Chap 1: Tỏ tình thất bại, ác mộng thành thật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Em thích anh!"
"...... Cô là ?"
"Em họ Mẫn tên Doãn Khởi nghĩa là cả bầu trời nhà họ Min, mẹ em hy vọng em mãi là bầu trời của bà ấy!" (Mun: đật đại thôi bí qué:))
"....."
"Nhưng em ko định làm bầu trời của bà ấy em muốn làm bầu trời của anh cơ, vì em....... rất thích anh"
"Sau thì sao?"
"Hả? Sau đó....? Sau đó em và anh chúng ta có thể..."
"Muốn yêu đương à?"
Gật đầu lia lịa
"Xin lỗi nhưng tôi không thích ... gái trinh"
"..."
"Muốn kết hôn?"
Hy vọng trùng trùng gật đầu liên tục
"Cô học thuộc tam tòng tứ đức đi đã rồi hãy xuất hiện trước mặt tôi"
Éc..? Clgt? Anh ấy đi rồi? Mà ko hề lưu luyến!!!
Cái gì chứ. Tam ... tam tòng tứ đức? Thứ quỷ gì thế này? Ở thế kỷ 21 này,thời đại này mà vệ tinh bay toán loạn, phụ nữ nắm quyền nam giớ quỳ lạy bà chủ, cô Mẫn Doãn Khởi, một thiếu nữ thời đại mới có tư tưởng và địa vị tân tiến, tại sao lại thích một tên vẫn còn chạy theo tàn dư của chế độ phong kiến thế này cơ chứ?
"My blood, sweat and tear......."

Một hồi chuông di động vang lên , cô bực mình nhìn màn hình hiển thị, hoá ra là cô em dưới trướng của mình, Vy Vy.Lập tức thấy sống mũi cay cay, tâm trạng muốn đc an ủi, cảm thông, chia sẻ, cô run run để điện thoại áp vào tai:
"Vy Vy à..."
Giọng nói tràn ngập bi thương và thấm đẫm chất thất tình khổ sở vừa thoát ra, đầu dây bên kia đã gào khóc kinh thiên động địa với tốc độ còn kinh khủng hơn cả cô, tranh đoạt để lên tiếng trước, hoàn toàn chiếm lĩnh cơ hội kể khổ, xả stress lẫn tìm người làm thùng rác.
" Chị ơi! Em ko thiết sống nữa đâu! Hu... hu hu !"
"Éc... gì đấy?" Tại sao từ ngữ của cô lại chui tọt vào họng người khác rồi, hơn nữa lại còn vang lên với giọng điệu xthê thảm, khóc lóc rền rĩ hơn cả cô nữa?
"Em thất tình rồi...Hu hu hu!!!!"
"Hả...hả?!" Sao đến cả thất tình cũng học theo mình vậy, để mình than vãn, xả stress trước đi, cô ko muốn bị làm thùng rác trong thời điểm cực kỳ khổ não đâu đầu đây này! 
"Anh ấy nói chúng ta trang điểm quá đậm, doạ bạn bè chết khiếp, thu phí bảo kê, chúng ta là những người con gái bất lương mà anh ấy ghét nhất, là đồ con gái ko biết xấu hổ, ko đoan trang, ức hiếp nam sinh, lại còn biến họ thành những gã đàn ông thối tha chuyên hút thuốc, uống rượu, chọc ghẹo con gái nhà lành...."
"Đùng!"
Mẫn Doãn Khởi như bị đạp phải đuôi!
"Khốn khiếp, thằng nhóc thối tha, khốn nạn nhà nào hả, dám nói chị như thế, đưa số điện thoại của hắn mau, chị đây ko đập cho hắn mặt mũi nở đầy hoa đào thì hắn sẽ ko biết tại sao hoa lại có màu hồng như thế!!"
"Đúng đó,đúng đó, anh ấy thật quá đáng, huhuhu, còn nói em sau này đừng đến tìm anh ấy nữa, rồi tiện thể còn kêu chị cả nhà em, tức là chị đấy, ko đc bám theo anh cả có khí chất đàn ông nhất mà bọn đàn ông bọn họ tôn trọng Kim Tại Hưởng nữa. Anh cả của họ chỉ xứng với phụ nữ tốt, ko thể ghép đôi với cái đầu heo gì đó ko có tí khí chất phụ nữ nào như chị cả!"
  Muốn chửi thề hỏi thăm 18 đời nhà tên khốn ấy quá.
     Mẫn Doãn Khởi hít một hơi thật sâu, cố gắng giữ gìn hình tượng chị cả luôn cho người ta có cảm giác an toàn của mình, miến cưỡng ra vẻ mạnh mẽ đáp:" Ai nói với em là chị để ý tên Kim Tại Hưởng ko có tiền đồ đấy thế? Thích cái loại hàng hoá đó thì em bảo chị vứt mặt mũi mình đi đâu hả? Hừ, cái loại cậu ấm hư hỏng, tưởng mình giàu có, gia trưởng rồi xem phụ nữ như quần áo, vừa dở hơi lại vừa mắc bệnh tự luyến (cái này quen quen:)) thứ đàn ông hư hỏng chỉ biết dùng nửa dưới để suy nghĩ, lại còn thêm đầu óc như heo, có bắt chị lấy thằng trai bao còn hơn để ý anh ta!"
" Thật thế sao? Hôm kia chị chẳng khen anh ta có phong cách đàn ông, phong độ, khí chất, phóng khoáng gì gì đó đều có đủ hết kia mà?"
"Có cái khỉ mốc ấy! Chị ko thèm để ý tới tên Kim Tại Hưởng đó, mẹ chị đã sắp đặt sẵn chuyện hôn nhân ở nhà rồi, người ta vừa đẹp trai vừa có tiền, nói chuyện nhẹ nhàng, dịu dàng, đối xử lịch thiệp với phụ nữ, tam tòng tứ đức, hiền hậu, nhu thuận, rất nghe lời chị đây, chị bảo anh ta đi hướng Đông thì anh ta chả dám đi hướng Tây, chị bảo anh ta ngồi anh ta cũng ko dám quỳ!"
"Chị.....chị cả..... người mà mẹ chị định sẵn là đàn ông sao?" Nghe có vẻ như 1 cô con dâu bị nhà chồng đàn áp trường kỳ, ko có chút địa vị nào ấy
"Ôi, em ko hiểu rồi, đó là quy tắc của gia tộc nhà chị, đàn ông phải nghe lời phụ nữ mà!"
"Vậy à? Quy tắc gì mà biến thái quá thể..."
"Tóm lại, chị đây tuyệt đối ko để mắt tới cái tên khỉ mốc đấy luôn rảnh nợ bầy trò gợi cảm, thích để lộ ngực dụ dỗ người khác, mặc áo sơ mi đen ra vẻ thoát tục, vòng bạc, nhẫn bạc chói mắt, đầu tóc mô đen kia đâu!"
".......Ồ, như vậy là hay nhất"
" Thế nên em cũng đừng thích cái thằng quỷ sứ luôn lẽo đẽo bám theo anh ta nữa!"
"Đc rồi! Em nghe lời chị, ko thèm quan tâm tới hắn nữa!"
"Ừ, vậy thì tốt! Này, đợi đã, khoan cúp máy, chị hỏi em chuyện này!"
"Chuyện gì thế ạ?"
"Em có biết tam tòng tứ đức là gì ko?"
"Hả! Chị vừa dùng thành ngữ đó xong, giờ lại hỏi ngược lại em?"
"Hở, chị chỉ thấy cái câu đó địc lên nghe rất kêu nên tiện thù dùng chơi thoi.....Này, hỏi em đấy, nếu chuỵ muốn học cái đó có khó ko?"
Vy Vy thở dài trong điện thoại nói:"Tam tòng là: tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử; tu đức chính là: công, dung, ngôn, hạnh. Nhưng mà, chị cả à, chẳng phải chị đã dậy chúng em rằng, nếu bản thân mình đang mặc quần áo mới mà gặp người con trai mình thích sắp chết đuối, thì chỉ khi nước ko ngập quá đầu gối mới đc phép xuống cứu đó sao? Chị như thế mà lại học tam tòng tứ đức, thật sự là ko thể rồi?"
"..... Em đúng là cái đồ đầu heo! Đàn ông mà nước chỉ cao tới đầu gối thì cần em cứu làm cái d** gì? Những lời ko có tí logic như thế mà em cũng tin cho đc"
"Thế tức là chị vẫn thích tên Kim Tại Hưởng, vấn muốn học tam tòng tứ đức vì hắn sao?"
Tình yêu quả nhiên rất vĩ đại, đến người luôn phóng khoáng tự do ko quan tâm đàn ông chỉ quan tâm quần áo như chị cả thế mà cũng thay đổi!"
"Chị thèm vào! Chị nói rồi, chị đã đính hôn. Người ta yêu chị đến chết đi sống lại, nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa nên chị đây tuyệt đối ko thể thích càu tên vô vị nhạt nhẽo lại ko có khí chất như cí tên Kim Tại Hưởng đc!"
Nói xong cô cúp máy luôn!
Mà nếu nói nữa chắc cô lộ mất cô quay người định về nhà ăn cơm tối.
Vừa quay lại cô đã nhìn thấy người khi nãy bỏ đi ko thèm quay đầu lại! Ko biết anh ta đã đứng sau lưng cô khi nào, càng ko biết nghe đc bao nhiêu câu rồi. Anh ta đang đút tay vào túi quần và hút thuốc trên môi trễ xuống, đôi mắt đen nheo lại, ánh mắt nhìn cô có vẻ cười cợt, châm biến:
"Cô tuyệt đối ko thể thích cái tên vô vị nhạt nhẽo lại ko có khí chất như tôi đúng ko? Hử?"
"......" Mòi hôi lạnh túa ra
" Cô thà lấy trai bao chứ cũng ko cần tôi!?"
"...." Mòi hôi lại ngỏ giọt
"Tôi suy nghĩ = nửa thân dưới, ko có đầu óc, gia trưởng, tự sướng, là cậu ấm hư hỏng?"
"......" Mồ hôi lại đầm đìa
"Xem ra quả thật tôi ko xứng với cô nhỉ, đúng ko? Mẫn......Doãn Khởi?"
"......."
Tiêu rồi đừng ghi nhớ tên cô vào thời khắc này chứ, cô ko cảm thấy vui vì điều đó tí nào, bởi đây chính là hành động khoá chặt mục tiêu trước khi báo thù mà. Quên cô đi, quên đi, quên đi...... làm ơn.......Xem như cô chưa tỏ tình, cũng ko hề thê thảm đến nỗi sau khi bị từ chối đã đi nói xấu người khác như thế.
Tình yêu ko giữ nổi thù bỏ đi vậy, giờ đây cô chỉ muốn giữ cái mạng nhỏ của mình thôi, huhuhu....... Hình tượng chị cả vĩ đại, lạnh lùng để lừa bọn em gái nhỏ thoi à, tha cô đi mừ!
"My blood, sweat and tear........"
Đúng lúc này di đoingj của cô vang lên. Cô run rẩy nghe máy, bên kia lại là 1 trận khóc ầm ĩ, cô nhăn mặt lại, ko kịp dò đoán xem đối tượng của chàng trai trc mặt mình có tệ hơn nữa hay ko, cô sải từng bước lớn rồi chạy mất hút, trc khi đi còn quẳng lại 1 câu:
"Em sẽ cố gắng học tam tòng tứ đức, trc khi thành công thì làm ơn xem như chưa quen biết em đi nhé, bye bye!"
Kim Tại Hưởng chố mắt nhìn bóng dáng luống cuống chạy tháo kia, khoé môi hơi cong lên thành nụ cười thích thú.
Xem như chưa quen biết cô sao? Biết anh là người có thù tất báo sợ anh kiếm chuyện? Hừ, có gan gọi anh ra tỏ tình bnói bậy bạ, thế mà lại chạy giữa chừng. Muốn đùa với anh chắc?
Ko có cửa đâu!
Tục ngữ nói đúng, cơm có thể ăn bừa nhưng ko thể nói bậy đc.
Mẫn Doãn Khởi hoảng hốt bỏ chạy kia ko thể ngờ rằng, câu nói đính ước mà tiện miệng bịa ra, vừa hay đc ông trời nghe thấy, thế là mộng đẹp đã thành!









Lần đầu edit có nhiều lỗi mong mọi người góp ý!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro