Chương 31 -> Chương 35

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 31 :

Ta hạ dây cáp (dây treo người lên để đóng phim) đi xuống, đại thần tượng đầu tiên xông lại.

"Có mệt hay không a, đáy quần có chặc quá hay không a, tiểu JJ có đau hay không a?"

Trợ lí của hắn ở phía sau ôm áo khoác quân đội mờ mịt luống cuống, chuyên gia trang điểm trực tiếp nhào miếng bông thoa phấn trên tay mình, quản lí ngồi xổm xuống mà ôm đầu.

Lâm đạo diễn tựa như phật Di Lặc run càm lên, cười ha hả nói: "Không ngờ người trẻ tuổi tình cảm dữ quá."

Ta nắm chặc cái tay động dục của tên đại thần tượng ngu xuẩn lại.

"Không mệt, không chặc, không đau."

Muốn sàm sỡ tiểu JJ của ta ư? Không dễ vậy đâu!

Đại thần tượng gào khóc rút tay về, sau đó lại bóp vai cho ta.

"Điềm Tâm ở trên trời bay tới bay lui, soái ngất ngây a, cảnh kế tiếp ta cũng sẽ cho ngươi đóng thay."

Ta nói.... cái này gọi là khinh công, ầy đúng là không có kiến thức.

Đại thần tượng chớp mắt nhìn ta: "Tiểu bại hoại, đã biết ngươi sẽ là thân mật công a." (anh Điềm Tâm nói khing công -qing gong- , anh đại thần tượng lại hiểu là thân mật công -qin gong- , là do hai từ này phát âm gần giống nhau)

Ồ, giữa ta và hắn không phải là có hiểu lầm gì đó chứ?

-------

Chương 32 :

Đại thần tượng quả nhiên bụng dạ khó lường, cảnh kế tiếp là diễn thoại trong mưa, là trong mưa, là trong mưa đó !

Điều quan trọng nhất định phải nói ba lần, hắn lại có thể sa đọa đến nỗi diễn thoại cũng phải cần đến ta. (bởi vì bình thường Điềm Tâm chỉ diễn cảnh võ thuật thôi, không nói lời thoại)

Ngoại trừ những pha quay đặc tả cận mặt, hắn còn có thể làm cái gì a? !

Làm thế thân cho hắn, ta quả thực vô cùng đau đớn, có làm việc nhiều hơn chăng nữa, cũng không tăng tiền lương. (╥.╥)

Nữ chính bị xối nước đến đôi môi đều trắng bệch, đại thần tượng vẫn liên tục "Không được, làm lại một lần nữa", sau đó hai mắt phát sáng mà nhìn chằm chằm cái lưng ướt đẫm của ta.

Mãi đến khi đạo diễn nhịn không được gọi "Cắt", hắn mới thất vọng giơ tay lên điên cuồng vỗ.

Ta đồng cảm nhìn về phía nữ chính, đây là cô nàng tạo cái nghiệt gì, mà bị đại thần tượng dằn vặt như vậy.

Nhưng mà, ta không thể không nói thủ đoạn trả thù của đại thần tượng thực sự là quá cao minh đi.

-------

Chương 33 :

Sau tiệc đóng máy bộ phim, ta lại một lần nữa nhìn thấy tiểu hoa đán, cô ấy chỉ hướng ta nói ra một câu.

"Chúc phúc các ngươi."

Ta đi về hỏi đại thần tượng đây là ý gì, đại thần tượng liền cười một trận quỷ dị, sau đó dùng ngôn từ chính chắn mà nói với ta: "Chúng ta không thể quản nhiều như vậy, người khác sẽ phiền chết chúng ta."

"Hừm" ta nói, "Thế hôm nay không có tung ra mấy bức ảnh ?"

"Nhưng là ta mới vừa mua camera kĩ thuật số, không chụp thì thật lãng phí, cho nên hôm nay chúng ta chụp hai ba tấm thật đẹp đi."

Ta đến gần, cùng hắn mặt dán vào nhau, đưa tay chữ V.

Làm thế thân của hắn cực khổ muốn chết, lại còn phải cùng hắn "bán đậu hủ".

-------

Chương 34 :

"Tám giờ chương trình phỏng vấn, mười giờ rưỡi buổi họp báo ra mắt bộ điện ảnh mới, mười một giờ phóng viên phỏng vấn, hai giờ chiều..."

Đại thần tượng cắt ngang lời quản lí: "Hoãn"

"Ngươi nói cái gì hoãn."

"Phỏng vấn, ta muốn ngủ bù."

Quản lí hiểu rõ nhưng là một mặt đồng cảm một mặt nói lý: "Đây là chúng ta tuần trước đã quyết định thông báo phỏng vấn, một là cái tiết mục này có khán giả cố định, tỉ lệ người xem ti vi cao có thể giúp ngươi tuyên truyền cho bộ điện ảnh mới; thứ hai đây là công ty chúng ta tài trợ, còn có người mới cần ngươi dẫn dắt. Ngươi có thể nói cho ta biết ngươi đột nhiên nói không làm, lý do là gì?"

"Nhóm TFBOYS cũng có mặt ở đó." Đại thần tượng mở mắt ra, biểu tình không thay đổi.

Quản lí kinh ngạc nói: "Ta nhớ các ngươi không có đụng chạm gì a."

Đại thần tượng nói: "Ngày hôm qua Điềm Tâm khen bọn họ soái."

Quản lí ngay lập tức quay đầu nhìn ta.

Dưới tầm mắt áp đảo của quản lí, ta khó giải thích được mà có chút khẩn trương nói: "Quả thật rất tuấn tú a."

Quản lí: "Thế nhưng soái không bằng đại thần tượng của chúng ta có đúng hay không!"

"Hừm..." Ta ở trong lòng so sánh một chút, "Bọn họ soái hơn nhiều a."

Quản lí: "..."

Đại thần tượng ném kịch bản: "Không diễn, không diễn, sau này có ta sẽ không có bọn họ!"

Quản lí: "Ngươi là một nam nhân thành công, một nam nhân có lòng trách nhiệm, một nam nhân..."

Đại thần tượng nâng cằm của ta lên: "Từ nay về sau trong mắt của ngươi chỉ cho phép có ta, nụ cười của ngươi cũng chỉ có thể thuộc về riêng ta."

Ta bẻ tay hắn xuống, liền hướng trên mặt dán một cái.

Quản lí: "Người thành thục mà thận trọng nhất định phải có đầy đủ tinh thần nghề nghiệp... Các ngươi có nghe ta nói không hả?"

Đại thần tượng: "Ai da...ai da..đau đau!"

-------

Chương 35 :

Đây là thành phố lớn luôn làm người ta mơ tưởng đến, đây cũng là một toà nhà "ăn thịt người" của thành phố. Nó trầm mặc nhìn chăm chú vào thiên thiên vạn vạn người bò lên đỉnh cao, hoặc cũng có thể là rơi vào vực sâu.

Một khắc kia đi tới sân khấu, ta liền không còn đường quay đầu.

Nên đến thì sẽ đến, là kiếp tránh không khỏi, là duyên... trốn không thoát.

Ta thu tầm mắt lại, nhìn về phía đại thần tượng, hắn cho ta một nụ cười xán lạn.

Ánh đèn phông trên sân khấu sau khi được sắp xếp hoàn tất, người chủ trì bước lên sân khấu.

"Hoan nghênh mọi người hôm nay đến xem « Người sau bức màn », tin rằng mọi người không thể chờ đợi lâu hơn nữa. Vậy thì không cần nhiều lời thêm, xin mời khách quý hôm nay!"

Đại thần tượng cùng ta từ phía sau màn ảnh lớn bước lên sân khấu, ta dựa theo thói quen thường ngày hai tay để ở trong túi quần tùy tiện xác định một dáng pose, ai biết đại thần tượng bỗng nhiên một tay vòng qua thắt lưng của ta.

Mọi người xung quanh liếc nhìn hắn vô cùng tự nhiên mà dán vào thân thể ta, cũng một tay đút vào túi, đi cùng với ta tạo thành một dáng hai người pose.

Ta không có cách nào khác, mặc dù vạn phần khó chịu, vì buổi ghi hình thuận lợi, vẫn phải làm ra bộ dáng không thèm để ý, cùng hắn thân thiết kề vai sát cánh đi xuống.

"Vừa nãy tại dưới khán đài hai người dắt tay nhau, không sợ những người ái mộ đố kị sao?" Người chủ trì trêu ghẹo nói.

Đại thần tượng quét mắt qua mấy trăm khán giả dưới khán đài, sau đó nhìn thẳng vào mấy cái máy quay, giật nhẹ khóe miệng: "Ha ha, ở trong lòng ta ai cũng đều không thể cùng hắn so sánh."

Khán giả phía dưới thoáng chốc ồn ào bàn tán.

Vậy mà nói vấn đề lúc phỏng vấn sớm đã chuẩn bị trả lời tốt, lần này thoạt nhìn có vẻ lúng túng, quẫn bách, pha trò hoặc là sinh khí trong nháy mắt cũng có lẽ đều là có sự sắp đặt trước đó, những người ái mộ xem chương trình cảm thấy thần tượng của mình rất manh cũng rất ngu xuẩn, lại cũng không biết cái này gọi là phản ứng chân thực hay bất quá chỉ là một vỡ kịch thôi.

Nhưng mà, suốt quá trình đại thần tượng hoàn toàn không theo lẽ thường, chỉ có ta, một người sau lưng quản lí chuẩn bị kịch bản.

Người chủ trì: "Trong bộ phim lần này, các ngươi thu hoạch lớn nhất là cái gì?"

Đại thần tượng: "Đương nhiên là gặp được sinh mệnh duy nhất của ta."

Ta: "Có thể trở thành thế thân chuyên dụng của đại thần tượng, ta cảm thấy phi thường vinh hạnh."

Người chủ trì: "Các ngươi tiếp theo có kế hoạch gì?"

Đại thần tượng: "Thế giới lớn như vậy, ta muốn mang theo hắn đi đến mọi nơi, bàn luận cuộc sống, đàm luận lý tưởng."

Ta: "Ta sẽ tiếp tục cố gắng, nâng cao chính mình."

Người chủ trì: "Có điều gì muốn nói với người hâm mộ không?"

Đại thần tượng: "Các bạn đều là bảo bối của tôi, thế nhưng Điềm Tâm chỉ có một nha."

Ta chớp mắt một chút, quản lí đều sắp như bị rút gân: "Hi vọng sau này có nhiều cơ hội cùng đại thần tượng hợp tác, không phụ lòng kỳ vọng của mọi người đối với ta."

Đại thần tượng cầm tay ta lên: "Ngươi mãi mãi cũng sẽ không làm ta thất vọng."

Khán giả dưới khán đài tiếp tục bản tán ầm ĩ, quản lí bắt đầu lấy đầu đập vào tường.

Ta gánh vác lời thoại cả buổi tối, hẳn là nói không sai chứ.

-------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro