Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giản Tà khoác thảm lông, trong tay cầm ly giấy còn non nửa cốc, ngồi trong xe cảnh sát nhìn người bên ngoài đi lại vội vã.

Về việc yêu vật vô cớ tử vong nhưng lại phát hiện người bị hại là một nữ minh tinh sống một mình, cảnh sát phong tỏa hiện trường vụ án, xung quanh răng đầy cảnh giới màu vàng.

Mà Giản Tà thân là người được bảo vệ đang ngồi trong xe thất thần.

...........Và suy nghĩ về nhân sinh.

Một lúc sau, cậu quyết định trực tiếp muốn giao lưu với người trong đầu của mình: " Anh là ai?"

Nhưng câu hỏi của Giản Tà như là đá chìm đáy bể, một cục đá ném vào biển lặng đến cả gợn sóng cũng không có.

 " Nếu là 'tròn một năm' thì anh vì sao tới bây giờ mới xuất hiện?" Cậu cuốn chặt thảm trên người mình mà hỏi.

" Tựa như rắn ngủ đông, tự chuẩn bị đồ ăn cho bản thân... Thế nên, anh cũng muốn ăn tôi đúng không?"

Ngay sau đó, trong đầu cậu truyền đến một tiếng cười nhạo rõ ràng, tựa hồ như bị cậu lấy lòng, nghe có vẻ khốn nạn.

[ A, yên tâm, ta sẽ ăn em. hắn câu môi, lười biếng mà ám chỉ nói:[ Nhưng không phải hiện tại. ]

".........."

Thật sự đúng là không phải ảo giác.

Bằng không trong ảo giác, ai còn cười nhạo chính mình cơ chứ, nắm tay cậu lập tức liền nắm chặt.

Giản Tà hít một hơi thật sâu định nói thêm điều gì thì cửa xe cảnh sát đột ngột bị người ta đứng bên ngoài mở ra.

Gió đêm liền nương theo chút khe hở tiến vào, làm Giản Tà theo bản năng giống như động vật nhỏ rụt cổ lại, cậu ngẩng đầu liền thấy Trình Lý xuất hiện ở trước mắt mình.

Hai người đối diện nhau không nói gì.

Trình Lý: "........."

Khóe miệng Trình Lý run rẩy, đánh vỡ bầu không khí yên tĩnh mà khô khan nói: " Lại gặp mặt."

Chỉ mới hai ngày ngắn ngủi, các loại yêu vật cấp cao giống như cải trắng liên tục xuất hiện bên cạnh Giản Tà, cũng không biết cà cậu xui xẻo đến mức nào.

Vốn dĩ Trình Lý hôm nay hoàn thành xong nhiệm vụ tra xét trường học, buổi tối định cùng bạn bè đi quán bar thả lỏng.

Dẫu sao thì Điều tra viên cũng là một công việc nguy hiểm, chỉ cần có thời gian thì phải nhanh chóng nắm bắt cơ hội để vui chơi giải trí, ai biết được ngày mai mình có còn sống hay không đâu. Nhưng bartender vừa mới rót cho một ly rượu, hắn ta còn chưa kịp nhâm nhi thì đã nhận được tin nhắn Giản Tà gửi đến.

Click mở vừa thấy, nội dung vô cùng ngắn gọn.

Là một chuỗi địa chỉ của một tiểu khu ở vùng ngoại ô.

Ngay sau đó, Trình Lý liền tự hỏi rốt cuộc là có ý tứ gì, hắn liền nhận được một cuộc điện thoại tăng ca.

Theo " Mắt " điều tra, trong một tiểu khu nào đó xuất hiện yêu vật cấp A, lĩnh vực săn bắt của con yêu vật này rất mạnh mẽ, dường như đã bao phủ cả tòa nhà. Mà người dân sống tại khu vực đó còn chưa sơ tán, nếu đến muộn thì hậu quả sẽ là sự thương vong không thể kiểm soát được.

Cư nhiên lại là cấp A, vừa nghe thấy cấp bậc này sắc mặt Trình Lý liền trầm xuống.

Hắn ta nhìn tin nhắn, giật mình nhận ra địa chỉ trong đó và địa chỉ hắn vừa nghe cấp trên thông báo hoàn toàn khớp nhau.

Học sinh trung học bình thường đó, chỉ sợ là lành ít dữ nhiều.

Cũng không lạ khi hắn ta có phán đoán như thế. Bất kỳ Điều tra viên bình thường nào khi nghe đến cấp độ đó đều phải biến sắc, hoảng sợ vô cùng. Dù sao thì nhìn bề ngoài trông cậu vừa sạch sẽ mà lại yếu ớt, không hề có năng lực tự bảo vệ bản thân.

Nói đến đây thì không thể không nhắc đến một quy định trong Cục Quản lý Siêu nhiên.

Dùng thực lực để phân chia yêu vật chỉ là một trong những nguyên nhân, nhưng chân chính phân chia cấp bậc cho chúng lại là mức độ trí lực của nó.

Yêu vật cấp A không nhất định có thực lực cao hơn yêu vật cấp B, nhưng lại so với nó càng thêm nguy hiểm.

Nhân loại cùng các sinh vật khác có sự khác nhau ở chỗ nào?

Chính là nhân loại có thể tự hỏi, có thể tính toán, thậm chí có tình cảm.

Yêu vật cấp B chỉ có thể miễn cưỡng nói ra từng chữ.

Yêu vật cấp A có thể hoàn toàn giống như nhân loại, thậm chí nó sẽ cố ý bố trí một ít trò chơi giết người.

Còn yêu vật cấp S......,Trình Lý còn chưa từng nghe qua, nếu thật sự có con yêu vật như vậy, chỉ sợ nó có khả năng hủy diệt thế giới, chỉ xem là nó có hứng thú làm chuyện đó hay không thôi.

Chỉ là, học sinh trung học trước mặt hắn ta đây, bị con yêu vật cấp A nhắm đến thì tóc còn không rụng một cọng, ngược lại là con yêu vật kia thì mất tăm mất tích, chết nhanh chóng gọn gàng. Hơi thở của nó không biến mất hoàn toàn, nhưng chỉ với việc lĩnh vực săn mồi đóng lại mà không có lý do, nó đã chết là đáp án duy nhất.

Không, không chỉ là lông tóc vô thương.

Tầm mắt Trình Lý nhanh chóng kiểm tra thân thể thiếu niên một lần.

Rõ ràng không có bất cứ chỗ nào bị thương, một chút sứt mẻ cũng không có, mồ hôi lạnh cũng chưa ra, như là bị một lực lượng thần bí nào đó bao bọc đến kín mít, coi là một trân bảo không thể xâm phạm.

Chính là biểu tình Giản Tà có chút nhàm chán, phỏng chừng là chấn thương tâm lý cũng không có.

Mặc dù Trình Lý vẫn chưa chính diện nhìn thấy được yêu vật cấp A, nhưng khi cảm nhận được hơi thở còn sót lại trong không khí đã sợ hãi đến nỗi đằng sau lưng áo sơmi đều ướt đẫm.

Trình Lý lâm vào trạng thái hoài nghi nhân sinh.

Xét cho cùng, tố chất tâm lý của hắn còn không tốt bằng một học sinh cao trung vừa mới trở về từ Quỷ môn quan.

" Sao vậy?" Thấy hắn im lặng không nói gì Giản Tà liền hỏi.

"Không có gì......chúng ta vẫn là nói chính sự đi.". Trình Lý sửa sang một chút cảm xúc thương tâm của mình, thu hồi tầm mắt ở trên người Giản Tà, thay vào đó là một bộ dạng nghiêm túc: "Cục Quản lý Siêu nhiên cho rằng cậu có tiềm lực"

Tiềm lực.......?

Không giải thích nhiều, Trình Lý ngồi vào xe, cẩn thận đóng cửa, ngăn cản âm thanh ồn ào huyên náo phía bên ngoài.

" Lần này tôi chính thức giới thiệu một chút, tên cùng chức nghiệp của chức cậu đều đã biết, nhưng tôi vẫn chưa nói cho cậu biết những thông tin khác. Tôi là Điều tra viên có cấp độ linh cảm là B, bởi vậy vẫn có khả năng tiêu diệt một số yêu vật... Đây là loại công cụ gây sát thương mà tôi thường sử dụng."

Dứt lời Trình Lý rút một thanh súng ngắn từ bên hông mình ra, mở ổ đạn ra cho Giản Tà xem qua.

Nhìn từ bên ngoài, công cụ này và súng lục cảnh sát bình thường hay sử dụng không có gì khác nhau, nhưng đồ vật để trong băng đạn lại hấp dẫn sự chú ý của Giản Tà.

Viên đạn có màu đỏ, giống như được làm bằng thủy tinh.

"Đây là viên đạn được làm từ máu của yêu vật." Thấy tầm mắt cậu dừng ở trên nó liền trịnh trọng mà giải thích cho cậu:" Viên đạn máu này có thể giết chết yêu vật cùng đẳng cấp."

Nghe vậy, Giản Tà có chút ngoài ý muốn.

Nhờ vào sự giúp đỡ của các công cụ đặc biệt để giết yêu vật, nghe cứ như là thiết lập trong trò chơi nào đó vậy.

Bất quá cẩn thận tưởng tượng một chút cũng có thể lý giải, đã có Cục Quản lí Siêu nhiên và Điều tra viên, sao có thể không có phương pháp đối phó với yêu vật được cơ chứ. Nếu không đừng nói đến chuyện có giữ được bí mật hay không, riêng việc thành lập cơ quan này đã chẳng khác gì chuyện cười.

Nhìn thấy Giản Tà hiểu những gì mình nói, Trình Lý lắp lại dụng cụ rồi cẩn thận tra vào bao da bên hông.

"Người thường--- cũng chính là người có linh cảm cấp D, họ không có khả năng sử dụng đạo cụ giết chết yêu vật." Hắn nói.

Giản Tà gật đầu:" Anh lúc trước cũng đã nói qua, người bình thường không thể nhìn thấy yêu vật."

Trừ bỏ lúc bị bắt, cậu ở trong lòng thầm bổ sung.

" Chính xác, có thể thấy cũng chỉ là một số ít người, cũng vì thế mà tôi mới nói với cậu cái này." Trình Lý thở ra một hơi, kế tiếp muốn nói đến trọng điểm:" Lần trước, tôi coi cậu giống như ba người bạn học của mình, là tại khoảnh khắc trước khi bị ăn mới có thể nhìn thấy con yêu vật cấp B đó."

Chỉ là may mắn mà cậu không chết.

"Lần này, cậu lại gặp yêu vật cấp A. Theo điều tra của "Mắt" thì trước khi cháu đến khu vực này, nơi đây đã mở ra lĩnh vực, vậy mà cháu vẫn đi vào được."

Trình Lý cẩn thận hỏi: "...Nên là, cậu có thể nhìn thấy yêu vật đúng không?"

Cuối cùng thì hắn cũng hỏi ra câu này rồi.

Giản Tà đương nhiên có thể nhìn thấy yêu vật, vấn đề này đã khiến cậu bối rối mất một năm.

Hơn nữa kỳ thật rất rõ ràng, Cục Quản Lý Siêu Nhiên ở sau lưng Trình Lý đã xác nhận cậu có thể nhìn thấy yêu vật, nếu không sẽ không cùng cậu nói những điều bảo mật trái với quy định, kể cho cậu nghe nhiều bí mật như thế, cậu có khẳng định hay không cũng không làm ảnh hưởng đến đánh giá của họ.

Nhưng trước khi trả lời vấn đề này cậu phải làm rõ một chuyện khác.

"Các anh có quy định kiểu như là bắt buộc người có thể nhìn thấy yêu vật phải đến làm việc tại Cục không vậy?"

Giản Tà cẩn trọng hỏi.

Trình Lý bị hỏi đến ngơ ngác: "Cái gì cơ?"

Giản Tà mặt vô biểu tình, ngữ khí bình tĩnh nói:" Đầu tiên, tôi muốn chỉ ra một việc, tôi còn một trăm ngày nữa là thi đại học. Tiếp đó, tôi là trẻ vị thành niên, thuê lao động trẻ em không tính là phạm pháp sao? Cuối cùng, hiện tại là rạng sáng, anh thế nhưng phải tăng ca, Quản lý Cục Siêu nhiên có đãi ngộ trái với luật pháp bảo vệ người lao động."

Trình Lý:"........."

Những câu đó đều là thật, không thể phản bác.

Trình Lý quyết định tranh thủ một chút:" Trong Cục là trả tiền lương theo giờ, có phát hiện dị thường mới phải đi làm, ngày thường tương đương với nghỉ phép, vô cùng nhàn hạ."

Giản Tà không dao động.

" Một giờ tiền lương khoảng mấy vạn."

* 1 vạn khoảng 33 triệu.

"Tốt, không thành vấn đề." Ngữ khí của Giản Tà hết sức thành khẩn: " Nhưng mà có nhận làm ngoài giờ không? Tôi phải đi học, không xin nghỉ được."

Trình Lý:"............."

Một lúc sau Trình Lý đưa cho Giản Tà một danh thiếp, trên mặt viết địa chỉ Cục Quản lý mà không nói gì.

" Có thể, chúng ta là làm việc linh hoạt. Nhưng trước tiên cậu tới kiểm tra giá trị linh cảm đã, đến lúc đó tôi sẽ gọi điện cho cậu."

Kỳ thật hắn cảm thấy giá trị linh cảm của Giản Tà sẽ rất cao, nếu không thật sự là không có cách nào giải thích việc cậu trực tiếp đi vào lĩnh vực yêu vật cấp A săn mồi.

Phải biết rằng một khi yêu vật cấp A triển khai lĩnh vực săn mồi, không có đạo cụ chuyên chế, ngay cả điều tra viên cấp A cũng không thể đi vào....

Trình Lý như suy tư gì.

Kỳ thật hắn có chút nghĩ không thông, tại sao gần đây yêu vật cấp cao luôn xuất hiện rất thường xuyên, từ khi hắn nhậm chức tới nay không có nhiều như thế này, chẳng lẽ sắp có chuyện lớn xảy ra sao?.

"Hành"

Giản Tà cất danh thiếp vào túi, chuẩn bị chạy lấy người:" Hiện tại tôi phải về."

"Anh lái xe đưa cậu đi, buổi tối không an toàn." Trình Lý đề nghị nói,:" Hơn nữa nhìn cậu còn rất mệt."( Giờ quen rồi nên xưng anh nha)

Giản Tà không cự tuyệt ý tốt của hắn, rạng sáng lái xe đón gió lạnh trở về đối với cậu mà nói thì quá mức tàn nhẫn, liền biết nghe lời mà báo địa chỉ.

Chỉ là khi ở trên xe, cậu thất thần mà nhớ tới suy đoán trong đầu mình, không khỏi ngẩng đầu lên.

" Tôi có thể hỏi anh một vấn đề không? Chính là tôi có chút tò mò."

Trình Lý lái xe, nghiêng đầu lắng nghe.

" Những con yêu vật đó sẽ chăm sóc con người sao?.....Chính là bảo vệ con người hay tặng lễ vật linh tinh?.."

Giản Tà không biết sắp xếp từ ngữ như thế nào liền nói ra.

Với lại lúc nãy vừa nói chuyện với kẻ đó, nghĩ thôi mà cậu đã nhíu mày, tên đó hình như xấu xa hơn những gì cậu miêu tả.

" Ha ha ha, cái gì? Điều này đặt ở trên một người chính là đang theo đuổi cậu đi." Trình Lý cười, sau đó hắn đột nhiên trầm ngâm nói:" Bất quá nếu đặt lên người quái vật mà nói-----"

Giản Tà trực tiếp bỏ qua nửa câu trước, tập trung tinh thần chờ hắn ta nói nốt nửa câu sau.

Chỉ thấy Trình Lý thở dài một hơi, rồi nói với cậu những lời thấm thía:" Cậu còn học lớp 12 đi? Vẫn là ít xem tiểu thuyết tương đối tốt hơn."

Giản Tà:"........"

_______________________________

Hết chương 6.

_______________________________

Bây giờ là buổi trưa, định hôm nay làm 3 chương luôn, dù sao thì nghỉ hè cũng không phải làm gì nhiều, nhưng thực sự là cột sống nó đaoooooooo🥲, chắc là do tôi lười vận động😴, thôi cố gắng😔


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro