Q2 - Chương 8: Làm tình trong hoa viên.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: H.

Beta: Meiyan, H.

Không phải lúc nào đêm hè cũng có gió, có rất nhiều hơi nóng không ngừng lưu động trong không khí, bao phủ lên tầng ngoài da thịt, liếm láp mồ hôi lăn xuống.

Chung quanh là hoa và cành lá, hương vị phức tạp của hỗn hợp nước dâm và tinh dịch quanh quẩn nơi đây, làm cho dục vọng ăn mòn lý trí chìm sâu trong xương máu con người lại càng thêm tăng vọt.

Dư Tuế ngắt một bông hoa hồng, dùng tay nặn ra chất lỏng coi như gel bôi trơn bôi lên lỗ nhỏ thèm khát đã hơi ướt át của Nguyễn Thời Hành, lúc cặc bự địt vào khiến lỗ đít trào ra hỗn hợp nước nhờn và nước màu đỏ của hoa hồng, theo rãnh mông trượt xuống.

"Nhìn cảnh này làm tôi có cảm giác như đang phá trinh cậu quá."

Hai chân Nguyễn Thời Hành bị bẻ thành hình chữ M, cặc bự quấn đầy gân xanh không ngừng ra vào ở trong lỗ đít hắn.

Nguyễn Thời Hành nghe được câu này của Dư Tuế, lại không trả lời, nhưng lỗ đít vì những lời này mà càng thêm siết chặt.

Động tác của Dư Tuế cũng không gấp gáp, nhưng mỗi lần đều địt vào nơi sâu nhất, trong quá trình rút ra lại làm lỗ đít dâm tiện kia cảm nhận được nhiệt độ và hình dạng của cặc bự, sau đó lại nịnh nọt lưu luyến giữ lại, khi bị lấp đầy có thể đạt được vô hạn khoái cảm.

Áo trên của Nguyễn Thời Hành cũng trở nên xộc xệch, nhăn dúm bị kéo lên trên xương quai xanh, lộ ra cơ ngực no đủ và cơ bụng xinh đẹp, tuyến nhân ngư theo thân thể đong đưa mang đến sự đánh sâu vào thị giác vô cùng lớn.

Tiếng rên rỉ đứt quãng từ trong xoang mũi hoặc cổ họng phát ra tựa hồ càng thêm kích thích lửa tình trong người Dư Tuế, con cặc bự ở trong lỗ đít nóng ấm càng thêm sưng to cứng rắn, tận tình thân mật với sự lấy lòng của lỗ huyệt.

Y cố ý không địt điểm nứng của Nguyễn Thời Hành, quy đầu va chạm vào nơi khác, trong nháy mắt chỉ nhợt nhạt chạm qua hoặc ấn nhẹ lên điểm nứng, lông mu thô cứng ác độ cọ xát miệng huyệt non mịn, khiến cho cả người Nguyễn Thời Hành đều phát run.

Cơn ngứa cùng với cảm giác không thoả mãn đủ khiến một người phát điên, như đã bị sóng triều đẩy lên đỉnh núi lại nửa muốn rơi nửa không rơi được, lại như là hàng nghìn con kiến ở trong lỗ đít nhạy cảm không ngừng gặm cắn, bò đến trong xương tuỷ tuỳ ý làm loạn.

"Ngứa... Ưm a... Lỗ đít ngứa quá... Mau địt cặc vào... Ưm..."

Giọng nói Nguyễn Thời Hành phát run, mang theo chút thúc giục, lỗ đít nước chảy dầm dề đã ngứa chịu không nổi, chỉ giận không thể tự hành động, dùng lỗ đít cưỡng hiếp cặc bự.

Mông hắn liên tục vặn vẹo, đuổi theo cặc bự trong cơ thể, đuôi mắt bởi vì tình dục mà trở nên đỏ ửng, tay hắn lung tung bắt lấy núm vú mình, thô bạo kéo ra, muốn từ đó đạt được càng nhiều khoái cảm.

Dương vật hắn không có cách nào bắn tinh, chỉ có thể thẳng tắp hướng lên trời, không ngừng tràn chất nhầy ra bên ngoài, đầu cặc bởi vì tắc nghẽn mà hơi chuyển sang màu tím, nguyên cả con cặc đều bị nước nhờn làm cho ướt nhẹp, lông mu cũng dính thành từng chùm, giống hệt với chủ nhân của nó, đều là đồ đĩ điếm thiếu đụ.

"Đừng có đĩ như thế nữa, nếu cậu rên lớn tiếng hơn thì toàn bộ người trong trang viên có thể thấy được bộ dạng đĩ điếm của cậu, sau đó thay phiên nhau đụ cậu."

Dư Tuế tát một cái lên dương vật của Nguyễn Thời Hành, khiến nó hơi lắc lư một chút.

Nhìn qua rõ ràng là một người vừa phong độ lịch sự, vừa văn nhã ôn hoà, ở trên giường lại là không tiếc dùng ngôn ngữ nhục mạ con điếm dưới thân, nhìn như cao không thể với, nhưng sự thật là ngay cả dương vật y cũng luyến tiếc rút ra, nhìn bộ dáng khóc thút thít và sự nhẫn nại muốn lên đỉnh của hắn cũng có thể khiến y phọt tinh, lập tức bắn cho hắn một bụng tinh trùng, khiến hắn có bầu với y mới thoả.

Lời này của Dư Tuế chỉ là lời nói đùa vui hài hước, nhưng không ngờ lại nghe thấy có động tĩnh từ nơi xa truyền tới, Dư Tuế không cười nữa, cúi người xuống dán sát vào thân thể Nguyễn Thời Hành, ngón tay ấn ở trên môi hắn.

Dương vật từng chút đi vào chiều sâu chưa từng có, tay Nguyễn Thời Hành nắm chặt một cành hoa, cành lá bị bẻ gãy, đáng thương rơi xuống mặt đất.

Vừa lúc Nguyễn Thời Hành bị địt tới điểm nứng, hắn cắn chặt môi, cố không để cho bản thân phát ra tiếng rên rỉ nào.

Tiếng bước chân từ xa tới gần, một bóng người dừng lại trong hoa viên vài phút, lại từ hoa viên đi tới căn nhà ở phía tây, không qua bao lâu, người kia lại cầm cái xẻng quay trở về.

Hô hấp của Nguyễn Thời Hành và Dư Tuế trở nên rất chậm, nghe tiếng động đào đất và đá sỏi va vào nhau cách đó không xa.

Tầng mây bao trùm ánh trăng không biết đã đi từ lúc nào, ánh sáng bạc lạnh lẽo chiếu rọi mọi thứ, làm chúng trở nên rõ ràng, bao gồm cả khuôn mặt của quản gia Linde.

Nguyễn Thời Hành và Dư Tuế đều xác thực phỏng đoán của mình, nhưng lúc này chẳng có ai trong bọn họ có đủ tinh thần để suy nghĩ nữa.

Nguyễn Thời Hành gần như có thể cảm giác rõ ràng con cặc nóng bỏng đang dần to ra trong lỗ nhỏ mình, hô hấp của hắn dần chậm lại, hơi thở trộn lẫn vào nhau, chậm chạp phất qua khuôn mặt cả hai người.

Cách đó không xa Linde còn đang đào đất, Nguyễn Thời Hành rụt rụt hậu huyệt, liếm mút con cặc bên trong lỗ đít mình một cách đầy quy luật.

Ánh mắt Dư Tuế trở nên nặng nề trong nháy mắt, đối diện với đôi mắt cười như không cười của Nguyễn Thời Hành.

Dư Tuế là người có dục vọng khống chế rất mãnh liệt đối với chuyện giường chiếu, vừa lúc Nguyễn Thời Hành cũng là như thế.

Hắn cam chịu từ bỏ quyền chủ động để đạt được khoái cảm, nhưng không có nghĩa là hắn vẫn luôn từ bỏ, chỉ cần có thời cơ thích hợp thì hắn sẽ cướp trở về lần nữa.

Nguyễn Thời Hành hơi nâng eo, để cho lỗ đít bị đụ tới mềm mụp mà vẫn chưa biết thỏa mãn kia liếm mút con cặc Dư Tuế, nhìn hầu kết không ngừng lên xuống của y, nâng người ngậm nó vào trong miệng nhẹ cắn, đầu lưỡi khẽ liếm láp lên làn da.

"Nhưng mà tôi không muốn bị người thay phiên làm đâu, chỉ ăn mỗi cặc của cậu thôi mà tôi đã chịu không nổi rồi."

Hắn nói nhỏ bên tai Dư Tuế, cợt nhả trêu đùa y.

Lỗ đít cực nóng cực chặt bị cặc bự đàn ông thọc mở, hết sức nịnh nọt lấy lòng căn dương vật có thể làm cho mình sung sướng, tại nơi tràn ngập hương hoa mê loạn này lại càng thêm dâm đãng kỳ cục.

Dư Tuế đương nhiên không có chuyện để người khác phát hiện bộ dáng hiện giờ của Nguyễn Thời Hành, y thở mạnh một hơi, nhẫn nại ý nghĩ muốn đè Nguyễn Thời Hành mà đụ chết hắn vào giờ phút này, nhưng đầu lưỡi của Nguyễn Thời Hành vẫn còn ở trên hầu kết y đánh vòng khiêu khích, phát huy hai chữ thiếu đụ tới cùng cực.

Đôi mắt đen kịt của y đối diện với Nguyễn Thời Hành, hắn hơi giương môi, hệt như khi mới gặp đốt cho y một điếu thuốc, nhưng vẻ mặt dụ dỗ này đã phá tan sương khói mê mang, hiển lộ rõ ràng ở trước mặt y, mời y rơi vào sự đê mê không có điểm dừng.

Dương vật chậm rãi cọ xát ở bên trong lỗ đít, tinh hoàn ma sát với miệng huyệt, nóng hầm hập dán sát vào, phát ra tiếng động rất nhỏ, chất nhầy bị kéo ra thành từng sợi tơ nhỏ, cực kỳ dính nhớp, cũng cực kỳ dâm đãng.

Trong hoa viên, Linde nhanh nhẹn đào đất, ông ta nâng một gốc hoa vẫn còn bọc bùn đất bỏ vào chậu hoa, lại lấp đất trở về chỗ cũ, che lấp dấu vết lại.

Linde bưng chậu hoa, nhìn bùn đất trên mặt đất, định đặt nó ở trong hoa viên, để cho tên trinh thám đáng giận dám cười với phu nhân kia tự mình lấy về.

Ông ta đi qua chỗ sâu trong hoa viên, đối với bên trong cất giấu cái gì hoàn toàn không biết.

Ở chỗ sâu bên trong, hô hấp của Nguyễn Thời Hành và Dư Tuế gần như đồng thời ngừng lại, nghe tiếng bước chân càng ngày càng gần, trái tim Nguyễn Thời Hành không thể khống chế mà nhắc lên tận cổ họng, tuy rằng bây giờ hiện tại tối lửa tắt đèn, nhưng chỉ cần Linde đi tới nơi này chút nữa, vẫn có thể nhìn thấy hai bóng người đang làm chuyện bậy bạ ở đằng sau bụi hoa.

Cái cảm giác có thể bị phát hiện bất cứ lúc nào này khiến thân thể Nguyễn Thời Hành cứng đờ, ngay cả Dư Tuế cũng có hơi chút căng thẳng.

Cộp.

Cộp.

Cộp.

Tiếng bước chân ngừng lại.

Linde đặt chậu hoa trên mặt đất, vẫn chưa có vẻ hiếu kỳ với nơi chỉ cách mình vài bước chân ở đằng sau, đặt công cụ xuống cạnh đó, đi ra hoa viên.

Sau khi bóng người ông ta hoàn toàn biến mất ở trong hoa viên, Nguyễn Thời Hành mới thở phào một hơi, lỗ đít bởi vì hoảng sợ mà kẹp chặt cũng thả lỏng, khiến cho con cặc bự kia trực tiếp địt tới nơi sâu nhất, hung hăng đụ điểm nứng của Nguyễn Thời Hành.

Khoái cảm tích tụ nãy giờ thoáng chốc bùng nổ, ngay cả cảm giác cấm kỵ khi sắp bị người phát hiện mình đang làm tình ngoài trời cũng cùng nhau trào ra, khiến cho Nguyễn Thời Hành cứ vậy lên đỉnh, mu bàn chân căng chặt.

Dương vật Dư Tuế bị hắn kẹp chặt, không đề phòng cũng bắn tinh.

Từng luồng tinh dịch bắn ở trong thân thể hắn, làm tiếng rên rỉ của Nguyễn Thời Hành càng thêm dâm đãng.

"Phía trước cũng muốn bắn... Ưm... Khó chịu quá..."

Tay Nguyễn Thời Hành bắt lấy quần áo Dư Tuế, Dư Tuế hưởng thụ khoái cảm bắn tinh, thấy bộ dáng đáng thương của dương vật hắn, rất là rủ lòng thương rút cây hoa cứng rắn từ trong dương vật Nguyễn Thời Hành ra.

Niệu đạo tắc nghẽn từ từ bị khơi thông, nhưng tinh dịch lại không thể bắn ra được, bởi vì nghẹn quá lâu thậm chí có chút chảy trở về, run rẩy hộc ra chút ít tinh dịch, rồi sau đó từng đợt nước tiểu hỗn loạn với tinh dịch lác đác phun ra bên ngoài, giống như vòi nước đã bị hỏng.

Bộ dáng vừa đáng thương lại vừa đáng yêu của Nguyễn Thời Hành làm cho Dư Tuế càng thêm hưng phấn, đôi mắt y thẳng tắp nhìn hắn, nuốt nước miếng.

Dương vật mới vừa bắn tinh không bao lâu của y lại cương lên lần nữa ở trong cơ thể Nguyễn Thời Hành, trên bụng bọn họ bị nước tiểu và tinh dịch làm cho lung tung rối loạn, ướt át nhớp nháp.

Nhưng Dư Tuế không chê, lau chất lỏng ở trên cơ bụng Nguyễn Thời Hành xuống, vừa khàn giọng mắng Nguyễn Thời Hành là đĩ đực là đồ điếm, vừa hung mãnh đụ hắn.

"Ưm a a... Địt tới điểm nứng... A a chậm một chút... Ha... Chậm một chút..."

Hoa cỏ ở một bên vô tội gặp nạn, ở trong gió đêm bị đụng vào lung tung lắc lư.

Nguyễn Thời Hành vừa mới lên đỉnh không bao lâu, lại bị ép tiến vào lốc xoáy khoái cảm mới.

Gió nhẹ lướt trên cơ thể trần trụi của hắn, trong cơn mê loạn hắn giống như một con chó cái động dục, ở bên ngoài thèm khát ăn một bụng tinh dịch.

Cuối cùng hắn chẳng còn chút sức lực nào để về phòng nữa, Dư Tuế giúp hắn mặc quần áo lại, để hắn dựa vào một bên.

Còn y thì dùng công cụ Linde lưu lại đào chỗ bùn đất kia lên, nương ánh sáng mờ ảo, thấy được một xác người còn chưa hư thối đang nằm lẳng lặng ở bên trong.

Mùi hôi thối ụp thẳng vào mặt, y ghê tởm lấp đất lại, ôm eo Nguyễn Thời Hành quay về phòng khách, lúc lên lầu không nói một lời đã bế hắn lên.

Nguyễn Thời Hành vừa định đẩy y, lại nghe y nói: "Nếu cậu cứ vậy lên lầu, lỗ đít không kẹp chặt để tinh dịch của tôi chảy ra, đêm nay tôi không ngại đụ cậu thêm vài lần nữa đâu."

Nguyễn Thời Hành thu hồi tay, yên lặng nhắm mắt.

Đêm nay hắn đã sướng đủ rồi, thật sự đủ rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro