Câu chuyện thứ 1: Chương 7.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: H.

Beta: Cá pasa nằm trên thớt

Câu chuyện thứ 1: Tên Beta song tính bị chồng của em trai họ cưỡng hiếp.

Chương 7: Bị em rể vọc lồn bú bướm suốt cả một đêm, ở dưới mí mắt em họ bị chồng em xoa bướm.

Bởi Nghê Thần Khiên không thích ở lại nhà chính lâu quá nên ngày hôm sau Cốc Tu Nhã đã cùng trở về nhà với Cốc Trí Viễn, sau khi về nhà Cốc Trí Viễn hỏi cậu thân thể thế nào rồi có thoải mái hơn hay chưa, Cốc Tu Nhã cực kỳ cao ngạo nâng lên cằm: "Anh cứ yên tâm, bây giờ thân thể em rất tốt, đứa bé trong bụng em cũng sẽ cố hết sức giành ích lợi về cho mẹ nó, em sẽ không bao giờ để cho lũ rệp ngoài kia được như ý đâu."

Bây giờ Cốc Tu Nhã hệt như một con gà trống hiếu chiến, cậu chẳng những không bị sự cố rớt xuống nước doạ sợ, ngược lại sục sôi lên ý chí chiến đấu bảo vệ địa vị của mình. Ngày thường thì Cốc Tu Nhã ít khi tâm sự với Cốc Trí Viễn, chắc hẳn là bởi vì được anh cứu khi rớt xuống nước nên cậu cũng có thêm chút tín nhiệm với anh, thế là bắt đầu nói với Cốc Trí Viễn về một việc mà cậu phát hiện được, câu đầu tiên mà cậu nói ra đã khiến anh phải đứng ngồi không yên.

"Anh Trí Viễn, em thấy hình như có người muốn quyến rũ Thần Khiên, tối hôm qua anh ấy vào xem tình hình em ra sao, thấy em vẫn bình yên thì lại đi ra ngoài, suốt đêm không về phòng lấy một lần."

"Khụ khụ khụ khụ khụ..." Cốc Trú Viễn sợ tới mức ho sù sụ, anh lắp bắp nói: "Chắc... Chắc là cậu ta có việc thôi..."

Cốc Tu Nhã hừ lạnh: "Anh cũng đã tiếp xúc với Thần Khiên mấy lần rồi, hẳn là biết tuy tính cách anh ấy có chút lạnh nhạt, nhưng cũng coi như tôn trọng Nghê phu nhân là em đây, em cóc quan tâm là Nghê Thần Khiên có về nhà hay không, đồng thời không cần biết anh ấy có nuôi nhân tình nào ở bên ngoài, chỉ cần em vẫn là Nghê phu nhân là đủ rồi. Nhưng hôm qua ít nhiều gì cũng coi là đêm tân hôn của hai chúng em, thậm chí em còn rớt xuống nước nữa, không lý nào anh ấy lại bỏ em tới nơi khác ngủ tạm được. Nhất định là có kẻ hèn hạ nào đó nhân cơ hội này bắt lấy thời cơ bò lên giường Nghê Thần Khiên muốn một bước lên trời! Nếu để em phát hiện ra em thề rằng sẽ không để kẻ đó sống yên ổn."

"Khụ khụ khụ khụ..." Cốc Trí Viễn lại ho khan mấy tiếng, bởi vì ho khan mà làn da lộ ở ngoài cũng có chút đỏ lên.

"Anh có sao không anh Trí Viễn?"

"Không... Anh không sao đâu." Cốc Trí Viễn xua xua tay: "Anh bị sặc chút mà thôi. Để anh đi uống nước tí đã nhé." Vừa nói xong thì anh cũng đứng dậy tới chỗ tủ lạnh mở ra lấy một chai nước khoáng ướp lạnh, ngửa đầu tu một hơi dài. Nước đá lạnh lẽo đã giảm đi đôi chút nhiệt độ nóng rực trên cơ thể anh, nhưng cảm giác xấu hổ vẫn tràn đầy trong đầu anh, không có cách nào giảm bớt được. Anh bỗng nhớ tới khung cảnh tối qua mình bị Nghê Thần Khiên bóp mông bú bướm, vùng bụng cũng có chút khó chịu.

Việc mà anh sợ hãi nhất đã xảy ra, Nghê Thần Khiên phát hiện thân thể anh có thêm một cái âm hộ, không biết là cậu ta có giả bộ hay không, rõ ràng là đã sờ trúng rồi thế mà lại bảo là không biết cái này là cái gì, ngón tay của Nghê Thần Khiên kiểm tra hết cả trong ngoài bím anh, khiến cho nó chảy nước ướt dầm dề, rồi còn banh hai mép bướm anh đùa giỡn với hột le bé xinh, thậm chí còn quá đáng hơn là đút ngón tay vào bên trong chậm rãi moi móc...

Sau khi có điện thì y còn bắt anh nằm trên ngăn tủ dang rộng hai chân ra để y có thể kiểm tra dễ hơn, anh còn mong rằng Nghê Thần Khiên sẽ nhớ tới Cốc Tu Nhã nên chỉ nhìn thử bướm non của anh một chút thôi, ai biết cậu ta như thằng nghiện thấy thuốc vội vùi mặt vào lồn anh liếm láp khe lồn đẫm nước vì bị ngón tay chơi, bảo là đang giúp anh lau nước nè bộ anh không thấy hả? Kết quả còn không phải là anh bị y liếm láp tới lên đỉnh liên miên, phun nước ào ào như xả lũ. Sau đó anh còn bị y lấy cớ nói rằng lồn anh nhiều nước quá nhất định phải chữa hết mới được, thế là phải thay đổi vài tư thế để y chữa cho đã đời mới chịu.

Anh bày ra tư thế giơ hai đùi lên trên, bé sò non đối diện với Nghê Thần Khiên, hai mép lồn bị y kéo về hai bên trái phải, đầu lưỡi của Nghê Thần Khiên ngang ngược xông vào vùng đất màu mỡ ấy, toàn thân Cốc Trí Viễn đã bị y liếm tới nhũn ra, thế là lại bắt đầu chảy nước tiếp.

Sau đó anh bị ấn quỳ trên mặt đất, eo bụng dán sát xuống nền nhà, mông vểnh thật cao lên, còn Nghê Thần Khiên sẽ một mặt thì bóp vú anh điên cuồng xoa nắn, một mặt thì tiếp tục liếm láp bé lồn non trắng trẻo mập mạp như bánh bao. Anh bị y liếm dữ dội như vậy nên có chút chịu hết nổi, đầu gối anh run rẩy muốn bò về phía trước tránh thoát công cuộc tàn sát của môi lưỡi Nghê Thần Khiên khắp bướm anh, tất nhiên điều này đã khiến y bất mãn, hai tay y kéo rộng mép lồn anh ra hai bên, để lộ cái miệng nhỏ đang ùng ục bắn nước tung toé ra bên ngoài. Y nhanh nhẹn vùi mặt mình vào háng anh, há mồm đánh lưỡi lên hột le bé xíu đã biết mùi dâm, bé le nhạy cảm bị lưỡi y đè dẹp lép sau đó sẽ phồng về như cũ, không mất bao lâu thì màu sắc đã biến thành màu đỏ tươi chín rục.

Cốc Trí Viễn sao có thể chịu nổi kích thích như vậy, trong thân thể anh như có dòng điện đang chạy lung tung, khiến cho toàn thân anh tê dại không chịu được, đại não anh trống rỗng, chỉ biết điên cuồng vặn vẹo eo mông dí sát bướm mình vào miệng người đàn ông đang điên cuồng liếm láp, như là con mồi tự mình dâng tới cửa, rốt cuộc dưới động tác bú lồn đầy mạnh bạo này thì anh lại lên đỉnh tiếp lần nữa, nước nhiều đến nỗi miệng của Nghê Thần Khiên hứng không kịp, phần còn thừa chảy dọc theo mông anh xuống tới đầu gối.

Điều này khiến cho Nghê Thần Khiên tìm được cớ để trừng phạt Cốc Trí Viễn, rõ rành rành là miệng của thằng em rể trời đánh này chưa có một giây phút nào tách khỏi bé bướm anh, nãy giờ cứ đè anh ra dùng lưỡi hiếp lồn suốt nên mới hại anh cứ mãi phun nước vậy thôi, thế nhưng bị y lật lọng nói rằng lồn anh là cái suối nước nóng à sao chảy nước nhiều thế, anh phải chổng ngược mông mới có thể khiến nước bướm chảy về được, thực tế là anh bị Nghê Thần Khiên bắt nằm xuống, hai vai dán sát mặt đất, eo bụng nâng lên hai chân giơ cao thẳng lên trời để y dù đứng thì vẫn có thể bú lồn thoả thuê được.

"A... Haaaa... Ưm..." Cốc Trí Viễn bị y bú xì xụp như vậy, đôi mắt anh đã sớm thất thần nhìn lên trần nhà, trong mắt chứa toàn là nước mắt, đôi chân rắn chắc đang giơ cao của anh cũng điên cuồng run lắc theo tần suất liếm lồn.

"Ừm... Bướm anh Trí Viễn non quá, mềm quá... Nước nôi nhiều quá chừng này... Nếu không có tôi bú giúp anh thì chắc quần lót anh ngày nào cũng bị nước lồn tẩm ướt hết đúng không? Trách tôi trách tôi, chỉ biết cắm cúi bú vú anh mà không để ý tới lồn dâm của anh Trí Viễn gì hết... Oh..." Nghê Thần Khiên bú lồn quá sướng, bắt đầu mở miệng nói lời dâm đãng thô tục hết bài này đến bài khác, không trùng lặp đoạn nào: "Ưm... Nhưng anh đừng lo, sau này nước lồn của anh đã có tôi phụ trách tới uống hết rồi..."

"A... A... Đừng..." Cốc Trí Viễn xấu hổ lắc đầu nguây nguẩy, toàn thân anh đã lây dính màu hồng nhạt của tình dục, ngay cả đôi vú bự tròn vo cũng nổi lên chút sắc hồng: "Tôi không có... Đừng có bú nữa mà..."

Đầu lưỡi của Nghê Thần Khiên đánh vòng lên cái lồn non nớt ướt mềm của anh, bú đến vang cả tiếng "chèm chẹp" trong phòng: "Vẫn còn cứng mồm à? Nước lồn anh nhiều thế mà không có ai bú thì sao mà được? Để dành cho thằng nào nhìn hả?"

"Ưm..." Cốc Trí Viễn sướng đến không biết đông tây nam bắc, núm vú anh giật tưng tưng, thân thể không có cách nào phản kháng được cơn khoái cảm như bão táp do em rể mang đến, nhưng tâm lý anh vẫn cứ tủi hờn giận dỗi phản bác lại, trước khi anh gặp được Nghê Thần Khiên thì bướm nhỏ vẫn còn rất bình thường, chưa từng chảy nước lần nào, rõ ràng là Nghê Thần Khiên bóp vú sờ lồn anh nên anh mới chảy nhiều nước như vậy, bây giờ miệng y vẫn còn đang dán chặt vào bướm anh không chịu nhả ra đây này.

Nghê Thần Khiên thèm khát bú liếm nước lồn anh xì xụp, há mồm thật to bao lấy hết bướm anh, khiến anh lên đỉnh phun nước hết lần này đến lần khác, toàn thân mềm nhũn ngã trên mặt đất, bướm non thơm mềm đã hoàn toàn bị đầu lưỡi của Nghê Thần Khiên chinh phục. Đây là lần đầu tiên Nghê Thần Khiên liếm láp bé sò tươi non mọng nước của anh vợ nên không tránh khỏi liếm có chút nghiện, y bóp mông anh bú lồn tới hơn nửa đêm, lúc này mới coi như uống no nước bướm đỡ thèm, sau đó y trở mình ăn tiếp núm vú Cốc Trí Viễn, liếm hết toàn thân anh từ A đến Z, cuối cùng hai người đều đã thấm mệt, thế mà nằm lăn quay ra trên mặt đất của phòng thay đồ ngủ quên mất.

Lúc Cốc Trí Viễn mơ màng tỉnh dậy thì anh đang nằm gọn ở trong lòng ngực Nghê Thần Khiên, hai cái đùi tách ra đè lên trên hông y, còn tay y thì tranh thủ sờ soạng bé lồn non tơ của anh, núm vú vẫn còn đang yên vị ở trong khoang miệng ấm áp của y. Tuy Nghê Thần Khiên vẫn chưa tỉnh dậy nhưng môi đã theo quán tính bắt đầu mút hút liếm cắn, mà ngón tay y cũng đã thuần thục tách hai cánh môi lồn ra chui tọt vào bên trong, nhẹ nhàng đâm thọc khuấy loạn âm đạo nhỏ hẹp.

"Ứm...!" Cốc Trí Viễn rên lên đầy sung sướng, anh không kiềm được mà lắc lắc eo mông, hùa theo động tác của em rể mình.

Bé bướm non nớt trải qua một đêm bị ngón tay và môi lưỡi đàn ông hầu hạ đã ướt át mềm mại không chịu nổi, Nghê Thần Khiên cảm thấy ngón tay mình sắp tan chảy trong lồn anh vợ luôn rồi, y đã nứng tới độ muốn bể cặc, nhưng Cốc Trí Viễn mãi nhắc ở bên tai y rằng hai người là họ hàng nên không thể đút vào bên trong được đâu.

Nghê Thần Khiên nghe vậy thì khịt mũi coi thường, y thầm nghĩ chẳng lẽ Cốc Trí Viễn thật sự cho rằng y sẽ thèm khát đến nỗi muốn làm tình với một tên Beta bình thường như anh à? Y chỉ là một người em rể tốt bụng giúp anh vợ xoa nắn núm vú thuận tiện hút bớt nước dâm cho anh mà thôi, người hiểu chuyện biết lý lẽ như vậy giống y chắc trên đời này chẳng còn được bao nhiêu cả.

Nghĩ như vậy nên y càng làm càn dang rộng hai chân anh vợ ra, Cốc Trí Viễn không cần y ra lệnh thì đã học được cách nâng mông lên để người đàn ông điển trai đó dễ dàng bú nút cái bướm non múp míp ướt nhèm nhẹp của anh, Nghê Thần Khiên hút mạnh một cái, bú đến độ khiến Cốc Trí Viễn khóc lóc rên la, phun đợt nước lồn đầu tiên vào buổi sáng sớm.

Bên ngoài đã bắt đầu có tiếng nói chuyện xì xào, Cốc Trí Viễn chợt hoàn hồn nhớ tới Cốc Tu Nhã sắp thức dậy rồi, lúc này mới cầu xin Nghê Thần Khiên thả anh ra, nếu không sẽ bị cậu phát hiện.

Cuối cùng Nghê Thần Khiên tiếc nuối nút lồn anh thêm vài cái nữa mới chịu thả ra, lúc ngẩng đầu thì trên miệng y dính đầy nước sốt dâm đãng ngọt ngào. Không may là trong phòng quần áo không có phòng tắm riêng, mà toàn thân hai người đã bị nước lồn xả ra như lũ của Cốc Trí Viễn tẩm ướt, Nghê Thần Khiên lấy khăn lông lau sơ cơ thể mình, sau đó mặc quần áo vào, giống như một tên dở người còn để Cốc Trí Viễn ngửi thử mùi vị trên quần áo mình, một tay y ôm eo anh, tay còn lại bận bịu xoa nắn đôi vú đẫy đà mềm ngọt ấy, trêu đùa nói: "Tuy anh Trí Viễn không có tin tức tố nhưng hương vị anh lưu lại trên người tôi y hệt như mùi nước tiểu của chó cái vậy, anh không tin thì ngửi thử xem, tôi có giống như là bị anh đánh dấu rồi hay không..."

Cốc Trí Viễn bị Nghê Thần Khiên ép để sát vào sau cổ y, anh ngửi được chút mùi tanh tưởi phát ra từ trên người y, toàn thân anh trở nên đỏ ửng, rầm rì bảo lại: "Cậu đừng có nói bậy bạ à, sao mà tôi đánh dấu cậu cho được?"

Nghê Thần Khiên khẽ cười: "Anh đừng lo, tôi có thể đánh dấu anh được mà."

Cốc Trí Viễn hoảng loạn lắc đầu: "Không, không được! Beta không thể bị đánh dấu, cậu là chồng của Tu Nhã, chỉ có thể đánh dấu mình Tu Nhã thôi..."

Chậc... Nghê Thần Khiên sa sầm mặt mày, y nhéo mạnh núm vú anh một cái: "Tôi không cần anh chỉ dạy tôi nên làm cái gì hết, anh vợ à."

"Ưm..." Cốc Trí Viễn bị y véo đau cũng không dám nổi giận, im lặng xoay người định tìm quần áo mặc vào, thế mới nhớ ra anh làm gì có quần áo, anh đành ngậm ngùi õng ẹo nâng vú banh lồn để Nghê Thân Khiên xoa nắn mấy hồi mới đổi được một bộ quần áo hàng hiệu xa xỉ.

Nghê Thần Khiên chỉ cần vừa tưởng tượng đến quần lót của mình đang bao lấy bé sò đĩ ướt nước thì đã nổi cơn nứng, vào lúc Cốc Trí Viễn đã mặc xong quần áo chỉnh tề đâu ra đấy, đang tính chuẩn bị mở cửa ra ngoài thì đã bị Nghê Thần Khiên cưỡng ép lột quần ra, sau đó đè vào vách cửa dang rộng hai chân để y có thể dễ dàng vùi đầu bú liếm lồn anh đã đời.

"Ưm... Đừng mà..." Cốc Trí Viễn dẩy hông như dẩy đầm dí sát bướm mình vào mồm y, trên miệng vẫn cứ liến thoắng chối đây đẩy: "Đừng có liếm nữa... Sẽ ướt mất..."

Chờ đến khi hai người mở cửa ra ngoài thì quần lót anh thật sự giống như lời của Nghê Thần Khiên nói, đã bị nước lồn tẩm ướt nhẹp có thể vắt ra nước, hồi ức kết thúc tại đây, Cốc Trí Viễn nhẹ nhàng cọ xát lồn mình, ưm, nơi đó vẫn còn ướt dính khó chịu quá đi mất...

Mà Cốc Tu Nhã vẫn cứ nghĩ có con hồ ly tinh bẩn thỉu nào đang quyến rũ chồng mình, mỗi ngày đều sục sôi tinh thần chiến đấu quyết liệt thề phải tóm được cái đuôi con cáo già đó, nhưng sao mà cậu biết được giờ này tâm trí của Nghê Thần Khiên đã dính chặt lên người của anh họ mình, vừa về đến nhà đã xồng xộc xông vào đòi bú vú sờ bướm mới chịu, quậy phá tới Cốc Trí Viễn chẳng có mấy chốc yên ổn. Nhất là y luôn chê Cốc Trí Viễn nấu ăn dở quá, pha cà phê cũng dở nốt, nhưng nhờ vậy cũng đã tạo cho y một cơ hội, nói gì mà muốn Cốc Trí Viễn làm món "dâm bào" cho y ăn.

Mới đầu Cốc Trí Viễn vẫn chưa hiểu món "dâm bào" là món gì cho lắm, thẳng đến khi đôi tay thon dài trắng nõn kia quen cửa quen nẻo sờ lên cái lồn non tơ của anh.

"... Nghê tiên sinh, cậu đừng có giỡn vậy..." Tất nhiên là Cốc Trí Viễn đã từ chối yêu cầu vô lý này của y, mặc dù bướm anh vẫn còn đang bị y sờ nắn.

Sao Nghê Thần Khiên có thể cho phép anh từ chối được, y tham lam xoa nắn bướm non mềm mại của anh, nói: "Tôi không ngại việc lột sạch quần áo anh ra trước mặt Cốc Tu Nhã đâu, anh quyết định nhanh lên chứ Cốc Tu Nhã gần thay đồ xong chuẩn bị xuống lầu rồi đấy."

Cốc Tu Nhã ra ngoài từ sớm giờ mới về nhà, cậu đang bận bịu thay quần áo ở trên lầu. Bởi vì cậu thích trang điểm cho mình để trở nên xinh đẹp nên tốc độ thay đồ của cậu khá chậm, nhưng lại cũng không quá lâu, Cốc Trí Viễn đành phải vội trèo lên bàn nằm bò xuống, đưa lưng đối diện với mặt Nghê Thần Khiên, tụt quần xuống tới nửa đùi, anh làm theo yêu cầu của y, lấy hai tay tách hai cánh môi lồn mình ra, ngượng ngịu nói: "Ưm... Mời Nghê tiên sinh thưởng thức món "dâm bào" của tôi... A..."

Nghê Thần Khiên mút lấy môi lồn anh nhẹ nhàng gặm cắn kéo ra bên ngoài, Cốc Trí Viễn vừa ngại vừa phê, xíu xiu nữa là đã buột miệng rên lên thành tiếng, đang lúc Nghê Thần Khiên bú lồn nghiện thì đột ngột vang lên tiếng bước chân từ trên lầu đi xuống, hai người biết Cốc Tu Nhã đang xuống dưới này, Cốc Trí Viễn căng thẳng đến môi lồn cũng đàn run rẩy co rúm lại, kẹp chặt đầu lưỡi của Nghê Thần Khiên: "Tu Nhã đang xuống lầu đấy..."

Nghê Thần Khiên bất mãn cắn môi lồn anh một cía rồi mới chịu nhả ra, y ôm anh xuống bàn, mới vừa kéo quần lên thì bóng dáng của Cốc Tu Nhã đã xuất hiện ở cửa thang lầu: "Sao mặt của anh hồng thế anh Trí Viễn? Còn thở gấp vậy nữa chứ."

"Anh, anh..." Cốc Trí Viễn xấu hổ đến độ chỉ muốn tìm một cái lỗ dưới sàn nhà chui xuống, vụng về mà không biết nên trả lời thế nào.

"Chắc là bị cảm nắng thôi ấy mà." May mà có Nghe Thần Khiên giúp anh trả lời, Cốc Trí Viễn vô ý nhìn thấy nước lồn trong suốt còn dính ở bên môi y, khuôn mặt càng thêm đỏ hồng.

Cốc Tu Nhã không hoài nghi gì, còn bảo Cốc Trí Viễn tranh thủ nghỉ ngơi.

Ba người ôm ba suy nghĩ khác nhau ngồi xuống ăn cơm, món "dâm bào" khi nãy cả Cốc Trí Viễn và Nghê Thần Khiên còn chưa kịp ăn đã đời, anh còn chưa kịp phun nước nữa kìa, dục vọng mới kịp thoả mãn một nửa đã phải cắt ngang, Cốc Trí Viễn không chịu được mà kẹp chặt hai chân hơi hơi cọ xát với nhau, ngay lúc đó cũng có một bàn tay chậm rãi sờ lên trên đùi anh.

Cốc Trí Viễn cúi đầu im lặng ăn cơm, đùi anh hơi tách rộng ra, dung túng ngón tay Nghê Thần Khiên từ mép quần đùi rộng thùng thình chui vào bên trong, kéo quần lót sang một bên, sờ lên môi âm hộ non nớt mềm như bông nhẹ nhàng xoa nắn...

Anh thế mà lại bị chồng em họ vọc lồn ngay dưới mí mắt em ấy...

Lúc Cốc Tu Nhã đứng dậy đi vệ sinh, Nghê Thần Khiên gấp gáp đút ngón tay y vào lồn anh điên cuồng ra vào, Cốc Trí Viễn phải cắn môi dưới mới ngăn được tiếng rên rỉ dâm đãng của mình, nghe được tiếng xả nước trong phòng vệ sinh, anh vội nâng mông lên để Nghê Thần Khiên hút một ngụm nước lồn rồi mới ngồi về lại chỗ cũ, ở chỗ tựa lưng của ghế nơi mà không ai nhìn thấy, nửa bên mông của anh còn lồ lộ ra bên ngoài...
...
H: Nay húp Bé đào nka, nay tui bị sốt nên khum edit Trùm trường được :( Bé đào hôm qua sẵn cái edit được chương này luôn nên mới có ó, chứ định tối nay khum đăng đâu nà :v
Mà tui mệt mỏi quá mấy bà, tui nhắc đi nhắc lại có hỏi cv qt thì qua ib tui, thà gặp 1 2 lần đầu thì còn vui vẻ nhắc nhở, chứ ai đời mới nhắc ở chương trước chương sau đi cmt hỏi rồi? Nay tui bị sốt mà tui gặp tui nặng đầu mệt ói 😞 nếu tui muốn thì tui dán mẹ cái link ở đầu truyện rồi chớ cần gì mấy bà cmt hỏi, ngta không muốn nên mới không dán, thà không nhắc chứ nhắc rồi mà vẫn làm tui thấy ngán lắm rồi, buồn buồn t quăng cái link lên thích đọc sao đọc t dẹp khỏi edit nữa 🙂

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro