Chương 23 - Giết người không thành

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tiểu Tinh Thần

Cố Tử An trở về phòng, khẽ nâng cánh tay Kỷ Tịch lên, săn sóc mặc áo ngủ kiểu áo sơ mi cho cậu, không để ý đến ánh mắt kinh ngạc và cằm đang há lớn của thư ký Lý, thậm chí còn cẩn thận giúp cậu buộc từng cái cúc áo.

Kỷ Tịch nhận thấy trong phòng khách có người, lập tức có chút ngượng ngùng, vành tai hơi phiếm hồng, ngẩng đầu nhỏ giọng nói với Cố Tử An: "Cố ca, rất xin lỗi, em không biết trong nhà có khách tới. "

Lén lút trêu chọc Cố Tử An như thế nào cậu cũng dám, nhưng làm nũng với Cố Tử An trước mặt người khác, cậu vẫn có chút e ngại.

Cố Tử An cài nút cuối cùng, đưa tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn về phía trước mặt mình, khóe môi gợi lên một nụ cười trêu chọc: "Không có việc gì, đó là thư ký của tôi, đi ra ngoài tôi giới thiệu hai người với nhau."

Kỷ Tịch đâm vào trong ngực hắn, cách hai lớp quần áo cũng có thể cảm nhận được nhịp tim mạnh mẽ của Cố Tử An, còn ngửi được mùi đàn hương dễ chịu trên người hắn.

Lồng ngực hai người kề sát vào nhau, một người ngẩng đầu, một người cúi đầu, hô hấp gần đến mức hai người hơi thở giao hòa cùng một chỗ.

Kỷ Tịch giơ cánh tay lên, hai tay chống ngực Cố Tử An, dời về phía sau một chút, rời xa vòng khí tràng cường đại của người trước mặt, hơi bình phục tâm tư, lúc này mới cùng Cố Tử An chớp chớp mắt, ra vẻ trấn định nhướng mày nói: "Được."

Cố Tử An vẫn ôm eo cậu, vừa đi về phía sô pha, vừa nói với thư ký Lý đang ăn một bụng thức ăn cho chó: "Thư ký Lý, đây là bạn trai tôi - Kỷ Tịch, sau này tầng 60 của công ty ngoại trừ Liễu Ấp, Kỷ Tịch cũng có thể đi lên. "

Câu nói này không chỉ thừa nhận sự thân mật giữa hai người, đồng thời cũng tuyên bố thân phận của Kỷ Tịch, không phải đồ chơi bao nuôi, không phải tình một đêm tinh trùng thượng não, người này là bạn trai có danh có phần của Cố Tử An - chủ tịch tập đoàn Mộng An.

Thư ký Lý hơi khom lưng, hai tay nắm chặt trước ngực, cung kính nói: "Xin chào Kỷ tiên sinh, tôi là thư ký của Cố tổng, anh có thể gọi tôi là Tiểu Lý. "

Kỷ Tịch nhìn Cố Tử An, lễ phép trả lời: "Xin chào Lý ca. "

Tay phải Cố Tử An hơi nâng thắt lưng Kỷ Tịch, giảm bớt sự khó chịu ở thắt lưng khi cậu ngồi xuống, khi nhìn về phía thư ký Lý, ánh mắt lại khôi phục vẻ lạnh như băng ngoan độc ngày xưa: "Nói chính sự đi. "

Thư ký Lý nhìn Kỷ Tịch, lấy ra tài liệu trong túi, hai tay nâng cho Cố Tử An: "Cảnh sát vừa mới bắt được nghi phạm Kim Lam, cô ấy một mực khẳng định là mình làm, không liên quan gì đến Kỷ Nhiên. "

Kỷ Tịch được Cố Tử An ôm lấy, cũng thuận thế tựa vào trong ngực hắn, nghe vậy lập tức ngồi thẳng người, kinh hô*: "Kim Lam?"

(kinh ngạc hô lên)

Kim Lam làm sao biết được hành tung của Cố Tử An? Mục đích của bà ta rốt cuộc là muốn đụng chết Cố Tử An hay là đụng chết cậu? Hay là bởi vì cậu tới cửa vạch trần bà ta và cười nhạo gia đình bà ta một trận? Người này sao lại ác độc thành như vậy? Giống như tên cặn bã Cố Cảnh Dật kia rất liều mạng.

Cố Tử An nhận lấy văn kiện, thấy người trong ngực phản ứng có chút lớn, lập tức trấn an nhẹ nhàng xoa xoa ót cậu, động tác săn sóc lại ôn nhu.

Biểu tình trên mặt lại lạnh lùng, âm trầm, phối hợp với tinh quang sắc bén bắn ra trong mắt, làm cho người ta không rét mà run, hắn lạnh giọng nói với thư ký: "Nữ nhân này tuy rằng tâm tư ác độc, nhưng sẽ không có năng lực bố trí tất cả mọi việc, nói tiếp đi."

"Cố tổng ngài nói đúng, là Cố Cảnh Dật ở sau lưng sai khiến bày mưu tính kế, nhưng hắn quá giảo hoạt, tất cả chứng cứ mấu chốt đều đã bị xóa sạch, cảnh sát cũng không có biện pháp lập án, hơn nữa hiện tại hắn sử dụng Kỷ Nhiên uy hiếp Kim Lam, Kim Lam chỉ có thể cắn răng một mình gánh vác." Thư ký Lý bị Cố Tử An dọa đến mức giọng nói hơi run rẩy, trong lòng lại khâm phục Cố tổng, bất kể là quyết định chiến lược của công ty hay là lục đục trong giới kinh doanh, hắn luôn có thể phán đoán chín phần mười sự việc.

Kỷ Tịch lập tức nghiêng đầu nhìn về phía Cố Tử An, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nọn tức giận đến đỏ bừng: "Cố Cảnh Diệu đúng là quá hèn hạ. "

Lúc đầu Cố Cảnh Diệu dùng cừu hận và tiền bạc để mê hoặc Kim Lam, chờ bà ta ngoan ngoãn mắc câu đồng ý dùng xe đụng chết Cố Tử An và Kỷ Tịch, sau đó lại dùng con trai bảo bối của bà ta là Kỷ Nhiên để nắm thóp bà ta, dấu vết của anh ta trong vụ án cố ý giết người này đã tự xóa sạch sẽ.

Nếu thành công đụng chết Cố Tử An và cậu, anh ta sẽ thoát ra khỏi vỏ bọc đó, thôn tính tài sản của Cố Tử An một lần và vĩnh viễn. Cho dù cậu và Cố Tử An may mắn sống sót, anh ta cũng có thể sử dụng Kim Lam làm người chịu tội thay cho anh ta không bị vướng vào vòng pháp luật. Đó chính là cách anh ta sử dụng để hãm hại Cố Tử An như trong truyện đã nói.

Cố Cảnh Dật có thể nói là một người có khả năng tiến lui công thủ rất tốt, một bàn cờ này giống như là đã được hắn tính toán trước.

Cố Tử An đặt văn kiện lên sô pha, vuốt nắn vành tai Kỷ Tịch, trong mắt hơi có chút độ ấm: "Không sao đâu, mặc kệ là ai tôi cũng sẽ để hắn trả giá, đói chưa, cậu đi ăn cơm trước đi."

Kỷ Tịch còn muốn nghe kế hoạch tiếp theo của Cố Tử An, nhưng Cố Tử An ở trước mặt thư ký đã nể mặt cậu rồi, cậu cũng không thể không hiểu chuyện: "Ừm, Cố ca anh cũng nhanh xong việc rồi tới đây ăn. "

"Được." Cố Tử An nhẹ giọng đáp một câu, lúc Kỉ Tịch đứng lên, hai tay hắn đỡ eo cậu nhẹ nhàng nâng cậu lên.

Đột nhiên nghĩ nghĩ gì đó, hắn mở ngón cái và ngón giữa ra, hơi dịch về phía sau phần eo Kỷ Tịch, hai tay ngón cái đụng vào nhau, đè lại vị trí ngón giữa, nhanh chóng lấy tay đo một chút. Uầy, chỉ dài hơn 3 gang tay một chút mà thôi, lúc Cố Tử An buông cậu ra, ánh mắt không khỏi liếc về phía cái eo nhỏ kia một cái.

Kỷ Tịch cười trộm, lúc đứng lên, tay ấn bả vai Cố Tử An một chút, thuận thế cúi đầu ở bên tai hắn nhẹ giọng nói: "Cố ca, vừa rồi có hơi đau á."

Cố Tử An thần sắc vẫn không thay đổi, nhấc chân làm bộ muốn đá vào mông cậu.

Kỉ Tịch cười ha hả tránh đi, ngoan ngoãn đi vào phòng ăn ăn cơm.

Ăn cái gì cậu cũng không để ý, toàn bộ bữa ăn toàn dựng thẳng lỗ tai nghe thư ký Lý báo cáo với Cố Tử An từ chuyện lớn đến bé, chắp vá chải chuốt một chút, nguyên nhân gây chuyện đụng xe kia đại khái cậu hiểu được một chút.

Tác giả có lời muốn nói: Vào ngày đầu tiên sau lễ hội, các đơn vị có nhiều thứ để làm.

Xin lỗi hôm nay chương này quá ngắn.

Đây là bản thảo duy nhất của kỳ nghỉ bảy ngày của tôi.

⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾ ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾ ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾

-Có sai sót hay sai chính tả gì thì bình luận để ta sửa nha.

-Hôm này chương nào cũng ngắn haha.

-Chương truyện này ngắn nên edit khỏe ghê haha.

Cảm ơn vì đã ghé thăm cung (^=◕ᴥ◕=^).

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro