Chương 21 (NT)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc Trần Mặc nhận được điện thoại của Hoàng Lệ Tân, bản thân cậu đang ngồi trong xe Mục tổng, xe thương vụ màu đen chạy dưới bóng đêm mê ly trên đường phố, đang chuẩn bị lái tới hướng bệnh viện nhân bậc nhất Hoa Kinh.

Thanh âm Hoàng Lệ Tân trong điện thoại lộ rõ không hiểu, hắn hỏi Trần Mặc đến tột cùng tiễn Trương đạo đến chỗ nào, tại sao lâu như vậy vẫn chưa trở về.

Trần Mặc lúc này mới nhớ tới nhóm tiểu đồng bọn bị bỏ quên ra sau đầu, lập tức giải thích: "Có lẽ tôi không thể trở lại rồi. Các cậu tự chơi đi."

Nói xong, đem chuyện đánh nhau với người khác vừa rồi nói đơn giản một lần.

Hoàng Lệ Tân nghe vậy kinh hãi, phản ứng đầu tiên chính là, "Cậu đánh nhau với người khác? Nguyên nhân gì? Khắc phục hậu quả thế nào? Cậu đã nói cho người đại diện chưa?"

"A?" Trần Mặc bị hỏi không hiểu ra sao.

Hoàng Lệ Tân vừa nghe Trần Mặc phản ứng, biết là cậu không để chuyện này trong lòng. Lập tức nói: "Bây giờ cậu lập tức gọi điện cho người đại diện của cậu. Hôm nay cậu một đêm liền nổi, nhất cử nhất động khẳng định đều bị paparazi nhìn chằm chằm. Tôi đoán chuyện đêm nay truyền thông cũng đã biết, không biết người đại diện của cậu có thể giúp cậu đè xuống không. Còn nữa cậu đánh lộn với người ta có bị thương không? Đúng rồi cậu muốn đi bệnh viện nào, bây giờ tôi đi tìm cậu..."

Trần Mặc bị phản ứng của Hoàng Lệ Tân khiến cho sửng sốt một chút. Nghe được Hoàng Lệ Tân muốn đi bệnh viện tìm cậu, lúc này mới phản ứng, mở miệng nói: "Không cần tới. Tôi cũng không có chuyện gì, chỉ là lúc đánh nhau tay trầy da một chút, ông chủ của ông chủ chúng tôi muốn dẫn tôi đi bệnh viện..."

Trần Mặc nói, vô ý thức liếc nhìn Mục tổng bên cạnh. Trong bóng đêm sáng sáng tối tối, khuôn mặt anh tuấn đường nét rõ ràng của Mục tổng giấu trong bóng đêm, vẫn duy trì phần an tĩnh như cũ khiến người ta không đoán ra kia.

Chú ý tới ánh mắt quan sát của Trần Mặc, Mục tổng lẳng lặng nhìn lại. Đôi mắt đen nhánh thâm thúy xuyên qua bóng đêm ngưng mắt nhìn Trần Mặc, cái loại thái độ hết sức chăm chú này khiến Trần Mặc không tự chủ rời tầm mắt. Bên tai liền nghe được câu nói yên tâm của Hoàng Lệ Tân trong điện thoại "Vậy là tốt rồi", Trần Mặc phục hồi lại tinh thần, mở miệng nói: "Vốn hôm nay nên là tôi mời khách..."

Trần Mặc còn chưa nói hết câu, đã bị Hoàng Lệ Tân cười tiếp trước. "Chuyện ồn ào thành như vậy, cậu cũng không muốn. Không sao, đợi lát nữa tôi giúp cậu giải thích. Cậu liên hệ với người đại diện của cậu nhanh một chút đi! Bảo anh ta nghĩ biện pháp lập tức giúp cậu quan hệ xã hội. Bằng không cậu vừa mới nổi danh, liền tuôn ra gièm pha đánh nhau ở quán bar, thật sự không tốt với hình tượng của cậu."

Hoàng Lệ Tân đem lời nói đến loại trình độ này, Trần Mặc tự nhiên chỉ có phần nói cảm ơn. Hai người lại hàn huyên vài câu, mới cúp điện thoại. Trần Mặc lại tìm dãy số của Dương Khâm Đông gọi qua, không đợi Dương Khâm Đông mở miệng, đi thẳng vào vấn đề nói ra chuyện đánh nhau ở quán bar vừa rồi.

Dương Khâm Đông đang ngồi trước máy vi tính xem một đoạn video, nhận được điện báo của Trần Mặc, lập tức cười lạnh nói: "Cậu lúc này mới nhớ tới tôi? Chậm rồi!"

"A?" Trần Mặc lập tức nói: "Không thể nào. Tôi mới từ quán bar đi ra liền gọi điện thoại cho anh rồi. Cho dù những paparazi này tin tức nhanh nhẹn, cũng không thể nhanh như thế chứ!?"

Dương Khâm Đông nghe vậy nói: "Paparazi bát quái tất nhiên không nhanh như vậy. Hơn nữa anh Đông của cậu ở trong vòng cũng có vài phần mặt mỏng. Trừ phi muốn đắc tội với tôi và công ty, bằng không những thứ có liên quan đến gièm pha nghệ nhân này đều không thể dễ dàng tuôn ra. Nhưng bây giờ video lúc đó được bạn mạng tại chỗ truyền lên trên web. Video đều dùng điện thoại di động tải lên blog và vòng bạn bè. Chúc mừng cậu, vài ngày không thấy, cậu lại lên tìm kiếm hot! Cậu được lắm! Cái năng lực đoạt trang đầu này, thật đúng là không cần công ty giúp cậu quan hệ xã hội!"

Trần Mặc nghe từng câu từng câu cảm thán nồng đậm quở trách của Dương Khâm Đông, không cho là đúng nói: "Điều này cũng không thể trách tôi được!? Lúc đó loại tình cảnh kia, là đàn ông đều không nhịn được khẩu khí đó!? Tôi cũng là tự vệ, cùng lắm thì bồi thường chút tiền thuốc men thôi. Anh cũng không thể bảo tôi cứ nhịn như vậy, chờ bị đầu heo kia chiếm tiện nghi trước ư!?"

"Tôi chưa nói cậu làm không đúng. Chỉ là nhắc nhở cậu lúc đánh người nên nói cho tôi biết, mà không phải để tôi trực tiếp phát hiện nghệ nhân của mình đánh nhau mà đứng đầu trên tìm kiếm hấp dẫn." Dương Khâm Đông có chút nhức đầu nói. Tuy lúc đầu ký người hắn biết Trần Mặc kiêu căng khó thuần rất khó quản thúc, cũng đã làm xong chuẩn bị Trần Mặc không dễ dẫn. Nhưng hắn không nghĩ tới năng lực gây chuyện của Trần Mặc quả nhiên còn nổi bật hơn năng lực của hắn. Mới vài ngày thôi đấy! Trực tiếp vì đánh lộn lên tìm kiếm hot!

"Được rồi, bây giờ cậu ở đâu? Không có chuyện gì trước đừng về nhà trọ. Phỏng chừng những ký giả chó má kia đều chạy đến công ty chặn người."

Trần Mặc nghe vậy, trực tiếp nói: "Tôi không về nhà trọ.Đang phải đi bệnh viện đây!"

"Cậu bị thương!" Dương Khâm Đông nghe vậy kinh hãi, nhịn không được xem lại video, trong hình Trần Mặc động tác dứt khoát lưu loát, giống như quay phim võ thuật, căn bản không nhìn ra chỗ bị thương. Trái lại ông chủ cùng đám vệ sĩ không may bị cậu dồn sức đánh, từng tên nằm trên mặt đất căn bản không bò dậy nổi.

Dương Khâm Đông tỉ mỉ xem hết video, vẫn không nhịn được ca ngợi. Nói chứ thân thủ Trần Mặc thật đúng là đẹp. Nhìn cái nhấc tay vung chân đẹp đẽ này đi, tương lai cố gắng có thể đi con đường phim võ thuật một chút.

Trần Mặc cũng không biết Dương Khâm Đông đối diện video tính toán đường phim cho cậu. Nghe Dương Khâm Đông hỏi cậu có bị thương không, lập tức giải thích: "Không có. Tôi không bị thương, chỉ là lúc đánh người tay bị trầy chút da, được ông chủ của ông chủ bắt đi bệnh viện kiểm tra."

"Ông chủ của ông chủ?" Dương Khâm Đông vô cùng khó hiểu, có chút không rõ quan hệ trong này.

Trần Mặc nói: "Đúng vậy! Cố thiếu nói hắn là ông tổng của tập đoàn Mục thị, còn nói tập đoàn Mục thị có đầu tư tại công ty chúng ta..."

"Cậu ở cùng một chỗ với Mục tổng?" Dương Khâm Đông quá sợ hãi, lập tức hỏi.

Trần Mặc gật đầu, ý thức được Dương Khâm Đông ở đầu kia điện thoại không nhìn thấy động tác của cậu, lại lên tiếng đáp "Đúng".

Dương Khâm Đông quỷ dị trầm mặc một hồi, mở miệng nói: "Hai người đi bệnh viện nào, báo địa chỉ cho tôi."

Trần Mặc ngoan ngoãn báo địa chỉ. Giọng nói đầu bên kia điện thoại của Dương Khâm Đông hết sức trịnh trọng căn dặn Trần Mặc nghìn vạn lần phải ngoan ngoãn, không nên đắc tội Mục tổng. Sau khi nhận được câu trả lời thuyết phục của Trần Mặc, lúc này mới cúp điện thoại.

Mục tổng nhìn dáng vẻ như có điều suy nghĩ của Trần Mặc, đột nhiên mở miệng nói: "Đi thôi."

"A?" Trần Mặc lần nữa lờ mờ.

Mục tổng ra hiệu Trần Mặc nhìn về phía ngoài cửa sổ xe, mở miệng nói: "Đến rồi."

Nói xong, trực tiếp mở rộng cửa xuống xe.

Trần Mặc quay đầu liếc nhìn ra cửa sổ, lúc này mới phát hiện bất tri bất giác xe đã đến bệnh viện nhân dân bậc nhất Hoa Kinh. Đại khái là Mục tổng thấy Trần Mặc đang bận gọi điện thoại, cho nên không có mở miệng nhắc nhở.

Tâm tình có chút 囧 thở dài, Trần Mặc vừa muốn mở rộng cửa xuống xe, lại phát hiện cửa xe đã bị người mở ra, thân hình cao lớn của Mục tổng đứng trong bóng đêm, một tay để trên cửa xe, mở miệng nói: "Xuống xe."

Trần Mặc ngẩng đầu nhìn hai tay để ở đó bảo hộ sợ mình đụng đầu vào trần xe một chút, một tia vi diệu không đúng lại lần nữa dâng lên từ trong lòng.

Song khi cậu từ trong xe đi ra, Mục tổng lại vẻ mặt hờ hững buông cánh tay xuống đi phía trước. Chờ lúc hai người tiến vào đại sảnh bệnh viện, tài xế của Mục tổng đang ở cửa sổ đăng ký. Có lẽ vì là buổi tối, người xếp hàng ở cửa sổ không nhiều lắm. Tài xế của Mục tổng cầm bản đăng ký trở lại.

Mục tổng nhanh hơn Trần Mặc một bước tiếp nhận bản đăng ký, mang theo Trần Mặc đi khoa chỉnh hình —.

"Tại sao phải đi khoa chỉnh hình?" Trần Mặc vẻ mặt lơ mơ nhìn Mục tổng.

Mục tổng vô cùng bình tĩnh nói: "Người học qua trung học vật lý người đều nên biết lực tác dụng là lẫn nhau. Mặc dù nắm đấm của cậu nện trên thân thể người khác, nắm đấm của cậu cứng rắn, nhưng xương của người khác cũng rất cứng. Cứng đối cứng khó bảo toàn không bị thương. Cậu lại đàn piano, nếu xương tay bị thương tổn, sẽ rất phiền phức."

... Nghe dường như rất có đạo lý!

Trần Mặc nháy mắt một cái, trong lúc nhất thời lại không tìm được lý do phản bác.

Vì vậy Trần Mặc lơ mơ bị Mục tổng kéo đi chụp phim, làm các loại kiểm tra. Giằng co hơn một giờ, cuối cùng ở phòng khám bệnh được y tá xinh đẹp mặc đồng phục trắng vô cùng ôn nhu dán cho cái băng dán cá nhân.

Trần Mặc hết sức im lặng nhìn băng dán cá nhân màu da trên mu bàn tay trắng nõn của mình. Vừa muốn mở miệng nói chuyện, đã bị tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên cắt đứt.

Điện thoại là Dương Khâm Đông gọi tới, trực tiếp hỏi bây giờ Trần Mặc đang ở đâu. Trần Mặc hướng về phía điện thoại báo vị trí của mình, không đến năm phút đồng hồ người đại diện kim bài vội vã tới. Hắn đầu tiên là bất động thanh sắc quét mắt nhìn Trần Mặc, lúc này mới tao nhã lễ độ tự giới thiệu mình với Mục tổng: "Ngài khỏe, Mục tổng. Tôi là Dương Khâm Đông, người đại diện của Tiểu Mặc."

Mục tổng liếc nhìn Dương Khâm Đông, mặt không thay đổi khẽ gật đầu, mở miệng nói: "Chào cậu."

Dương Khâm Đông tiếp tục cảm ơn Mục tổng trượng nghĩa cứu giúp Trần Mặc, sau đó lại uyển chuyển nói thời gian không còn sớm, muốn đưa Trần Mặc về nhà nghỉ ngơi. Mục tổng đương nhiên sẽ không phản đối. Chỉ là trước khi chia tay, liếc mắt nhìn Trần Mặc một cái thật sâu, mở miệng: "Chú ý giữ gìn sức khỏe thật tốt. Chuyện đêm nay không cần lo lắng."

Trần Mặc kỳ thực không đem chuyện tối nay để ở trong lòng. Có điều cậu nghĩ đến lời căn dặn vừa rồi của Dương Khâm Đông, chỉ có thể gật đầu. Thấy Mục tổng như cũ không có phản ứng nhìn cậu, suy nghĩ một chút, lại mở miệng nói: "Tôi đã biết. Cảm ơn Mục tổng."

Mục tổng nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn của Trần Mặc, khóe miệng hơi cong không thể phát hiện. Bốn người một đường trầm mặc vào thang máy, ra khỏi bệnh viện. Tài xế của Mục tổng lái xe tới. Dương Khâm Đông trực tiếp nói: "Tôi cũng lái xe tới. Tối nay tôi sẽ đưa Trần Mặc về nhà. Không phiền phức Mục tổng nữa."

Mục tổng gật đầu, trái lại không nói gì. Trực tiếp đi.

Thẳng đến Mục tổng đi rồi, Dương Khâm Đông mới níu cánh tay Trần Mặc thấp giọng hỏi: "Làm sao cậu lại đi cùng với Mục tổng."

"Chỉ là lúc đánh nhau đụng phải thôi." Trần Mặc đi theo sau Dương Khâm Đông lên xe, vừa đeo giây an toàn vừa nói: "Vốn cũng không có chuyện gì. Mục tổng nhất định muốn dẫn tôi tới bệnh viện. Làm một đống lớn kiểm tra. Cuối cùng... ừ, chỉ dán cái băng dán cá nhân."

Trần Mặc nói, phô bày mu bàn tay của mình với Dương Khâm Đông. "Nói ông chủ công ty chúng ta đều làm mọi người sợ hãi như thế sao?"

Dương Khâm Đông bất động thanh sắc nháy mắt một cái, suy nghĩ hồi lâu, chỉ có thể nói: "Mục tổng người này... Kỳ thật tiếp xúc với công ty chúng ta cũng không nhiều."

Trần Mặc: "?"

Dương Khâm Đông tiếp tục nói: "Tuy công ty chúng ta quả thật có cổ phần của tập đoàn Mục thị. Thế nhưng tập đoàn Mục thị lớn như vậy, sản nghiệp đầu nhập nhiều như vậy, ít một cái công ty kinh doanh, cũng chỉ là một cái đinh ốc trên dây xích toàn bộ sản nghiệp của tập đoàn Mục thị... Nói như vậy, trước cậu, Mục tổng từ trước đến giờ hầu như không hề có tiếp xúc tư nhân với nghệ nhân công ty chúng ta."

Trần Mặc: "..."

Dương Khâm Đông tiếp tục yêu sách: "Mặc dù không có tin tức xác thật. Bất quá người biết Mục tổng đại khái đều nghe qua cái bát quái kia, có người nói Mục tổng thời điểm mười tám tuổi từng nói với trong nhà mình không thích phụ nữ. Tuy là nhiều năm như vậy Mục tổng cũng không có giao du qua với người con trai nào. Nhưng..."

Dương Khâm Đông nói đến đây, liếc nhìn Trần Mặc: "Cậu là người mới mới xuất đạo, lại là một đêm đột ngột nổi tiếng. Tại loại giờ phút quan trọng này, tôi cũng không hy vọng cậu dính dáng quá nhiều với Mục tổng. Dù sao..."

"Tôi là nghiêm túc tính toán, muốn nâng cậu nổi tiếng. Nâng cậu đến siêu sao tuyến đầu, thậm chí là vị trí siêu sao quốc tế. Nếu như hai người chúng ta không thể đạt thành nhận thức chung về điểm này, như vậy công việc tương lai nên sắp xếp thế nào tuyên truyền thế nào? Tôi cũng sẽ cảm thấy rất khó khăn."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro