5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(chưa beta)

Tự dưng lười edit tên chương quá ạ, nên mình sẽ để nguyên chừng nào beta mình sẽ sửa lại sau.

_Spoil: Chương này sẽ giới thiệu cúp pồ ba mẹ Sao Không Tu và màn H nóng bỏng ạ hê hê.

Chương 5: Hằng điền tới cửa đón vợ, Hà gia ba mẹ lão phu phu bang, hồi môn sau hằng mẫu vận tốc ánh sáng thật hương

Hai người dính nhau ngọt ngấy, nhưng mà không lộ ra ngoài, chớp mắt đã đến thi cuối kỳ, Sao Không Tu ở cùng Hằng Điền trong ký túc xá hai ngày, thân mật cho đã trước khi tạm thời xa nhau..

Sơn thôn nhỏ của Sao Không Tu vừa được nối mạng tầm một năm trước, giờ cậu ở nhà cũng có thể nói chuyện phiếm cùng ông xã yêu dấu, Hằng Điền nhìn gà con, vịt con Sao Không Tu cho hắn xem, cảm thấy vợ hắn giống như mấy con vật nhỏ này đều đáng yêu..

Nhưng đời không thể bình thản mà trôi qua mãi được, một ngày gần tân niên, Hằng Điền gọi mãi vẫn không liên lạc được với Sao Không Tu, chờ tới 12 giờ đêm, cậu mới gọi video lại cho Hằng Điền.

"Bảo bối có chuyện gì vậy? Sao cả ngày nay không trả lời điện thoại?"

Hằng Điền khẩn trương cực kỳ, hắn phát hiện khóe mắt Sao Không Tu hồng hồng, như vừa khóc, hắn không khỏi cao giọng nói: "Có phải có ai ăn hiếp em không? Em chờ, anh lập tức mua vé xe đến nhà em ngay."

"Không, không phải!" Sao Không Tu lắc đầu, sau đó nói: "Hôm nay má em mang em đi kiểm tra ở bệnh viện trấn trên, bác sĩ nói em mang thai."

"HẢ?????"

Sao Không Tu nhìn bộ dạng sợ ngây người của đối phương, trong lòng sợ Hằng Điền không cần đứa bé này, cậu khóc nức nở nói: "Anh có phải không muốn đứa nhỏ này hay không?"

"Không có không có." Hằng Điền lập tức lắc đầu, hắn chỉ chưa chuẩn bị tốt, phải biết rằng hắn mới 19 tuổi mà thôi!

Hằng điền vẫn luôn cảm thấy mình đã trưởng thành rồi, nhưng đột nhiên nghe tin bảo bối nhà mình mang thai mới phát hiện mình con con nít lắm, hắn đảm bảo mình sẽ phụ trách, sau đó đem chuyện này nói với ba mẹ mình.

Ba mẹ Hằng ĐIền không đời nào nghĩ tới con trai mình đó giờ không yêu đương với cô gái nào giờ lại làm con người ta lớn bụng.

Cha Hằng bình tĩnh, hỏi: "Người ta là ai, tên gì? Nhiêu tuổi?"

"Em ấy là bạn cùng phòng của con, gọi là Sao Không Tu, nhỏ hơn con hai tháng."

Mẹ Hằng đáp lời ngay, nói: "Cậu ta là nam nhỉ? Sao mang thai được."

"Em ấy là người song tính."

Ba mẹ Hằng trầm mặc, người song tính ở bên ngoài đều xưng đơn tính (1 giới tính), nếu không kiểm tra sức khỏe thì không ai biết.

Hằng gia là đại gia tộc, nhưng không bắt buộc con cái phải liên hôn, nhưng mẹ Hằng xuất thân danh gia vọng tộc, nghe chuyện Sao Không Tu chưa kết hôn đã có chửa thì hơi khinh thường, rõ ràng con trai bà cũng sai, nhưng bà theo bản năng đổ hết lỗi cho Sao Không Tu.

Mẹ Hằng nhíu mày nói: "Trước tiên đem cậu ta về nhà dưỡng thai đi, nói thế nào cũng là người Hằng gia."

Lúc này Hằng Điền nghe thấy mẹ nói vậy trong lòng vui vẻ vì sau này sẽ sống chung với Sao Không Tu, một chút cũng không nhận ra giọng mẹ già nhà mình toàn vẻ khinh miệt.

Cha Hằng không nhiều lời, ông thấy việc này nên để vợ mình giải quyết.

Hằng Điền báo với Sao Không Tu sẽ tới của đón cậu trong hai ngày tới, Sao Không Tu nói lại với tía má mình, Hà Diêm trước kia lão đại quân khu, sau đấy kết hôn với Bạch Nê rồi dọn tới nông thôn. Nhưng ông vẫn giữ tư tưởng con nhà giàu, cho nên đối với việc con trai mình manh thai, người kia lại chạy đến đây đón con mình về, nghĩ rất thoáng.

Làm lớn bụng cũng không sao, miễn phụ trách là được

Bạch Nê luyến tiếc con trai mình, qua nhiều năm anh mới có một mụn con, vốn dĩ nghĩ sau này Sao không Tu sẽ ở cạnh mình đến tận năm 25 tuổi, ai ngờ mới 19 đã phải đi.

Thời điểm Hằng Điền tới vừa vặn là buổi chiều, hai người không có khả năng thâu đêm mà chạy về thành phố, Hằng Điền liền lấy phận con rể ở nhà họ Hà một đêm.

Người nơi này đều rất chất phát, Người duy nhất làm Hằng Điền thấy áp lực là Hà Diêm, không chỉ áp lực về quan hệ cha chồng - con rể, hắn thấy ánh mắt cha Sao Không Tu như một thanh đao, đem hắn mổ xẻ.

Trực giác nói cho hắn biết Hà Diêm hồi trẻ không phải người thường, nhưng hắn mãi vẫn không đoán ra được thân phận của Hà Diêm, sau đó lại thấy Hà Diêm thuần thục cho gà vịt ăn rồi thuận tay làm ruộng, hắn càng thêm tự hỏi, một người đàn ông nông thôn bình thường sao lại có ánh mắt hung ác như thế..

Buổi tối khi ngủ, Sao Không Tu tưởng rằng hai người không gặp nhau cả nửa tháng sẽ làm chút chuyện cấm trẻ em gì đấy, kết quả Hằng Điền lôi điện thoại ra: "Anh có tra trên mạng, ba tháng đầu thai kỳ không được làm tình, ngoan, ông xã kể chuyện trước khi ngủ cho em."

??????

Trên lầu, Bạch Nê trong phòng mình lấy ra ảnh chụp hồi còn nhỏ của Sao Không Tu, "Sao hồi đấy em không sinh thêm mấy đứa, sau này còn có người ở nhà chơi với em."

"Có anh chơi với em không đủ sao?"

Bạch Nê hừ hừ nói: "Anh sao giống con được?"

Hà Diêm tùy tiện cởi quần áo, lộ ra cơ thể tinh tráng cứng cỏi, hắn bảo dưỡng thân thể mình rất tốt, nếu đăng lên mạng sẽ không kém cạnh nam người mẫu nào..

Bạch Nê nhìn dáng người hoãn mỹ của chồng mình, qua nhiều năm thế mà vẫn làm mặt anh ửng đỏ, Hà Diêm lúc trước bị hấp dẫn bởi khuôn mặt dễ dàng đỏ ửng này của anh, từ chối cả tấn mỹ nữ mà đuổi theo bé nhà quê này xuống nông thôn..

Thời điểm không người, Hà Diêm lộ ra bản chất lưu manh, hắn lột dây lưng quần mình ra, cười xấu xa hỏi: "Muốn xem thử trai già đẻ ngọc không?"

Vợ chồng son dưới nhà đang chìm vào giấc ngủ, người trên lầu chỉ mới bắt đầu sinh hoạt ban đêm.

Hà Diêm vùi đầu vào ngực Bạch Nê, ngực anh đã trải qua sinh nở và cho bú, vú mềm nhũn già dặn, núm vú có màu đỏ tím lớn như quả nho.

Bạch Nê cắn ngón tay, nhìn chồng mình vừa cắn vừa chơi núm vú đến dẹp lép, cảm thấy thẹn thùng mà nghĩ đến việc ngày mai mình phải mặc áo ngực rồi.

Anh tuy rằng thẹn thùng, nhưng chân dài không an phận mò vào giữa hai chân Hà Diêm cọ xát chym cò to lớn cương cứng, đôi tay cũng nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng đối phương, Hà Diêm buông tha núm vú anh, thoáng lùi về sau, nắm lấy hai chân anh để giữa háng mình.

Trứng dái cọ vào gan bàn chân, Bạch Nê cảm thấy hai chân vừa nhột vừa ngứa, lồn múp vì hành động dâm đãng của Hàm Diêm mà "Phụt" một tiếng phun nước

"Ông đây vừa nghe thấy tiếng nước, mở chân ra cho ông xem nào."

Hai chân Bạch Nê được buông ra, anh đỏ mặt mở chân, qua bao năm lồn dâm đã không còn múp míp hồng hào, mà đã chuyển màu hơi tím lại thâm đen, Hà Diêm nhìn lồn dâm chín rục bị mình đụ gần 20 năm, cặc bự càng thêm cứng.

Hắn dùng tay đùa bỡn môi lồn, nói: "Bị ông đây đụ thâm cả rồi, cơ mà ông thích."

Bạch Nê biết đàn ông ai cũng thích lồn múp míp hồng hào, anh từng đi điều trị qua rồi, nhưng Hà Diêm đụ anh quá thường xuyên, ngày nào cũng đè anh trên giường đụ địt ít nhất hai lần, tốc độ khôi phục không theo kịp, qua vài lần anh đành từ bỏ.

Cũng may Hà Diêm không vì bướm ngày càng thâm đen mà về sau ghét bỏ anh, ngược lại càng ngày càng nghiện...... Như xem việc đụ anh chín rục làm thành tựu của mình.

"Ưm......" Hà Diêm hôn lên miệng Bạch Nê, lồn dâm bị đùa giỡn nãy giờ đã mấp máy đóng mở đòi ăn, đầu cặc chui vào dễ như trở bàn tay, Cặc đen thô dài làm người ta sợ hãi đâm vào lồn, nhanh chóng chọc vào tử cung.

"Sâu quá Ứm A...... Thật thoải mái, ông xã ~" Bạch Nê tự giác quấn hai chân lên eo chồng mình, đùi trắng nõn và làn da màu mạch nha hình thành sự tương phản mãnh liệt..

Hà Diêm yêu nhất làn da trắng nõn của người vợ quê mùa nhà mình, miệng ngậm núm vú, hung hăng đẩy háng, chym bự gần 30 cm rút cả cây ra lại thụt vào, môi lồn thâm dính vào thân căc, bởi vì tư thế quan hệ, hột le dâm đãng đã cứng lên có thể đụng đến cặc bự.

Hà Diêm lần nữa rút ra cặc bự, dùng cặc "Bạch" đánh một cái vào hột le của Bạch Nê, làm anh giật mình hô lên một tiếng, bị nam nhân lật người lại, cây thịt luộc giũ ra một bãi nước lồn, mông anh bị đét ra hiệu nâng lên, thịt trai đen hoàn mỹ phun nước ra ngoài.

Hà Diêm đem chân Bạch Nê khép lại một chút, lồn múp bị hai chân kẹp đến nhú ra ngoài, nhìn môi lồn càng thêm dài rộng, Hà Diêm nắm lấy thân cặc, "Phụt" một tiếng lại cắm vào cả cây.

"Ưm ứm ư ông xã ơi sâu quá! Lợi hại quá, tuyệt thật ~" đầu Bạch Nê thường bị đụng vào tủ đầu giường, Hà Diêm kéo anh lại, giọng khàn khàn hỏi: "Có phải chó cái nhò của ông xã không?"

Lúc làm tình Hà Diêm yêu nhất việc gọi anh là chó cái, trước kia thời điểm hai người mới quen biết là do Hà Diêm hiểu lầm Bạch Nê đi đưa đồ ăn trong đại viện thành đĩ dâm bán thân, lúc ấy Bạch Nê bị đè xuống cưỡng ép phá thân, vừa khóc vừa gọi mình là chó cái của Hà Diêm, đáng thương cực kỳ.

Hiện tại thì không giống, Bạch Nê cam tâm tình nguyện làm chó cái của Hà Diêm, vểnh mông vạch lồn cầu xin ông xã tưới hạt giống vào trong mình.

"A Ừm em là chó cái của ông xã a a a ông xã vừa cứng vừa sâu ư ư em, em chịu không nổi a a a a ——" tử cung vẫn luôn bị đụ địt, người song tính không mấy dai sức, Bạch Nê rên một tiếng, chym nhỏ phía trước bị đè trên giường "Phụt phụt" phun tinh, lồn dâm cũng phun đầy nước dâm.

Hà Diêm lau chỗ giao hợp, "Qua nhiều năm thế rồi, em vẫn nhiều nước như thế! Trời sinh đã cho ông đây đụ!"

"Ứm ứm...... Thật thoải mái, sướng quá ~ muốn nữa, ông xã nhanh đâm vào đi!" Bạch Nê hiện tại còn chưa đến 40 tuổi, lúc 17 tuổi đã bị Hà Diêm đè xuống giường đụ, 18 tuổi có bầu Sao Không Tu rồi sinh nở. Người song tính vốn dâm đãng , huống chi anh đang ở tuổi sung sức như lang như hổ, không còn là tay mở mới bị đụ vài cái đã lên đỉnh, hiện giờ anh chỉ nghĩ tới việc cho ông xã dùng con chym bự mập mạp đụ hư lồn dâm của anh mới được.

Bướm đen múp míp nhét một con chym thô to, môi lồn như cái miệng nhỏ há ra muốn bọc lấy tinh hoàn, nguyên con chym bự rốt cuộc bị ăn hết, Hà Diêm đè lên bụng Bạch Nê, nơi nào đấy hiện ra hình dạng đầu cặc.

Bạch Nê vỗ vỗ tay Hà Diêm, người đã bao lớn rồi, còn thích đem bụng anh đụ thành hình cặc, bất quá chym của ông xã quả thật vừa to vừa dài.

"Muốn anh đụ nhanh hay chậm?"

Bạch Nê vừa cao trào xong, muốn hòa hoãn chút, e thẹn nói: "Chậm một tí, anh, lúc anh bắn thì tăng tốc độ là được."

Nghe lời vợ nói, Hà Diêm bắt đầu chậm rãi nhấp hông, rút cặc ra một khoảng liền cắm ngay vào, dẫn đến việc tử cung luôn bị kích thích không gián đoạn, nước lồn chảy ra càng nhiều.

Hà Diêm sắp bắn, tần suất thọc vào rút ra nhanh hơn, hai viên tinh hoàn bự chảng "Bạch bạch" đánh vào mông Bạch Nê.

"Em thật sự muốn thêm một đứa nữa sao?" Hà Diêm hỏi anh.

Hồi trước lúc Bạch Nê sinh Sao Không Tu làm thân thể bị thương, sau đấy hai người làm tình đều sử dụng biện pháp tránh thai, tủ đầu giường nhét không ít áo mưa.

"Em...... Em muốn." Bạch Nê rất thích trẻ con, nếu không phải Hà Diêm ngăn anh lại, anh sớm đã sinh tám, mười đứa.

"Nếu em muốn, thì anh cho em ngay đây." Nói xong hắn hạ hông xuống, nguyên cây cặc bự đi vào rất sâu, quy đầu đặt ngay vách tử cung, bắn tinh.

Bạch Nê sau khi sinh con xong rất ít khi bị bắn vào trong, lúc này anh sướng đến mức cuộn hai chân lên, trợn trắng mắt, đầu lưỡi thè ra, nhìn như bị đụ đến ngất.

"Á! Ha!" Hà Diêm bắn xong lại nhấp hông thêm hai cái, cuối cùng không rút chym ra, mà nhét bên trong từ từ đổ tinh.

Hai người ngủ trong tư thế hạ thể dính vào nhau, dù sao cũng không phải mới làm một, hai lần.

Sao Không Tu nhanh chóng cùng Hằng Điền trở về thành phố, đây là lần đầu tiên cậu biết đến biệt thự, càng thêm kinh ngạc mà cảm thán với người hầu đầy ắp trong biệt thự.

Người hầu nhiều đến mức sắp bằng nửa cái thôn bọn cậu.

Mẹ Hằng chướng mắt Sao Không Tu không phóng khoáng, đơn giản nói cho cậu vài việc cần chú ý khi ở Hằng gia, sau đấy liền cùng hội chị em đi dạo phố.

Sao Không Tu tuy rằng không biết nhìn sắc mặt người khác, nhưng có thể cảm nhận được mẹ Hằng không thích mình, cậu có hơi sợ hãi, nhưng cũng không nói cho Hằng Điền để tránh làm hắn khó xử.

Thôi...... Đi một bước tính một bước vậy.

Tuy nói không thích Sao Không Tu, nhưng mẹ Hằng vẫn tính chỉ dạy Sao Không Tu một tí, để về sau còn dẫn cậu ra ngoài gặp người, không thể cứ mang dáng vẻ quê mùa thế được.

Tuy rằng đang mặc toàn đồ hàng hiệu mà con trai mình mua, nhưng phối hợp không ra làm sao, vẫn phải đến tay bà. Mẹ Hằng chờ mãi vẫn không đợi được Sao Không Tu tìm mình nói chuyện phiếm, ông trời con này thích nhốt mình trong phòng, Hằng Điền cũng thế, hai người ở trong phòng mãi không biết làm gì nữa.

Sao Không Tu ở Hằng gia cả nửa tháng trời, ba ngày sau tân niên, mẹ Hằng chờ không kịp, đành tự mình gõ cửa phòng bọn họ.

Người bên trong hình như đang làm gì đó, qua một lúc sau cửa mới mở ra, Hằng Điền đầu đầy mồ hôi, xấu hổ nhìn mẹ già nhà mình, "Mẹ, có chuyện gì vậy?"

Mẹ Hằng nghi hoặc nói: "Nóng lắm sao? Chỉnh điều hòa mấy độ vậy?"

Máy sưởi tuy rằng vẫn luôn mở, nhưng không đến nỗi nóng đến đổ mồ hôi nhỉ?

"Khụ, không việc gì, vừa chơi game cùng Sao Không Tu xong, có hơi hăng quá."

Sao Không Tu nắm lấy điều khiển trò chơi, cậu cũng ra mồ hôi, đầu tóc bết dính.

"Ôi, uống sữa nhớ lau miệng đấy, nhỡ đâu người ngoài thấy thì không hay." Mẹ Hằng chỉ vào khóe miệng của Sao Không Tu, mặt cậu đỏ bừng, theo bản năng liếm hết dịch trắng dính bên khóe miệng.

Hằng Điền thấy thế hơi mất tự nhiên dựa vào tường, hai chân bắt chéo vào nhau.

"Không Tu, ngày mai dì mang con đi mua quần áo, 3 giờ chiều, con nhớ mà chuẩn bị."

"Vâng, được ạ."

Chờ Hằng Điền đóng cửa lại, Sao Không Tu mới thở dài một hơi nhẹ nhõm, vứt máy chơi game qua một bên, hương vị trong miệng quá nặng, cậu muốn đi súc miệng.

Hằng Điền kéo cậu qua, khó có lúc làm nũng, "Vợ ơi, anh lại cứng rồi."

"Vừa rồi không phải mới làm cho anh à......"

"Nhưng nhìn cảnh vợ liếm tinh dịch của anh, nhịn không được lại cứng."

Sao Không Tu nhìn giữa hai chân Hằng Điền phồng lên một bọc, nhíu mày nói: "Nhưng miệng em đau quá."

Chym Hằng Điền rất dai sức, cậu ngậm rất lâu mới bắn, nếu làm lần nữa miệng cậu chắc hư luôn.

"Không sao đâu, cho anh mượn chân em là được."

?

Nửa giờ sau, cặc bự kẹp giữa hai chân nộn "Phụt phụt" bắn mấy phát, hai đùi ngọc dính đầy tinh dịch Hằng Điền, Sao Không Tu cảm thấy thẹn cực kỳ, "Lần sau đừng vậy nữa."

"Lần sau bắn vào bướm của em."

Hôm sau Sao Không Tu ngủ thẳng đến trưa mới dậy cùng mẹ Hằng đi mua quần áo, cậu vốn dĩ lớn lên nhìn rất được, mặc vào quần áo mẹ Hằng mua cho trông càng giống vương tử bước ra từ cổ tích.

Mẹ Hằng trong tiệm quần áo được người ta thả rắm cầu vồng (nịnh bợ) mãi, lúc đầu không thích Sao Không Tu đã không còn nữa, hiện tại đang cảm khái con dâu mình sao xinh đẹp thế này.

Cơ mà đã xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, thời điểm chọn quần áo, mẹ Hằng dẫn Sao Không Tu đến cửa hàng chuyên dụng cho người song tính, trong đấy gặp một gã đàn ông, hắn ta vừa gặp đã yêu Sao Không Tu, cho rằng mẹ Hằng là mẹ cậu, còn tự giới thiệu đẩy mạnh tiêu thụ bản thân.

Mẹ Hằng: Không phải, cút.

Lời này đương nhiên không thể nói ra miệng được.

Mẹ Hằng cười hì hì, nói: "À ngại quá đây là con dâu tôi, nó đang mang thai đã ba tháng rồi."

Gã đàn ông giật mình, "Cậu ấy thoạt nhìn vừa mới thành niên thôi mà."

"Con trai tôi mới 19 tuổi thôi."

Tuổi tác là nỗi đau của hắn ta, bà cô đẹp lão trước mắt có đứa con mới 19 tuổi đã có vợ mang thai ba tháng, mà hắn ta đã 30 vẫn đơn độc một mình.

Khi về nhà mẹ Hằng liền đem việc mày nói trên bàn cơm, Hằng Điền nhìn chàng vợ vừa được mẹ mình tân trang qua trông vừa tinh xảo vừa xinh đẹp mà sinh cảm giác nguy cơ.

Quê thì quê, nhưng trang điểm xong lại đẹp đẽ rất hợp mắt.

Thấy ông xã và mẹ chồng tương lai đều đang nhìn mình, Sao Không Tu thấp thỏm mở miệng: "Sao vậy chèn? Không ăn cơm hen?"

"......"

"Không Tu em đừng nói chuyện, làm mỹ nam an tĩnh là được."

Sao Không Tu: QAQ

Mẹ Hằng thở dài, thấy cậu còn rất đáng yêu, sau này dạy cậu nói tiếng phổ thông cho trôi chảy một tí là được rồi.

【 Tác giả có vài lời muốn nói: 】

Cứ thế đi, chương sau sẽ viết về thái tử hắc đạo và tên nhà quê tính lóng như kem, đã bắt cóc người ta ai dè bị trói lại dùng bướm hiếp chym bự.

—Trứng màu—

Sau khi Hằng Điền làm đơn tạm nghỉ học cho Sao Không Tu lại nhận được một cuộc gọi từ số lạ, ấy thế mà là người đã mất tích vài tháng, Dạ Tử Thành.

"Tao đang ở vùng nông thôn chỗ nhà vợ mày đấy, tao không biết đã bị đồ nhà quê bắt tới nơi nào, mẹ mày lại đây cứu tao nhanh, ở thêm nữa tao tinh tẫn nhân vong mất!"

Hằng Điền chưa kịp nói gì, người ta đã treo điện thoại, hắn gọi lại mấy lần vẫn không ai bắt máy, đến lần thứ năm thì có người bắt máy, bên kia nói: "Tôi là Bạch Lạt Tử, mấy người lại đón anh ta đi."

Dạ Tử Thành mặt lanh tanh nhìn người vừa bò dậy từ chym hắn, bướm còn chứa tinh, đời này hắn ghét nhất là bị người ép buộc, hơn nữa còn dùng cách thức ghê tởm như vậy.

Bạch Lạt Tử cười cười, trở tay cho hắn một cái tát, "Lúc trước là anh trêu chọc tôi trước, nếu không phải tôi thích anh, chym anh đã sớm bị tôi cắt rồi." Cậu ôn nhu vuốt chym của Dạ Tử Thành, thứ này mấy tháng trước còn mang màu hồng phấn, chym bự dần dần cứng lên, cậu dùng bướm dâm của mình ngậm hết, "Nếu không phải tôi thích anh, chym anh sao được hầu hạ như này?"

"Cút, đồ ghê tởm."

"Ha hả, lần đầu tiên của anh đã cho tôi rồi, tôi cũng dâng lần đầu của mình cho anh, chúng ta không phải rất xứng đôi sao?"

Dạ Tử Thành thề, nếu có thể quay ngược thời gian, hắn có chết cũng sẽ không tiếp điện thoại Hằng Điền, để khỏi chọc phải yêu tinh này! 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dm