Chương 26: Cần Chuẩn Bị Kỹ Nếu Không Sẽ Bị Thương.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


- Ngọc Hành, ta bắt đầu nhé!

Thẩm Ngọc Hành ậm ừ đáp lời, muốn làm thì làm còn phải hỏi kĩ như vậy để làm gì không biết, y xem hắn là một đứa trẻ mới làm chuyện này lần đầu hay sao mà hỏi kĩ như vậy cơ chứ? Y sau đó trượt người xuống dưới, y hôn lên vùng bụng hắn, tay sờ lên chỏm lông tơ rồi vuốt ve, sau cùng là chạm đến vật nam tính đã cứng rắn đến phát đau của hắn bắt đầu vuốt.

- A... Ức!

Thẩm Ngọc Hành rên lên một tiếng thật to, đúng là tay của Lệ Chi An đem lại cảm giác tốt hơn rất nhiều so với những người khác, có phải là do y là thực yêu cho nên mới sinh ra nhiều phản ứng như vậy hay không. Tay y giống như chất chứa vô số linh lực chạy dọc khắp cơ thể hắn, chạm đến nơi đã sưng lên của hắn.

- Hư... hức! Chi An... An ca ca, đừng vuốt như vậy nữa!

Nếu Lệ Chi An cứ vuốt nơi đó của hắn mãi như vậy thì hắn sẽ chết mất, dương vật cứng rắn của hắn giống như muốn nổ tung ra rồi. Lệ Chi An sau đó thật sự dừng lại nhưng thay vào đó là há miệng ngậm lấy, răng nanh của y cạ đến từng thớ thịt mỏng manh trên dương vật của hắn, kích thích đến từng tuyến thần kinh trên người hắn. Thẩm Ngọc Hành nắm lấy tóc của y ra sức cào rồi trách móc:

- Tại sao huynh không nghe ta nói gì hết vậy! Ư... Hức!

Lệ Chi An không đáp lời, y chăm chú liếm mút "món ngon" mà y đã luôn thèm khát những ngày qua. Y nhích đầu tới trước làm cho dương vật của Thẩm Ngọc Hành càng đẩy sâu vào trong giống như đã đi tới cuống họng. Nếu là người bình thường thì đã sớm ngộp thở hoặc là có cảm giác như bị nghẹn ở cổ rồi nhưng Lệ Chi An lại không phải là người bình thường cho nên không cần phải thở. Tuy rằng thực yêu thì cái gì cũng không cảm nhận giống người bình thường nhưng mà từng cảm giác mà cơ thể trải qua lại cảm nhận được hết thảy. Chạm vào Thẩm Ngọc Hành, ôm Thẩm Ngọc Hành, hôn Thẩm Ngọc Hành, thậm chí là "làm" Thẩm Ngọc Hành y cũng cảm nhận được hết, thậm chí là hưng phấn đến mức muốn "nghiền" hắn ngay lập tức.

Y giơ một chân Thẩm Ngọc Hành gác trên vai chính mình, hắn bởi vì đang nằm trên bàn cho nên gác chân lên vai y vô cùng dễ dàng. Mà kẻ thấy hứng thú nhất hiện tại chính là Lệ Chi An, y có thể vừa mút thứ đó của hắn vừa có thể nhìn thấy nơi đang bị che khuất phía dưới. Nơi tư mật của Thẩm Ngọc Hành không ngừng đóng mở theo từng lần mút của Lệ Chi An, tiểu huyệt cứ như vậy co thít lại rồi lại mở ra, từng nếp nhăn cứ như vậy bị nuốt vào rồi được nhả ra nhìn vô cùng kích thích. Lệ Chi An không nhịn được nữa liền chen một ngón tay vào trong.

- Chi An! A! Từ từ, chậm một chút đã!

Lệ Chi An thật là không biết tiết chế một chút nào, y vừa mới cho ngón tay vào thì đã đẩy vào đến tận cùng luôn rồi. Cơ vòng bị sự xâm phạm mạnh mẽ này làm cho hoảng hốt cũng phải co lại, từng lớp tường thành mỏng manh cứ như vậy không ngừng co bóp để ngăn chặn sự xâm phạm nhưng không có cách nào ngăn lại được. Lệ Chi An giống như đã gấp đến độ không thể chờ được nữa, y buông tha cho vật lớn ở đằng trước rồi bắt đầu úp mặt vào giữa háng Thẩm Ngọc Hành.

Ngón tay Lệ Chi An vẫn ra sức đâm chọt bên trong Thẩm Ngọc Hành, lưỡi thì liếm vòng quanh lên mép tiểu huyệt, răng nanh nhè nhẹ cạ vào từng nếp nhăn làm hắn vừa ngứa vừa đau, người vặn vẹo tỏ vẻ khó chịu.

- Chi An! Ta thật là ngứa!

Không chỉ ngứa mà còn thèm khát đến mức không thể nào nhịn thêm được nữa, Thẩm Ngọc Hành luồn tay xuống dưới nương theo ngón tay Lệ Chi An, hắn xoay xoay đầu ngón tay miết lên lòng bàn tay y, lời nói càng lúc càng khiêu khích.

- An ca ca à! Mau "làm" ta đi!

Lệ Chi An lắc đầu, y tiếp tục chen vào thêm một ngón tay, rồi hai ngón, chẳng qua bao lâu bên trong tiểu huyệt đã nhét đầy bốn ngón tay. Sau khi đã có thể thuận lợi ra vào thì y mới nhìn về phía Thẩm Ngọc Hành trả lời hắn:

- Ta sẽ "làm" sau khi đã chuẩn bị xong cho ngươi.

- Nhưng ta muốn ngay bây giờ.

- Muốn cũng không cho ngươi.

Thẩm Ngọc Hành cứng đầu muốn Lệ Chi An ngay lập tức "làm" hắn, còn y thì cố chấp muốn chuẩn bị kỹ càng cho hắn trước. Y làm vậy không phải tùy hứng mà là vì lo lắng cho cơ thể của hắn, y sau khi trở thành thực yêu thì đã sản sinh ra nhiều khối thực vật chia đều khắp cơ thể. Vì nơi giữa hai chân cũng đã to hơn rất nhiều so với người bình thường, nếu như không cẩn thận chuẩn bị thì nhất định sẽ làm cho hắn bị thương. Y đẩy nhanh tốc độ ra vào, ngón tay y giống như bị một hang động ẩm ướt bao bọc lấy, lúc đầu đã đem những thứ bẩn thỉu của tên khác lấy ra nhưng bây giờ thì đã ướt lại rồi. So với lúc đầu dường như còn ướt hơn nhiều nữa.

- Ngọc Hành, ngươi thật là hư!

Thẩm Ngọc Hành không biết là vì lý do gì mà Lệ Chi An nói hắn hư nhưng hắn cũng không ngại thừa nhận rằng bản thân hắn rất hư, không chỉ hư mà còn hỏng đi kèm nữa. Hắn đã ngủ với ba người Tề Chu, Tiêu Hằng và Quân Hành Kỷ, nếu bây giờ hắn gặp ba người đó cũng sẽ kéo bọn họ lên giường thôi. Hắn trả lời y:

- Vậy sao, vậy thì huynh mau "phạt" ta đi!

Trước câu nói khiêu khích đầy ám muội như vậy của Thẩm Ngọc Hành mà Lệ Chi An giữ được bình tĩnh. Y chậm rãi rút ngón tay ra rồi bóp hai tay lên hai bên đùi trong của Thẩm Ngọc Hành tách rộng hai chân hắn ra, y úp mặt vào tiểu huyệt hắn bắt đầu liếm.

- A á!

Vừa rồi Lệ Chi An chỉ liếm ở bên ngoài còn bây giờ y đã đẩy lưỡi luôn vào bên trong cho nên đã làm cho Thẩm Ngọc Hành bị một phen hoảng hồn. Lưỡi của y giống như là lưỡi rắn chen chúc vào bên trong hắn, khuấy động cơ thể của hắn.

- A... Ức! Hic... An ca ca à!

Thẩm Ngọc Hành nức nở mấy tiếng, như thế này thật sự quá kích thích làm hắn vừa nóng vừa sướng, hắn ưỡn cong người chờ đón từng đợt khoái cảm đánh tới.

Sột! Soạt!

Âm thanh sì sụp lép nhép cứ như vậy không ngừng phát ra càng lúc càng to, Thẩm Ngọc Hành nghe đến mức xấu hổ nhắm tịt hai mắt nhưng Lệ Chi An thì lại làm như không có chuyện gì cứ tiếp tục liếm. Y vừa liếm vừa nhìn kỹ phần đùi trong của Thẩm Ngọc Hành, phần da này của hắn vừa trắng vừa mỏng giống như chỉ cần bóp mạnh một chút cũng có thể bị rách ra. Y đẩy lưỡi sâu vào trong, càng chen chúc vào thì càng bị bóp chặt lại, nơi đầu lưỡi mơ hồ chạm đến được tường thành ở bên trong, thậm chí là bị dịch ruột non rót lên trên lưỡi.

Lệ Chi An sau đó rời ra, y nhìn nơi đang mấp máy đóng mở thì cảm giác phía dưới chính mình đã như nổ tung luôn rồi, y đứng thẳng người dậy. Đũng quần cách háng của Thẩm Ngọc Hành một lớp vải cạ cạ lên người hắn, vật lớn cứng rắn hung hãn chà xát lên mông hắn.

- Hức...!

Thẩm Ngọc Hành trợn trắng mắt nhìn Lệ Chi An đang từ từ cởi quần ra, vật lớn căng cứng được giải thoát ngay lập tức bật ra. Thứ này vốn đã sẫm màu bây giờ lại càng bị nhuộm đen nhiều hơn, phần thân cây so với những người khác hình như có phần to hơn rất nhiều, không chỉ vậy phần thân to lớn đó còn được vô số sợi gân nổi lên vô cùng rõ ràng. Người bình thường sợi gân còn chưa to đến nửa đầu đũa nhỏ nhưng Lệ Chi An hiện tại lại mang theo vật hung tàn đó, từng đường gân nổi lên có thể so sánh được với ngón tay út! Như vậy thì ai mà dám cho y "làm" chứ, chắc chắn sẽ rách mất!

- Chi An à! Ta đổi ý rồi!

Thẩm Ngọc Hành liên tục lắc đầu, hắn tuy rằng đã duyệt qua ba loại dương vật với các kích cỡ khác biệt nhưng với một "cái chày" vừa to vừa nổi gân dữ tợn như vậy thì hắn cũng không dám thử. Nhưng Lệ Chi An đã đi đến bước này rồi thì làm sao có thể dừng lại, y nắm lấy tay hắn rồi siết lấy hắn áp lên mặt bàn. Tay còn lại của y lần mò xuống dưới nắm lấy vật nam tính thô ráp của chính mình đặt trước cửa huyệt Thẩm Ngọc Hành làm cho hắn hoảng hồn ngọ nguậy liên tục. Hai tay hắn cố gắng vươn xuống dưới đẩy lên vùng hông Lệ Chi An để y không đẩy tới thêm nữa nhưng lại chẳng có một chút tác dụng nào. Sức lực của Lệ Chi An không thể nào đùa giỡn được, Thẩm Ngọc Hành không thể dùng sức mạnh đối chọi thì bắt đầu dùng tới nhan sắc, dù hắn không có nhan sắc nhưng nếu hắn giả vờ đáng thương thì y ít nhiều cũng sẽ động lòng có phải không?

- Chi An à! Ta đau chết mất!

Hắn là nói sự thật, Lệ Chi An chỉ mới cho vào phần đỉnh đầu nhưng đã làm cho hắn đau đến mức như muốn ngất đi, dám cá rằng hắn đã bị y phá rách rồi. y nhìn thấy hắn mặt mũi méo xệch thì đáy lòng nảy lên một nhịp, y nhìn lại phía dưới của hắn đã chảy ra một ít máu thì càng thêm xót xa. Y đưa một tay lên xoa xoa bụng hắn, ngay lúc đó hắn cảm nhận được có luồng khí nóng đang chập chờn ở vùng bụng dưới và tiểu huyệt, cơn đau như bị xé rách lúc nãy đã khá hơn rất nhiều. Lệ Chi An sau đấy rút thú tính to lớn của mình ra rồi hai tay nâng cao chân Thẩm Ngọc Hành, để hai đùi hắn ép chặt lại kẹp lấy thứ đó của anh. Là một người đã làm tình qua vô số lần cho nên Thẩm Ngọc Hành biết được y muốn làm gì, cũng tốt, làm bằng đùi tuy rằng không sướng bằng việc cho vào bên trong nhưng sẽ không đau. Nhưng liệu rằng nhiêu đó có đủ để y thỏa mãn hay là không đây?

Lệ Chi An sau khi đã sửa lại tư thế ngay ngắn hơn thì bắt đầu đưa đẩy, vật thô kệch to lớn của y hết cạ vào hai bên đùi Thẩm Ngọc Hành rồi lại cạ tới thứ đó của hắn, nơi đó của y giống như mang theo tia điện làm cho hắn giật giật người co rút lại.

- Hức...! A a!

Làm như vậy thật sự quá kích thích nhưng lại chẳng có cách nào để lên đỉnh được, Thẩm Ngọc Hành bởi vì đã làm nhiều rồi cho nên cần phải có kích thích thật mạnh mới có thể làm cho hắn đi tới cực hạn. Hắn ti hí mắt nhìn Lệ Chi An đang nhìn chằm chằm vào nơi tiếp xúc hung hãn giữa hai người, mồ hôi trên người y chảy ra như tắm, còn có hơi nước đang phả ra từ miệng y nóng bỏng đến cực độ. Thẩm Ngọc Hành lẳng lặng chăm chú nhìn, hắn dường như đã trở thành một tên cuồng dâm mất rồi, càng nhìn Lệ Chi An với bộ dạng dung tục càng thấy hứng thú. Hắn nhìn thấy từng sợi gân trên mặt y nổi lên to hơn, ngoài ra còn có hai cái răng nanh mọc dài bất thường ẩn nấp sau môi y.

Càng nhìn Thẩm Ngọc Hành càng không chịu nổi mà cảm thấy muốn bắn ngay lập tức nhưng giống như bị nghẹn lại không thể bắn ra được, giơ tay đánh một cái đét lên tay Lệ Chi An.

- Đút vào! Ta không thể bắn ra được!

Lệ Chi An đẩy chậm tốc độ, y nghiêng người nhìn tới lỗ nhỏ của Thẩm Ngọc Hành vẫn còn chảy máu thì lắc đầu, y trả lời hắn:

- Không được, ngươi sẽ bị thương nhiều hơn mất.

- Ta bảo đút vào thì cứ đút vào đi!

Thẩm Ngọc Hành tự ôm hai bên đùi chính mình nâng cao lên để cho Lệ Chi An nhìn rõ tiểu huyệt của mình, nơi này đang phập phồng mời gọi y.

- Ta muốn... Ta rất ngứa!

Lệ Chi An nhìn thấy Thẩm Ngọc Hành quyết tâm như vậy thì không từ chối nữa, y vội vàng nhổ một ngụm nước miếng rồi nhét vào tiểu huyệt đã được mở rộng trước đó. Y sau đó cũng đem chỗ nước miếng đó bôi đầy trên vật lớn của bản thân rồi lại thêm một lần nữa đẩy đỉnh đầu vào giữa kẽ mông hắn.

- A Ức! A a!

Thẩm Ngọc Hành đau đến độ trân người căng cứng lên nhưng vì để cho Lệ Chi An có thể yên tâm tiếp tục cho nên không có biểu hiện ra ngoài, hắn nuốt vào một hơi rồi nói:

- Huynh... tiếp tục đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro