Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hi Duy sẽ đáp ứng sao? Đem hài tử này cho thiếu niên hung ác trước mặt?

Hi Duy dừng cước bộ, tựa hồ đang suy xét giọng nói vịt đực.

Kỳ Nặc trong lòng  căng thẳng.

Nhân vật chính, ta sẽ không bao giờ ăn nhiều như vậy nữa, không cần đem ta cấp cho giọng vịt đực ! QAQ

Hi Duy đương nhiên không nghe thấy Kỳ Nặc hò hét trong lòng,  hắn cảm giác tiểu bất điểm trong lòng trở nên không an phận liền nhíu mi lại lần nữa vỗ vỗ Kỳ Nặc lạnh lùng nói "Đừng nhúc nhích"

Kỳ Nặc lập tức liền không náo loạn, khuôn mặt nhỏ nhắn lại gần lấy lòng mà cọ cọ mặt nhân vật chính, sau đó bạch bạch trên gương mặt liền nhiều hơn vài đoạn dấu vết.

Sở dĩ cọ như vậy là vì tiểu quỷ nhà hàng xóm Kỳ Nặc mỗi lần tại nhà y quấy rối mà Kỳ Nặc muốn thu thập hắn tiểu gia hỏa liền sài chiêu này Kỳ Nặc liền đầu hàng, tiểu quỷ kia tại thời điểm lấy lòng thập phần khả ái, manh đến độ thần tiên cũng ngăn không nổi.

Hi Duy mặt không chút thay đổi, một động tác như vậy của Kỳ Nặc khiến hắn có một loại xúc động kỳ quái muốn đi niết tiểu bất điểm, nếu nhân vật chính sống qua tại Thiên triều đại khái liền minh bạch tâm tình lúc này tên là bị manh giết a ngao ngao

Thiếu niên giọng vịt đực nhìn thấy Hi Duy ngừng cước bộ còn rất đắc ý, lường trước được ngốc tử này cũng không có can đảm phản kháng mình, bất quá một lát sau thấy Hi Duy chỉ là lẳng lặng đứng không giống như dứt khoái ném bánh mì đem tiểu hài tử ném lại đây liền không kiên nhẫn.

" Ngươi ngốc tử còn đứng ngốc làm gì, còn muốn ta chính mình đi tiếp sao?" Thanh âm chói tai khiến Kỳ Nặc hận không tìm cái gì đó chặn lỗ tai lại.

Hi Duy vẫn đứng tại chỗ, ánh mắt bình tĩnh không hề dao động cảm xúc nhìn chăm chú vào thiếu niên hung ác, giọng vịt đực bị ánh mắt xem giống như người chết của Hi Duy dọa cho sợ hãi, giọng vịt đực lập tức cảm thấy vô cùng mất mặt, chính mình lại đi sợ một ngốc tử?

Then quá thành giận giọng vịt đực bước về phía trước hai bước, chỉ vào Kỳ Nặc nói " Không nghĩ tới ngốc tử như ngươi cư nhiên tìm được một tiểu hài tử phấn nộn như vậy, bộ dạng khả ái như vậy khẳng định là nữ hài tử đi, ta muốn, ngoan ngoãn giao ra đây ta sẽ tha cho ngươi.

Kỳ Nặc " Ngọa tào,bộ dạng khả ái như vậy là nam hài được không! Nhân vật chính thời điểm đổi tã ta đều nhìn thấy được không! Là hảo hán được không!

Giống như không đúng chỗ nào.

#thật muốn phun đầy mặt hắn#

Kỳ Nặc nghĩ như vậy thân thể liền tự chủ hành động

" Phốc" một tiếng, trên mặt giọng vịt đực liền đầy nước miếng, tiểu anh nhi biểu tình mặt không đành lòng nhìn thẳng liền quay đầu.

Khóe miệng Hi Duy mơ hồ trừu trừu

Giọng vịt đực lập tức bạo tẩu, nhưng không thể làm gì "tiểu cô nương" chưa trưởng thành chỉ có thể phát tiết lên người Hi Duy, trong tay hắn cầm một nửa đoạn mộc côn đánh lên người Hi Duy, cái áo sơ mi đơn bác đã rách của Hi Duy lại rách thêm một một lỗ ở sau lưng mơ hồ có thể thấy được hồng ngân do mộc côn đánh lên.

Hi Duy bị gậy gộc đánh có chút đứng không vững, cước bộ lảo đảo, nếu là người có cốt khí khẳng định liều chết cũng muốn đứng vững hoặc là đánh trả để bảo vệ tôn nghiêm, nhưng nhân vật chính không phải người bình thường nên hắn thật rõ ràng ngã xuống

Thân hình gấy yếu trên tuyết tạo nên một hình người to, chỉ là cánh tay nhanh ôm chặt Kỳ Nặc,  tận lực không để tiểu bất điểm tiếp xúc với tuyết và nước do tuyết chảy ra

Kỳ Nặc hoảng sợ, nhân vật chính như thế nào bỗng dưng ngã xuống, còn híp mắt làm bộ ngất xỉu, y nhất thời liền hoảng muốn giãy dụa lại cảm giác cánh tay ôm mình thập phần dùng lực mới thoáng an tâm.

Giọng vịt đực không nghĩ Hi Duy bị đánh liền lập tức ngất đi, liền dùng chân đạp Hi Duy than thở nói "Ngốc tử, đứng lên cho ta đừng dùng chiêu này".

Hi Duy vẫn không nhúc nhích, hình như là thật sự ngất đi.

Giọng vịt đực nhíu mi, Hi Duy sống hay chết hắn không thèm để ý, gặp người yếu đuối không phản ứng thế này thật sự đáng đánh, hắn ném gậy đi muốn bế Kỳ Nặc trong Hi Duy.

Giọng vịt đực cúi lưng, Hi Duy cả người căng thẳng, tay cầm đoản đao cầm gắt gao, tiểu đao chút nữa không chớp mắt liền tẩm huyết.

Nhưng khẩn trương một khắc, lỗ tai dán sát mặt đất của Hi Duy lại nghe được tiếng bước chân, hắn lại nắm chặt tiểu đao hơn nữa nhưng lại không đâm ra.

Giọng vịt đực thuận lợi kéo đi Kỳ Nặc.

Kỳ Nặc cảm thấy cánh tay nhân vật chính thả lỏng, liền bị đổi chủ, giọng vịt đực mặt đầy dự tợn trảo y, lực đạo lớn khiến Kỳ Nặc đau khóc thành tiếng cộng thêm lo lắng nhân vật chính dứt khoát liên " oa oa" khóc lên.

Giọng vịt đực mặt đầy không kiên nhẫn, liền xé một miếng bánh mì mốc meo chặn miệng Kỳ Nặc khiến y chỉ có thể ô ô khóc không thành tiếng.

Kỳ Nặc vốn sốt nhẹ lại bị kích động khóc không ra tiếng, miệng còn có miếng bánh mì hôi hám thật sự là khó chịu chút nữa hôn mê.

" Dát chi dát chi " có rất nhiều tiếng bước chân từ xa lại gần, một đám người trang điểm mặc trang phục võ sĩ xuất hiện tại hẻm nhỏ này, thủ lĩnh là một nam nhân dáng người khôi ngô, hắn chột mốt mắt, một vết đao chém từ mắt trái vắt ngang cả khuôn mặt đến cằm bên phải, thoại nhìn đầu sỏ khiến hắn mù mắt trái là miệng vết thương này gây nên.

Thế nhưng vết sẹo một chút cũng không ảnh hưởng tới mị lực của hắn, ngược lại càng làm cho hắn thêm cuồng dã cùng thêm hương vị nam nhân, hơn nữa thực khốc.

Nam nhân thấy được tình hình nơi này liền khiến tất cả tiểu đệ dừng chân, hứng thú hỏi " Cướp bóc ?"

Giọng vịt đực nhìn thấy nam nhân đầu tiên là dại ra vài giây sau đó biến thành nịnh nọt nhưng hắn không dám đến gần chỉ đứng tại chỗ cung kính nói " Ciaran tiên sinh, nhìn thấy ngài thật là vinh hạnh."

Nam nhân cúi đầu nở nụ cười, tiếng cười thập phần trầm thấp thuần hậu , so với giọng vịt đực thật sự là dễ nghe gấp trăm lần.

Hắn nói " Ngươi nhận thức ta?"

Giọng vịt đực càng thêm nịnh nọt " Nơi này là phố đèn đỏ, làm sao lại có người không nhận thức Ciaran tiên sinh đâu?" 

Nam nhân được xưng là Ciaran tiên sinh không có trả lời hắn, chỉ là tiếp tục hỏi " Nếu biết nơi này là chỗ nào, sao ngươi lại tại hẻm sau phố đèn đỏ cướp bóc?"

Thời điểm Ciaran nói câu đó vẫn là đang cười nhưng lại khiến giọng vịt đực sợ chảy hết mồ hôi.

Hắn con mắt chuyển chuyển lập tức cầm Kỳ Nặc trong tay dâng đến rước mặt nam nhân " cũng phải cướp bóc chỉ là ngốc tử kia trộm muội muội của ta, ngài xem, chính là nữ hài này, biết tiên sinh cần vài mặt hàng tốt, nếu muội muội có thể đi theo tiên sinh tương lại khẳng định có thể sống sung sướng."

Kỳ Nặc ô ô kháng nghị.

Ciaran mắt liếc nhìn Kỳ Nặc, nhìn rõ bộ dáng y xong trong mắt xẹt qua một tia kinh ngạc, cho đf  nhỏ nhưng cũng có thể nhìn ra ngũ quan tinh xảo, muốn nói hài tử này là muội muội giọng vịt đực ngốc tử cũng sẽ không tin, biến dị gen đến trình độ nào mới được a.

Bất quá Ciaran vẫn thò tay ra tiếp lấy Kỳ Nặc.

Yết hầu giọng vịt đực chợt lóe một tia đắc ý, hắn khẳng định nữ hài lớn lên nhất định sẽ hảo xem, khẳng định bán được giá tốt.

Bất quá không để hắn đắc ý lâu, một căn mộc côn liền dừng ở trên đầu hắn, lực đạo vừa ngoan lại chuẩn, không kịp để giọng vịt đực kêu lên một tiếng, hừ cũng chưa hừ được liền thẳng tắp ngã xuống.

Hi Duy mặt không biểu cảm đứng ở phía sau hắn, trong tay là căn mộc côn mà giọng vịt đực vừa vứt bỏ.

Ciaran một tay bế Kỳ Nặc mà vẫn vỗ hai tiếng " Ba ba" khen ngợi nói " Làm được thật sinh đẹp".

Hi Duy không nói một lời chỉ cảnh giác nhìn hắn.

Ciaran đem đề phòng của hắn thu hết vào mắt, có chút thú vị nợ nụ cười " Được, ta biết đứa nhỏ này là của ngươi."

Hi Duy suy xét một chút vẫn là gật đầu.

Ciaran lại nói " Trả lại cho ngươi không phải là không thể, đem mặt của ngươi lau sạch sẽ.'

Hi Duy không hỏi tại sao chỉ là yên lặng cúi người đem một nắm tuyết rửa mặt, tuyết rất lạnh đem hai má của hắn đông lanh đỏ bừng lên nhưng cũng rửa sạch mặt hắn làm diện mạo vốn có hiện ra.

Ciaran lẳng lặng nhìn cũng không thúc giục, đợi Hi Duy lau sạch sẽ mới mở miệng " Nhi tử của Molly à, đây là nữ nhi của ngươi?"

Hi Duy có điểm kinh ngạc " Ngươi ... nhớ rõ ... ta?"

Ciaran một tay ôm Kỳ Nặc, tay còn lại đặt sau lưng khốc khốc nói " Người cũng không nhớ rõ ta?"

Kỳ Nặc trong lòng có một vạn đầu thú cuồng loạn, hắn cảm giác kịch tình còn có thể cứu giúp một chút, không thì ì cái gì rõ ràng nam nhân Ciaran này mười năm sau mới xuất hiện lại gặp được tại thời điểm này, kịch tình ngươi muốn gì đây là muốn đẩy nhanh tiết tấu sao?

(( Nguyền rủa)) đích xác có nam nhân gọi là Ciaran bất quá nhân vật chính hai mươi mốt tuổi hắn mới xuất hiện,  Ciaran xuất hiện với thân phận là phụ thân hậu cung thứ nhất của nhân vật chính , cũng không phải vai diễm trọng yếu bất quá có chút đặc thù, đó chính là hắn nhận thức mẫu thân nhân vật chính. Mẫu thân nhân vật chính gọi là Molly!

Mười năm trước Ciaran vẫn là một khốc ca, nồng đậm khí tràng hắc đạo, mười năm sau sẽ biến thành đại thúc trung niên liền cs điểm không đành lòng nhìn thẳng.

Này cũng tại thời điểm hắn xuất hiện chênh lệch nhau quá, nhưng chênh lệch có điểm lớn quá a!

Lão ba của hậu cung xuất hiện!

Hậu cung còn có thể chờ sao!

 Nhưng nhân vật chính mới có mười một tuổi a!

Chính là xuất hiện một trăm hậu cung cũng không thể dùng a !

Kịch tình ngươi tỉnh tỉnh !

Hi Duy nghĩ nghĩ, vẫn là chỉ vào Kỳ Nặc nói " Nam hài".

Ciaran cẩn thận xem mặt Kỳ Nặc lẩm bẩm nói " Thật không phải là nữ hài?"

Nếu không phải Kỳ Nặc còn chưa trưởng thành nhất định sẽ nhảy dựng lên cắn mũi hắn.

Ciaran rối rắm nửa ngày, bất quá hắn biết Hi Duy không tất yếu lừa gạt hắn liền cũng bình thường trở lại, hắn tiếp tục nói " Ta nhớ rõ đệ đệ ngươi ba năm trước đã chết, niên kỉ cũng không đổi cho nên, đứa nhở này là con ngươi?"

  Hi duy cũng không phủ nhận.

Tuy rằng thoại nhìn khó có thể tin tưởng, bất quá mười một tuổi sinh hài tử cung không phải là không có khả năng, coi như Ciaran chính mình lý giải Hi Duy chân tướng. Hi Duy căn bản không phải loại người sẽ nổi lên tâm đồng tình mà thu dưỡng hài tử không có chung huyết thống quan hệ, xá hết đáp án sai lầm còn lại tất nhiên là chân tướng.

Cấp nam nhân cơ trí hoan hô.

Ciaarran có chút cảm khái nhìn Kỳ Nặc " Ta còn nhớ lúc nhỏ Molly theo ta nói muốn sinh hài tử đâu, chớp mắt con nàng cũng đều có nhi tử."

Kỳ Nặc bị những lời này làm cho hôn mê.

Hi Duy chỉ là lẳng lặng nghe, căn bản không có nói chen vào, nam nhân liền vẫn lầm bầm" Ngô, nhìn kỹ, đứa nhở thật thật giống ngươi a, quả nhiên là phụ tử, cứ như cùng một khuôn khắc ra."

# ngươi nói láo như vậy, nữ nhi của ngươi có biết không ?"

# ngươi bổ não lớn như vậy, nữ nhi ngươi biết không?"

Rõ ràng thoại nhìn là khốc ca... 




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro