chăn lên nằm xuống giường, cuối cùng còn cảnh cáo: "Mày không được lên giường, ổ chó kia mới là chỗ của mày ngủ."

Úc Đinh: Tui là người, tui phải ngủ trên giường!

Nhưng Úc Đinh không biểu hiện ra ngoài, thay vào đó hắn giả vờ bò vào trong ổ chó, định đợi người nọ ngủ rồi sẽ bò lên trên giường.

Cố Kinh Giới quả nhiên bị lừa.

Úc Đinh vừa giả vờ ngủ, vừa mở hé mắt lén nhìn anh.

Dưới ánh đèn mờ ảo, ngọn nến thơm vừa thắp trên bàn đầu giường đang nhảy múa, máy tạo độ ẩm phun ra làn sương trắng.

Cố Kinh Giới đeo một cặp kính chống ánh sáng xanh có sợi vàng trên sống mũi, đắp mặt nạ ngủ xem điện thoại.

Anh sinh ra đã có gương mặt đẹp tựa như phim, chỉ lười biếng tựa vào đầu giường trước khi đi ngủ cũng khiến người ta có cảm giác xa cách khó tả.

...... Ưu nhã, tự phụ, giống như vị quý tộc cao quý.

Úc Đinh nghĩ thầm không có gì là sai khi fans của Cố Kinh Giới đều đặt biệt danh cho anh là cậu chủ.

"Đinh Đinh, mày ngủ rồi sao?" Cố Kinh Giới bỗng nhiên mở miệng hỏi.

Úc Đinh nhanh chóng nhắm mắt giả chết.

Cố Kinh Giới đứng dậy đắp chăn cho Husky, thưởng thức dung nhan ngủ say của nó một hồi: "Ừ, vẫn là lúc ngủ đáng yêu nhất."

Úc Đinh: "......"

Cảm ơn cậu, đối thủ của tôi.

Cậu muốn nóng chết tôi sao?

Lạch cạch.

Đèn tắt.

Căn phòng rơi vào bóng tối.

Cố Kinh Giới nghiêng người trên giường, "Đinh Đinh, ngủ ngon."

-

Úc Đinh chịu đựng cơn buồn ngủ không biết bao lâu. Sau khi chắc chắn Cố Kinh Giới đã hoàn toàn ngủ say, hắn mới rón ra rón rén bò dậy bước gần đến chiếc giường.

Sau khi biến thành chó, Úc Đinh cảm giác năng lực nhìn trong bóng tối của mình ngày càng mạnh, nhanh chóng lặng lẽ bò lên giường.

Quả nhiên những thứ con người sử dụng đều tốt.

Ổ chó vốn đã rất mềm rồi, nhưng chiếc nệm này còn mềm hơn một vạn lần.

Hắn lớn như vậy mà chiếc nệm này cũng chỉ hơi lún xuống.

Chiếc giường rộng 1,8 mét đủ rộng cho một người và một con chó.

Úc Đinh nhìn xuống khuôn mặt đang say ngủ của Cố Kinh Giới, trầm ngâm suy nghĩ.

Anh chàng này cũng có hai con mắt một cái mũi một cái miệng giống mình, làm sao mà anh ta có thể quyến rũ được mối tình đầu của hắn?

Giờ khắc này Úc Đinh phát hiện không phải là mình không có gì muốn nói với đối thủ.

Hắn có quá nhiều vấn đề muốn hỏi Cố Kinh Giới.

Nếu có thể, hắn thậm chí còn muốn đánh thức Cố Kinh Giới dậy, lớn tiếng hỏi xem cậu đã từng yêu chưa, cậu có phải người thứ ba không? Và Tiểu Thanh Mai sau khi lớn lên trông như thế nào......

Đáng tiếc là không có nếu.

Úc Đinh thở dài, lại có hơi muốn hút thuốc.

Bây giờ hắn thật sự có chút giống còn ốc mượn hồn chuyển nhà, không thể sống trong trai được nữa.

Tóm lại, trong tưởng tượng của Úc Đinh, Tiểu Thanh Mai lúc nhỏ rất đáng yêu, khi lớn lên nhất định sẽ trở thành mỹ nhân xinh đẹp nhất thế giới.

Nhưng mà hắn còn chưa từng thấy phiên bản trưởng thành của Tiểu Thanh Mai đâu...... chưa gì đã bị tên khốn nạn Cố Kinh Giới này bắt cóc ròi.

Úc Đinh dùng chân chó lau những giọt nước mắt không tồn tại, khóe mắt nhìn thấy chiếc điện thoại đang sạc trên tủ đầu giường, suy nghĩ bỗng thay đổi.

Hắn đã mất tích bốn năm ngày rồi, trên mạng chắc là đã có một trận náo động lớn phải không?

Úc Đinh bò tới trộm điện thoại.

Mọi thứ đang diễn ra đều cực kì thuận lợi.

Hắn thành công trộm được, dùng chân vuốt màn hình.

Thông báo nhảy ra: [Vuốt lên để sử dụng Face ID hoặc nhập mật khẩu]

Lúc này Úc Đinh phát hiện mình không biết mật khẩu.

Nhưng không sao.

Chút lòng thành mà thôi.

Úc Đinh nhanh chóng nhập ngày sinh nhật của Cố Kinh Giới, những con số may mắn và thử từng cái một, cuối cùng đã mở khóa thành công với ngày ra mắt.

Đừng hỏi vì sao hắn lại biết rõ như vậy.

Khổng Tử từng dạy, biết người biết ta mới có thể bách chiến bách thắng.

Là một đối thủ chuyên nghiệp —— Úc Đinh không chỉ nhớ mỗi mấy cái này, thậm chí hắn còn biết cỡ giày, số đo 3 vòng và cả món ăn yêu thích của Cố Kinh Giới.

Hắn bấm mở Weibo.

Đây chắc là nick thật của Cố Kinh Giới. Thông báo đều là 99+.

Úc Đinh cũng không xem nhiều, trực tiếp tìm tên của mình trong khung tìm kiếm.

# Úc Đinh FIVE ASTEROID tan rã và hoạt động solo #

# Diễn xuất của Úc Đinh đơ như người gỗ #

# Úc Đinh chúc mừng sinh nhật 24 tuổi vui vẻ #

......

Kỳ lạ thay, không có danh sách lớn nào được hiển thị liên quan đến sự biến mất của hắn.

Úc Đinh không tin vào tà ác tìm kiếm nhiều lần và phát hiện ra rằng cả mạng vẫn đang ca hát và nhảy múa. Những người hâm mộ lớn của hắn vẫn đăng bài về sân khấu solo trực tiếp của hắn, trong khi các thành viên khác trong nhóm vẫn đăng ảnh selfie, quảng cáo và gửi lời chúc mừng sinh nhật của hắn.

Úc Đinh cảm thấy lưng mình hơi lạnh.

Hóa ra công ty không hề tiết lộ tin tức về sự mất tích của hắn.

Hoặc đúng hơn đã bị bên trên đè xuống.

Vì sao?

Úc Đinh nghĩ không ra.

Để không liên lụy đến sự phát triển của các thành viên khác sao? Úc Đinh nhớ rằng mình đã từng là người nổi tiếng nhất nhóm. Nhưng bây giờ giá trí lợi dụng của hắn đối với công ty lại là thấp nhất trong số năm người.

Chân chó liên tục trượt trên màn hình cho đến khi nó vô tình thích một số nội dung liên quan đến chính mình.

Úc Đinh đột nhiên tỉnh lại, nhanh chóng giơ chân rút like.

Thời gian chưa đầy hai giây.

...... Chắc là sẽ không bị fans của Cố Kinh Giới chụp hình đâu.

-

Trên thực tế, ngay khi lượt like này xuất hiện đã được rất nhiều người hâm mộ săn đón.

Dòng chảy của thế giới trực tuyến đêm khuya là sóng ngầm mãnh liệt.

Đối với nhóm những cô gái theo đuổi ngôi sao tràn đầy năng lượng này, họ sẽ không ngủ cho đến khi mặt trăng chưa ngủ.

Trong nhóm hậu viện vũ trụ Cố Kinh Giới.

Các fan kinh ngạc đến rớt cằm.

[[ chụp hình.JPG]??? Tại sao ảnh lại thích video đối thủ uống nước lúc 3 giờ sáng? ]

......

Cố Kinh Giới gặp ác mộng.

Trong mơ, anh bị Phật Tổ trấn áp dưới chân núi Ngũ Chỉ, ngày này qua ngày khác không đứng dậy được.

Một giấc ngủ dậy cảm thấy như có thứ gì đó lông xù đang chạm vào mũi mình.

Cảm giác như có một ngọn núi đè lên ngực.

Anh nhìn xuống.

Chắc chắn đó là con husky.

Nó nằm trên ngực anh, bốn móng vuốt như con rùa đen ôm chặt lấy eo anh. Nó thậm chí còn quên đưa lưỡi vào miệng, ngủ ngon lành với nước dãi nhỏ giọt.

Cố Kinh Giới: "............"

Anh lạnh mặt tát con Husky rơi thẳng xuống đất.

"Khốn nạn!"

Làm cả người anh toàn lông là lông.

Cảm giác không trọng lượng đốt ngột khiến Úc Đinh đột nhiên bừng tỉnh. Khi khuôn mặt hoàn toàn hôn lấy sàn nhà, hắn mới mở đôi mắt mê mang buồn ngủ, lúc này mới chú ý đến người đàn ông kia.

Cố Kinh Giới lạnh giọng dạy bảo: "Có phải tao đã từng nói là mày không được phép lên giường không!"

Úc Đinh nhìn trần nhà.

Không nghe không nghe, vương bát niệm kinh (?).

Thấy bộ dáng cuộn tròn đáng thương của con Husky trên sàn, Cố Kinh Giới lại nhịn không được mềm lòng.

Anh ngồi xổm xuống nhìn nó, dịu giọng nói: "Biết mình sai chưa? Lần sau còn dám không?"

Úc Đinh: "Gâu!"

Lần sau còn dám.

Úc Đinh cao ngạo ngẩng cổ.

Hắn vốn là con người , sao lại ngủ ở ổ chó?

Như mọi người đều biết, Husky là loài có phần trên và dưới dày đến mức không thể nhìn thấy cổ.

Cố Kinh Giới không nhịn được bật cười thành tiếng.

Úc Đinh trừng anh: Cười cái lông!

Khóe môi Cố Kinh Giới cong lên không hạ xuống.

Anh vươn tay vuốt ve lưng nó hai lần, lẩm bẩm: "Con chó ngu ngốc." Đúng là giống Úc Đinh. Dễ thương lạ lùng.

Úc Đinh: "......"

Đừng cho là tôi không biết anh đang mắng người.

Từ đã. Úc Đinh bỗng nhận ra sao người này lại lấy hắn để so sánh?

-

Chế độ làm việc và nghỉ ngơi của Cố Kinh Giới rất quy luật.

Đồng hồ sinh học của anh thường thức dậy lúc 7 giờ rưỡi. Khi thức dậy, anh đến phòng tập thể dục để chạy bộ, tắm và gọi bữa sáng lúc 8 giờ.

Nếu vào những ngày có công việc, anh ăn sáng xong sẽ thu dọn rồi ra ngoài đi làm.

Vào kỳ nghỉ như này, Cố Kinh Giới trải qua rất thoải mái.

Ăn xong, anh sẽ nằm trên ghế sô pha xem phim điện ảnh hoặc phim truyền hình dành tập, hoặc là đọc sách vẽ tranh, thời gian tương đối tự do.

Cố Kinh Giới thật sự thích kiểu sống chậm rãi này.

Nhàn nhã và thoải mái, không có cảm giác cấp bách như bị roi đuổi theo sau lưng.

Nhưng hôm nay, cuộc sống yên bình này đã hoàn toàn bị phá vỡ.

Sáng sớm tinh mơ, Cố Kinh Giới mới vừa rửa mặt xong đã bị con Husky mạnh mẽ lôi ra cửa.

Bộ dáng đáng thương ủy khuất của con chó chỉ ra ngoài cửa sổ giống đang nói: Bên ngoài hết mưa rồi, chúng ta ra ngoài nhé?

Mưa đã tạnh. Nhưng bây giờ tuyết đang rơi.

Nhưng Cố Kinh Giới không muốn nó ị hoặc đi tiểu ở nhà nên ỡm ờ đẩy nó ra khỏi cửa.

Con Husky rõ ràng rất phấn khích, liên tục vẫy đuôi.

Dinh dong.

Ngay khi cửa thang máy mở ra, nó lao thẳng vào.

"Chờ đã." Cố Kinh Giới giữ chặt dây dắt chó, đi tới nhặt hộp bánh nhà đối diện lên.

Úc Đinh quay đầu nhìn thoáng qua, nghĩ thầm người hàng xóm này tốt thật, thậm chí còn giúp hắn vứt rác.

...... Đáng tiếc lại là đối thủ của hắn.

Một người một chó bước ra khỏi hành lang, một luồng không khí hoang vắng và lạnh lẽo tràn vào.

Những bông tuyết bay lơ lửng.

Cố Kinh Giới rùng mình, cúi đầu nhìn con chó.

Nó đang bận nhảy nhót tưng tưng, dường như không thấy lạnh chút nào.

Có một đợt tuyết rơi dày đặc vào nửa đêm ngày hôm qua, sau bình minh, toàn thành phố chìm trong tuyết.

Trong tiểu khu cũng vậy.

Bãi cỏ vành đai xanh hoàn toàn trắng xóa, như thể những đám mây đã bị nghiền nát và trải rộng trên đó.

Cố Kinh Giới dắt chó đi trên đường.

Mặc dù đã đeo khẩu trang, nhưng đôi mắt tinh tường của bảo vệ vẫn nhận ra anh như mọi khi, khom lưng nói: "Cố tiên sinh buổi sáng tốt lành."

"Buổi sáng tốt lành." Cố Kinh Giới lễ phép nói.

Đi được vài bước, Husky dừng lại dưới gốc một cây lớn và giơ chân để đi tiểu.

Lại đi được hơn mười bước, Husky ngồi xổm trên nền tuyết kéo một quả dưa gang.

Cố Kinh Giới có chút đau đầu, nhưng vì sức khỏe cộng đồng, anh chỉ có thể đeo găng tay, xé túi đựng phân nhặt lên ném vào thùng rác.

Đây là điều không thể tránh khỏi khi nuôi chó.

Anh không ngừng thuyết phục bản thân trong đầu, cố gắng vượt qua nỗi ám ảnh về bệnh sạch sẽ.

Sau đó, một người và một con chó lang thang không mục đích trên đường hơn 20 phút.

Husky sẽ đồng hành cùng bạn.

Nó thong thả đi theo bước chân Cố Kinh Giới suốt chặng đường, thậm chí còn nhìn đèn giao thông và phân biệt tình trạng giao thông.

Đi ngang qua một công viên chó, Cố Kinh Giới ngừng lại.

Anh nhìn những chú chó bên trong vui vẻ chơi đùa trong tuyết nên cúi xuống hỏi Husky: "Đinh Đinh, mày muốn vào đó chơi với các bạn không?"

Úc Đinh: "......"

Cảm ơn, hắn không muốn.

Cố Kinh Giới thấy dáng vẻ mí mắt Husky rũ xuống còn tưởng rằng nó tự ti vì chân sau bị thương, an ủi:

"Không sao đâu Đinh Đinh, tuy rằng mày là con chó què, nhưng tao tin chúng nó đều là những con chó thiện lương, sẽ không ghét bỏ mày."

Úc Đinh: *&#&%@??*###¥%**

Cố Kinh Giới trực tiếp dắt Husky đi vào công viên chó.

Chỗ này không cần phải dắt nên anh cởi vòng cổ ra.

"Đi chơi đi." Cố Kinh Giới vỗ nhẹ lưng con chó.

Úc Đinh theo bản năng chạy như điên vào đám tuyết trắng.

...... Bản năng sinh vật đáng chết này.

Chủ nhân cũng những con chó khác thấy thế cũng cười nói: "Cậu xem cậu xem, con Husky này trông vui vẻ quá."

"Có khi nó đang nhớ tên người chú già của nó ở Siberia."

Cố Kinh Giới cũng vô cùng thích thú ngắm nhìn tư thế mạnh mẽ của chú husky trong tuyết, lấy điện thoại ra quay một đoạn video ngắn.

Dường như ăn phải bã kẹo cao su, Úc Đinh không nhịn được chạy trốn: "......... Hô, ha, ha."

Khóe mắt hắn nhìn đến Cố Kinh Giới đằng kia.

Úc Đinh: Cậu đang nhìn con khỉ hả?

Tác giả có lời muốn nói:

Trước kia.

Cố Kinh Giới: Con chó ngu ngốc đâu ra đây, đừng chạm vào tôi.

Sau đó.

Cố Kinh Giới: Bảo bối Đinh Đinh ôm ôm, chụt, moa! ( vừa nói vừa không nhịn được cười khúc khích )

# mỗi một người nuôi chó đều không thể thoát khỏi quy luật của hương thơm đích thực# 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro