Chương 47 - Thiên Lương Vương Phá

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tiểu Tinh Thần

("Thiên Lương Vương Phá" có nghĩa là: Trời lạnh rồi, để tập đoàn Vương thị phá sản. 'câu nói huyền thoại của nhân vật công chính trong đam mỹ Dior tiên sinh') 

Kỷ Tịch thấy Vương Triển vừa nghe điện thoại xong, thì đã hưng phấn nhanh chóng đứng dậy đi ra ngoài. Ngồi không nhàm chán cậu nghĩ nghĩ, phỏng chừng là Vương Triển tạm thời có chuyện gì đó.

Chuyện kịch bản còn chưa thảo luận xong, cậu cũng không tiện rời đi, kiểu gì cũng phải đợi ở đây, Kỷ Tịch cầm lấy kịch bản《 Tiên Bảo Truyền Kỳ 》vừa nãy lên đọc.

Cậu thường hay đọc rất nhanh, bộ nhớ tốt, liếc mắt sơ sài vài cái, phát hiện ra rằng kịch bản kể một câu chuyện xưa.

Nam chính năm mười tuổi đột nhiên mắc bệnh lạ, cha mẹ nam chính là người ở trong một gia đình nọ, mượn tiền của địa chủ để chạy chữa cho con nhưng lại bị từ chối, chính vì vậy mà sau này nam chính trở nên câm điếc. Con trai gia chủ rủ một đám bạn, mỗi ngày đều ác ý trêu chọc y làm niềm vui, dân làng đều cô lập y chê cười y, chỉ có một cô gái nhỏ què quặt bẩm sinh nguyện ý nói chuyện với y.

Bên cạnh thôn nơi y ở có một ngọn núi, bên ngoài núi khói đen lượn lờ, có truyền thuyết rằng ở đó có mộ con quỷ ăn thịt người, người một đi không trở lại, dân làng bình thường nếu có ra vào thôn đều đi vòng qua núi, không dám tiếp cận trực tiếp.

Nam chính lại một lần nữa bị con trai nhà địa chủ đánh mắng, trong cơn tức giận chạy đến núi quỷ, thế mà lại phát hiện mình có thể hiểu được ngôn ngữ của động vật trên núi, y tìm một sơn động trong núi ở lại, mỗi ngày cùng động vật chơi đùa làm bạn. Một ngày nọ, sau khi cứu một con chim sơn tước lớn tuổi bị thương, đối phương nói cho y biết bí mật của ngọn núi quỷ này.

Thì ra ngọn núi quỷ này là nơi của tiên nhân đã qua đời từng đến tu luyện, khói đen bên ngoài đều là thủ pháp che mắt, dưới sự trợ giúp của các động vật, y tìm được tiên đan và bí tịch tu tập của tiên nhân. 

Sau khi nam chính đắc đạo thành tiên, trừng phạt gia đình địa chủ tà ác, chữa khỏi vị cô nương què kia và cưới nàng.

Kỷ Tịch đọc xong, đứng lên rút một cây bút từ trong ống bút trên bàn, xuất phát từ thói quen nghề nghiệp của kiếp trước, cậu nhắm vào những tình tiết không hề logic và đặc biệt bình thản trong kịch bản, dựa theo lý giải của bản thân, ở chỗ trống ghi ghi sửa đổi.

-

Vương Triển một hơi chạy đến văn phòng Lý phó tổng, ngay cả cửa cũng không thèm gõ, trực tiếp mở cửa thở hồng hộc lớn tiếng hỏi: "Lý tổng, 《 Song Sinh 》thật sự là cho Kỷ Tịch? Khi nào hợp đồng sẽ được ký kết?"

Y từng dẫn dắt nhiều nghệ sĩ, đây cũng là bộ phim duy nhất trong sự nghiệp người đại diện của anh, là bộ phim duy nhất của một đạo diễn đầu tư lớn, làm sao y có thể không kích động!

Hơn nữa đối tượng còn là hắc mã Kỷ Tịch mà tất cả mọi người đều không coi trọng!

Thật là hưng phấn!

Ngôi sao nhỏ Kỷ Tịch cẩn thận mài giũa kỹ năng diễn xuất, cuối cùng nhờ vào nỗ lực không ngừng được đạo diễn lớn nhìn trúng, loại thông báo fan này vừa tung ra nhất định sẽ hấp dẫn ánh mắt của toàn bộ netizen.

Kỷ Tịch thông qua bộ phim này nổi tiếng, chỉ trong vòng vài ngày, mà Vương Triển từ nay về sau sẽ trở thành một trong những người đại diện vàng trong giới giải trí, y đã có thể dự đoán được tiền giấy và danh tiếng cùng nhau bay về phía y.

Lý phó tổng đang nghe điện thoại, nghe thấy động tĩnh vội vàng xua tay với y, ý bảo y đừng nói chuyện.

Nếu như trước kia, Vương Triển thấy lãnh đạo đang bận rộn, y khẳng định sẽ biết ý mà đi ra ngoài trước và cung kính đóng cửa lại, nhưng hôm nay y không quan tâm nhiều như vậy.

Lý phó tổng bị y nhìn chằm chằm nửa ngày, cũng không có không chút không vui, sau khi cúp điện thoại, ông ta vẫy tay chào Vương Triển vẻ mặt vui mừng đứng ở cửa, trên mặt tràn đầy hào quang: "Mau thông báo cho Kỷ Tịch nhanh tới công ty, phía đoàn phim nói bọn họ sẽ lập tức phái người tới ký hợp đồng."

Lúc trước công ty nâng đỡ cũng là Trì Tu Minh nổi tiếng nhất xảy ra chuyện, hiện tại công ty đến một thần tượng có danh tiếng chút cũng không có, Lý phó tổng gần đây vì chuyện này mà sốt ruột mất ngủ mấy ngày.

Trong mắt Lý phó tổng, đây cũng không phải là chuyện đơn giản của một nghệ sĩ trong công ty nhận một bộ phim sản xuất lớn, đạo diễn của bộ phim này là Quan đạo diễn, bên sản xuất là giải trí Mộng An, là loại công ty giải trí nhỏ như bọn họ bình thường muốn kết giao cũng không kết giao được!

Mối quan hệ và con đường thường có giá trị hơn tiền bạc, với sự hợp tác này, có thể mang lại vô số giá trị gia tăng cho công ty, đó là điều làm cho ông ta hưng phấn nhất.

"Hôm nay? Nhanh như vậy! "Vương Triển bước nhanh vè phía trước, nhìn Lý phó tổng đang đối diện với một tấm gương nhỏ bên cạnh bàn sửa sang lại cái đầu bóng dầu, y đột nhiên nhớ tới lời mấy phút trước người này nói, cũng không biết là ai đưa cho y lá gan, y thốt lên,"Lý tổng, vừa rồi không phải ngài nói nếu Kỷ Tịch có thể lấy được nam thứ nhất của《 Song Sinh 》, ngài sẽ quỳ xuống đất gọi cậu ta là ông nội sao?"

Tay đang sửa sang lại kiểu tóc của Lý phó tổng dừng lại, mặt trong nháy mắt đen sạm, đôi mắt nhỏ như chuột hung hăng trừng về phía người nào đó đang không dùng não: "Mẹ nó cậu có năng lực đúng không, có năng lực như vậy mẹ nó còn đứng ở đây làm gì, tôi nói cho cậu biết, hợp đồng này nếu xảy ra chuyện gì, cậu mau mang Kỷ Tịch cút đi."

Vương Triển bị ông ta mắng vài câu, cũng không tức giận, cung kính đóng cửa lại, xoay người đi về phía bộ pháp vụ.

Người đứng đầu bọn họ là Trương tổng thường không quản lý chuyện của công ty, công ty hiện tại trên cơ bản là Lý phó tổng định đoạt, không nói đến mắt chuột của người này đi, hết lần này tới lần khác lại thích nói chuyện với người vỗ đuôi ngựa mình, cùng bọn họ ăn uống vui vẻ. Rất nhiều diễn viên có tiềm lực tài năng, khi qua thời hạn hợp đồng đều tìm chỗ tốt khác, dẫn đến mấy năm nay công ty một mực xuống dốc.

Y đối với cách làm của Lý phó tổng bất mãn đã lâu, nhớ tới vẻ mặt nhục nhã vừa rồi của Lý phó tổng, y nghẹn nửa ngày thật sự nhịn không được, cười ha ha.

Lý phó tổng sửa sang lại dung mạo và tâm tình một phen, lấy ra trà ngon trân quý, lại chọn mấy diễn viên, sai nhân viên chuẩn bị tư liệu về họ. Ôm bụng đi đến phòng họp chờ, nghe thấy tiếng gõ cửa, y vội vàng đứng dậy nghênh đón.

Vương Triển dẫn hai người vào, nhất nhất giới thiệu với Lý phó tổng: "Lý tổng, vị này là phó đạo diễn của《 Song Sinh 》đạo diễn Tần, vị này là nhà sản xuất của tập đoàn Mộng An họ Tiền ." Quay đầu lại giới thiệu với hai vị, "Đây là Lý tổng của bộ phận môi giới của công ty chúng tôi."

Lý phó tổng nhiệt tình như lửa, vẻ mặt nịnh nọt: "Đạo diễn Tần, nhà sản xuất Tiền mau mời ngồi."

Hai người chỉ thản nhiên gật gật đầu với ông ta, ngồi xuống sô pha, lấy hợp đồng ra, bộ dáng chuyên nghiệp.

Lý phó tổng cũng không để ý, đạo diễn của công ty lớn, khẳng định phải làm giá một chút.

Ông ta tự mình pha trà cho hai vị, lôi kéo làm quen với họ: "Đạo diễn Tần, nhà sản xuất Tiền, các vị chọn diễn viên của công ty chúng tôi làm diễn viên chính, thật sự là quá có ánh mắt. Diễn viên Kỷ Tịch này ở làm gì cũng tốt, chỉ là tính cách hơi lạnh lùng không thích nói chuyện, tôi biết đạo diễn Quan đối với diễn viên yêu cầu đặc biệt nghiêm khắc, sau này ở đoàn làm phim nếu cậu ta không chịu khổ, các vị hãy la mắng chỉ bảo cậu ta! Đúng rồi, xin hỏi bộ phim này còn có nhân vật nào khác chưa quyết định được không? Thật ra năng lực nghệ sĩ của công ty chúng tôi cũng không tồi."

Dứt lời ông ta đẩy tư liệu diễn viên đã chuẩn bị sẵn xuống trước mặt hai người.

Vương Triển chuẩn bị đi pha trà lại bị Lý phó tổng tranh làm: "..."

Vương Triển: Người này trách không được thích làm cháu người ta, uầy, thật không biết xấu hổ!

Nhà sản xuất Tiền nghe vậy nhíu nhíu mày, cũng không thèm nhìn tài liệu ông ta đưa tới: "Tôi không thích nói chuyện không liên quan, ông không nên nói lung tung."

Lý phó tổng dừng một chút, không biết làm sao chọc phải pho tượng Phật này: "Sản xuất Tiền..."

Đạo diễn Tần liếc mắt một cái liền nhìn ra người này không phải là người khôn ngoan, vẻ mặt anh lạnh nhạt ngắt lời ông ta nói: "Lý tổng, nói nhảm không nên nói nhiều, vẫn là mời diễn viên và pháp vụ xem hợp đồng trước, các người cảm thấy không thành vấn đề, chúng ta liền ký hợp đồng."

Lý phó tổng xụi lơ, ngữ khí không tốt nói với Vương Triển: "Sao Kỉ Tịch còn chưa tới? Không phải là kêu cậu đi thông báo từ sớm à?"

Vương Triển bận rộn nửa ngày, hưng phấn đến mức quên cả chính chủ, y vỗ ót nói: "A! Trong văn phòng của tôi, tôi sẽ gọi cho cậu ta."

Nhà sản xuất Tiền nghe vậy vội vàng đứng dậy: "Không cần phiền phức, văn phòng của anh ở đâu, chúng ta đi qua."

Lý phó tổng biết người này là người của giải trí Mộng An, tuy rằng ông ta không biết hành động này của người này là ý gì, nhưng cũng không dám chậm trễ, vội vàng đứng dậy nói: "Được! Chúng ta đi cùng nhau!"

Vương Triển mở cửa ra, mọi người liền nhìn thấy Kỷ Tịch đang hì hục viết kịch bản.

Kỷ Tịch nghe thấy động tĩnh quay đầu lại, thấy có mấy người đi vào, tuy rằng cậu có chút bối rối, nhưng trên mặt lại bất động thanh sắc, đứng lên mỉm cười gạt đầu với từng người: "Lý tổng, anh Vương."

Nhà sản xuất Tiền không đợi Lý phó tổng và Vương Triển giới thiệu, bước nhanh đến trước người Kỷ Tịch, hơi khom người nhiệt tình nói: "Xin chào Kỷ Tịch! Tôi là nhà sản xuất họ Tiền của giải trí Mộng An, hôm nay tôi và phó đạo diễn Tần tới đây chủ yếu là ký hợp đồng với cậu và công ty của cậu, vai nam chính 《 Song Sinh 》 ."

Vương Triển thầm nghĩ xong, hưng phấn nửa ngày quên nói chuyện này trước với Kỷ Tịch, Kỷ Tịch đột nhiên nghe thấy chuyện này ở trước mặt người khác thì lỡ may mừng như điên thì phải làm sao bây giờ.

Không đợi y tiến lên, chỉ thấy vẻ mặt Kỷ Tịch trấn định không kiêu ngạo không siểm nịnh nói với nhà sản xuất Tiền: "Xin chào." Lại quay đầu ý bảo với Tần Đạo: "Chào Tần đạo diễn."

Nhà sản xuất Tiền cung kính đưa hợp đồng cho Kỉ Tịch: "Cậu xem qua hợp đồng một chút, có vấn đề gì cậu cứ đưa ra, chúng ta có thể thương lượng. "

Kỷ Tịch nhận lấy hợp đồng, trong lòng hiểu rõ, đây khẳng định lại là bút tích của Cố Tử An.

Lý phó tổng giống như một đứa cháu trai bị hai người bơ nửa ngày, lại không ngờ người mình nịnh bợ không thành, thế nhưng đối với Kỷ Tịch nhiệt tình như vậy.

Kỷ Tịch này rốt cuộc có thứ gì?

Đạo diễn Tần thấy Kỷ Tịch đang nghiêm túc xem hợp đồng, anh bước tới trước bàn, thấy kịch bản《 Tiên Bảo Truyền Kỳ 》anh sửng sốt, đây không phải là quyển sách đạo diễn Triệu Vân có quan hệ sắt đá với anh chuẩn bị quay sao, ngày hôm qua Triệu Vân còn nói chuyện wechat với anh, càu nhàu nói không phải quá hài lòng với kịch bản, muốn sửa nhưng lại không biết nên làm thế nào. 

Anh tiện tay cầm lấy lật lật, thấy sau khi bị sửa đổi cốt truyện đầy đặn đặc sắc, ngay cả chủ đề cũng bị nâng lên mấy cấp độ, anh càng xem càng kinh ngạc, nhịn không được hỏi Kỷ Tịch: "Kịch bản này là cậu viết?"

Kỷ Tịch ngẩng đầu, thấy đạo diễn Tần đang nhìn những gì cậu vừa viết lung tung, hơi có chút ngượng ngùng nói: "Ừm, tôi không có ý không tôn trọng biên kịch gốc, chính là nhất thời hứng khởi viết chơi chơi."

Đạo diễn Tần vỗ đùi một cái: "Cái này sửa quá hay! Tôi rất thích bản thay đổi câu chuyện sau này, trình độ của cậu có thể so sánh với một nhà biên kịch hàng đầu đó! Tôi có thể lấy cái này không? Nếu đoàn phim áp dụng, sẽ trả một khoản phí lao động biên kịch đáng kể, và sẽ ký tên cho cậu là biên kịch chung. "

Kỷ Tịch, Lý phó tổng, Vương Triển đồng thời giật mình nói: "Hả??? "

Ký hợp đồng xong, Lý phó tổng cùng Vương Triển tiễn hai người xuống lầu, Kỷ Tịch liếc mắt một cái nhìn thấy cố Tử An ngồi ở cửa, cậu chào hỏi mọi người, bước nhanh về phía xe.

Cố Tử An đang xử lý văn kiện, nghe thấy tài xế nói: "Cố tổng, Kỷ tiên sinh đang ra."

Hắn đặt văn kiện sang một bên, mở cửa xuống xe, cười nhìn về phía Kỷ Tịch bước nhanh tới.

"Ca, sao anh lại ở đây? Anh đến đón em à? Anh đã chờ em bao lâu rồi?" Kỷ Tịch thấy Cố Tử An vẻ mặt kinh hỉ, ban đầu cậu còn tưởng là Cố Tử An phái xe tới đón cậu, không ngờ người bận rộn như hắn lại tự mình tới.

Cố Tử An lấy tay che nóc xe, hầu hạ cậu lên xe, khi Kỷ Tịch khom lưng vào trong xe, hắn ghé vào bên tai người ta thấp giọng nói: "Gọi tôi là gì? Tối qua không phải còn gọi là chồng sao? Xuống giường liền thèm không nhận người?"

Tai Kỷ Tịch đỏ lên, đưa tay túm lấy cà vạt cố Tử An, chờ Cố Tử An đóng cửa lại, cậu nghiêng đầu cắn vào miệng người hắn.

Nhà sản xuất Tiền và đạo diễn Tần nhìn chằm chằm chiếc xe, rồi nhanh chóng rời đi.

"Lý tổng, ngài không sao chứ?" Sau khi tiễn hai người đi, Vương Triển nhìn Lý phó tổng khuôn mặt ngốc nghếch, cố ý hỏi ông ta.

Lý phó tổng nhìn chiếc siêu xe chạy đi, có chút sụp đổ, chiếc xe này ông ta biết, toàn cầu giới hạn chỉ có mười chiếc, có tiền cũng không mua được. Đây không phải là vấn đề quan trọng nhất, quan trọng nhất là, chủ nhân của chiếc xe sang lại tự mình đón Kỷ Tịch tan tầm, còn tự mình xuống mở cửa xe cho cậu ta!

Hơn nữa khí chất của Kỷ Tịch không bị vị đại gia kia áp chế một chút nào cả, ngược lại còn phù hợp đến kỳ lạ. Chưa từng nghe nói kim chủ nào đối với tiểu tình nhân như vậy hết! Chuyện này rõ ràng chính là một đôi nam nam ném thức ăn cho chó!

Ông ta nhìn bảng hiệu của công ty, trời lạnh lại toát mồ hôi, lần này sợ không phải là muốn Thiên Lương Vương Phá đâu ha. Nếu công ty không còn, anh rể Trương của ông ta chắc chắn chém chết ông ta. Hiện tại ông ta quỳ gối trước mặt Kỷ Tịch gọi ông nội còn kịp không.

⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾ ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾ ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾

-Có sai sót hay sai chính tả gì thì bình luận để ta sửa nha.

-Hè này ta ham chơi quá, hong thèm edit gì luôn. Đợt này ta comeback chương mới cho quý vị quan nhân đây, hong hứa sẽ ra đều đều, những sẽ ra nhanh hơn. Mấy khanh yên tâm là ta sẽ không bao giờ drop truyện đâu nhe chỉ là lười chảy thây nên edit chậm hoi.

-Mới edit lại sau thời gian làm biếng nên câu cú hơi lủng củng, còn hơi nhầm lẫn nhiều thứ, mong mọi người thông cảm nhaaa.

Cảm ơn vì đã ghé thăm cung (^=◕ᴥ◕=^).

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro