Chương 8: Vị khách đầu tiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 8: Vị khách đầu tiên

Edit + Beta: Vịt

Lý Quân muốn làm gì, Khương Hành còn không biết sao?

Cậu từ ban đầu đã tỏ rõ thân phận mình là bạn trai anh, chỉ là Khương Hành không chỉ không nhận ra cậu, còn không thừa nhận quan hệ này, anh cũng không thừa nhận chuyện mình mất trí nhớ, thật sự trong đầu không có bất ký đoạn nhỏ nào có liên quan tới Lý Quân.

Cameraman ở ngay bên cạnh, Khương Hành quang minh lẫm liệt nói: "Em nghĩ nhiều rồi."

Lý Quân như có điều suy nghĩ, cười khẽ một tiếng, quay lại trên xe, cậu vẫn là tài xế, làm tài xế, có thể lựa chọn nói ít đi.

Ngược lại Khương Hành càng tò mò, Lý Quân có phải đã đoán trước được khách là MC quyến rũ này hay không, cú điện thoại đầu tiên là cậu nhận.

Vị khách là tổ tiết mục mời đến, lúc này đang ngồi phía sau, nghĩ làm thế nào bắt chuyện với Khương Hành.

MC tên là Hoàng Tâm Nhuế, nửa người trên áo sơ mi thiết kế trễ ngực, nửa người dưới váy bò bó sát, tạo thành đối lập rõ ràng với thanh thuần của Lương Chỉ Duyên, cô thật sự từ đầu đến cuối đều viết "Tôi rất quyến rũ, đàn ông nhìn tôi đều sẽ chảy máu mũi."

Hoàng Tâm Nhuế không quen Lý Quân, cũng chưa tiếp xúc riêng với Khương Hành, nhưng người sau tiếng tăm lớn, cô hiển nhiên muốn bắt chuyện với Khương Hành hơn.

Hoàng Tâm Nhuế cười duyên: "Thầy Khương, em vẫn luôn rất thích phim của anh, bao giờ có thể mời anh đến chương trình của em làm khách đây."

Khương Hành: "Phỏng vẫn chặng đường làm diễn viên của anh sao?"

Cơ thể Hoàng Tâm Nhuế nghiêng về phía trước, cô tới gần Khương Hành ngồi vị trí phó lái: "Em nghĩ không chỉ em tò mò, fans anh còn tò mò hơn em, em nhớ anh không thích show thực tế lắm."

Khương Hành mắt nhìn phía trước, anh nghĩ mình làm boss cũng phải phối hợp với vị khách đầu tiên: "Ừ, trước đây bận quay phim, người đại diện cũng không nhận giúp anh ngoại trừ thông báo quay phim, nghề diễn viên chính là quay ra tác phẩm hay cho khán giả, anh cảm thấy cho dù không tham gia chương trình phỏng vấn, khán giả yêu thích anh và fans hẳn cũng hiểu được."

Lý Quân làm tài xế nói thầm: Anh hôm nay nói nhiu tht.

Hoàng Tâm Nhuế cũng không phải chưa từng nghe bình luận của người khác với Khương Hành, nghe nói người từng ở chung với Khương Hành đều biết anh khá lạnh lùng, không quá nhiệt tình với ai, nhưng lúc quay phim thật sự nghiêm túc, với tính cách tình lạnh mặt lạnh của anh, nếu không phải quần thể fans khổng lồ chống đỡ, chắc là rất khó lăn lộn ở showbiz.

Trên đây toàn là nghe ngóng, không có khảo chứng. Sau khi tiếp xúc, Hoàng Tâm Nhuế mới phát hiện, có lẽ không phải Khương Hành mặt lạnh, mà đối phương căn bản không có hứng với người ta? Mình nói chuyện với anh, anh còn trả lời nhiều như vậy, có lẽ cô ở trong mắt anh khác biệt.

Tiếng tăm Hoàng Tâm Nhuế tuy lớn, nhưng hai năm qua chương trình phỏng vấn thật ra không dễ làm, cô cũng đang chuyển sang quay phim, chỉ là thành tích phòng vé không tốt, cũng không được fans nhớ, thậm chí tiếng chửi đầy rẫy.

Hoàng Tâm Nhuế cố ý lôi kéo quan hệ với Khương Hành, cô còn nghe nói Khương Hành gần đây đang đầu tư điện ảnh, phải biết Khương Hành không phải ảnh đế trên ý nghĩa bình thường, anh chỉ ngoài 30, đã là ngôi sao điện ảnh số 1 số 2 trong nước hiện tại. Anh debut 15 năm, cầm 3 giải ảnh đế, vô số giải thưởng khác. Ở giới văn nghệ, fans và đồng nghiệp cho anh danh hiệu "Tam lang liều mạng", ngoài cái đó, anh cũng là diễn viên đảm đương phòng vé có nhan trị nhưng dựa vào kỹ thuật diễn. Có truyền thông từng chỉnh sửa phim anh đã quay, bắt đầu từ debut, chỉ cần mỗi bộ phim anh tham gia diễn, cho dù không big sale, cũng sẽ không khiến phía đầu tư lỗ vốn, sau khi anh nổi tiếng, mỗi bộ phim đều hay và ăn khách, cho dù quay một bộ phim văn nghệ, cũng có thể để bên đầu tư kiếm được đầy bát, ngoài danh hiệu "Tam lang liều mạng", anh còn là "Con ruột phòng vé", "Cây rụng tiền" của bên đầu tư, thậm chí còn có người nói giỡn, Khương Hành là thần tài chuyển thế, mọi người đều phải cung kính, nhất định không thể vô lễ với anh.

Khương Hành là người phi phàm không sai, nhưng anh cũng chỉ là người bình thường, lúc này còn không phải đã tham gia chương trình show thực tế, dường như cũng không cao đến mức không thể bám víu vào.

Hoàng Tâm Nhuế càng kiên định mình phải leo lên gốc cây rụng tiền này, trên xe 15 phút chỉ tìm Khương Hành nói chuyện, Khương Hành ban đầu còn nghiêm túc bắt chuyện, sau đó phát hiện Hoàng Tâm Nhuế căn bản không có ý dừng lại, tâm tình vô cùng phiền phức, trong đầu còn tuôn ra suy nghĩ còn không bằng cãi nhau với Lý Quân.

Khương Hành liếc Lý Quân đang lái xe, đối phương nhìn thẳng phía trước, mắt không liếc ngang dọc, khóe miệng hơi mím chặt, anh không duyên cớ tim đập nhanh một hồi, Lý Quân như vậy không quá giống với cái người buổi sáng cùng ăn sáng, thay vì nói không thấy rõ ánh mắt cậu, không bằng nói cậu bây giờ là mặt không có biểu cảm.

Lý Quân lái xe đến chỗ đỗ xe cố định, nói với hai người khác trên xe: "Đến rồi."

Hoàng Tâm Nhuế cũng không dám để Khương Hành cho cô, cô cảm giác mặt mình vẫn chưa lớn đến mức đó, từ một MC leo đến vị trí bây giờ, trừ ngoại hình của cô, còn có IQ của cô.

Lý Quân lấy 2 vali của Hoàng Tâm Nhuế từ đằng sau ra, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Lâm Lập Thư đang đứng ở cửa nhìn quanh, hỏi bọn cậu: "Cần chuyển hành lý giúp không?"

Lý Quân nói: "Được."

Vali của Hoàng Tâm Nhuế không phải nặng bình thường, nhưng mà cậu cũng biết Lâm Lập Thư túy ông bất ý bất tại tửu (*), hắn đi về phía Hoàng Tâm Nhuế, lúc đi về phía này đá phải bệ cửa ngã nhào xuống đất.

((*) túy ông bt ý bt ti tu: lòng người không say không phi ti rượu; tht ra câu gc nó là 'Túy ông chi ý bt ti tu', lòng người say không phi ti rượu)

Hoàng Tâm Nhuế còn hoảng hốt hô một tiếng: "Cẩn thận!"

Lâm Lập Thư lập tức bò dậy lúng túng cười một tiếng: "Không sao không sao, là em không nhìn đường."

Đổi lại người khác lúc này nhất định phải bổ sung một câu: Đây có phi là nhìn thy người đẹp thì không đi được na hay không?

Lý Quân không thích sự nhiệt tình của Hoàng Tâm Nhuế đối với Khương Hành, nói mấy câu trêu chọc cũng không phải phong cách của cậu, mà Khương Hành càng sẽ không nói, anh vẫn phải tiếp tục duy trì hình tượng lạnh lùng của mình.

Lương Chỉ Duyên bởi vì trồng hoa mà dính bùn đầy tay nhìn thấy Hoàng Tâm Nhuế đến căng vẻ mặt gọi chị Tâm Nhuế, Hà Uyển Tinh cũng gọi theo, trên người hai người bây giờ vừa mùi mồ hôi, vừa bùn đất, so với đối phương, quả thực không thể nhìn.

Ngôi sao nữ của giới văn nghệ sợ nhất chính là cái gì, là bị so sánh với ngôi sao nữ quyến rũ hơn có vóc dáng hơn mình, các cô cũng có thể tưởng tượng được màn đạn video sẽ xuất hiện trào phúng thế nào.

Lúc này có thể hiểu đại khái nội dung hoạt động của ngôi sao nữ là tổ tiết mục, đạo diễn ở phía sau dùng gậy chỉ huy các cameraman quay đặc tả khuôn mặt hai cô gái, không được bỏ qua chút vẻ mặt.

Đạo diễn muốn chính là mâu thuẫn, không có mâu thuẫn không có tính drama sao có thể có khán giả xem chương trình, đây chính là cái gọi là điểm bán hàng.

Lý Quân và Lâm Lập Thư thở hổn hển đẩy hai vali tới phòng khách tầng 1 Hoàng Tâm Nhuế tối nay sẽ ở.

Hoàng Tâm Nhuế nhìn thấy vườn sau được dọn dẹp sạch sẽ nhưng vẫn chưa trồng hết hoa giống, cũng cảm thấy không tệ, mấy cây hoa hồng lúc đầu dọn ra sau khi trải qua xử lý ngày hôm qua, hôm nay sinh trưởng đầy sức sống.

Hoàng Tâm Nhuế từ đáy lòng cảm ơn, dù sao đồ đạc của cô cũng không thể dùng kích cỡ thể tích vali để đo sức nặng: "Cám ơn 3 anh đẹp trai, khách sạn của mọi người sắp đặt thật sự không tệ, phong cảnh cũng rất đẹp, tôi thích chiếc ghế tre này, buổi tối mùa hè ngồi đây khẳng định rất dễ chịu."

Khương Hành còn chưa bắt đầu nói chuyện, Lâm Lập Thư đã giành nói: "Chị Tâm Nhuế, chị nghỉ ngơi thật tốt, nếu thấy buồn chán, có thể đi thăm khách sạn của bọn em."

Lý Quân cũng không quen với Hoàng Tâm Nhuế, liền lùi về sau một bước, nhường vị trí chính cho Lâm Lập Thư.

(Đứa nào re-up là chó)

Về phần Khương Hành, đang cảm thấy sốt ruột, không đợi Hoàng Tâm Nhuế đáp lại Lâm Lập Thư, liền nói: "Cô Hoàng, em nghỉ ngơi trước đi, lát cơm trưa bọn em gọi em, có yêu cầu gì đều có thể bảo bọn anh."

Ngại ống kính, Hoàng Tâm Nhuế không dám nhiều lời: "Được, mọi người làm việc trước đi."

Khương Hành gật đầu, vội vã rời khỏi phòng, Lý Quân cũng gật đầu với Hoàng Tâm Nhuế, đi theo ra ngoài.

Bây giờ có chuyện phiền phức, Khương Hành đang suy nghĩ bữa trưa giải quyết thế nào, cho dù anh có chút bực mình với lôi kéo làm quen của Hoàng Tâm Nhuế, nhưng vì hiệu quả chương trình, anh vẫn suy nghĩ làm thế nào để khách mời ăn cơm trưa.

Lý Quân không có chuyện phiền muộn của Khương Hành, cậu trực tiếp xoay người đi đến vườn hoa giúp hai cô gái trồng hoa giống.

Bây giờ là trời râm, không có mặt trời, đang phù hợp trồng hoa.

Khương Hành đột nhiên gọi lại Lý Quân: "Chờ chút, em đi đâu thế?"

Chân Lý Quân còn chưa bước ra, quay đầu lại nói: "Đi trồng hoa."

Khương Hành dè dặt hỏi cậu: "Em lúc trước không phải nói biết làm vài món gia đình?"

Lý Quân nói: "Biết một chút."

Khương Hành: "Hoàng Tâm Nhuế là khách, anh nghĩ ngày đầu tiên đến nên để lại ấn tượng tốt, nếu không em cùng làm bữa trưa giúp anh?"

Lý Quân hơi híp hai mắt lại: "Anh nói anh muốn đích thân xuống bếp, nấu bữa trưa cho cô Hoàng?"

Khương Hành dường như từ trên người Lý Quân nhìn thấy khí lạnh bốc ra ngoài, anh hết sức có cốt khí nói: "Nếu không thì chúng ta chỉ có thể gọi takeaway hoặc đến thôn mua thức ăn chín, mặc dù món anh biết nấu không nhiều lắm, nhưng có thể xào một hai món."

Lý Quân cũng biết Khương Hành là vì hiệu quả chương trình, nhưng vẫn hơi khó chịu.

Nhưng mà, Khương Hành muốn xuống bếp? Cậu ngược lại muốn xem xem anh có thể nấu ra món ăn kiểu gì.

Suy nghĩ một giây, Lý Quân đáp ứng: "Được, rất sẵn lòng."

Khương Hành luôn cảm thấy Lý Quân đang ủ âm mưu gì.

Lúc này, trong phòng chuyên dụng của nhóm camera, phó đạo diễn hỏi đạo diễn: "Đạo diễn Vương, chương trình của chúng ta làm như vậy thích hợp sao? Nữ làm việc vất vả, nam ở trong bếp chuẩn bị bữa trưa."

Đạo diễn Vương theo thói quen tựa vào lưng ghế: "Sao không thích hợp, nam nữ ngang hàng, người ta khách quý cũng không để ý ai làm việc, ai nấu cơm."

Trợ lý bên cạnh nói: "Tôi thấy bữa tiệc toàn trứng tối qua mọi người đã ăn ngán, giờ ai nấu cơm cũng sẽ không có người lên tiếng."

Đạo diễn Vương cầm sổ ghi chép trong tay gõ trợ lý một cái: "Đạo diễn Vương, kịch hay đến, Hoàng Tâm Nhuế trực tiếp đến phòng bếp, trong tay còn cầm túi lớn túi nhỏ!"

Hai đạo diễn và một đám staff chen đến sau máy giám sát.

Lúc này, Khương Hành đang suy nghĩ dùng nồi áp suất điện nấu cơm cầm bỏ bao nhiêu nước, Hoàng Tâm Nhuế dưới hướng dẫn của Lâm Lập Thư đi vào bếp.

Lý Quân vừa lấy trong tủ ra một hộp cánh gà, Hoàng Tâm Nhuế trực tiếp lướt qua cậu xông về phía Khương Hành: "Thầy Khương, em mang cho các anh chút thức ăn, đồ ăn vặt em đã để ở phòng khách cho Lập Thư, đây là chân giò hun khói em mang từ Hàng Châu về, đây là thịt sấy than củi, còn có vịt sấy."

Hoàng Tâm Nhuế thấy Khương Hành đang đo gạo phải bỏ bao nhiêu, cầm túi đồ dán lên trước: "Thấy mọi người luống cuống tay chân, không thì cơm trưa em thể hiện tài năng với mọi người." Cô lại xoay người đặt túi đồ vào ngực Lý Quân, "Mấy thứ này để tủ lạnh có lẽ sẽ rất nhiều, chị lát nữa cần dùng sẽ bỏ ra." Lý Quân không có tiếng tăm, cô cũng không có cái gọi là khách khí với không khách khí với cậu.

Lý Quân bỏ cánh gà lại tủ lạnh, kiên nhẫn cất 3 túi thịt của cô, ôn hòa nói: "Vậy thì phiền cô Hoàng rồi."

Hoàng Tâm Nhuế nghĩ đến sẽ ở phòng bếp cùng Khương Hành, tâm trạng rất tốt: "Không có gì không có gì."

Lý Quân cũng không quay đầu lại trực tiếp rời khỏi phòng bếp, Khương Hành bị bỏ lại bên trong: ". . . . . ." Sao để lại anh, thật ra anh không biết nấu cơm mà!

Đúng lúc Hoàng Tâm Nhuế cười một tiếng với Khương Hành, Khương Hành đột nhiên cảm giác mình giống như Đường Tăng vào động Nhện Tinh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro