✨ Chương 10 ✨

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🌿 Editor: Du Văn (  TequilaBlanco )

- Yêu cầu không REUP/CHUYỂN VER dưới mọi hình thức.

- Truyện được edit theo ý của mình hiểu, không đảm bảo đúng 100%, đôi chỗ sẽ khó hiểu.

- Chưa Beta

----------------------------------------

Phó đạo diễn lập tức chuẩn bị tốt tư liệu và hồ sơ, sau đó đưa qua "Hôm nay tổng cộng có mười diễn viên tham gia thử vai"

Trong đó bao gồm cả ba diễn viên mới của Kình Ảnh.

Giản Kim Triệu mở hồ sơ diễn viên "Tất cả đều là gương mặt mới?"

Văn Triều Thanh và Phó đạo diễn liếc nhìn nhau, sau đó Phó đạo diễn nói "Thật ra tôi và đạo diễn Văn đã sơ tuyển một đợt, tuy rằng có nhiều gương mặt mới, nhưng trong đó cũng có diễn viên đã từng đoạt giải người mới xuất sắc nhất"

Giới giải trí rất ít khi hoàn toàn giữ kín thông tin, dù chưa chính thức công bố ra bên ngoài nhưng việc Giản Kim Triệu rời khỏi Kinh Cũng và sáng lập Kình Ảnh đã lan truyền đến tai nhiều người trong ngành.

Ảnh đế làm giám chế hơn nữa còn đầu tư làm phim? Điều này chắc chắn sẽ gây ra sự chú ý.

Nửa tháng qua, rất nhiều công ty đã tìm mọi cách để cho nghệ sĩ của mình có cơ hội thử vai, so với trước đây không ai quan tâm thì tình hình đã tốt hơn nhiều.

Văn Triều Thanh đẩy nhẹ kính mắt "Này Triệu, ngồi trước đi"

"Ừ"

Giản Kim Triệu nhìn thoáng qua những hồ sơ đặt trên bàn giám chế, tiện tay đổi chỗ nó với hồ sơ của đạo diễn "Triều Thanh, anh là đạo diễn, anh nên ngồi ở giữa"

Văn Triều Thanh có chút chần chừ "Tôi..."

"Như tôi đã nói, tôi không can thiệp vào việc tuyển chọn, anh cứ giữ thái độ đạo diễn của mình"

Giản Kim Triệu không cố tình tìm những diễn viên mới của công ty mình trong đống tư liệu, giọng điệu nhẹ nhàng "Làm giám chế, tôi chỉ muốn diễn viên tốt nhất để có tác phẩm tốt nhất, bất kể đó là nghệ sĩ của công ty nào"

Giản Kim Triệu chính là dựa vào thực lực của chính mình để đi đến vị trí ngày hôm nay.

Đối với anh, việc giành lấy nhân vật bằng chính khả năng của mình mới là điều quan trọng, không có chuyện đưa người mới vào thông qua cửa sau hay điều động nội bộ.

Văn Triều Thanh hiểu rõ tính cách của anh, không giả vờ khách sáo về phương diện này nữa "Được, vậy chính thức bắt đầu thôi?"

"Được"

...

Các diễn viên tham gia thử vai lần lượt được rút thăm theo thứ tự từ 1 đến 10.

Du Diễn vừa mở tờ giấy rút thăm ra liền nghe thấy đồng nghiệp cùng công ty Tống Chi Chiêm thở phào "Cũng may, tôi là số 5, ở giữa, không quá sớm cũng không quá muộn, Tề Châu, còn cậu?"

Tề Châu trả lời "Số 9"

"Vậy cũng trễ quá nhỉ?" Tống Chi Chiêm nhíu mày, không nghĩ ngợi gì mà nhìn Du Diễn "Cậu số mấy?"

Du Diễn thuận miệng trả lời "Cuối cùng"

Tề Châu nghe vậy, đuôi mắt lộ ra một tia hài lòng "Tôi thấy số 9 khá tốt, áp chót lên sân khấu, rất hợp ý tôi"

Từ khi nhận được nhân vật này, anh đã cố ý tìm hiểu các vai diễn tương tự trong phim khác, học hỏi và quan sát. Lúc này anh rất tự tin khi đối mặt với thử vai.

Từ nửa tháng trước, khi nhận được nhân vật này, hắn đã cố ý tìm xem những bộ phim có nhân vật tương tự để học hỏi và quan sát, lần này đối mặt với thử vai vẫn hắn rất tự tin.

Tề Châu nhanh chóng nhìn xung quanh một vòng, quan sát những diễn viên khác trong phòng đang thử vai, trong lòng bắt đầu tính toán.

Bộ phim này do Kình Ảnh đầu tư, chắc chắn Giản Kim Triệu có tiếng nói trong đoàn, dù sao anh cũng sẽ ưu ái người mới trong công ty mình?

Chỉ cần hắn phát huy tốt, không mắc lỗi thì tỷ lệ được chọn nhất định cao hơn người khác.

Là nam chính của phim điện ảnh đầu tiên sau khi ra mắt? Nghe thật là hào nhoáng.

Tống Chi Chiêm nghe thấy bạn mình đầy tự tin, cười lớn "Được rồi, cậu cố lên nhé"

Cậu biết khả năng của mình còn kém Tề Châu, lần này có cơ hội thử vai đã là quý giá, coi như tích lũy kinh nghiệm cũng tốt.

Du Diễn nhìn thấy vẻ tự mãn của Tề Châu, cúi đầu chậm rãi gấp lại tờ giấy trong tay, không mang theo chút kiêu ngạo hay may mắn nào của "người mới Kình Ảnh"

Nếu bộ phim này là do Kình Ảnh đầu tư, điều đó có nghĩa là anh phải nỗ lực nhiều hơn nữa, chỉ có tự mình giành được vai diễn mới xứng đáng.

Du Diễn đi đến góc phòng, nhắm mắt lại và yên lặng chuẩn bị.

Anh không muốn để bất cứ sai sót nào xảy ra, làm giám chế Giản Kim Triệu thất vọng.

...

Cả buổi chiều, buổi thử vai đều tiến hành theo trật tự.

".......cắt!"

"Tốt"

Theo tiếng kết thúc của Văn Triều Thanh, ba máy quay trong sảnh thử vai đồng thời dừng lại.

"Tề Châu đúng không? Từ học viện biểu diễn Hải Ảnh..."

Phó đạo diễn xem qua hồ sơ của Tề Châu, dẫn đầu lên tiếng "Diễn không tệ, vị trí trên màn ảnh rất chuẩn"

Nói xong còn cố ý liếc nhìn Giản Kim Triệu ở phía bên trái.

Lời này không phải cố tình khen ngợi, mà là sự tán thành xuất phát từ nội tâm.

Diễn viên mới dễ mắc lỗi nhất là xác định vị trí trong khung hình, nói đơn giản là, trong tình huống cố định trên màn ảnh, chỉ cần lơ đãng là sẽ bị ra khỏi khung hình.

Cho nên mỗi đoàn phim khi quay chính thức đều không thể thiếu phân đoạn "định vị diễn xuất"

Tề Châu nghe thấy lời khen của Phó đạo diễn khóe miệng nở một nụ cười đắc ý.

Hắn không tự chủ mà nhìn về phía Giản Kim Triệu, mong đợi nhận được lời khen công khai từ đối phương để tăng thêm cơ hội được chọn.

Chỉ tiếc, nguyện vọng này không thành hiện thực.

Giản Kim Triệu cúi đầu lật xem văn kiện trên bàn, không nhìn vào mắt hắn.

"..."

Tề Châu nhíu mày, liền nghe thấy Văn Triều Thanh nói "Vất vả rồi, trở về chờ kết quả đi, nhân tiện nói nhân viên công tác kêu người thử vai tiếp theo chuẩn bị, cảm ơn"

Giọng Văn Triều Thanh rất bình thản, không để lộ cảm xúc tốt hay xấu.

Tề Châu trong lòng có chút lo lắng, nhưng nhìn thấy gương mặt hài lòng của Phó đạo diễn, hắn lại tự tin hơn vài phần "Được"

Cửa phòng thử vai một lần nữa đóng lại.

Phó đạo diễn nghiêng đầu "Đạo diễn Văn, Giản lão sư, tôi thấy Tề Châu diễn khá tốt? Nhân vật đệ đệ được thể hiện rất đúng chỗ"

Văn Triều Thanh nhìn thoáng qua Giản Kim Triệu, ánh mắt quét về phía ba nhân viên phụ trách quay phim "Các anh thấy sao? Có cảm thấy cậu ấy phù hợp với nhân vật đệ đệ đệ không?"

Bộ phim điện ảnh 《 Bùn lầy 》 có thiết lập song nam chủ, vai chính là hai anh em cùng cha khác mẹ.

Người anh là Diêu Dật, người em là Phương Tịnh, hai người chênh nhau bảy tuổi.

Vào ngày Phương Tịnh tốt nghiệp đại học, cảnh sát đột nhiên tìm đến.

Bởi vì trong quá trình di dời ở ngoại ô, họ phát hiện một bộ hài cốt, đó chính là cha ruột của hai anh em, mất tích suốt 15 năm.

Qua bước đầu điều tra, đây có khả năng là một vụ mưu sát vứt xác!

Theo quá trình điều tra sâu hơn, cảnh sát phát hiện hai anh em, được coi là "người thân của nạn nhân" lại có nhiều hành vi khả nghi và thậm chí có liên quan đến vụ án mạng!

Đây là một bộ phim đề tài huyền nghi, cốt truyện có nhiều yếu tố bất ngờ.

Hôm nay mọi người thử vai cho nhân vật "Đệ đệ" Phương Tịnh, bề ngoài là sinh viên vừa tốt nghiệp, dễ mến và lạc quan, nhưng bên trong lại ẩn chứa một mặt không ai biết.

Vì trải qua những chuyện đặc biệt trong quá trình trưởng thành, Phương Tịnh trở thành một người cuồng anh trai đến mức cực đoan, những ai nói năng lỗ mãng xúc phạm Diêu Dật hay có ý định bất lợi với anh trai đều bị hắn âm thầm trừng phạt.

Sự tàn nhẫn và điên cuồng là những gì trực tiếp thể hiện nhân vật này.

Mà hôm nay mọi người được yêu cầu thử vai là diễn một cảnh trong cốt truyện:

Em trai tình cờ biết anh trai bị đe dọa nặc danh, nên cố tình tìm hiểu rõ danh tính của kẻ đó và vào một đêm khuya đến chung cư của đối phương để đợi.

Cảnh này diễn xuất rất đơn giản, không yêu cầu nhiều lời thoại.

Cảnh này cũng rất khó, khó ở chỗ thể hiện sự tương phản của nhân vật, đặc biệt là mặt "điên cuồng" của em trai.

Đối mặt với câu hỏi của Văn Triều Thanh, các nhân viên nhìn nhau vài lần, tuy họ chưa xem qua kịch bản hoàn chỉnh, nhưng đã xem diễn lâu như vậy, cũng ít nhiều phân biệt được diễn xuất tốt xấu.

"Đạo diễn, tôi thấy Tề Châu diễn khá tốt"

"Đúng vậy, ánh mắt rất hung hăng, cảm giác cứ như chuẩn bị đánh người ngay lập tức"

Văn Triều Thanh nghe thấy mọi người phản hồi, đáy mắt lướt qua một tia khác biệt nhỏ "Các anh không cảm thấy cậu ấy diễn Phương Tịnh có bóng dáng của nhân vật khác sao?"

Phó đạo diễn nghi hoặc "Bóng dáng khác?"

Giản Kim Triệu, người nãy giờ vẫn luôn im lặng cuối cùng cũng ngước mắt lên tiếng "Nhân vật Tống Tử Minh trong 《 Tuyệt 》, Phương Quỳnh trong 《 Tảng sáng sát khí 》, thậm chí còn có Trầm Thủy trong 《 Nguy cơ tứ phía 》, cậu ấy chắc chắn đã quan sát và hiểu rõ những nhân vật này"

Những nhân vật này đều là các vai diễn nổi tiếng trong những bộ phim chất lượng cao những năm gần đây, được biết đến với danh hiệu "Kẻ điên" và "Người tàn nhẫn"

"......"

Phó đạo diễn nghe Giản Kim Triệu nêu ví dụ, cuối cùng cũng cảm nhận được ý nghĩa sau đó "Ôi trời! Nghe cậu vừa nói, đúng là ánh mắt diễn xuất và những động tác nhỏ của Tề Châu thật sự có chút giống!"

Văn Triều Thanh nhìn về phía Giản Kim Triệu, tự đáy lòng khen ngợi "Này Triệu, anh còn tinh mắt hơn tôi"

Có thể kịp thời phát hiện ra tính những điểm biệt trong diễn xuất của diễn viên, hơn nữa còn tìm ra được hình tượng nhân vật tương ứng, sự nhạy bén này tuyệt đối không phải người bình thường có thể làm được!

Danh hiệu "Thực lực phái ảnh đế" của Giản Kim Triệu quả thật không hổ thẹn.

Có nhân viên công tác trong lòng cảm thấy khiếp sợ, nhưng không rõ "Đạo diễn, Giản lão sư, như vậy có xem như chuyện tốt hay không?"

Giản Kim Triệu buông cây bút trong tay, điềm tĩnh giải thích "Diễn viên mới ban đầu rất khó có phong cách diễn xuất riêng, việc quan sát và học hỏi từ những nhân vật trong các bộ phim xuất sắc là một con đường không thể thiếu"

Nhưng sự khác biệt nằm ở chỗ...

Có người chỉ biết sao chép y chang, khiến cho diễn xuất của mình trở nên hạn chế cứng nhắc, trong khi có người hiểu được và từ đó rút ra kinh nghiệm và tìm được phong cách diễn riêng của mình.

"Tề Châu diễn xuất không tệ, chỉ cần luyện tập, quay phim thêm nhiều lần sẽ tìm ra phong cách của mình"

Văn Triều Thanh nhận xét trọng tâm nhưng trong lòng vẫn giữ lại một chút chờ mong "Tuy nhiên, vẫn phải xem xét lại một lần nữa"

Phó đạo diễn không hiểu "Đạo diễn Văn, đã thử vai đến người thứ chín rồi, trong lòng anh vẫn chưa có ý tưởng gì sao?"

Trước đây khi hắn chọn diễn viên, chỉ cần phù hợp với nhân vật, kỹ thuật diễn không có vấn đề là được rồi, nhưng lần này lại gặp phải đạo diễn và giám chế có yêu cầu cao hơn.

Ôi, quá trình tuyển chọn lần này thật dài.

Văn Triều Thanh không để ý đến lời than thở của Phó đạo diễn, nhìn về phía Giản Kim Triệu, người có yêu cầu cực cao đối với phim ảnh "Này Triệu, anh hiểu tôi muốn gì chứ?"

Giản Kim Triệu hiểu rõ, cười đáp lại "Ừ"

Họ muốn một Phương Tịnh thực sự thuộc về câu chuyện này, "hắn" có thể cộng hưởng với diễn viên, nhưng không được mang theo bóng dáng của nhân vật kịch bản khác.

Phó đạo diễn nói "Nhưng hôm nay là ngày cuối cùng thử vai rồi?"

Giản Kim Triệu mở phần tư liệu của diễn viên cuối cùng, tỏ ra một chút chờ mong mà chính mình cũng không nhận ra "Gấp gì chứ? Chẳng phải còn một người sao?"

Vừa dứt lời, tiếng gõ cửa vang lên.

Du Diễn mặc bộ đồ đen bước vào, thong dong đứng yên "Chào các vị, tôi là Du Diễn, đến từ Kình Ảnh văn hóa"

Nói xong, anh thản nhiên nhìn về phía Giản Kim Triệu.

"......"

Ánh mắt chạm nhau rồi lại tránh đi.

Giản Kim Triệu trầm mặc không lên tiếng, lặng lẽ nuốt nước bọt, đầu quả tim đột nhiên tràn ngập một cảm xúc kỳ lạ.

Cùng là diễn viên mới của công ty, tại sao khi Tề Châu và Tống Tử Chiêm thử vai, anh lại không khẩn trương như vậy?

Văn Triều Thanh nhìn thấy Du Diễn với khuôn mặt trời sinh thuộc về màn ảnh lớn, càng thêm chút hứng thú "Nhân viên công tác đã đưa cho cậu xem qua đoạn ngắn của cốt truyện rồi chứ?"

Mỗi diễn viên thử vai trước khi vào đều nhận được đoạn ngắn trước năm phút để chuẩn bị.

Du Diễn gật đầu, từ túi lấy ra điếu thuốc đã chuẩn bị sẵn "Xin hỏi có thể hút thuốc trong lúc thử vai không? Tôi cảm thấy như vậy sẽ phù hợp với nhân vật hơn"

Văn Triều Thanh nghe thấy lời này, khóe miệng hiếm khi nhếch lên.

Bề ngoài hoàn hảo, lại biết uống rượu hút thuốc, điều này quả thật là phong cách của Phương Tịnh.

Phó đạo diễn vui vẻ "Ồ, còn tự mang theo đạo cụ? Rất có ý tưởng"

"Tôi nghe nói Giản lão sư không thích khói thuốc"

Du Diễn bày tỏ sự do dự của mình, mượn cơ hội nhìn thẳng vào Giản Kim Triệu "Có thể chứ?"

"......"

Biểu cảm rõ ràng ngoan ngoãn, như một chú chó con đang tìm kiếm sự đồng ý từ chủ nhân.

Cậu nhóc này, sợ người khác không biết Giản Kim Triệu là ông chủ của mình sao?

Giản Kim Triệu bất đắc dĩ với sự chủ động của Du Diễn, môi mỏng khẽ động đậy "Có thể, cứ diễn theo cách của cậu đi......"

Anh dừng lại một chút, không biết là nói cho ai nghe "Đừng khẩn trương"

----------- Hết Chương 10 -----------

Cảm ơn mọi người đã đọc truyện 🥰

Chỗ nào không hợp lý hoặc có góp ý các bạn có thể comment và mình sẽ chỉnh sửa lại nhé !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro