Chương 1 :

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mùa đông, tuyết rơi dày đặc.

Trương Nhiêu đẩy cửa vào nhà, trong phòng ngủ là một không gian kỳ quái, từ rèm cửa đến khăn trải bàn rồi ga giường gạch lát tường, sàn nhà, hết thảy những nơi ánh mắt có thể chạm đến đều là màu trắng thuần túy, vài tia nắng xuyên qua cửa sổ rải ánh nắng xuống sàn nhà, khiến cho căn phòng trở nên mông lung, mờ ảo đến lạ kỳ.

Hắn không phải lần đầu tiên đến căn phòng này, nhưng vẫn luôn không nhịn được mà thả nhẹ bước chân, ngay cả dép lê đạp lên gạch cũng sợ làm bẩn khung cảnh thần thánh này.

Cẩn thận xác nhận không lưu lại bất cứ dấu vết nào trên sàn nhà, Trương Nhiêu nhìn về phía cánh cửa nhà vệ sinh đang đóng chặt nói : " Tô ca*, có tin tức tốt !"

Sau một lúc lâu, cửa phòng vệ sinh mở ra.

Người con trai tóc đen da trắng, đôi môi mỏng đỏ như máu, lại thêm một bộ đồ ngủ thuần đen kiến da cậu trông như vì bị bệnh mà tái nhợt, tựa như tất cả màu sắc trộn loạn vào nhau hỗn loạn nhưng lại tạo ra một màu trắng tinh khiết, đuôi mắt hẹp và dài lại hơi nhọn, như là yêu tinh rơi xuống trần gian vậy.

/Tự dưng tui lại nghĩ đến Bạch Tuyết á (• - • ) /

Sự đối lập đến cực hạn đánh thẳng vào giác quan, làm Trương Nhiêu có một chút hoảng hồn.

Mỗi khi nhìn thấy khuôn mặt có thể gọi là yêu nghiệt này, hắn luôn không tự chủ được mà căng tất cả dây thần kinh ra. Mặt của Tô ca cũng mê hoặc quá rồi, làm cho Trương Nhiêu theo bản năng mà quên mất tính cách vốn dĩ của con người này.

Trương Nhiêu đi đến trước bàn trà ngồi xuống, "Thật không biết cậu có tật xấu gì nữa, sao lại trang trí phòng thành như vậy chớ."

"Cái này phải nói là có phẩm vị đâu như cậu, nói đi có tin tức gì tốt?"
Tô Bạch khép hờ mi mắt, vừa dứt lời liền nhận được một cái hắt xì của người bên cạnh, bất đắc dĩ cậu đành phải xoay người kéo rèm cửa lên, từng ngón tay thon dài trắng nõn so với rèm cửa còn tái nhợt hơn vài phần.

Trương Nhiêu nhìn xấp giấy trên tay, cho dù hắn chỉ là người đại diện nhưng cũng không nhịn được phấn khích thay Tô Bạch, "Trần đạo diễn muốn cậu đảm nhiệm vị trí nam chính trong phim điện ảnh mới của ổng! Đây chính là chế tác lớn tới cấp A lận !"

Phim mới của Trần đạo diễn? Tô Bạch nhăn chặt mày.

Không biết vì sao cậu không những không thấy ngạc nhiên, mà lại cảm thấy cảnh này giống như cậu thấy ở đâu rồi.

"Nữ chính ai diễn?"

"Nữ chính là người mới hot dạo gần đây Chiêu Hi ! Quá hâm mộ cậu rồi cô ấy là nữ thần của tôi đấy! Cổ đã nhận diễn bộ phim này rồi."

Vừa nghe tới hai chữ Chiêu Hi, sắc mặt của Tô Bạch hoàn toàn thay đổi.

Trương Nhiêu không chú ý tới sắc mặt của Tô Bạch, không kiềm chết được khóe miệng đang cong lên của mình, "Đây mới là khuôn mặt cao cấp chứ, được cho là một mỹ nữ trăm năm khó gặp! Theo tôi thấy hiện nay giới giải trí không có nữ minh tinh nào có thể so sánh được với cổ."

"Cậu nói cô ta tên là gì?"

"Chiêu Hi á, vừa mới hot gần đây cậu không biết cũng phải ha!"

Tô Bạch đột nhiên đứng dậy, vốn dĩ khung cảnh mơ hồ trong mơ bỗng dưng trở nên rất rõ ràng.

Cậu rốt cuộc cũng biết cái cảm giác quen thuộc đáng ghét này từ đâu tới.

Buổi tối hom qua Tô Bạch có một giấc mơ rất dài, trong giấc mơ thế giới của cậu vậy mà chỉ là một quyển tiểu thuyết.

Cậu không nhớ hết tất cả các tình tiết, chỉ nhớ được đại khái, nữ chính Chiêu Hi sau sinh nhật 18 tuổi của mình đột nhiên có hào quang của vạn nhân mê, người gặp người thích hoa gặp hoa nở, bất kể đi đến nơi nào đều có một đoàn người hâm mộ bảo vệ, cuối cùng thuận buồm xuôi gió trở thành đại minh tinh.

Mà Tô Bạch còn là nam chính của tiểu thuyết, vì nữ chính tiêu tiền như nước, làm ra đủ các loại chuyện cường thủ hào đoạt thiên lương vương phá vô cùng cẩu huyết, cùng một đám nam nhân tranh giành tình cảm, cuối cùng ôm được mỹ nhân về.

Mà điều khiến cậu không thể tin nổi là, trong sách cậu thậm chí chỉ vì nữ chính là fans của một vị ảnh đế, nên điên cuồng lái xe muốn đâm chết người đó!

Da gà da vịt của Tô Bạch nổi lên, đây đúng là cái thể loại ngu đến kinh động đất trời mà!

" Bộ phim đó tên gì?" cuối cùng Tô Bạch dãy dụa hỏi.

Đừng có nói là nó tên《Huyết Sắc》! Tô Bạch điên cuồng cầu nguyện trong đầu.

"Chắc là《Huyết Sắc》đi!" Trương Nhiêu nhìn sắc mặt nghiêm trọng của Tô Bạch, không xác định nói.

Biểu tình trên mặt Tô Bạch cứng đờ, xem ra cảnh trong mơ là sự thật......Thật sự thì không phải cậu không tin, hiện tại cốt truyện đã bắt đầu lăn bánh.

Thấy sắc mặt Tô Bạch lúc hồng lúc trắng, trong lòng Trương Nhiêu có dự cảm không lành, "Biểu tình gì vậy? Tô ca chắc không phải là cậu không nhận đâu ha!"

Đương nhiên không thể nhận! Đó là bộ phim được coi là "tác phẩm đính ước" của hai người! Tuyệt đối không thể nhận!

"Bỏ đi." Tô Bạch quyết đoán nói.

Nhìn bên ngoài cửa sổ tuyết vẫn đang bay , Tô Bạch giọng buồn bã nói: "Từ nay trở đi bộ phim nào mà có Chiêu Hi đóng thì đừng nhận kịch bản nữa."

Trương Nhiêu rối rắm đến mức méo cả mặt, cứ vậy mà bỏ qua tài nguyên tốt như vậy sao, hắn vốn định khuyên vài câu, nhưng nhìn biểu tình kiên quyết của Tô Bạch hắn biết bây giờ có khuyên cũng vô dụng, cũng không biết là nữ thần Chiêu Hi đã chọc trúng chỗ nào của ông cố này .

Haiz, dù sao với bối cảnh của Tô ca thì có ở đâu cũng không lo không có tài nguyên, lần này bỏ lỡ cơ hội tốt vậy lần sau bù lại là được, dù có thật sự không làm nữa thì vị đại thiếu gia này cũng có thể về nhà thừa kế gia sản.

Đem mấy cái suy nghĩ vớ vẩn ra khỏi đầu, Trương Nhiêu thuận miệng hỏi, "Vậy lễ trao giải đêm nay cậu có đi không?"

Tô Bạch hơi giật mình.

Trong nguyên tác buổi lễ trao giải này vốn cậu là nam chủ nhưng lại không tham gia, mà hiện tại với cốt truyện có điểm tương đồng, hôm nay cậu vốn không định tham gia lễ trao giải, hơn nữa cậu tự biết thực lực của mình ra sao, có đi cũng chả được giải nên cũng không có ý định đi.

Mà đây mới là điều làm cậu sởn tóc gáy nhất.

Bởi vì lười nên không đi lễ trao giải, loại việc này dựa trên tính cách của cậu mà nói thì cậu sẽ không làm như vậy, nhưng hôm nay không những cậu suy nghĩ như vậy, còn không ý thức được chỗ không hợp lí.

Điều này cho thấy cốt truyện có thể ảnh hưởng lên suy nghĩ của cậu, vậy nếu đúng như trong truyện miêu tả cậu không tham dự lễ trao giải, và nhận bộ phim《Huyết Sắc》, vậy liệu cậu có đúng như nguyên tác miêu tả sẽ nhất kiến chung tình với nữ chính hay không?

Cốt truyện này cũng quá mạnh đi.

Tô Bạch biểu cảm khó tin, một lúc lâu sau vẫn chưa thể bình tĩnh lại.

Xem ra lễ trao giải này cậu bắt buộc phải đi.

Có lẽ cốt truyện chỉ ở những nơi có tình tiết, ra khỏi đó cậu sẽ không bị ảnh hưởng bởi hào quang của nữ chính, thậm chí còn có thể tiến thêm một bước phá vỡ giam cầm của cốt truyện.

Cậu quyết định từ giờ trở đi phải đối kháng lại cốt truyện, tất cả những tình tiết trong sách cậu đều phải phá hết, cứ như vậy cậu không tin mình sẽ không thoát khỏi cốt truyện.

Vì thế Tô Bạch nhướng mày, gương mặt sắt bén giờ lại thêm vài phần tự đắc, "Đương nhiên là đi."

......
Trên đường đi, tâm trí của Tô Bạch đều đặt hết ở cốt truyện.

Bên tai cậu Trương Nhiêu liên tục lả nhải dặn dò, "Những người tham gia lễ trao giải hôm nay đều là tai to mặt lớn, Tô ca cậu mới diễn có một bộ phim, tuy người trong vòng biết thân phận của cậu nhưng khán giả thì không biết, trước máy quay nhật định phải đối với các tiền bối, minh tinh lễ phép một chút."

Tô Bạch nghi hoặc đưa mắt nhìn Trương Nhiêu, "Tôi nhìn rất không lễ phép à?"

Trương Nhiêu ngừng nói, tỉ mỉ đánh giá Tô Bạch.

Lãnh da trắng mũi cao môi mỏng, đuôi mắt hẹp dài hơi nhọn, ngũ quan sắc sảo, không khác gì mặt của hồ ly tinh, nhìn là biết người không thể đụng vào.

Người như vậy chính là định sắn để trở thành minh tinh đó, là là loại minh minh mà có cả anti lẫn fan ấy.

Trương Nhiêu gật đầu thành thật trả lời, " Cảm giác lúc cậu không cười trong rất giống kiểu một lời không hợp ý liền mắng người ta, không phải riêng tôi cảm thấy vậy, cậu xem ở dưới Weibo của cậu ngày nào cũng có fan muốn cậu diễn vai ác."

Thật ra fan của cậu muốn xem cậu giả gái nhiều hơn......Nhưng Trương Nhiêu đã kịp thời nuốt câu sau vào .

Tô Bạch dựa lưng vào ghế ngồi, mệt mỏi xua tay, "Vậy cậu giúp tôi xem xét vai diễn đấy đi."

Khi xe dừng lại chờ đèn đỏ, ánh mắt của Tô Bạch không có mục đích nhìn ra ngoài của xe, đúng lúc này biển quảng cáo sáng lên hiện hấp dẫn sự chú ý của cậu.

Sau khi nhìn thấy mặt của nữ minh tinh trên quảng cáo, con ngươi của Tô Bạch đột nhiên co rụt lại.

Gương mặt này quá xinh đẹp!
Quả thực là kiệt tác của trời !

Cậu bỗng nhiên ngồi dậy, ngay sau đó đại não trống rỗng.

Bên tai truyền đến âm thanh cảm khái của Trương Nhiêu, "Tô ca cậu xem đây là Chiêu Hi, cực kỳ xinh đẹp đúng không!"

Tầm mắt Tô Bạch bị hấp dẫn chặt chẽ, chữ " Phải " vừa thốt ra , xe của cậu đã chạy mất, biển quảng cáo rất nhanh đã biết mất.

Tô Bạch đột nhiên hoàn hồn, hậu tri hậu giác đổ ra một trận mồ hôi lạnh .

Đây là nữ chính sao? Lúc nãy mới chỉ là xem một cái ảnh chụp thì thiếu chút nữa thay đổi ý định, hào quang vạn nhân mê này cũng quá khủng bố đi!

Trong lòng đột nhiên nảy ra một đống tâm lý nghịch phản , cậu cũng không tin không thoát khỏi được .

Cẩn thận ngẫm lại thật ra cũng không có gì, ảnh chụp của nữ chính rời khỏi tầm mắt cậu thì cũng không còn gì ảnh hưởng nữa, nếu so với buổi sáng nay khiến cho cậu thần không biết quỷ không hay không đi lễ trao giải thì đã yếu đi nhiều , chứng minh rằng cốt truyện đã bắt đầu yếu đi.

Năng lực của cốt truyện yếu đi, có thể bởi vì hiện tại cậu đang ở trên xe đi đến lễ trao , cũng không khác mấy với việc thay đổi cốt truyện, cho nên từ giờ trở đi trói buộc của cốt truyện đối với cậu ngày càng nhỏ.

Cho tới lúc cậu thật sự tới lễ trao giải, hoàn toàn thay đổi đoạn cốt truyện này, có lẽ sẽ hoàn không bị ảnh hưởng bởi cốt truyện nữa.

Nghĩ như vậy Tô Bạch thả lỏng không ít, Trương Nhiêu chờ không tháy trả lời, nên ghé bên tai dò hỏi, "Chẳng lẽ cậu cảm thấy không đẹp sao?"

Tô Bạch nghĩ lại việc lúc nãy thì tức giận, vì thế quyết đoán xua tay, "Quá kinh dị rồi, đừng đẻ tôi thấy hình cô ta lần nữa."

"Đúng rồi," Tô Bạch đột nhiên nhớ tới, " Chuyện tôi từ chối 《 Huyết Sắc 》 cậu nói cho đạo diễn chưa?"

"Không phải vội như vậy, tôi nghĩ ngày mai hãy nói."

Tô Bạch mím chặt môi, từ chối 《 Huyết Sắc 》 nhất định là một điều quan trong để thay đổi cốt truyện, càng sớm làm chủ diễn biến càng tốt, cứ như vậy cốt truyện trói buộc sẽ càng yếu đi.

"Cậu bây giờ nói cho đạo diễn đi."

Trương Nhiêu nhìn vẻ mặt nghiêm trọng của Tô Bạch , cũng không biết vì sao cậu lại kiên định như vậy, đành phải ở trước mặt Tô Bạch gọi điện từ chối vai diễn này .

Không biết có phải là ảo giác của Tô Bạch hay không , sau khi từ chối vai diễn kia xong cậu liền cảm thấy nhẹ nhõm đi không ít.

Rất nhanh bọn họ đã đến hậu trường của buổi lễ trao giải, tính thời gian từ bây giờ đến lúc tiệc tối bắt đầu vẫn còn khá dài, ở hậu trường không đếm được số nhân viên công tác đang bận rộn, không ngừng có minh tinh mang đoàn đội của mình đi vào, so sánh với Tô Bạch bên người chỉ có người đại diện với trợ lý cùng hai nhân viên trang điểm mà nói, có chút khó coi.

Nhưng mà không ai dám vì vậy mà khinh thường cậu.

Tô Bạch tuy mới chỉ diễn qua một bộ phim điện ảnh mới, nhưng lại trở thành người hot nhất hiện nay, hơn nữa trong cái vòng này mọi người nhiều ít đều biết biết bối cảnh của cậu, ngay cả nhóm minh tinh thành danh đã lâu thấy cậu cũng phải trưng lên gương mặt cười, chủ động tới bắt chuyện.

Tô Bạch cũng biểu hiện rất lễ phép, hậu trường nơi nơi đều là camera, không cẩn thận sẽ bị nhà đài nào đó chụp được, mà cậu cũng không có ngại diễn với nhiều người, đối mặt tiền bối lễ nghĩa đầy đủ vô cùng.

Trương Nhiêu đi bên cạnh nhẹ nhàng thở ra, nghĩ thầm Tô Bạch bây giờ với ông cố nội lúc nãy cứ như hai người khác nhau vậy, không cuồng ngạo như vậy.

Mấy người đi tới phòng nghỉ đơn của Tô Bạch, cách một cánh cửa, coi như đã cách ly được với thế giới ồn ào bên ngoài.

Tô Bạch ngồi ở ghế dựa, thợ trang điểm Tiểu Vương lập tức đi tới trang điểm cho cậu.
___________
Tâm sự của editor :
* Tác giả không miêu tả về Trương Nhiêu nhiều nên mình không xác định được độ tuổi của ổng nên mình tạm để ổng với Tiểu Bạch ngang hàng nhau, nhưng còn câu ổng gọi Tiểu Bạch là Tô ca thì chắc là giống như bạn bè bằng tuổi gọi nhau thoai. Nếu có thông tin gì thêm về tuổi của ông Nhiêu thì mình sẽ sửa lại.
Cảm ơn đã đọc cái chú thích dài dòng này của tui nha. Iu iu😘😘😘😘😘😘😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro