Chương 18: Lấy đầu đảm bảo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Ngã Thị Tiếu Tiếu

Editor: Xích9

DONT TAKE OUT

Chương 18: Lấy đầu đảm bảo

Hạ mắt xuống, Lâm Sinh Nguyên một lần nữa quay lại long ỷ tượng trưng cho địa vị ở phía trên.

Hắn rút lấy tư liệu của Thẩm Dịch Hoàn từ trong tập tấu chương của mình.

Nội dung thông tin không nhiều lắm, Giống như một quyển tấu chương phần lớn những trang đều không được viết hết. Thế nhưng tất cả nội dung khá quan trọng, đều viết về cuộc đời của đối phương, Nhưng không có kỹ càng tỷ mỉ đến mức ngay cả sáng dậy đối phương làm gì đầu tiên cũng có.

Đọc được một vài trang có thể nhận ra rằng đối phương là một nhân vật mà mỗi dân quân đều coi là truyền kỳ, tuổi không lớn, công lập được cũng không nhỏ.

Thế nhưng đây đều là tư liệu có được từ lúc đối phương tòng quân vào hồi mười lăm tuổi, trước mười lăm tuổi tư liệu cơ bản đều là sơ lược, chỉ nói đối phương từ khi còn nhỏ đã là cô nhi không cha không mẹ, được một phu nhân thương gia hỏi thăm nhận nuôi, người nhà phu nhân ấy đối với y cũng không tốt, cho nên mười lăm tuổi y tòng quân. Cho đến bây giờ đã được 10 năm, y cũng trở thành một thiếu tướng trẻ tuổi.

Hơn nữa ở trong quân ngũ, loại người này cùng với tôn tử Bạch Vũ của Bạch Nhung sống trong gia tộc hiển hách dĩ nhiên không giống nhau.

Thẩm Dịch Hoàn có nhân trí bình dân, hơn nữa tính cách hào sảng, quan hệ rất tốt ở trong quân.

Với Bạch Vũ...... Lúc này lâm Sinh Nguyên cũng chợt nhớ đến lời nói của Bạch Vũ. Tính cách của y cũng không hiền hòa, lúc ở trong quân cũng không hề có tri kỷ. Thế nhưng đó là lời nói của Bạch Vũ, vẫn không thể nhận định đây là một lời dối trá hay không. Từ những tư liệu này, dễ thấy được Thẩm Dịch Hoàn sẽ tìm Bạch Vũ.

Phía trên bọn họ có Chu tướng quân, vì vậy việc tập luyện của cả hai phải được phối hợp.

Về việc tư trong lúc nhàn rỗi, số lần tìm người của Thẩm Dịch Hoàn cũng không ít, trong mắt người bên ngoài, cả hai tuyệt đối là tri kỷ!

"Khởi bẩm Hoàng Thượng, lão nguyên soái cầu kiến." Thanh âm của La tổng quản kéo Lâm Sinh Nguyên từ trong suy nghĩ trở về, hoàn hồn, hắn nhếch mi lên. Chuyện giữa hai gia tôn?

"Thỉnh lão nguyên soái vào đi."

Bạch Nhung vừa tiến đến liền quỳ xuống hành lễ. "Tội thần khấu kiến Hoàng Thượng, Hoàng Thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!"

Lâm Sinh Nguyên vẫy vẫy tay, "Lão nguyên soái đứng lên đi."

"Tạ Hoàng Thượng!" Bạch nhung đứng lên, nhưng eo vẫn cúi thấp xuống bày tỏ sự tôn kính.

"Lão nguyên soái có phải đã tìm ra manh mối để rửa sạch oan ức của mình?" Không đợi người trước mặt nói ý định đến đây, Lâm Sinh Nguyên đã hỏi.

Bạch Nhung ôm quyền. "Tội thần vô dụng, hiện tại chưa tìm được manh mối hữu dụng, nhưng thỉnh Hoàng Thượng tin tưởng, tội thần nhất định sẽ tìm được chứng cứ tới chứng minh một nhà tội thần trong sạch!"

"Trẫm cũng tin tưởng lão nguyên soái có thể làm được...... Như vậy, lão nguyên soái nếu không phải tìm được manh mối, vì sao lại đến?"

"Khởi bẩm Hoàng Thượng, tội thần là vì bệ hạ mà đến!"

"Ồ?" Lâm Sinh Nguyên nhướng mày, buông sổ con trong tay, "Lão nguyên soái có điều gì muốn nói?"

"Khởi bẩm Hoàng Thượng, phát hiện Tiềm Long giáo xuất hiện ở trong kinh thành, tội thần lo lắng cho an nguy của Hoàng Thượng cho nên vội vàng đến báo tin."

"Tấm lòng của lão nguyên soái, trẫm rất cảm động...... Nhưng lúc Vương hậu hồi cung đã thông báo tin này cho trẫm rồi."

"Vâng, Hoàng Thượng! Tiềm Long giáo làm càn, hơn nữa nhiều lần có nhằm vào Hoàng Thượng, thỉnh Hoàng Thượng nhất định phải thận trọng. Lúc Vương hậu hồi cung, tội thần lập tức phái người điều tra Tiềm Long giáo, sau đó thủ hạ hồi báo, lúc này đây, ngay cả cao thủ ám khí tiếng tăm lẫy lừng trong Tiềm Long giáo cũng xuất hiện! Tội thần lo lắng tặc tử kia sẽ lợi dụng lúc đêm khuya vắng người để đột nhập vào trong cung, nên giờ phải vội vàng vào trong cung báo tin!"

"Ồ? Cao thủ ám khí?" Lâm Sinh Nguyên từ long ỷ đứng dậy, "Lão nguyên soái, theo như ngươi thấy cao thủ trong hoàng cung nên bố trí như thế nào?"

"Cần điều động Ngự lâm quân tăng cường gấp ba lần, tuần tra ngoài và trong cung không phân biệt thời gian và khoảng cách, đồng thời, nên bố trí hơn 20 danh võ nội thị ở bên cạnh Hoàng Thượng, những người đó cần am hiểu võ công thuần phục về xa công. Còn nữa, bên cạnh Hoàng Thượng còn cần......" Bạch Nhung liên tục tham mưu cách bố trí, nói đến tường tận chu đáo.

Lâm Sinh Nguyên nghe xong không khỏi tán thưởng, Đây mới thực sự là đồng thành thiết vách?

"Lão nguyên soái chuẩn bị thật chu toàn, vậy thì cứ theo ý của lão nguyên soái đi."

"Vâng! Hoàng Thượng! Tội thần liền đi an bài, tội thần cáo lui!" Bạch nhung nói, hành lễ rồi lui xuống lập tức đi chuẩn bị.

"Khoan đã." Lâm Sinh Nguyên chợt gọi ông lại.

"Hoàng Thượng còn có gì phân phó."

"Lão nguyên soái, . Nghe nói phủ của người hôm nay có người ghé thăm, có chuyện như vậy không?" Thanh âm của Lâm Sinh Nguyên nhàn nhạt, giống như chỉ vô tình nhắc tới.

Bạch Nhung nghe vậy, lưng hơi cúi xuống, "Hồi Hoàng Thượng, đích xác có, là tướng thứ năm dưới trướng của Hữu tướng quân, Thẩm Dịch Hoàn."

"Đến như vậy không lẽ Thẩm tướng quân có chính sự cần bàn với lão nguyên soái ư?"

"Khởi bẩm Hoàng Thượng, Thẩm thiếu tướng quân từng là Bằng hữu cũ trong quần của tôn tử tội thần, hôm nay không biết hay tin ở đâu rằng Vương hậu hồi phủ, liền truyền bái thiếp. Hoàng Thượng, tội thần lấy đầu mình ra đảm bảo giữa Vương hậu và thẩm tướng quân không hề có tư tình gì! Thỉnh Hoàng Thượng tin tưởng Vương hậu!"

Lâm Sinh Nguyên nghe vậy khẽ cười. "Lão nguyên soái lo lắng rồi, trẫm còn chưa nói gì, không hiểu vì sao lão nguyên soái lại nghĩ trẫm nhắc đến Thẩm thiếu tướng quân thì có nghĩa là liên quan đến chuyện tư tình."

"Này......" Bạch Nhung đột nhiên quỳ xuống, "Tội thần ngu dốt, ý tội thần chỉ là......"

"Ha ha, hay cho lão tướng quân." Lâm Sinh Nguyên đánh gãy ngay lời của lão nguyên soái. "Trẫm chỉ thuận miệng hỏi thôi, lão nguyên soái đừng lo lắng nhiều quá, Vương hậu là thê tử của trẫm, trẫm thế nào còn không tin y! Trẫm vốn không để trong lòng chuyện của Thẩm tướng quân, cũng không hề nhắc đến Vương hậu, vì vừa rồi gặp lão nguyên soái nên chỉ thuận miệng hỏi thôi."

"Vâng! Hoàng Thượng thánh minh!" Lão nguyên soái cúi đầu thấp, thanh âm lại rất có lực.

Lâm Sinh Nguyên phất phất tay, "Được rồi, lão nguyên soái đi an bài thủ vệ đi. Sự an toàn của trẫm liền giao cho lão nguyên soái."

"Tội thần tuân chỉ! Tội thần nhất định sẽ không cô phụ tín nhiệm của Hoàng Thượng!"

"Ừm, lui xuống đi."

"Vâng!"

Đợi cho Bạch Nhung hoàn toàn lui ra, Lâm Sinh Nguyên nhìn ra cửa thở dài.

Lấy đầu đảm bảo Vương hậu cùng kẻ khác tuyệt không tư tình? Lão nguyên soái a lão nguyên soái, ngươi có biết ngươi đã ngay thẳng đến mức để lộ ra lạy ông tôi ở bụi này không?

Dù cho ngươi có lấy đầu đảm bảo, thế nhưng...... Thật sự không có tư tình sao?

Hoàn chương 18

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro