Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sự tình phát triển nói chung là không theo ý tiểu anh nhi, bất quá mắt thấy kịch tình sắp trượt vào vực sâu không tên khiến y có cảm xúc rất khổ bức mà không có người thứ hai có thể lý giải, bất quá vẫn có một sự kiện khiến Kỳ Nặc vui mừng. 

Gia hỏa không hay ho tự mình tìm chết dám ngược đãi nhân vật chính - giọng vịt đực, tuy rằng  (( Nguyền rủa )) là văn ngược là chủ yếu, nhân vật chính đích xác thảm hề hề, nhưng là gia hỏa để nhân vật chính thảm hề hề bình thường đều sẽ vô cùng thê thảm, so với nhân vật chính thì xui xẻo gấp một vạn lần.

Hi Duy đánh giọng vịt đực một gậy kia hoàn toàn không có lưu tình, cho nên giọng vịt đực bị ngất xỉu kia bị thủ hạ của Ciaran mang theo giống như tha cẩu tử đến trước mặt nam nhân hỏi nên giải quyết thế nào, Ciaran chỉ phất phất tay, nói một câu, " Dám ở phố đèn đỏ nháo loạn còn dám nói dối ta,phải nhận trừng phạt để giác ngộ, tuy bộ dạng khó coi cực điểm, thế nhưng trời vừa tối liền giống nhau, ném vào nam phong quán đi thôi"

Nói hai ba câu liền quyết định vận mệnh sau này của giọng vịt đực, tục ngữ nói gạt người giả nhân hằng khanh chi, giọng vượt đực tưởng cướp tiểu bất điểm của nhân vật chính bán vào làng chơi lấy tiền, chính mình cũng có kết cục này a. ( gạt người giả nhân hằng khanh chi : ta cũng không biết nghĩ là gì, chắc là giống như gieo nhân nào thì gặt quả ấy.)
Kỳ Nặc tựa đầu vào hõm vai nhân vật chính nhà mình, bởi vì sốt cao nên không có tinh thần tham quan phố đèn đỏ nổi tiếng của Diệp Táp thành, liền ỉu xìu, Hi Duy ngẫu nhiên sẽ sờ trán y xem xem còn nóng không, phát giác sẽ không nóng lên quá nữa liền không dấu vết thở phào một hơi.

 Chung quy sinh vật kỳ quái được xưng là tinh linh kia chạy rồi, Hi Duy cũng lo lắng sẽ tái phát, Tuyết Nữ còn chưa có lấy được, một khắc cũng không thể yên tâm.

Một đường không có nói chuyện, Hi Duy là một hũ nút hỏi mười câu cũng không chắc chắn đáp lại một câu, nhân sinh của hắn chỉ tin một điều là nhiều lời sai nhiều, điệu thấp mới là vương đạo, Ciaran thì vẫn giả vờ không chút để ý quan sát hành động của Hi Duy cùng tiểu anh nhi, thần sắc kia thấy thế nào cũng quỷ dị và bụng dạ khó lường.

Phố đèn đỏ sính ý làm vào buổi tối, ban ngày có vẻ tương đối lạnh lùng.

Thẳng đến khi một thanh âm thanh thúy đánh vỡ loại trầm mặc này.

Một nữ hài tóc rất dài, mặc váy màu phấn hồng khả ái giống như một cơn gió chạy tới, lập tức bổ nhào vào chân Ciaran, ôm đùi hắn oán giận nói,  " Bá bá ngươi cả buổi sáng chạy đi đâu, Tiểu Vũ tìm khắp mọi nơi đều không thấy người."

Ciaran phát ra tiếng cười to sang sảng, lập tức khom lưng đem nữ hài khiêng lên vai mình ngồi, hắn thân mình cao lớn cường tráng, động tác này làm thập phần thoải mái không hề mang cảm giác không thích hợp, sau đó mới nói, " Tiểu Vũ nhớ bá bá ?"

 Bị gọi là Tiểu Vũ tiểu cô nương ngạo kiều quay đầu, " Tiểu Vũ mới không nghĩ tới bá bá, trừ phi bá bá mang ta đi xem dũng giả đấu Ma Vương. "

Nam nhân thần sắc vừa bất đắc dĩ vừa sủng nịnh, chỉ có thể dịu dàng nói, " Cái loại kịch bản này đều là gạt người, chỉ là vài thi nhân nói bừa gạt tiền, Tiểu Vũ trăm ngàn lờn không thể tin a, nữ nhi ngoan."

Tiểu cô nương nghe thấy thần tượng của mình bị nghi ngờ, nhất thời nóng nảy, " Bá bá ngươi là người xấu, ngươi làm điều xấu cũng không tin người khác hội làm việc tốt, Tiểu Vũ chán ghét ngươi."

Nói xong liền làm bộ muốn nhảy xuống, này nhưng dọa sợ nam nhân, dành phải liên tục nhận sai cam đoan buổi chiều sẽ mang nàng đi nhìn, Tiểu Vũ lúc này mới miễn cưỡng vừa lòng.

Kỳ Nặc thần sắc quỷ dị nhìn một màn này, không nghĩ tới nam nhân thân cáo một mét chín cợ bắp cuồn cuộn lại cưng chiều nữ nhi như thế, thật sự là ôn nhu đòi mạng, tuy răng bị tiểu cô nương Tiểu Vũ miệng nói chán ghét, nhưng vẻ mặt lại thập phần hạnh phúc, đó là một tiểu cô nương ngâm mình trong bình mật mà lớn lên không biết nhân gian khó khăn.

Trong (( Nguyền rủa)), Tiểu Vũ là muội tử thập phần chính nghĩa,nàng ngẫu nhiên đụng phải Hi Duy bị thụ thương, tâm giàu có tình đồng cảm nàng không chút do dự mang hắn về dốc lòng chiếu cố, ấn với X văn bình thường, Tiểu Vũ thích phải thiếu niên điệu thấp an tĩnh không giống bình thường này, đáng tiếc nhân vật chính không hiểu phong tình, dưỡng thương xong vì không muốn liên lụy nàng mà ly khai.

Tiểu Vũ thất tình thương tâm muốn chết, trở về tìm nơi nương tựa chính là phụ thân mình kiếm an ủi, kết quả lại biết chuyện cũ là phụ thân và mẫu thân nhân vật chính là có quen biết. mẫu thân nhân vật chính tường công tác dưới trướng Ciaraan, nghĩ đến nghề nghiệp không đứng đắn của lão ba, Tiểu Vũ bổ não ra một cố sự bức lương vi xướng, lâm vào tự trách, từ nay về sau không có đi tìm nhân vật chính. 

Mà sâu sắc nhìn ra được Hi Duy lĩnh tình lãnh tâm đối với nữ nhi chính là vô tình, Ciaran biết hắn không phải phu quân có thể phó thác liền biết thời thế ngậm bồ hòn, Hi Duy mượn thế mà bứt ra cũng là cầu còn không được, hai người ăn nhịp với nhau thống nhất cam chiuh sự thật  giả dối hu ảo này. 

 Không thể không nói, kỹ thuật bổ não, kỳ thật cũng có thể di truyền.

Tiểu Vũ sau này lớn lên sẽ vẫn đơn thuần chính nghĩa, cùng Ciaran vô nguyên tắc sủng ái tuyệt đối gắn kết chặt chẽ.

Hi Duy đối với việc này bất vi sở động, gia đình người khác ngọt ngào hay là tiếng oán than dậy đất đều không thể tác động tới hắn, hắn tới nơi này thuần túy chỉ là hoàn thành tốt nhiệm vụ lấy được dược để cứu mạng mà thôi.

Không thể không nói Hi Duy có đại bộ phận sở hữu đặc thù của nhân vật chính văn học mạng, ý chí kiên định, không bị ngoại vật tác động.

Yên lặng tán thưởng định lực nhân vật chính nhà mình Kỳ Nặc không thể không đối mặt với một sự thuwch tang khốc.

Một phương diện nhân vật chính nhiệm vụ là khiến Tiêu Thiên sứ chuyển biến quan niệm biến thành thiếu nữ hệ hắc ám, nhiệm vụ thất bại - không có Tuyết Nữ = Kỳ Nặc chết, thời hạn ba ngày, nhưng về phương diện khác nếu Tiểu Vũ hắc hóa, không còn tin tưởng chính nghĩa, cũng có ý nghĩa thế giới này mất đi một đối tượng có thể ngăn cản nhân vật chính nản lòng thoái chí = nhân vật chính vẫn sẽ đi lên con đường hủy diệt bản thân thuận tiện khiến thế giới chôn cùng.

Thế giới này thật sự là nơi nơi tràn ngập ác ý ngược 

Kỳ Nặc xem như minh bạch, mặc kệ giai đoạn kịch tình hiện tại có gì bất đồng, đầu mối chính chính là    kiên trì một trăm năm ngược chủ không thể thay đổi cũng sẽ không sửa được, lúc trước ngược thân, bây giờ ngược tâm.

Một lớn một nhỏ cộng thêm một đống võ sĩ cơ bắp yên lặng cùng đằng trước một đôi phụ nữ ( phụ thân và nữ nhi ) về tới đại bản doanh của phố đèn đỏ, Ciaran ngồi thoải mái ở trên ghế bành đùa giỡn với nữ nhi của mình, chiếm được điều mình muốn Tiểu Vũ rất vui, mi nhãn đều là dương quang, cùng Hi Duy không nói một lời đang ôm Kỳ Nặc trốn ở bên trong bóng râm hình thành tiên minh đối lập. ( tiên minh = sáng tối )

Kỳ Nặc khó chịu vì đói, trong miệng cũng khát khô, nhưng là y lại không thể mở miệng biểu đạt, đành phải tràn ngập chờ đời nhìn Hi Duy.

Hi Du cũng rất đói bụng, hai ngày nay hắn ăn còn ít hơn Kỳ Nặc, tiêu hao năng lượng lại nhiều hơn, Kỳ Nặc can nhắc nếu không có hào quang của nhân vật chính chắc đã sớm chết đói.

Sờ sờ gói bánh quy be bé, nhìn biểu tình ủy khuất của Kỳ Nặc, Hi Duy mím môi phảng phất đang làm một quyết định gia nan, nhưng rốt cuộc hắn vẫn mở miệng nói " Ciaran ... Tiên sinh, có thể hay không co ta một chén nước."

Tư thái Hi Duy phóng rất thấp, đầu cũng cúi xuống, thanh âm thanh lãnh khàn khàn nghe không ra cảm xúc trong đó, có lẽ là hôm nay nói chuyện so với bình thường hơn rất nhiều, nghe vào tai không có khô khốc, trở nên lưu sướng hơn rất nhiều. ( Lưu sướng: lưu loát, thông suốt )

Đôi phụ nữ đang hưởng thụ thiên luân chi nhạc rốt cuộc nhớ tới còn có hai tiểu hài tử bên cạnh, tâm tình của Ciaran hiển nhiên rất tốt, hắn tràn nập cảm giác từ ái, nghe yêu cầu này chỉ nhướng mày, liền thực sảng khoái khiến võ sĩ nào đó đi mang một chén nước ấm đến, còn thực tri kỉ mang theo một cái muỗng nhỏ.

 Hii Duy liền bóc gói bánh quy ra, ngâm trông nước ấm,  rất nhanh liền biến thành một chén bột loãng, hương vị cũng không  thể nói rõ có hảo không, hưng cũng khiến hai hài tử đói muốn chân tay đều nhuyễn nuốt nước miếng, Hi Duy có điểm ngốc cầm môi múc cho Kỳ Nặc, nhìn tiểu bất điểm chậm rãi nuốt vào, cứ như vật uy non nửa bát, Kỳ Nặc không chịu ăn nữa, Hi Duy liền cẩn thẩn uống sạch chỗ còn lại, một điểm cũng không có lãng phí.

Nếm qua đồ ăn nóng hầm hập, trong bụn ấm áp, hai người tinh thần đều hảo hơn nhiều.

Trong phòng có lò âm tường, so với bên ngoài băng thiên địa tuyết tựa như thiên đường, Tiểu Vũ khó được một hồi im lặng nhìn Hi Duy uy tiểu bất điểm, cuối cùng hiếu kỳ nói, " Bá bá, bọn họ là ai ?"

Hỏi xong giống như nhớ tới cái gì, bĩu môi, " Có phải hay không lại là bá bá bắt về, bá bá ngươi thật là xấu, còn chỉ cho ăn bánh quy, làm cho bọn họ trở về nhà đi, không thì liền không để ý ngươi. "

Ciaran chỉ có thể bất đắc dĩ cười khổ, " Không phải bá bá bắt về, bọn họ không có nhà để về, bá bá sự tình bận rộn không thể nhìn ngươi nhiều, thấy bọn hắn đáng thương liền mang về làm bạn với ngươi."

Tiểu cô nương chính nghĩa mười phần nghiêng đầu xem xem Hi Duy cùng Kỳ Nặc, sau đó từ trên đùi Ciaran nhảy xuống, đến gần trước mặt Hi Duy, Hi   Duy cảnh giác lui về phía sau vài bước, thủy chung vẫn duy trì cự ly, Tiểu Vũ thử vài lần đều vvo pháp tới gần, bất mãn nói,"Làm gì mà trốn tránh ta a ?"

Hi Duy lui vào góc tối, cúi đầu không để Tiểu Vũ nhìn đến ánh mắt hắn, ánh mắt sẽ tiết lộ cảm xúc của người đó, theo sau liền dùng một loại am thanh hèn mọn nói, " Sẽ làm bẩn quần áo của tiểu thư."

Kỳ Nặc thấy rõ thần sắc nhân vật chính làm gì có nửa phần hèn mọn, chỉ có lạnh lùng cùng cự tuyệt.

Không hổ là nhân vật chính nhà ta, nói dối đều có thể nghệ thuật như vậy.

Tiểu Vũ hai tay chống nạnh thở phì phì, " Tại sao mà chú ý nhiều như vậy, quần áo ô uế tẩy là được, ngươi như vậy làm sao chơi với ta."

Hi Duy không lên tiếng, cũng không né tránh, hắn đương nhiên sẽ không  theo tiểu cô nương bất đồng nhân sinh bất đồng ý nghĩ này nói chuyện, nhưng nhớ đến nhiệm vụ mà nam nhân kia giao cho, hắn cũng không có khả năng bất hòa mãi, không tiếp xúc vị đại tiểu thư này. 

Không thói quen, cũng muốn thỏa hiệp.

Huống chi, vị tiểu thư này thoại nhìn đích xác không có tâm cơ gì, thực đơn thuần, thực... hảo lừa.

Hi Duy và Kỳ Nặc không hẹn mà cùng nghĩ đến.

Kỳ Nặc biết rõ kịch tình, tự nhiên biết Tiểu Vũ này đơn thuần tại rất nhiều năm sau cũng không có biến hóa, nhưng là hiện tại so với chính mình tự nhiên xuất hiện, dẫn đến nhân vật  chính  tiếp nhận nhiệm vụ hắc hóa Tiểu Vũ, không biết sẽ đi hướng quỷ dị gì nữa.

tiểu Vũ được đền bù mong muốn, bất quá nàng thoại nhìn đối với tiểu an tĩnh Hi Duy không có gì hứng thú, chân chính khiến nàng quan tâm là tiểu bất điểm trong tã lót kìa, Tiểu Vũ là độc sinh nữ, rất ít khi có cơ hội tiếp xúc với anh nhi, nàng đối với  loại mền nhũn bạch nộn nộn còn không có răng nanh tiểu sinh vật này thập phần hảo kì.

Phát hiện ánh mắt tròn vo của Kỳ Nặc cũng đang nhìn mình, Tiểu Vũ nhất thời manh, vui vẻ nói, " Hảo khả ái oa nhi, có thể hay không cho ta ôm một chút."

Hi Duy cánh tay nắm thật chặt, không đồng ý, Tiểu Vũ có chút thất vọng, bất quá nàng luôn tự cho là sứ giả của chính nghĩa, tự nhiên sẽ không làm ra sự tình cưỡng đoạt, vì thế cũng chỉ là đứng bên cạnh Hi Duy nhìn Kỳ Nặc ngoạn, từ xa xa xem, một màn này rất hài hòa đáng yêu.

Ciaran cũng không lên tiếng quấy rầy, thẳng đến thủ hạ thông tri hắn có chuyện cần xử lý, mới khiến Tiểu Vũ dặn hắn đừng làm chuyện xấu rồi ly khai, lưu lại ba hài tử chính mình ngoạn.

Kỳ Nặc có tâm tác hợp nhân vật chính cùng Tiểu Vũ, cho nên biểu hiện đặc biệt nhu thuận, Hi Duy thấy vậy, trong ánh mắt nổi lên một tia tối tăm.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro