Q2 - Chương 17.1: Bị *** đến sinh non.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: H.

Beta: Meiyan, H.

Chú ý: CẢNH BÁO H RẤT NẶNG! Chương này có tình tiết rape, bạo lực tình dục và sinh non giả. Cân nhắc trước khi đọc.

Bàn tay lạnh lẽo nắm lấy cổ chân của Nguyễn Thời Hành, túm hắn trở về phía sau.

Nguyễn Thời Hành biết dù cho giờ phút này hắn bò được ra khỏi cửa phòng tắm nhưng cũng không có sức để bò quá xa, biết là vậy nhưng nhìn bản thân mình cứ dần dần rời xa cửa phòng đã gần trong gang tấc vẫn khiến cho tâm tình hắn khó tránh khỏi cảm thấy hụt hẫng.

Cái bụng cao ngất làm hắn di chuyển rất khó khăn, thế nên chỉ có trơ mắt nhìn mình càng ngày càng tiến gần tới chỗ Dư Tuế.

Nước ấm liên tục cọ rửa vách trong của lỗ đít làm thân thể hắn hơi run rẩy, nước mắt không dừng được mà ào ào rơi xuống.

Tay hắn gian nan vói về lỗ đít của mình, muốn rút ống mềm dẫn nước kia ra, bởi vì nước ấm cứ rót vào liên tục, làm cho cái bụng vốn mượt mà của hắn càng thêm phồng to, dưới ánh đèn ấm áp lại mang đến cảm giác sắc dục không gì tả nổi cho người nhìn.

Dư Tuế tháo mắt kính xuống, cặp mắt đen nhánh của y ở trong phòng tắm mịt mờ hơi nước tựa hồ có chút mơ hồ, khiến con người ta nhìn không thấu y đang nghĩ gì.

"Nóng quá... Dư Tuế... Rút ra, rút ra được không, đau quá... Bụng sẽ vỡ ra mất... Hu hu... A..."

Tay Nguyễn Thời Hành không dùng được chút sức nào, rõ ràng tâm lý kháng cự, nhưng cột nước đang cọ rửa thân thể hắn lại làm hắn không có cách nào thả lỏng được, lỗ đít sưng to kẹp chặt ống mềm dẫn nước, giữ nó lại trong cơ thể mình.

Hắn nghẹn ngào cầu xin kẻ khởi xướng, bàn tay ấm áp nắm chặt lấy tay Dư Tuế.

Hắn rất biết cách lấy lòng đàn ông, cánh môi no đủ của hắn dán sát lên tay Dư Tuế, cắn đầu ngón tay của y, dùng môi lưỡi nhẹ nhàng ngậm vào.

Dư Tuế khẽ thở dài một tiếng, phát hiện y ấy vậy mà lại rất thích dáng vẻ này của Nguyễn Thời Hành.

Y ngồi xổm xuống, sờ cái bụng giống như đang mang thai đôi sắp trở dạ của hắn, bàn tay di chuyển về phía mông, chạm tới lỗ đít giữa đùi, cầm ống dẫn nước.

Y nâng mông Nguyễn Thời Hành lên, thân thể hắn theo đó bay lên không, theo bản năng ôm lấy cổ Dư Tuế, bị Dư Tuế tách hai chân ra, tạo thành tư thế ngồi xổm trên bồn cầu.

Ống mềm tắc nghẽn miệng huyệt nãy giờ đột ngột bị rút ra, dòng nước bị chặn lại ở trong lỗ đít giống như thuỷ triều chảy rào rạt ra bên ngoài.

Dư Tuế ấn bụng Nguyễn Thời Hành, tựa hồ muốn đẩy nhanh quá trình này, miệng huyệt đỏ tươi đã sớm bị nước ấm ngâm tới mềm mại, ngay cả muốn co rút kẹp chặt lại cũng không làm được.

Nửa người trên của Nguyễn Thời Hành dựa vào người Dư Tuế, cắn bờ vai y cố nén tiếng thét chói tai ở giữa cổ họng, khoái cảm khác thường đến từ việc bài tiết cùng với sự đau đớn và xấu hổ đan chéo vào nhau ở tình huống này giống như một liều xuân dược cực mạnh, khiến cho đầu óc hắn trở nên hôn mê, không còn nhớ nổi thứ gì nữa.

Bởi vì nước đã được bài tiết ra ngoài nên cái bụng tròn vo cao ngất kia cũng xẹp xuống một chút, nhưng vẫn còn cảm giác tồn tại rất mạnh, như là bằng chứng cho chủ nhân của nó đã mất trinh.

"Tuy tôi không biết nơi này có cái gì, nhưng chúng ta đào nó ra ngoài được không?"

Dư Tuế gần như dịu dàng mà đặt câu hỏi, y rũ mắt nhìn người đàn ông dựa vào trên người mình, hắn đã khóc tới hồng đuôi mắt, mang theo chút yếu ớt, như là một đốm lửa nhỏ vẩy từng tia lửa nóng chảy vào trong lòng y, mang đến đau đớn không có cách nào xoa dịu.

Nguyễn Thời Hành đã không nghe rõ y đang nói cái gì, ánh mắt tan rã mơ hồ.

Dư Tuế hôn lên sườn mặt hắn, ôm hắn ra bên ngoài đặt lên trên giường, tấm khăn trải giường lưu lại dấu vết của Nguyễn Thời Hành và tên đàn ông khác đã bị y vứt sang một bên từ sớm, Dư Tuế đặt hắn ở trên chăn, mở ra hai chân hắn.

Lỗ huyệt sưng to bị sử dụng quá độ đã tê dại đến chết lặng, nhưng dừng ở trong mắt Dư Tuế lại là không biết xấu hổ mà quyến rũ dụ dỗ đàn ông tới yêu thương nó.

Nơi đó đã ướt đẫm, căn bản không cần mở rộng cũng có thể cắm vào.

Dương vật nóng rực đặt ở trên miệng huyệt, lỗ đít giống như bị bỏng mà hơi co rụt lại, đã thèm đến chảy nước miếng mà vẫn làm điệu từ chối dương vật.

Dương vật Dư Tuế chậm rãi đâm vào, y thẳng lưng cắm thẳng tới chỗ sâu nhất, khiến Nguyễn Thời Hành rên rỉ một tiếng ngắn ngủi như đau như sướng.

"Đừng... Đừng đâm vào nữa mà... Dư Tuế... Dư Tuế..."

Nguyễn Thời Hành kịch liệt chống cự, hắn biết Dư Tuế định làm gì, nhưng tay chân hắn đã bủn rủn, ngay cả lực đạo của cú đá chân lên người Dư Tuế cũng giống như tán tỉnh, hắn chỉ có thể liên tục lắc đầu tỏ vẻ bản thân chống cự.

"Đương nhiên có thể, tôi biết em có thể mà."

Đôi mắt Dư Tuế sâu thẳm, y nắm chân Nguyễn Thời Hành, hôn lên mũi chân hắn.

Động tác nửa người trên của hắn có bao nhiêu dịu dàng thì động tác nửa người dưới lại có bao nhiêu tàn nhẫn, hoàn toàn là muốn địt chết Nguyễn Thời Hành, mãnh liệt vô tình đâm tới chỗ sâu nhất.

Đầu khấc to béo hung hăng nghiền nát điểm G, thân thể hắn lại vi phạm ý chí của chủ nhân mà trở nên hưng phấn, cây dương vật ngắn nhỏ vốn đã bắn tinh không nổi ấy vậy mà cũng run rẩy đứng thẳng, hiện rõ chủ nhân đang rơi vào khoái cảm sung sướng.

"Không muốn... Tôi không muốn mà... Đừng... A a a địt tới rồi... Lại địt tới điểm nứng..."

Nguyễn Thời Hành nức nở, nước mắt giống như từng viên trân châu to tròn không ngừng lăn xuống.

Dù cho giờ phút này đang ở loại tình huống không xong như vậy, dù cho bây giờ hắn giống như một người đàn bà mang thai sắp chuyển dạ, khi bị Dư Tuế hung mãnh địt huyệt vẫn nhịn không được trở nên hưng phấn, giống như hắn là một con đĩ đực vĩnh viễn cũng không ăn no, ngay cả lúc chuẩn bị trở dạ vẫn là một bên bị địt một bên sinh con.

Ý nghĩ loại này đã kích thích tới thần kinh của Nguyễn Thời Hành, nước mắt của hắn rơi càng ngày càng nhiều, mông cũng kẹp thật chặt.

Thịt ruột tầng tầng lớp lớp không ngừng mấp máy làm Dư Tuế đạt tới cực hạn của khoái cảm, phảng phất như được ngâm mình ở trong suối nguồn ấm áp mềm mại, mỗi một tấc dương vật đều được lỗ đít nhiệt tình hiếu khách chiếu cố, y véo bắp đùi của Nguyễn Thời Hành, càng thêm dùng sức đảo lộng ở bên trong, giận không thể địt nát ruột đĩ đực dám lừa y mang thai đứa con hoang của thằng đàn ông khác này.

Cái bụng mềm mại dị dạng theo động tác đụ địt kịch liệt cũng đong đưa theo, làm Dư Tuế nhìn thấy cực kỳ chướng mắt.

Y chạm vào đường cong của cái bụng mượt mà kia, năm ngón tay cắm sâu vào, hãm xuống một khoảng.

Dư Tuế muốn đổi một tư thế có thể cắm dương vật càng sâu vào bên trong, đáng tiếc bởi vì cái bụng này mà không thể thực hiện được, chỉ có thể duy trì tư thế làm tình mặt đối mặt, ngay cả nửa người trên cũng không thể đứng thẳng.

Bỗng nhiên Dư Tuế đỉnh tới chỗ nào đó, khiến Nguyễn Thời Hành phát ra một tiếng kêu đau đớn, ngay cả thần sắc cũng không còn động tình như lúc nãy nữa, mà trở nên tái nhợt, không còn chút máu.

"Rút ra đi! Tôi chịu không nổi... Rút ra đi mà... Rút ra..."

Chân Nguyễn Thời Hành bắt đầu cựa quậy lung tung, cảm giác đau đớn khiến cho thân thể hắn co rút, bụng truyền đến từng cơn co rút đau đớn làm hắn bắt đầu kháng cự cuộc làm tình hoang dại này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro