Chương 25 - Trừng Phạt Đúng Tội

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tiểu Tinh Thần

"Cha, cha bị làm sao vậy...?" Kỷ Nhiên làm sao có thể chấp nhận được Kỷ Chính Tín ngày thường uy nghiêm, thế nhưng lại cúi đầu với tên anh trai phế vật đó .

"Câm miệng lại." Hai mắt Kỷ Chính Tín ảm đạm không ánh sáng, công ty phá sản, vợ vào tù, thân thể ông ta cũng suy sụp, con trai út lại bất tài vô dụng, hiện tại ông ta đã lâm vào đường cùng, ngoại trừ đi cầu con trai lớn này ông ta cũng không còn cách nào khác.

Kỷ Nhiên đứng một bên, hốc mắt đầy tơ máu phát ra hận ý điên cuồng, trừng mắt về phía hai người đã hủy hoại gia đình cậu ta.

Kỷ Chính Tín tiếp tục níu cười nói với Cố Tử An: "Tôi biết trước kia tôi đối xử có hơi nghiêm khắc với Tiểu Tịch một chút, nhưng tôi cũng là vì tốt cho nó, bằng không hôm nay nó cũng không xứng đứng bên cạnh ngài. "

Kỷ Tịch bị ông ta tức giận mà bật cười: "Vậy tôi thật sự muốn cảm ơn ông, nếu ông lại đánh tôi thừa sống thiếu chết một lần nữa, thì chắc tôi cũng đã trở thành lãnh đạo quốc gia luôn rồi, ông có ý tốt như vậy, sao không quản giáo con trai bảo bối của ông đi."

Quanh thân Cố Tử An hàn khí bức người, vẫn chưa bố thí cho Kỷ Chính Tín và Kỷ Nhiên ánh mắt dư thừa nào, chỉ lạnh lùng nhìn ông ta khi ông  nhắc tới Kỷ Tịch.

Kỷ Chính Tín nhìn ánh mắt thấu xương tàn nhẫn của hắn, lập tức cảm thấy cả người lạnh như băng, da đầu tê dại, ông ta cắn răng lại gật đầu khom lưng tiếp tục làm bộ dáng thảm thiết nói: "Cố tổng, ngài không biết, ngày hôm qua sau khi hai người đi, công ty cho vay nặng lãi đã tìm tới cửa, ở trong tiểu khu in ảnh chụp mẹ Kỷ Nhiên phát tán khắp nơi, gặp ai cũng nói ở tòa nhà 7 hộ số 1 có chủ nhà Kim Lam nợ bọn họ năm triệu tiền cờ bạc, để hàng xóm chê cười, mười mấy thanh niên lực lưỡng cầm gậy sắt bạo lực gõ cửa nhà chúng tôi, thấy chúng tôi không có tiền. Không nói hai lời đã hành hung ba người bọn tôi một trận, Kim Lam và tôi tuổi tác đều lớn tuổi, sao có thể chịu được sự đánh đập này."

"Điều Kim Lam kiêu ngạo nhất là sĩ diện, bị những người đó bạo lực nhục mạ, hàng xóm thì chỉ trỏ, bà ấy nhất định là nhất thời nghĩ không thông làm chuyện hồ đồ, mới nổi lên ý ác với ngài và Kỷ Tịch,...... Cố tổng, tôi có thể đưa ra một yêu cầu quá đáng rằng, nếu hai người đều không sao, có thể nể mặt Tiểu Tịch đừng truy cứu tội danh nữa hay không, ngài và Tiểu Tịch đều là người làm việc lớn, mà mẹ Kỷ Tịch lại là một tù nhân mang tội, bị nói ra ngoài thì ngài và Tiểu Tịch cũng mang danh xấu."

Kỷ Tịch cười lạnh nói: "Tội giết người bất thành cho dù là xử phạt nhẹ, cũng là ba năm đến mười năm tù. Hửm? Bà ta tìm người lái xe đụng chúng tôi, chúng tôi chẳng những phải tha thứ cho bà ta, còn phải để Cố ca của tôi sử dụng quan hệ để cứu bà ta? Về nhà mà đắp mền nằm mơ đi."

Kỷ Nhiên vừa nghĩ đến mẹ cậu ta bởi vì người này mà bị cảnh sát bắt đi, có thể sẽ bị phán tội ngồi tù, cậu ta đã hoàn toàn không còn lý trí, lại thấy cha cậu ta đã cúi đầu làm đến mức này, tên anh trai phế vật từ nhỏ bị bọn họ nhục mạ đến lớn bày ra vẻ mặt chê cười chế giễu.

Hốc mắt cậu ta đỏ ngầu, tay nắm thành quyền, cả người run rẩy cầm nắm đấm vung lên mặt Kỷ Tịch: "Chắc chắn anh là người đã xúi giục bọn cho vay nặng lãi đến, anh đem cả nhà chúng tôi hủy hoại, hủy hoại công ty nhà tôi, lại còn hủy hoại cả mẹ tôi, tôi đánh chết anh đồ súc sinh."

Cố Tử An ôm Kỷ Tịch vào lòng, lẹ mắt nhanh tay nắm chặt cổ tay Kỷ Nhiên, hất về phía sau, Kỷ Nhiên lập tức lảo đảo về phía sau ngã thật mạnh xuống .

Kỷ Chính Tín thấy Kỷ Nhiên đã mất khống chế, khẩu khí trong lòng ông ta cũng tan biến, lần này họ đã hoàn toàn đắc tội với vị cứu tinh này rồi, không biết quản vợ, cũng không biết dạy con, nhà ông ta xem như hoàn toàn xong đời, cả người giống như xác chết không hồn đứng sững sờ tại chỗ.

Kỷ Nhiên đã gần sụp đổ, tê tâm liệt phế hô: "Được lắm, mày dám đánh tao! Mày không cho tụi tao sống tốt, tao cũng sẽ không làm cho mày dễ chịu, không phải là mày muốn trở thành một ngôi sao lớn sao? Không phải là mày muốn nổi tiếng bằng cách bán mông sao? Được rồi, tao sẽ thành toàn cho mày. Bây giờ tao sẽ đăng weibo cho tất cả mọi người nhìn vào khuôn mặt độc ác của mày! Một con người không biết liêm sỉ..."

Cố Tử An buông Kỷ Tịch ra, lạnh lùng nhìn Kỷ Nhiên, đi từng bước tới trước mặt cậu ta, trong mắt bắn ra ánh mắt âm lệ ngoan độc, hàn ý trong giọng nói có thể kết thành băng: "Cậu dám không?"

Kỷ Nhiên nhìn người này đi tới, nội tâm đột nhiên sinh ra sợ hãi cực lớn, cảm giác người trước mắt này so với những người cầm thiết côn bạo lực thúc giục trả nợ đáng sợ hơn nhiều, cả người cậu ta run lên, hàm răng run cầm cập, lại nghe được ba chữ hàn khí bức người này, lập tức thống khổ nói: "Khô... Không, tôi... Không dám, tôi không dám nữa. "

Nói xong lại quay mặt về phía cha cậu ta, khóc lóc thảm thiết hô với Kỷ Chính Tín: "Cha, cha nhanh chóng bán nhà trả tiền nợ cho mẹ đi, con cũng không còn mặt mũi nào ở đây nữa, mấy người kia làm cho con quá mất mặt, trước kia đi theo con lăn lộn, hiện tại không có ai muốn để ý tới con, sau lưng còn đang chê cười con, hiện tại con không có việc làm không có bạn bè, con sống thì còn có ý nghĩa gì..."

Phía sau một nữ cảnh sát đi ngang qua, thật sự nghe không nổi nữa: "Ôi, đây là ai phạm tội trong cục cảnh sát hình sự vậy, làm chuyện phạm pháp phải tự mình gánh vác, bằng không pháp luật dùng để làm gì? Còn đăng weibo uy hiếp người khác, đùa giỡn ác liệt không được liền ngồi trên mặt đất khóc, đây là ai đây? "

Kỷ Tịch quay đầu lại nhìn Kỷ Chính Tín mọi ý nghĩ đều suy sụp không chịu nổi, kéo tay Cố Tử An: "Cố ca, chúng ta đi vào đi. "

Cậu đột nhiên vô cùng đau lòng cho nguyên chủ, đây thật sự là người một nhà sao, nguyên chủ cả đời này thật sự là quá thê thảm, bị người thân ngược đãi, sau này lại bị Cố Cảnh Diệu tra tấn đến chết, nếu cậu đã được đưa tới đây, phải thay nguyên chủ sống thật tốt cả đời này.

Cố Tử An nhìn kỹ thần sắc của cậu: "Ừ, đi thôi. "

Hắn đã sai người chuẩn bị một chút, để cho hai cha con này từ nay về sau sẽ sống ở một nơi khác, không bao giờ để cho bọn họ xuất hiện trước mặt Kỷ Tịch làm chướng mắt cậu nữa. Hắn biết Kỉ Tịch tâm thiện, kết quả này là sự bảo hộ lớn nhất của hắn dành cho Kỷ Tịch.

Hai người lần lượt làm ghi chép, cảnh sát lại cùng Kỷ Tịch tìm hiểu một ít chi tiết nhỏ ngày hôm qua bọn họ trở về Kỷ gia.

Trong một phòng thẩm vấn khác, cảnh sát dân sự nói với Cố Tử An: "Cố tiên sinh, ngoại trừ nghi phạm Kim Lam, tài xế gây tai nạn lái xe việt dã cũng đã bị bắt, tất cả chứng cứ đều chỉ thẳng vào nghi phạm Kim Lam. Manh mối anh đưa cho chúng tôi mặc dù chỉ về phía Cố Cảnh Diệu, trong vụ án sát hại lần này anh ta quả thật cũng có hiềm nghi rất lớn, nhưng bởi vì không có chuỗi chứng cứ hoàn chỉnh, căn cứ vào nguyên tắc nghi tội thì không thể phán xét được, chúng ta chỉ có thể thả anh ta ra. Nhưng chúng tôi sẽ chú ý chặt chẽ đến nhất cử nhất động của anh ta và công ty anh ta, chúng tôi sẽ không oan uổng một người tốt, cũng sẽ không bỏ qua bất kỳ một người xấu nào. "

Cậu và hắn ra khỏi cục cảnh sát hình sự và đang trên xe về nhà.

Cố Tử An nửa ôm Kỷ Tịch, bàn tay ấm áp như một cái lồng bế em bé biết di chuyển, được dán chặt chẽ vào thắt lưng bị thương của cậu.

Kỷ Tịch tựa đầu lên vai hắn, cả người nghiêng người tựa vào trong ngực hắn, nhìn ra ngoài cửa sổ như có điều suy nghĩ.

Lần này Kỷ gia khó xoay người được nữa, chờ Sau khi Kim Lam ra tù, cũng không làm ra được sóng gió gì. Về phần Cố Cảnh Diệu, Cố Tử An chắc sẽ không dễ dàng tha cho anh ta.

Từ khi xuyên sách đến nay, chuyện may mắn nhất của cậu chính là gặp Cố Tử An.

Kỷ Tịch tâm niệm vừa động, nghiêng đầu nhìn hắn, người này vẫn là bộ dáng lạnh lùng không chút để ý kia, lại đẹp mắt làm cho người ta không dời mắt được, sườn mặt cùng cằm nối thành đường cong hoàn mỹ, trên người có hương vị làm cho người ta nhẹ nhàng mà trấn định, Kỷ Tịch nhắm mắt lại ngẩng đầu ngửi ngửi trên cổ hắn.

Hô hấp ấm áp bên tai cùng xúc cảm mềm mại làm cho Cố Tử An hô hấp chậm lại, hắn quay mặt nhìn Kỷ Tịch, đôi môi vô tình vừa vặn rơi vào hai mảnh môi mềm mại phấn nộn kia.

⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾ ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾ ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾

-Có sai sót hay sai chính tả gì thì bình luận để ta sửa nha.

-Má hôn rồi, hôn rồi kìa aaaaaa.

Cảm ơn vì đã ghé thăm cung (^=◕ᴥ◕=^).

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro