Chương 8.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 8: chết cũng không để nãy sinh tình cảm với hắn.

Suốt quãng đường từ phòng làm việc của hắn ra đến đường lớn, cậu nhận được vô số ánh mắt từ những nhân viên. Cậu ngượng, thật sự rất mất mặt, không biết hắn có đè ép mấy cái tin kia xuống hay không.

Thiên Tỉ không đến công ty mà thật nhanh trở về nhà, cậu muốn nói với cha về việc này, không chỉ vậy cậu còn mong cha...không đồng ý. Nếu như vậy thì mọi chuyện sẽ tốt hơn, bản thân mình thật sự sẽ cưới hắn vậy....

"Cha...." - Cậu đứng đối diện cha mình lên tiếng gọi nhỏ, ông ngẩng đầu nhìn cậu. Chuyện lúc sáng vẫn khiến ông lo lắng, không phải cho công ty mà là cho đứa con trai duy nhất của mình.

"Con ngồi đi, mọi việc ổn thỏa rồi đúng không?" - Ông mở miệng, giọng nói vẫm trầm thấp mà ấm áp nhưng lại nghe ra được sự lo lắng. Cậu khẽ gật đầu, môi nhỏ mấp máy muốn nói lại thôi. Cha Dịch tức nhiên hiểu được lên tiếng trước. "Thiên Tỉ con có chuyện gì muốn nói đúng không?" - Cậu nhìn ông mãi như vậy một tiếng cũng không nói.

"Con trai của Dịch Phong ta từ khi nào lại như vậy?" - Ông cười nhẹ khích lệ cậu. Thiên Tỉ ông hiểu rất rõ, chuyện gì nó cũng có thể cùng ông chia sẻ, nhưng đối với loại chuyện khiến nó nữa muốn nói nữa không muốn như vậy, ông tin chắc không phải loại chuyện tầm thường.

"Cha, người nọ muốn cùng con kết hôn." - Vừa nghe xong động tác của Dịch Phong cứng lại không mặt cũng biến sắc. Ông cố trấn tĩnh bản thân, muốn câu nói kia là ông nghe lầm.

Vương Tuấn Khải, cái tên này không một ai trong thương giới không biết cả. Ông cũng từng là trưởng bối cũng từng tiếp xúc với hắn và với một lần tiếp xúc đó ông đủ hiểu hắn. Một còn người độc tài cao ngạo, không xem ai vào mắt như vậy mà muốn cưới còn trai ông, thật quá khó tin.

Tuy ông không biết hắn có phải đoạn tụ hay không nhưng ông biết tình nhân của hắn nhiều không kể, mỹ nhân đều có nhưng tại sao lại muốn cưới Thiên Tỉ.

"Con là nói Vương Tổng muốn cùng con kết hôn?" - Ông hỏi lại lần nữa, ông rất muốn tiếp nhận thông tin này nhưng thật quá khó.

"Không phải hắn mà là ông của hắn. Ông của hắn muốn con cùng hắn kết hôn." - Cậu lập lại lời nói, cha cậu nghe xong liền mỉm cười, nụ cười không mấy vui vẻ còn hơi chua xót. Quả thật, ông cũng biết rồi người như Vương Tuấn Khải làm sao mà nhìn trúng con ông chứ. Nhưng có lẽ Thiên Tỉ đã đồng ý mà nếu nó từ chối cũng chẳng được, thế lực của họ lớn nhường nào.

Có phải kiếp trước ông đã làm gì nên tội hay không mà bây giờ con trai ông lại một mình gánh đủ như vậy.

"Thiên Tỉ, ta biết con đã đồng ý việc này. Nhưng con còn có thể suy nghĩ lại, hắn ta chắc chắn đối với còn không có tình cảm. Khi kết hôn người thiệt thòi chỉ có thể là con." - Ông thật sự đau đầu, con trai ông hiện tại đã lâm vào bước đường như vậy, ông lại không có thể giúp được cái gì.

"Cha, con hiểu mà, cha không cần lo lắng. Hắn đối với con quả thật không có tình cảm, con cũng vậy. Chỉ cần hai bên không hạnh phúc rất nhanh có thể chia tay mà."

Nói xong cậu hơi mỉm cười khóe môi cong lên xinh đẹp, Dịch Phong nhìn cậu như vậy bất đắc dĩ lắc đầu. Chuyện này làm gì có thể đơn giản như cậu nghĩ. Ai thì ông không biết nhưng Thiên Tỉ ông lại hiểu rõ, cậu thuộc tuýp người dễ mềm lòng. Người kia cái gì cũng tốt như vậy, lâu ngày thậy sự có thể không phát sinh tình cảm sao? Vô lý.

"Thiên Tỉ, nếu con nói vậy thì ta không có phản đối nữa. Nhưng mà..."
- Ông thật sự không muốn đồng ý việc này, nó đối với ông quá khó. Đứa con trai duy nhất của ông phải mang gả đi, thậm chí còn gả cho một người mà không có tình yêu dành cho nó.

"Cha à, con biết cha đang lo lắng cái gì. Nhưng mà đã đến mức này rồi không đồng ý cũng đâu có được." - Cậu chuyển chỗ đi đến ngồi cạnh ông. Cậu biết ông rất lo lắng sợ cậu không được hạnh phúc, cậu cũng biết vậy, nhưng mà cậu đâu có khả năng từ chối.

"Được rồi, con phải nhớ ta luôn ở phía sau yêu thương con. Nếu...thì đừng có từ làm khổ mình, biết buông bỏ." - Cậu biết phía sau từ nếu là cái gì, nhưng cậu chưa dám nghĩ đến nó. Cậu thừa nhận hắn rất ưu tú nhưng đối xử với cậu lại rất lạnh nhạt, chỉ gặp qua vài lần cậu cũng đủ hiểu. Nên dù có sống chung với tính cách đó muốn nãy sinh tình cảm không dễ.

"Con biết mà, con sẽ cố không yêu hắn."

Hết Chương 8.

Hơi muộn chút am sô so ry 😊😊

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro