(Đã Beta) Chương 7 : Chăm chỉ làm bài thi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xuyên Thành Ba Của Nam Chính

Sau buổi tiệc, cả ba gặp nhau ở cổng khách sạn trong tâm trạng phấn chấn. Có vẻ như họ đã có một buổi tối trò chuyện vui vẻ. Tuy nhiên, dù bị Tu Đình Vân ép phải ngồi cùng bàn, đáng tiếc là cậu không để anh rời đi và danh sách khách mời cũng không có thêm người mới nào.

Sau khi trở về ký túc xá, A Lâm đi đến một nơi quen thuộc để nạp lại năng lượng và hỏi mọi người về trải nghiệm của họ trong buổi tối hôm đó.

Trong tâm trí Tu Đình Vân hiện lên hình ảnh một khuôn mặt nhỏ nhắn, thờ ơ nhưng cũng hài hước và có chút bất đắc dĩ: "Tớ đã gặp một omega rất thú vị!"

Hai người còn lại nhìn thấy vẻ mặt hưng phấn của Tu Đình Vân liền ồn ào bàn tán. Ai đã khiến người luôn đặt sự nghiệp lên hàng đầu như Tu Đình Vân rung động như vậy?

Tu Đình Vân không để ý đến sự tò mò của hai người bạn, anh cởi cà vạt và bước vào phòng, nói: "Nếu có tin tức, tớ sẽ báo ngay cho các cậu, đừng lo!"

Hiện tại, việc theo đuổi Quan Khê là một thử thách khó khăn. Bé Omega này rất cảnh giác với alpha. Anh chỉ không hiểu làm thế nào một người cảnh giác như vậy lại có thể bị lừa trong cuốn tiểu thuyết gốc.

Sau bữa tiệc, kỳ thi cuối năm cho sinh viên năm nhất đã đến. Ngay cả Cao Niên, người vốn không muốn ở cùng phòng với họ, cũng quay trở lại ký túc xá và dốc toàn lực chuẩn bị cho kỳ thi.

Kỳ thi bắt đầu bằng bài kiểm tra lý thuyết trên máy tính. Nhờ sự chăm chỉ cả ngày lẫn đêm, Tu Đình Vân đã vượt qua bài kiểm tra này một cách xuất sắc. Tiếp theo là bài đánh giá mô phỏng chiến đấu cá nhân dành cho sinh viên năm nhất.

Vào ngày thi mô phỏng, bộ ba từ ký túc xá đã đến phòng thi từ sớm. Một đám đông đã tụ tập tại hiện trường, mọi người đang bàn tán sôi nổi.

Một người thản nhiên nói: "Lần cuối thi mô phỏng chiến đấu cá nhân, cậu nghĩ ai đạt điểm cao nhất?"

Chủ đề này thu hút sự chú ý của nhiều người: "Không khoa trương như vậy chứ, được bao nhiêu điểm?"

"Điểm mấu chốt là 90, hoàn thành trong một giờ hai mươi ba phút!"

So với điểm số thông thường khoảng 40-50 của sinh viên năm nhất, kết quả này thực sự đáng kinh ngạc, ngay cả Tu Đình Vân cũng không khỏi bất ngờ.

Trước khi Tu Đình Vân xuyên không, anh chưa từng tham gia một đội quân trinh sát trên không chuyên về sức mạnh cá nhân. Sức mạnh của các binh sĩ alpha với thể chất vượt trội đã khiến những cuộc mô phỏng này trở nên thử thách hơn, yêu cầu người tham gia hoàn thành nhiều nhiệm vụ khác nhau trong các môi trường khắc nghiệt.

Đối với hầu hết sinh viên năm nhất, việc vượt qua bài kiểm tra này đã là một thành tích.

"Ai là người đứng đầu? Môi trường mô phỏng là gì thế?" Hứa Chấn Lâm ngạc nhiên hỏi, 90 điểm, chênh lệch giữa các alpha thật lớn!

"Tôi biết, đó là Thành Tố, sinh viên năm hai. Môi trường mô phỏng là nhiệm vụ giải cứu phi thuyền!" Một sinh viên beta trong đám đông trả lời.

Nhìn qua, Tu Đình Vân nhận ra beta này là một chuyên gia nổi tiếng trên diễn đàn học viện quân sự, nổi tiếng với tài buôn chuyện.

"Không hổ là anh Thành. Nếu có thể đối đầu với tinh tặc trong không gian giới hạn và giành được 90 điểm, chắc chắn con tin sẽ không mất nhiều!"

Mọi người bắt đầu bàn tán. Tu Đình Vân nhanh chóng nhận ra tên Thành Tố. Trong tiểu thuyết, anh ta là tình địch của mình!

Thành Tố, một nhân vật phức tạp trong nguyên tác, là con trai út của Thành Dĩ Cường, thủ lĩnh Quân đoàn thứ nhất, người thích Quan Khê. Vì được bảo vệ tốt trong gia đình, anh không biết gì về những việc làm mờ ám của gia đình. Sau này, khi biết về những tội lỗi của gia đình, anh phải đối mặt với lựa chọn giữa bảo vệ gia đình hoặc trung thành với lương tâm. Sau khi gặp Tu Uẩn, anh đã từng giúp đỡ vì cảm giác tội lỗi với Quan Khê.

Tóm lại, đây là một nhân vật có thể chinh phục được, nhưng điều kiện tiên quyết là Tu Đình Vân phải sờ gáy hắn trước, để hắn không được có ý định với bạn đời của mình.

Sau khi xem kỳ khảo hạch một lúc, giám thị gõ vào tường, bước vào và hướng dẫn thí sinh lần lượt vào máy mô phỏng theo số thứ tự: "Sau khi đăng nhập, môi trường mô phỏng sẽ được chọn ngẫu nhiên. Sau khi được chọn, đừng di chuyển và đợi lệnh bắt đầu!"

Kể từ khi đến thế giới này, Tu Đình Vân đã trở nên quen thuộc với công nghệ cao. Anh bình tĩnh đi theo chỉ dẫn, vào máy mô phỏng. Khi máy khởi động, tên và số bài kiểm tra của anh xuất hiện trên màn hình. Môi trường mô phỏng được lựa chọn.

Địa điểm: Tòa nhà Trung tâm Thương mại.

Nhiệm vụ: Giải cứu con tin và bắt sống điệp viên A đang lẩn trốn giữa những kẻ bắt cóc.

Đây chắc chắn là một lợi thế cho Tu Đình Vân.

Trước hết, môi trường là một trung tâm thương mại, không phải là khu rừng giữa các vì sao hay một hành tinh xa lạ nào đó. Tiếp theo, với nhiệm vụ giải cứu con tin, anh đã có kinh nghiệm thực tế. Rất khó để tiêu diệt bọn bắt cóc trước khi xác định được gián điệp trong số chúng, và nếu gián điệp bị giết, điểm mấu chốt sẽ bị trừ rất nhiều.

Khi Tu Đình Vân đang suy nghĩ cách nhận dạng gián điệp, màn hình thông báo đếm ngược bắt đầu.

Khi màn hình đen qua đi, anh mở mắt ra và thấy mình đã ở trong một góc của trung tâm mua sắm, xung quanh là những người qua lại.

Anh tiến lên một bước, giọng nói máy móc vang lên: "Bạn đang ở trong Bách Lí tinh. Bạn đã nhận được tin tức bí mật từ nước S rằng một điệp viên đã trà trộn vào một nhóm bắt cóc. Bạn theo dõi manh mối và đến Trung tâm thương mại Bách Lí..."

Thông tin cơ bản quá ít. Tu Đình Vân bước dọc theo con đường chính. Những người qua đường vẫn bình thản, cho thấy vụ bắt cóc chưa xảy ra.

Anh nhìn quanh, thấy trung tâm mua sắm sầm uất và đang là ban ngày. Tài sản ở đây chủ yếu là hàng hóa và khó vận chuyển với số lượng lớn. Thời điểm này không thích hợp để cướp tiền. Rất có thể, đây là một nhóm tội phạm có tổ chức và có kế hoạch.

Từ đây, Tu Đình Vân suy đoán vụ bắt cóc này có thể là một hành động khủng bố với ý đồ nào đó!

Trong khi đó, một nhóm giáo viên trường quân sự ngồi trong phòng điều khiển chính, theo dõi hoạt động của các học sinh.

" Học sinh này đứng yên mười phút, có khi bị ngắt kết nối không? Thật lãng phí thời gian!" Một giáo viên thắc mắc khi nhìn vào hình ảnh của Tu Đình Vân.

Các sinh viên khác ban đầu không có manh mối nhưng nhìn chung đều cố gắng tìm kiếm thông tin để hoàn thành nhiệm vụ.

Giáo viên khác tiến lên nhìn: "Đây không phải là Tu Đình Vân sao? Người đứng đầu cuộc thi năm nay!"

Hiệu trưởng học viện quân sự nghe vậy liền tiến đến, chăm chú nhìn Tu Đình Vân đang quan sát xung quanh mà không gây tiếng động. Hai giáo viên không dám nói thêm gì, cả ba người im lặng theo dõi diễn biến.

Trong mô phỏng, Tu Đình Vân đoán rằng đây là một cuộc tấn công khủng bố và nhanh chóng tiến về phía băng ghế, ngồi cạnh một ông già.

Ông già nheo mắt nhìn anh nhưng không nói gì. Tu Đình Vân nhớ lại kỹ năng giao tiếp từ kiếp trước và bắt đầu nói chuyện với ông.

Quả thật, ông đã tiết lộ một thông tin quan trọng. Bách Lí tinh nổi tiếng với những truyền thuyết về cá, và tòa nhà hình con cá phía trước Bách Việt là một kiến trúc tiêu biểu.

Sau khi cảm ơn ông, Tu Đình Vân lập tức chạy đến tòa nhà Bách Việt.

Ba giáo viên trong phòng giám sát nhìn nhau, một người phá vỡ sự im lặng: "Làm sao học sinh này lại biết được để hỏi về ý nghĩa đằng sau tòa nhà mang tính biểu tượng của trung tâm thương mại?"

"Lộ đề sao? Không thể nào. Năm nay, mười môi trường đều là thiết kế mới và đây là đợt tuyển sinh đầu tiên!"

"Đừng vội buộc tội học sinh khi chưa có bằng chứng rõ ràng" Hiệu trưởng học viện quân sự cắt ngang cuộc tranh luận giữa hai giáo viên và tiếp tục quan sát biểu hiện của Tu Đình Vân.

Ông tò mò không biết điều gì đang diễn ra trong đầu cậu học sinh này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro