No M 4 (kết No M 4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chíp chíp" - "chíp chíp"
Tiếng chim kêu ríu rít bên khung cửa sổ hòa cùng với ánh nắng chiếu rọi vào một căn phòng phủ đầy dấu vết sau một cuộc hoang ái mãnh liệt, dần dần đánh thức một thân ảnh thanh thuần mang vẻ mệt mỏi đến đáng thương.

Thuần Thuần khẽ mở mắt, cảm thấy hình như có một chúc khác lạ với ngày thường, mắt liếc nhìn đồng hồ treo trên tường : "chết, trễ học rồi - Aaa... ưm". Diệp Thuần ngồi bật dậy sau đó lại ngay lập tức ngã lại xuống giường, thân thể truyền lên một cỗ đau đớn xuất phát từ huyệt đạo, cùng trên cổ và các dấu vết bầm tím trên người, từ trong cổ họng không khỏi phát ra một tiếng rên rỉ, rồi như chợt nhớ thêm một điều gì đó, cậu từ từ nhìn sang bên cạnh. Đập ngay vào mắt là một nụ cười quỷ dị của tên ác ma mà khi tối đã hành hạ cậu như chết đi sống lại, những hình ảnh ô nhục dần dần hiện ra trong đầu Diệp Thuần, sống động hơn bao giờ hết. 

Cậu chán ghét hắn ta, Thuần Thuần nhắm chặt mắt quay đầu lại từ từ lết cái thân xác đang không còn nghe lời cậu nữa xuống giường, định hướng phòng tắm mà đi. Bỗng nhiên có một bàn tay to lớn ấn cậu trở lại và kéo mạnh vào lòng. 

Hạo Thiên đã thức từ sớm may mắn được chiêm ngưỡng hết một lược hành động khổ sở của "đồ của mình" chứng tỏ là tối qua hắn cũng thực giữ lời đi, trong bụng dâng lên một cỗ khoái trá, nhưng không biểu hiện ra mặt lại dùng cái điệu bộ lạnh tanh chết người đi hỏi người ta: "định đi đâu, tôi còn chưa xuống giường, cũng chưa có nói cho phép em rời khỏi, e như vậy là có ý gì, hửm??" Diệp Thuần nghe như vậy không khỏi sợ sệt, trong đầu cậu vẫn nhớ rõ một đêm trước còn bị giáo huấn như thế nào, miệng phát ra tiếng nói lí nhí như muỗi kêu: "Em...Em phải đi học" đôi mắt thuần khiết dè chừng ngước lên nhìn hắn: "trễ... trễ giờ rồi".

Hạo thiên trông thấy một bộ biểu cảm có chúc đáng thương của cậu, híp mắt hừ nhẹ : "em đây là đang muốn câu dẫn tôi? Được em muốn học tôi liền dạy cho em." Dứt lời, hắn ôm xốc cậu lên trực tiếp để cúc huyệt của cậu trên đỉnh đầu dương vật của hắn, ấn mạnh một phát *ọt* "Aaaaa" huyệt đạo nhỏ bé của Thuần Thuần vẫn còn đang sưng đau nhức nay lại bị một dị vật to lớn cứ thế xiên ngược vào thì đau đến mặt trắng bệch nhưng cũng không dám bặm môi lấy một lần, miệng cứ thế mà hét ra tiếng rên rỉ thống khổ. Dương vật của Hạo Thiên thuận lợi chui tọt vào cúc huyện của cậu vì trong đó vẫn còn giữ lại số tinh dịch của hắn hôm qua chưa chảy ra ngoài, giữ lại một độ ẩm ướt trơn trượt vừa phải, miệng hắn khẽ rên A lên một tiếng vì cảm giác sung sướng khi được cúc huyệt gay gắt bao bọc. 

Mắt hưng phấn nhìn biểu cảm của con người trước mắt, tay với lấy cái trứng rung trên đầu giường, Diệp Thuần trông thấy hắn lấy cái thứ mà hôm qua đã nhét vào mông mình làm cho cậu khổ sở cả một buổi học, cậu lắc đầu quầy quậy gương mặt đầy sợ hãi nhanh chóng chặn tay của hắn ta lại, biểu tình mếu máo: " đừng mà... em cầu anh... cho em... đi học đi". Không nhiều lời hắn bẻ quặt hay tay cậu ra sau trói lại thật chặt, cơ hồ như muốn quấn cả hai tay Diệp Thuần lại vào nhau, còn tặng thêm một câu: "đó là do e không chịu yên phận, không trách tôi được", hắn khởi động máy sau đó rê lên đầu vú bên phải của cậu, bên trái thì hắn gặm mút từ nhẹ cho đến thô bạo cắn mạnh, lưỡi đảo một vòng đầu vú từ trong ra ngoài cho đến khi cả 2 núm anh đào  trước ngực căng cứng lên và ưỡn ra như hai cái sừng bé bé mới nhú, dương khí bên dưới cũng từ từ ngẩn đầu dậy, Hạo Thiên cười thích thú : "thân thể thật mẫn cảm Nga bảo bối" sao đó gẫy nghẹ đầu khấc tiểu dương vật của Hạo Thiên. Nam căn sáng sớm vốn hưng phấn, nay lại bị đùa giỡn như vậy, Thuần Thuần bé nhỏ cảm nhận một dòng cuộn cuộn từ trong túi tinh của mình vọt thẳng ra theo đường ống trong dương vật múôn xuất ra ngoài, khi chuẩn bị đến cái lỗ nhỏ nhỏ muốn bùng phát bỗng đột nhiên bị bít kín lại, cả dương vật còn bị nắm lấy chèn ép, Diệp Thuần nhìn xuống, cái bàn tay to lớn kia đang túm chặt cả cậu nhỏ của cậu, Thuần Thuần lúng túng, khó chịu, rất khó chịu.

Cái lỗ phía sau đã bị trướng banh rộng ra bởi dị vật cảm giác vừa ê nhức vừa ngứa ngấy, trước ngực còn bị khiêu khích ma sát đến căng cứng, phiá dưới thì bị chặn lại ham muốn phóng thích. DỊÊP Thuần tưởng như bị ép chết, không ngừng ngọ nguậy, cực nhọc hô hấp, thở ra từng tiếng khò khè nhỏ, đôi mắt mơ hồ ươn ướt thể hiện sự quẫn bách run run nhìn gương mặt điển trai hiện đang pha chúc đê tiện trước mắt. Hạo Thiên nhìn toàn bộ một khung ảnh trước mắt, đúng là xuân tình phơi phới mà, con mèo nhỏ này nhất định chỉ một mình mình chiêm ngưỡng, là của một hắn thôi, không đựơc để bất kỳ ai khác có đựơc. Nhếch miệng cười, Hạo Thiên liếm nhẹ vành tai của tiểu Thuần, thổi nhẹ bao nhiêu cái, cơ thể Thuần Thuần lại run nhẹ lên bấy nhiêu, hắn hài lòng nói khẽ vào tai cậu:

"Em bị tay tôi chèn ép, muốn bắn tôi hiểu nhưng mà tôi cũng đang bị em ép múôn chết đây này, chẳng lẻ em định sung sướng một mình thôi ư? "

Diệp Thuần trong một chốc vẫn chưa hiểu ý hắn nói cái gì sau đó hắn buông trứng rung nãy gìơ vẫn còn đang vo ve trước đầu núm của cậu ra, hắn lấy một sợi dây nhỏ bụôc chặt khu vực dưới cái nón như đầu nấm của dương vật cậu lại "Ơ... Aaa.... Hơ... Không ..đừng.... Đừng mà.... Ức... Khó... Khó chịu quá" chưa hết hắn còn lôi đâu ra 2 cái đồ kẹp quần Áo để phơi kẹp thẳng lên 2 đầu vú sưng sưng trước ngực cậu (😑dm đồ nghề đâu ra lắm vậy) Điệp Thuần vừa đau nhức vừa hoảng sợ, thốt cầu xin hắn : "A... Đau... Anh lấy... Lấy ra... Đau...làm ơn ...hức hức".

Hoàn thành xong một lượt hành động, hắn chiêm ngưỡng lại tác phẩm của mình, ây da thật đẹp Nga, tiểu Thuần à bây gìơ nhìn em thật dâm đãng, như một tiểu dâm phụ khóc cầu thao vậy (😑 dm tiểu thuần của ta là một nam nhi là nam nhi là nam nhi) bức tranh này hắn vẽ ra vừa lòng hết sức, tay luồn ra sau xoa bóp cái mông căng tròn vểnh vểnh của tiểu Thuần sau đó tăng lực đạo tay nhồi nắn càng mạnh vừa lại tăng thêm thống khổ cho khung ảnh nhỏ bé trước mắt, Thuần Thuần nhắm chặt mắt bây gìơ trên người cậu không chỗ nào là không bị hành hạ không chỗ nào là không sản sinh ra khoái cảm, thật bị bức đến mức muốn bùng nổ, cái đầu lại bắt đầu lắc không ngừng, gần sắp đến cực hạn mới nghe đựơc lời vàng ngọc của tên kia phun ra: "động... Em làm tôi bắn tôi cho em bắn"

Sức lực nãy gìơ bị hắn ta rút hết rồi còn đâu mà động với chả nảy. Nhưng cậu biết nếu không nghe theo lời hắn, cậu sẽ không đựơc giải thoát, chỉ có thể nhất cái mông lên nhưng vẫn không thể chịu nổi cái độ trướng và sự ma sát vào vách nội bích từ cây đại côn thịt của hắn ta. Hạo Thiên thấy biểu tình yếu ớt của Tiểu Thuần khẽ nhíu mày: " Học trò thật kém quá đấy để lão sư dạy mẫu cho em" nói xong hắn hai tay nắm lấy cái eo thon gọn của cậu nhấc cả người cậu lên, lỗ miệng cúc huyệt trượt lên đến gần đỉnh đầu dương vật thì ngay lập tức bị nhấn xuống nuốt một phát đến gốc dương vật thô dài của Hạo Thiên, bên tay nghe tiếng thét lên của Thuần, hắn ta cười xấu, bắt đầu liếm cắn xương quai xanh rồi trượt lên tai của tiểu Thuần : "hôm nay e không làm vừa lòng tôi thì đừng mong bước xuống giường đựơc nửa bước".

Tiểu Thuần nén đau cố gắng ép không để chảy ra nước mắt bắt đầu lặp lại hành động khi nãy mà hắn đã dạy cậu, mỗi một lần nảy lên ngồi xuống là một lần ôm trọn đến gốc dương vật to dài của Hạo Thiên, Dịêp Thuần có cảm giác như tự chính mình xiên xỏ cơ thể mình vậy, trong trí óc gìơ đây đã quẳng chuyện đi học lên 9 tầng mây, dương vật nhỏ bé của cậu cũng vì động tác lên xuống mà đập nghe bạch bạch vào bụng Hạo Thiên vì đang căn cứng muốn bắn mà mỗi lần va chạm kêu ra tiếng bạch bạch là một lần run nẫy người kèm theo đó là những tiếng rên A a a theo từng cái nhấp của cậu, nội tiết của cậu cùng tinh dịch của hắn theo nơi giao hợp mà nhóp nhép phun ra làm ướt cả một mảnh ra giường chỗ đó.

Thời gian trôi đi, người trước mặt vẫn một vẻ hưởng thụ không hề có ý định muốn bắn, tiểu Thuần giờ thân thể đã không còn có thể gĩư vững, thân mình nặng nề, trên mặt xanh mét đầy mồ hôi, cổ họng vì rên trong một khoảng thời gian mà khàn đặc dường như đã không thể phát ra tiếng, khuôn mặt hồng phấn mơ hồ. Mắt dần nhắm chặt lại muốn ngất đi, thân thể từ từ ngã xuống, ngay phúc chốc có một bàn tay đỡ sau cổ cậu sau đó lật cậu lại đè dưới thân, hắn banh rộng hai chân cậu ra hai bên và thúc: "Aaa" Dịêp Thuần hét lên, đau đớn vụt đến như đánh bại hết tất cả mệt mỏi trong người cậu, bây gìơ Diệp Thuần chỉ cảm thấy đau và đau, miệng thét lên không ngưng nghỉ. Hạo Thiên hùng hục dùng sức xỏ xiên Dịêp Thuần, thúc càng nhanh càng mạnh như muốn đâm toát ra cúc huyệt của cậu, lấy tay ngắt nhéo hai bên hông cậu ngay lập tức hiện lên từng vết bầm tím, Thuần Thuần đá đạp lung tung hai chân trong không khí miệng thét to cầu xin Hạo Thiên : "dừng lại....dừng lại...A ...A ..A a...", cái miệng nhỏ vì rên la không ngậm lại đựơc chảy xuống một dòng nước nhìn vô cùng dâm đãng, Hạo Thiên bắt lấy hai chân cậu khống chế nó vòng qua eo hắn, thân dưới của hắn cắm rút với tốc độ không tưởng.

*Ách* Phọt một cái Hạo Thiên gầm nhẹ lên bắn toàn bộ tinh dịch nóng hổi của hắn cho cậu, lấy tay rút sợi dây đang giam cầm dục vọng của cậu ra, tiểu Thuần tử cũng bắn vọt ra tinh dịch trên không trung rồi rơi xuống bụng tạo nên một vòng parabol thật hoàn mỹ, miệng mở to nuốt từng ngụm không khí, Thuần Thuần rã rời nằm xụi lơ, mặc cho hắn ẵm cậu vào nhà tắm, xã nước, vệ sinh thân dưới cho cậu.

Thần trí dần dần tỉnh táo lại bỗng nhiên nghe môt tiếng cách của một hành động khóa lại cái gì đó, Thuần Thuần nhìn xuống là một cái vòng cổ. Một cái vòng thì không nói gì đi, đằng này trên đó lại còn có một cái chuông chó. Nhìn kỹ lại đây quả thật là một cái vòng đeo cổ chó, ngay lập tức cậu trừng mắt nhìn hắn, để rồi nhận lại một lời giải thích muốn bùng nổ:

" Đồ của tôi phải có một cái gì đó làm dấu chứ, chia khóa tôi gĩư, e không đựơc phép cạy nó ra, nếu tôi mà nhìn thấy trên người em thiếu mất vật này thì em xác định đi" nói xong còn tặng cho cậu thêm một nụ hôn *thặc nồng cháy* "À đúng rồi, mọi hình thức từ lúc chúng ta gặp nhau đến gìơ em nhớ chẳng là gì cả, nếu em dám cãi lời tôi thì.... " chụt

Cười gằn nhẹ và Mút cái chóp mũi của cậu xong hắn đứng lên đi ra ngoài thả cho cậu mặc đồ và rời khỏi phòng hắn, Dịêp Thuần đóng cửa lết cái xác dường như không phải của cậu nữa về phòng, nhờ bạn học thông báo cho giáo Viên xin nghĩ về việc sáng nay không đi học lý do bị bệnh. Nhìn vào gương, Dịêp Thuần hận không thể đập vỡ cái vòng trên cổ cậu, thâm tâm cậu không hề muốn đeo cái thứ đồ cho chó này và gặp lại hắn ta một chúc nào nữa. Cậu bất lực nằm vật ra giường cảm thấy mình thật yếu đuối.

---------------------------------------------------------

Xin lỗi mọi người nga đáng lẽ hum qua có rồi mà tại đang sọan cái lăn đùng ra ngủ quên khi nào không hay ha ha ha sáng ra trễ học hớt hải chạy đi đến gìơ này mới viết đựơc he he he à bắt đầu từ gìơ sẽ kết hợp giữa H và cuộc sống cùng tình tiết truyện của 2 bảo bối, bởi vì chỉ H không thì chán nhở. Thôi mọi người đọc đi Nhân ngủ tiếp đây bye

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro