4. Ở chung (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Tasdiparoa

Ở chung (2)

Con người và con người đối lập với nhau.

Tống Tri Húc rất giỏi kết bạn với người khác, mới vào cấp ba đã nhanh chóng hòa nhập với mọi người, ai lại không thích một người xinh đẹp, học giỏi, tính tình còn rất tốt nữa chứ.

Sau khi Lâm Chu Hành vào cấp ba, cậu vẫn một mình, có người nhìn thấy cậu cùng một người đàn ông vào phòng, tin tức Lâm Chu Hành làm tình với đàn ông đã ngầm lan truyền trong đám nam sinh, không biết ai đã không có bằng chứng mà tung ra những tin đồn này, Lâm Chu Hành liền trở thành một tên đồng tính lăng nhăng trong mắt người khác.

Cậu và Tống Tri Húc sống hai cuộc đời khác nhau nhưng lại có mối liên hệ đến kỳ lạ.

Lâm Chu Hành vẫn không tìm ra được kẻ nào đã tung tin đồn, cậu cảm thấy thật bất lực.

Ban đầu chỉ là những tin đồn và ánh mắt kỳ lạ của đám con trai, nhưng những dấu hôn trên người Lâm Chu Hành giống như đã xác nhận những tin đồn đó, dần dần, những ánh mắt đó biến thành những lời chào hỏi kỳ lạ, sự cô lập cố ý hay vô ý lại lần nữa xảy ra với Lâm Chu Hành, Lâm Chu Hành cũng trở nên trầm tính hơn rất nhiều.

Nhưng không sao cả, cậu đã có Tống Tri Húc rồi, hắn thậm chí còn dọn ra khỏi nhà vì cậu.

Tống Tri Húc dùng ánh mắt giễu cợt nói với Lâm Chu Hành 'Bảo bối rời khỏi anh thì có thể sống tốt sao?' Lâm Chu Hành liền lắc đầu.

Cậu không thể sống thiếu Tống Tri Húc, và tất cả những gì Tống Tri Húc nói đều đúng.

Lâm Chu Hành khi còn nhỏ rất ngu ngơ, lên lớp sáu mới khôn hơn một chút, trước đó, cậu đã luôn bám lấy Tống Tri Húc cũng không thèm để ý đến người khác.

Cấp hai cậu đột nhiên bị mọi người xa lánh, chỉ còn lại Tống Tri Húc trong cuộc đời cậu, học sang trường cấp ba khác cậu vẫn một mình.

Lâm Chu Hành rất cô đơn, chỉ có Tống Tri Húc ở bên cậu và sẽ luôn yêu cậu, cậu là một người cô đơn như vậy và chỉ có Tống Tri Húc mới nguyện ý ở bên cậu, hắn thực sự rất tốt.

Chỉ là trong cuộc đời cậu chỉ có duy nhất Tống Tri Húc nên thỉnh thoảng khi ôm một người tự do không có gì ràng buộc như hắn, Lâm Chi Hành vô thức cảm thấy không vui.

Lâm Chu Hành không thân thiết với ba mẹ lắm, chỉ cần Lâm Chu Hành cư xử tốt và cuối cùng kết hôn, còn mấy chuyện khác thì họ không hề quan tâm đến, Lâm Chu Hành không muốn chuyển trường hay là ra nước ngoài, ai mà biết cậu sẽ chuyển đến trường nào và liệu có cách xa Tống Tri Húc không.

Lâm Chi Hành rất yêu Tống Tri Húc, và tất nhiên cậu chắc chắn rằng Tống Tri Húc cũng yêu cậu rất nhiều, chỉ có người thân thiết với nhau mới bộc lộ bản chất thật của mình ra, Lâm Chu Hành liền khẳng định rằng Tống Tri Húc yêu cậu, chính vì thế mà hắn mới nguyện ý ở bên cậu và lộ ra bản chất thật của mình trước mặt cậu.

Thời gian đối với Lâm Chu Hành như chậm lại, sự cô lập và xa lánh có chủ ý và vô ý khiến Lâm Chu Hành cảm thấy mỗi giây trôi qua cực kỳ chậm chạp, cuối cùng cậu cũng tiễn năm thứ nhất cấp ba đi, bắt đầu năm thứ hai cấp ba.

Ở trường trung học, tình tình của cậu gần giống với người lớn, sẽ không vô lý đi gây rối, Lâm Chu Hành có tính cách tốt nên sau khi chia lớp, cậu đã nhanh chóng hòa nhập với các nữ sinh trung học.

Nhưng gần gũi với con gái hình như là một tội ác, Lâm Chu Hành lại càng bị hội con trai tẩy chay thậm chí còn lén bắt nạt cậu, vết bầm tím trên người Lâm Chu Hàng ngày càng một nhiều lên.

Vết bầm cuối cùng còn chưa biến mất, vết bầm tiếp theo đã chồng lên, Lâm Chu Hành thậm chí còn không kịp dùng rượu thuốc bôi lên.

Lâm Chu Hành không thấy vết thương nên không thể che đậy được, rất nhanh đã bị Tống Tri Húc phát hiện.

Tống Tri Húc phát hiện ra những vết bầm tím xanh xanh trên cơ thể như quả trứng luộc chín này là khi làm tình, hắn liền dừng lại trong cơn thịnh nộ và đôi mắt lập tức tối sầm, con mẹ nó là ai dám động vào đồ của hắn?

Lâm Chu Hành đưa lưng về phía Tống Tri Húc, khi quay đầu lại thì thấy vẻ mặt hung ác nham hiểm của bạn trai, cậu liền sợ đếm mức bắp chân căng cứng.

Tống Tri Húc bị phía dưới đột nhiêt siết chặt lại làm cho đau, hắn cau mày vỗ vào mông Lâm Chu Hành ra hiệu cậu thả lỏng.

Lâm Chu Hành nhìn sắc mặt bạn trai thay đổi liên tục, cậu không hiểu vì sao Tống Tri Húc lại đột nhiên nổi giận, liền chủ động ôm mặt Tống Tri Húc rồi nhẹ nhàng liếm, không hề có lòng tự trọng mà an ủi Tống Tri Húc.

"Đừng tức giận."

"Chúng ta đổi tư thế đi."

Lâm Chu Hành đã cố gắng hết sức để làm hài lòng Tống Tri Húc, mặc dù cậu không biết chuyện gì đã xảy ra.

Vài ngày sau, Lâm Chu Hành phát hiện ra những học sinh đã từng động tay động chân với cậu đều bị đuổi học hết rồi, có lẽ nhà trường đã phát hiện ra những việc xấu mà những học sinh xấu xa đó đã làm.

Nhưng dù sao đó cũng không phải là việc của cậu, họ đáng bị như vậy.

Sau khi những học sinh hư hỏng đó bị đuổi học, Lâm Chu Hành đã trải qua hai năm trung học ngắn ngủi một cách yên bình.

Ngày ngày trôi qua rất đơn giản, Tống Tri Húc và Lâm Chu Hành như một cặp vợ chồng trẻ, đi học rồi về nhà sau giờ học, trong những ngày nghỉ lễ họ vẫn làm các hoạt động như những người khác, chung sống được vài năm, việc nên làm họ đều đã làm.

Lâm Chu Hành sau bữa ăn thích đi dạo dọc bờ sông, còn Tống Tri Húc thích uống trà sữa, Lâm Chu Hành thì không thích đồ ngọt và béo, cả hai ngay lập tức hợp ý nhau, chỉ cần Lâm Chu Hành yêu cầu đi dạo vào buổi tối, Tống Tri Húc nhất định sẽ mua trà sữa rồi cùng cậu đi dạo, về đến nhà lại lên giường vận động để tiêu hóa, hai người thật giống một đôi vợ chồng trẻ.

Lâm Chu Hành toàn tâm toàn ý dựa vào Tống Tri Húc, Tống Tri Húc chiếm gần 100% cuộc đời của cậu, Lâm Chu Hành tự cho hành động này là đúng mà sắm vai một thành viên trong mối quan hệ bạn đời này và cậu rất thích thú với mối quan hệ này.

Nhưng Tống Tri Húc lại xem thường Lâm Chu Hành, ngoại trừ có thể làm tình, làm việc nhà, tên ngốc này thì có lợi ích gì nữa? Là phế vật thì nên ở nhà để hắn nuôi, tốt nhất không cần đi học nữa, chỉ cần há mồm ăn dương vật, phía dưới bị tưới đến khép không được, trở thành một tên điếm chỉ thuộc về hắn là được rồi.

Ngày tháng trôi qua không chậm cũng không nhanh, ngôi nhà nhỏ của họ đã tràn ngập chất lỏng.

Cơ thể Lâm Chu Hành cũng dễ dàng tiếp nhận Tống Tri Húc, dù sao cũng là bị Tống Tri Húc chịch cho lớn.

Một buổi tối thứ sáu bình thường như bao ngày khác, Tống Tri Húc từ lớp học phụ đạo buổi tối đi về nhà, Lâm Chu Hành sớm đã tắm xong và đang làm bài tập, cậu còn chưa kịp vui khi nhìn thấy hắn về thì đã bị hắn lôi ra khỏi phòng.

Tống Tri Húc quỳ sau Lâm Chu Hành ở cửa sổ cao từ trần đến sàn của phòng khách, và cặp mông mềm mại của cậu áp vào gốc dương vật của hắn, Tống Tri Húc hung hăng dập vào như muốn nhét hai hòn bi vào trong, Lâm Chu Hành quay đầu lại, xấu hổ đến đỏ mặt lộ ra vẻ đáng thương, bất lực nhìn Tống Tri Húc.

Sâu quá, khi hai hòn bi của Tống Tri Húc được đưa vào thì cậu có cảm giác như là mình đang bị một con chó đụ rồi thắt nút vậy, Lâm Chu Hành cầu xin Tống Tri Húc rút ra nhưng Tống Tri Húc bịt miệng Lâm Chu Hành lại rồi điên cuồng thúc mạnh, tinh dịch nóng hổi từ chân Lâm Chu Hành chảy xuống sàn nhà, cậu thất thần trợn mắt lên, lòng bàn tay hắn liền dính đầy nước miếng.

"Đã nói là khi tôi rút ra em mới được bắn mà."

Tinh dịch của Lâm Chu Hành phun lên kính rồi từ từ chảy xuống, mặt cậu đỏ bừng vì bị đụ đến ngu người luôn rồi.

-còn tiếp-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro