Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: chuanghiraten

Chương 2: Vô tâm chi mị, tối vi trí mệnh(*)

(*): Vẻ quyến rũ tự nhiên, không cố ý là nguy hiểm nhất

___

Lục Hối vừa vuốt ve con cặc của mình và Chu Trọng Hành, vừa quan sát con mồi bị hắn ấn trên tường - một cơ thể vô cùng nhạy cảm, chỉ mới vuốt ve vài cái, đã động tình đến mức eo không thẳng nổi, gương mặt vốn lạnh lùng giờ đây tràn đầy vẻ nhẫn nhịn chịu đựng.

Ngón tay Lục Hối trượt xuống, từ khe mông đi sâu vào, xoay tròn quanh rìa hậu huyệt của người trong lòng. Chu Trọng Hành vùng vẫy, phía sau vì sự cương cứng phía trước mà đã sớm cảm thấy trống rỗng. Anh cảm thấy hậu huyệt ngứa ngáy khó chịu, vừa muốn người đàn ông kia đút ngón tay vào để giải tỏa cơn ngứa, vừa dùng chút lý trí còn sót lại để khinh bỉ sự dâm đãng của bản thân.

Từ sau một sự kiện bất ngờ xảy ra khi mười mấy tuổi, Chu Trọng Hành biết mình là gay, và điều đáng buồn là, dường như anh sinh ra đã là số phận bị đâm. Nếu hậu huyệt không có thứ gì đó lấp đầy, thì dù phía trước có hưng phấn đến đâu, anh cũng chỉ cảm thấy khó chịu, muốn bắn nhưng không bắn ra được. Anh từng vô cùng xấu hổ vì điều này, nhưng khoái cảm tột đỉnh đến từ việc đạt cực khoái qua hậu huyệt lại thường khiến anh trở nên không biết xấu hổ.

"Sẽ có người vào..." Chu Trọng Hành nhỏ giọng nói, cố gắng vùng vẫy lần cuối.

"A..." Anh đột nhiên kêu lên thất thanh - ngón tay người đàn ông kia dính đầy dịch thể nhớp nháp của họ, "phụt" một tiếng, đâm vào trong!

Cảm giác mãnh liệt khi dị vật tiến vào khiến Chu Trọng Hành hét lên, trong đầu chỉ còn ý nghĩ ngón tay người đàn ông đã đâm vào, nhưng một ngón tay vẫn chưa đủ, anh muốn nhiều hơn... Không, không thể ở đây, nếu bị người khác nhìn thấy bộ dạng dâm loạn của mình... Ưm, người đàn ông này đã nhìn thấy rõ ràng bộ dạng dâm loạn của anh rồi...

Cảm giác vừa căng thẳng vừa xấu hổ khiến anh càng thêm nhạy cảm, đầu óc mơ hồ. Người đàn ông cao lớn và cường tráng này dường như có một ngọn lửa, thiêu đốt chút lý trí cuối cùng của anh. Anh muốn vặn vẹo eo một cách không kiêng dè, cầu xin người đàn ông hung hăng đâm vào hậu huyệt trống rỗng của mình, muốn khuất phục dưới thân hình cường tráng, mạnh mẽ này. Chu Trọng Hành cố gắng kìm nén dục vọng đáng xấu hổ của bản thân…

Lục Hối nhìn người đàn ông trước mặt, đôi mắt vốn lạnh lùng giờ đây tràn đầy ánh nước của dục vọng không thể kiềm chế, trông rất phong tình, khiến gương mặt vốn nhạt nhòa của anh trở nên quyến rũ, mê hoặc - chắc hẳn anh không nhận ra điều này đâu nhỉ? Tuy nhiên, điều khiến Lục Hối cảm thấy thú vị là, hắn mới chỉ đưa vào một ngón tay, còn chưa bắt đầu di chuyển, mà người này đã dâm đãng đến vậy. Người này là đã uống xuân dược, hay là vạn năm chưa từng được khai trai vậy?

Hắn cười khẽ, cúi xuống trêu đùa con mồi trong tay: "Muốn không?"

Vừa nói, hắn vừa đưa thêm một ngón tay vào, khuấy đảo trong hậu huyệt ẩm ướt.

Chu Trọng Hành yếu ớt gật đầu.

"Nói ra đi." Lục Hối vừa nói vừa dùng ngón tay đẩy sâu vào trong hậu huyệt, vừa vặn chạm vào một điểm nào đó, Chu Trọng Hành đột nhiên run rẩy, tiếng kêu cũng biến dạng.

Đây chính là giọt nước tràn ly.

"Trong túi tôi có bao." Chu Trọng Hành nhắm mắt lại, gương mặt trắng bệch lúc này ửng hồng vì dục vọng, giọng nói lại bình tĩnh đến lạ thường: "Làm tôi."

Đột nhiên, ngón tay bị người ta kéo ra, hậu huyệt của Chu Trọng Hành lập tức trống rỗng một cách điên cuồng, anh ngứa ngáy vặn vẹo eo nhưng vô ích. Người đàn ông bảo anh xoay người lại, cúi người vịn vào tay nắm trên tường. Anh run rẩy ưỡn mông, chờ đợi sự xâm nhập cuồng bạo sắp tới.

Lục Hối bước ra khỏi buồng tắm, lấy một chiếc bao cao su từ trong tủ của mình, xé bao bằng miệng rồi đeo vào, hông thúc mạnh, đưa toàn bộ con cặc cứng rắn của mình vào trong hậu huyệt của Chu Trọng Hành.

"Như ý muốn của anh.”

Vừa mới tiến vào, Chu Trọng Hành đã phát ra một tiếng rên rỉ nghẹn ngào, không biết là đau đớn hay thỏa mãn. Lục Hối không còn tâm trí để trêu chọc anh nữa, cảm giác đường hầm ấm nóng bao bọc lấy con cặc của hắn thật sự quá mê hồn. Hắn nắm lấy eo Chu Trọng Hành, bắt đầu ra sức thúc đẩy. Con cặc cứng rắn va chạm mạnh mẽ trong hậu huyệt chặt chẽ, hết lần này đến lần khác nghiền nát điểm nhạy cảm vừa tìm thấy bằng ngón tay, khiến người đàn ông bên dưới rên rỉ đến khàn cả giọng, vô thức vặn vẹo mông để đón nhận, kẹp chặt đến mức Lục Hối suýt chút nữa mất kiểm soát mà làm chết anh.

"Cơ thể anh sao lại dâm đãng thế này," Lục Hối rút toàn bộ con cặc ra, nhìn thấy mông Chu Trọng Hành lắc lư liền ngẩn người, sau đó nhân lúc anh chưa kịp phản ứng lại thì lại đâm mạnh vào trong, quả nhiên nghe thấy một tiếng hét thất thanh mất kiểm soát, bèn tiếp tục trêu chọc một cách ác ý, "Kêu to như vậy, bây giờ không sợ bị người ta nhìn thấy sao?"

Chu Trọng Hành giật mình, ngẩng đầu nhìn về phía cánh cửa phòng thay đồ, nhưng Lục Hối lại điên cuồng thúc đẩy, anh bị đâm đến mức tầm nhìn mờ đi, muốn nhịn xuống tiếng rên rỉ xấu hổ, nhưng lại không thể nào nhịn được.

"Rất kích thích, phải không? Hậu huyệt của anh hưng phấn đến mức kẹp chặt lấy tôi rồi." Lục Hối nhìn gương mặt đang ngẩng lên của anh, không nhịn được mà tiếp tục kích thích. Gương mặt bị dục vọng chiếm hữu kia vừa sợ hãi, vừa xấu hổ, giống như một con chim non yếu ớt, hoảng sợ.

Lục Hối nảy sinh một ham muốn mãnh liệt muốn nhìn thấy anh hoàn toàn sụp đổ, mất hết lý trí.

Chu Trọng Hành nức nở, không đeo kính nên tầm nhìn của anh vốn đã kém, lại bị đâm đến chao đảo, càng chỉ nhìn thấy những bóng ảnh lờ mờ. Anh muốn dừng lại, sợ bị người khác bắt gặp bộ dạng thèm khát, đang ưỡn mông cho người ta làm tình ở nơi công cộng. Nhưng anh bị làm cho toàn thân mềm nhũn, không còn chút sức lực nào để đẩy người đàn ông cường tráng đang đè lên mình ra, bảo hắn dừng lại.

"Không được, tôi sắp..." Ban đầu, hai người đang giao hợp trong tư thế đứng, nhưng vì Chu Trọng Hành chân mềm nhũn không đứng vững nên đã chuyển sang tư thế quỳ gối. Chu Trọng Hành khó chịu ngẩng đầu lên, lời nói ngắt quãng.

Lục Hối nhìn người đang bị hắn hung hăng đâm, làn da anh ửng hồng vì dục vọng, đôi mắt vì sung sướng mà không thể tập trung, mơ màng nhìn ngọn đèn trên trần nhà, đôi môi sưng đỏ vì bị cắn hé mở, như đang mời gọi người ta nếm thử.

Vẻ quyến rũ vô thức này, thật sự, rất là khiêu gợi.

Lục Hối nhanh chóng cảm nhận được hậu huyệt đang kẹp chặt con cặc của hắn bắt đầu co thắt, sau đó nghe thấy người bên dưới rên rỉ, tinh dịch màu trắng bắn ra khắp nơi. Bản thân Lục Hối cũng không thể nhịn được nữa, trực tiếp lật người đang quỳ trên mặt đất lại, tách hai chân anh ra, nhắm vào hậu huyệt đang cao trào mà ra sức thúc đẩy.

Chu Trọng Hành đáng thương đang trong cơn cao trào lại bị kích thích mạnh mẽ như vậy, khoái cảm mãnh liệt khiến anh không thể chịu đựng được mà khóc lớn - cứ thế bị làm cho khóc.

Đợi đến khi người đàn ông đang đè lên mình thỏa mãn rút ra, Chu Trọng Hành thở dốc, dần dần lấy lại tinh thần. Lọt vào tầm mắt là một gương mặt gần đến mức, ngay cả với đôi mắt cận thị như anh, cũng có thể nhìn rõ ràng.

Ban đầu Chu Trọng Hành đứng quá xa hắn, mắt cận không nhìn rõ; sau đó, khi gần gũi nhau, anh lại luôn quay lưng về phía hắn. Bây giờ, dưới ánh đèn mờ ảo, trong mùi hương dâm đãng của tinh dịch, trong tiếng thở dốc chung sau cuộc hoan ái mãnh liệt, anh mới lần đầu tiên thực sự nhìn rõ ràng diện mạo của người này.

Chỉ thấy sống mũi cao, đôi mắt sâu, lông mày sắc bén, như ánh bình minh phá tan màn đêm, như mãnh thú trên chiến trường.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro