dmv tr 77

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đánh vật trên giường? Khách khách...... - A Đại Nhi bỗng nhiên cười rúc rích với vẻ quyến rũ, thân thể mềm mại như nhành hoa rung rung, đôi mắt ướt át long lanh nhìn Hàn Thạc đăm đăm, bên trong như có một bể tình, muốn cuốn trôi hắn vào nơi tiên cảnh mê hồn.

Hắc Ám tinh linh và Hắc Long đều là những chủng tộc có tính dâm đãng như nhau, nhất là nữ Hắc Ám tinh linh, cứ mười người thì phải có ít nhất bảy là dâm phụ.

A Đại Nhi lẳng lơ quyến rũ vô cùng này hiển nhiên chính là một người nổi bật trong số đó, mấy trưởng lão Hắc Ám tinh linh bên cạnh nàng chắc chắn là bạn trên giường của nàng. Trước mặt bao nhiêu thủ hạ như vậy mà A Đại Nhi nói đến loại sự tình này chẳng những không có một chút ngượng ngùng, ngược lại còn có vẻ hứng thú hơn, dường như là rất muốn lập tức nằm xuống cùng Hàn Thạc thoải mái vật lộn vui vẻ tràn trề một trận.

- Hắc hắc. Phu nhân quốc sắc thiên hương mê hoặc mọi người, nếu thật sự có hứng thú ở phương diện này thì ta nhất định sẽ tận lực hầu hạ. - Dáng cười quyến rũ của A Đại Nhi làm cho Hàn Thạc cũng thấy ngứa ngáy trong lòng. A Đại Nhi rõ ràng là một dâm phụ đói khát, bất quá trước vẻ lẳng lơ hơ hớ ra như thế, hắn lại không phải là một người kỵ sĩ trang nghiêm đạo mạo nên hắn cũng chẳng thèm che giấu dục vọng trong lòng.

Nghe Hàn Thạc nói như vậy, A Đại Nhi không tránh khỏi phải dò xét hắn kỹ lưỡng hơn. Thân thể Hàn Thạc cao lớn rắn rỏi, đứng ở nơi ấy cứ như một ngọn lao mang theo một loại uy thế hùng hổ kinh người. Tướng mạo đẹp trai lạnh lùng tàn khốc, hơn nữa cơ bắp trên thân hình cao lớn của hắn còn ẩn chứa sức bộc phát mãnh liệt. Căn bản không phải mấy gã nhân tình Hắc Ám tinh linh bên cạnh chỉ có tướng mạo tuyệt mỹ nhưng thân thể gầy còm có thể so sánh được.

A Đại Nhi càng nhìn Hàn Thạc càng động tâm, cái lưỡi nhỏ thơm tho hồng hào càng vô ý thức mà khẽ liếm viền môi đỏ chói, khuôn mặt yêu kiều giống như là uống say hồng lên màu hoa đào làm rung động lòng người, hết sức lẳng lơ quyến rũ và hấp dẫn.

Những tiếng nuốt nước bọt từ những Hắc Ám tinh linh đứng bên cạnh đang chằm chặp nhìn A Đại Nhi truyền đến, trong đó bao gồm cả một vài nữ Hắc Ám tinh linh khác có tính dâm đãng. Nếu không phải cố kỵ thực lực và uy danh của A Đại Nhi, bọn họ thực sự hận không thể trực tiếp lao tới vồ lấy chiếm đọat hắn.

- Người trẻ tuổi, ngươi thật sự là một tên loài người thú vị. Loài người mà ta biết mặc dù trong lòng đều có ham muốn sắc đẹp trần trụi như nhau, trong biểu hiện thì ai nấy đều đầy vẻ đứng đắn, nhưng vừa lên giường thì những người đó tựa như ma thú hung tàn, thỏa thích bộc lộ dục vọng của bọn họ. Khách khách, ngươi không giống bọn họ, ngươi ở trước mặt nhiều người như vậy mà vẫn dám không che dấu chút nào dục vọng của mình, thật sự khiến cho ta cảm thấy bất ngờ. - A Đại Nhi cười duyên dáng, chăm chú nhìn Hàn Thạc, nói chậm rãi ôn nhu.

Trước lời khen ngợi của A Đại Nhi, Hàn Thạc xoay người nho nhã lễ độ thi lễ, sau đó tủm tỉm cười nhìn ả ta, cũng không mở miệng nói thêm cái gì, nhưng cái khí thế không sợ bất luận uy hiếp gì kia lại tự nhiên được thể hiện ra.

- Hi hi. Nếu như thực lực của ngươi có thể khiến cho ta chấp nhận được thì ta nhất định sẽ thỏa mãn yêu cầu của ngươi, tái chiến trên giường với ngươi một trận.

A Đại Nhi nói dứt lời liền chậm rãi đi về hướng Hàn Thạc, tươi cười nói:

- Bây giờ đến lúc ngươi chứng minh thực lực của mình rồi đó.

Hàn Thạc cười ha hả, sau đó lấy Khô Lâu Pháp Trượng từ bên trong không gian giới chỉ ra, hướng sang A Đại Nhi nói:

- Hy vọng ta có thể làm ngươi vừa lòng. Hắc hắc, nói thật là ta rất có hứng thú đối với ngươi đấy!

A Đại Nhi đang muốn trả lời, nhưng trong lúc vô ý nhìn lướt qua Khô Lâu Pháp Trượng trong tay Hàn Thạc thì khuôn mặt xinh đẹp đột nhiên lại biến sắc, cẩn thận nhìn đi nhìn lại Khô Lâu Pháp Trượng của Hàn Thạc mấy lần, sau đó mới có chút kinh hãi mà hỏi hắn:

- Khô Lâu Pháp Trượng! Ngươi là người của Thiên Tai giáo hội?

Hàn Thạc giật mình, nhìn Khô Lâu Pháp Trượng đang cầm trong tay, lòng thầm nghĩ tại sao mấy lão già đều biết Khô Lâu Pháp Trượng? A Đại Nhi vừa thấy Khô Lâu Pháp Trượng thì lập tức liên tưởng đến Thiên Tai giáo hội, xem ra những năm tháng ả ta hoạt động cách đây không lâu, ít nhất không xa xưa như Tích dịch tổ vương Đạt Gia Tây.

- Khi nào thì xúc tu của Thiên Tai giáo hội các ngươi vươn đến tận thế giới trong lòng đất này vậy? Những Tích dịch nhân này có quan hệ gì với các ngươi? Chẳng lẽ ngươi phải bảo vệ những Tích dịch nhân ngu dốt này?

Không đợi Hàn Thạc trả lời, A Đại Nhi lại mồm năm miệng mười truy hỏi tiếp. Thấy hắn chỉ im lặng không đáp lời, A Đại Nhi bỗng tức giận nói:

- Quên đi, nếu như các ngươi cố ý bảo vệ những Tích dịch nhân này thì ta cho các ngươi thể diện, nhưng thế giới trong lòng đất dù sao cũng là địa bàn của chúng ta, nếu các ngươi muốn chinh phục thế giới này thì Hắc Ám tinh linh chúng ta nhất định sẽ liều chết chống lại.

Thấy A Đại Nhi tự cho là đúng, cứ thế mà nói, Hàn Thạc vốn đã chuẩn bị sẵn sàng cùng A Đại Nhi đại chiến một trận giờ lại lặng người đứng yên tại chỗ. Theo giọng nói của A Đại Nhi, Hàn Thạc hiểu rằng cô ta không hề e ngại hắn, nhưng rõ ràng là sợ hãi Thiên Tai giáo hội. Mà bởi vì Hàn Thạc là người của Thiên Tai giáo hội, nên không dám động thủ đối với Tích dịch nhân.

Phóng tầm mắt nhìn khắp toàn bộ Kỳ Áo đại lục, Thiên Tai giáo hội là một hình tượng tà ác mà ai nghe tiếng cũng đều sợ mất mật. Cũng xem như là một bộ phận của phe tà ác. Hắc Ám tinh linh tự nhiên biết đến sự đáng sợ của Thiên Tai giáo hội.

Trong các loại thế lực, chủng tộc tà ác ở Kỳ Áo đại lục, Thiên Tai giáo hội hoàn toàn xứng đáng là thế lực hắc ám đệ nhất. Cho dù là A Đại Nhi, sau khi thấy được Khô Lâu Pháp Trượng được Hàn Thạc nắm giữ thì lập tức chịu thua, không đợi hắn lên tiếng đã từ bỏ ý muốn nô dịch đám Tích dịch nhân.

Có một khoảng thời gian, Khô Lâu Pháp Trượng cũng đồng nghĩa với Thiên Tai giáo hội, người có Khô Lâu Pháp Trượng khẳng định là nhân vật số một số hai ở trong Thiên Tai giáo hội. A Đại Nhi nhìn thấy cây pháp trượng xuất hiện trong tay Hàn Thạc thì cô ta không hề nghi ngờ mà coi hắn là một nhân vật cao cấp của Thiên Tai giáo hội nên tuyệt đối không có ý niệm muốn làm kẻ địch của Hàn Thạc.

Đối với loại thế lực tà ác như Hắc Ám tinh linh này thì bọn họ không hề e ngại bất cứ quốc gia nào trên đại lục. Quốc gia trên đại lục thông thường không thể đặt chân đến thế giới trong lòng đất, ngoài ra tinh lực của một quốc gia cũng có hạn, nếu có thật sự tiến vào thế giới trong lòng đất thì A Đại Nhi cũng sẽ không e ngại. Nhưng đối với những kẻ ác danh ngập trời như Thiên Tai giáo hội, cách đối xử độc ác và tính cố chấp với địch nhân của họ lại có thể khiến cho bất luận đối thủ nào cũng phải sợ hãi. Cho dù có kẻ ở thế giới trong lòng đất chọc giận Thiên Tai giáo hội thì kẻ đó cũng sẽ phải đối diện với sự trả thù đáng sợ không bao giờ ngừng.

A Đại Nhi vừa mới thoát khỏi tầng phía dưới, cô ta cũng không muốn lập tức đắc tội với thế lực hạng nhất của thế giới hắc ám, vì vậy mới chủ động chịu thua ở trước mặt Hàn Thạc.

Không ngừng suy xét những phương pháp nảy ra trong đầu, Hàn Thạc lập tức có phản ứng, thầm nghĩ danh tiếng của Thiên Tai giáo hội mà có thể khiến cho loại cường giả như A Đại Nhi này phải chịu thua, xem ra Thiên Tai giáo hội thật sự không hổ là thế lực tà ác đứng đầu Kỳ Áo đại lục, khiến người ta vừa nghe tiếng đã sợ mất mật.

- Ngươi đã biết Khô Lâu Pháp Trượng thì hiển nhiên là biết được thân phận của ta rồi. Hắc hắc, Chân thần Đạt Gia Tây của Tích dịch nhân có liên lạc mật thiết với Thiên Tai giáo hội chúng ta, có lẽ ngươi không biết điều này. Đạt Gia Tây đã rời khỏi vị diện này nên sẽ không còn uy hiếp Hắc Ám tinh linh các ngươi được nữa, nhưng khi Đạt Gia Tây rời đi thì đã từng nhờ Thiên Tai giáo hội chúng ta chăm sóc cho đám Tích dịch nhân, cho nên chúng ta sẽ không để cho Tích dịch nhân bị các ngươi nô dịch.

- Đối với Hắc Ám tinh linh ở thế giới trong lòng đất, Thiên Tai giáo hội chúng ta cũng không có hành động gì không hữu nghị. Thực ra chúng ta đều tính là cùng thuộc một phe bị Quang minh xâm phạm nên hai bên cũng không nên tranh đấu. Nếu như các ngươi có thể cho Thiên Tai giáo hội chúng ta một chút thể diện, không đi tìm những Tích dịch nhân này gây phiền toái, thì ta nghĩ lần này chúng ta gặp nhau chắc chắn là rất vui vẻ. - Hàn Thạc làm bộ dáng nhân vật cao cấp của Thiên Tai giáo hội, ngạo nghễ nhưng cũng không thất lễ, chậm rãi nói với tộc mẫu A Đại Nhi của Hắc Ám tinh linh.

- Đương nhiên, Tích dịch nhân đã được các ngươi bảo vệ, Hắc Ám tinh linh chúng ta từ nay về sau sẽ không bao giờ tấn công bọn họ nữa.

A Đại Nhi không hề do dự, duyên dáng cười khanh khách một tiếng rồi nói:

- Bằng hữu cao quý, ngươi đã đến thế giới trong lòng đất rồi thì xin mời nhất định phải đến làm khách ở lãnh địa của Hắc Ám tinh linh chúng ta.

Không ngoài dự liệu, A Đại Nhi lập tức đáp ứng yêu cầu của Hàn Thạc, sau đó khanh khách cười duyên một tiếng rồi đưa ra lời mời chân thành. Khi nói lời này, ả ta còn dùng ánh mắt quyến rũ câu hồn đoạt phách tống tình hắn. Cái loại cám dỗ trần trụi này làm trong lòng Hàn Thạc ngứa ngáy khó nhịn nổi.

Việc đã đến đây, chiến đấu đã được hủy bỏ rồi. Chính vì Khô Lâu Pháp Trượng ở trong tay đã khiến cho A Đại Nhi từ bỏ suy nghĩ đối phó Tích dịch nhân, ngoài ra còn thành tâm mời mọc, định xây dựng quan hệ tốt đẹp với Hàn Thạc.

Điều này vượt ra ngoài dự liệu của hắn. Kết quả hiển nhiên so với tưởng tượng của Hàn Thạc còn lý tưởng hơn. Hàn Thạc quay đầu lại nhìn thủ lĩnh Tích dịch nhân, mỉm cười nói:

- Ta đi qua đó một chuyến. Ta nghĩ sau này Hắc Ám tinh linh hẳn là sẽ không tìm các ngươi gây phiền toái nữa.

Ở thế giới trong lòng đất, đám Tích dịch nhân trí tuệ đần độn cũng không thạo tin tức như Hắc Ám tinh linh. Thủ lĩnh Tích dịch nhân này chưa từng nghe nói qua sự tồn tại của Thiên Tai giáo hội, nhưng mà thủ lĩnh Tích dịch nhân từ miệng của A Đại Nhi hiểu rằng Hàn Thạc đến từ một thế lực lớn rất mạnh, cái thế lực lớn này làm cho Hắc Ám tinh linh cường đại ở tầng này cũng phải sợ hãi trong lòng.

Hắc Ám tinh linh vốn chính là chủng tộc cường đại nhất của tầng này, bây giờ ngừng tranh đấu nội bộ mà tập hợp lại, thực lực này càng trở nên vô cùng đáng sợ, hơn nữa bây giờ bên họ lại sinh ra một đám cao thủ thần bí nữa nên Thủ lĩnh Tích dịch nhân hiểu rõ nếu bọn họ thật sự liều chết đánh nhau với Hắc Ám tinh linh thì cuối cùng chỉ có một con đường chết.

Bây giờ thấy A Đại Nhi chủ động buông tha cho bọn họ, Thủ lĩnh Tích dịch nhân tự nhiên sẽ không ngu mà nói thêm cái gì, chỉ cung kính hướng về phía Hàn Thạc thi lễ nói:

- Đa tạ sứ giả đại nhân!

Hàn Thạc gật đầu cùng với A Đại Nhi đang ở bên kia cười quyến rũ rời đi, tiến thẳng về hướng lãnh địa của Hắc Ám tinh linh.

Ở tầng thế giới trong lòng đất này, Hắc Ám tinh linh chiếm cứ lãnh địa màu mỡ và bao la nhất. Dọc trên đường đi, Hàn Thạc sôi nổi cười nói với tộc mẫu A Đại Nhi, đi thẳng đến lãnh địa của Hắc Ám tinh linh.

Hiển nhiên là A Đại Nhi vô cùng hiếu kì về thân phận của Hàn Thạc, dọc trên đường đi không ngừng hỏi bóng hỏi gió về địa vị chân chính của Hàn Thạc ở Thiên Tai giáo hội. Nhưng mà hắn lại luôn luôn chú ý giữ gìn lời ăn tiếng nói, không hề để lộ ra một chút tin tức gì. Hàn Thạc muốn tiết lộ cũng không có cái để nói vì hắn vốn không biết gì về Thiên Tai giáo hội, căn bản không biết rốt cuộc chức vị bên trong đó được phân chia thế nào.

Nhưng mà từ sau khi Hàn Thạc lấy ra Khô Lâu Pháp Trượng, A Đại Nhi thông qua cảm ứng đối với lực lượng kỳ dị ẩn chứa bên trong Khô Lâu Pháp Trượng thì căn bản không hề hoài nghi về thân phận của Hàn Thạc. Hắn càng úp úp mở mở trốn tránh việc ấy, ả ta ngược lại càng cho rằng hắn càng có địa vị cực cao trong Thiên Tai giáo hội. Hàn Thạc tuổi còn trẻ mà có thể cầm trong tay Khô Lâu Pháp Trượng thì đã đủ chứng minh sự không đơn giản của mình rồi.

A Đại Nhi cười tươi dịu dàng, luôn luôn không quên dụ dỗ Hàn Thạc. Suốt trên đường đi, ả cũng không ngồi ở trong trướng lụa màu tím mà trái lại là kề vai cùng đi với Hàn Thạc. Trong khi đi lại, mỗi một cái tư thế xoay eo khoe mông đều hết sức hấp dẫn, ả ta thường còn vô tình thoáng khẽ chạm vào Hàn Thạc. Cặp đùi đẹp lúc gần lúc xa bên cạnh làm cho Hàn Thạc dọc trên đường đi không ngừng xao động, lửa dục cũng bốc thẳng lên "hừng hực".

A Đại Nhi hiển nhiên rất cố kỵ Thiên Tai giáo hội nên cũng tràn đầy tôn kính đối với Hàn Thạc. Khi cô ta phát hiện Hàn Thạc không quá nguyện ý đối với việc bộc lộ thân phận thì A Đại Nhi cũng không tiếp tục cố gắng trên chủ đề này, ngược lại dọc trên đường đi chuyển sang giới thiệu cho hắn một ít phong cảnh ở bên đường.

Thế giới dưới lòng đất cũng không âm u ẩm thấp như loài người đồn đại. Đúng là vĩnh viễn không thấy mặt trời, nhưng mà những vách nham thạch cao vạn mét trên đỉnh của thế giới trong lòng đất lại lấp lánh ánh sáng kì lạ. Ngoài ra khắp nơi đều sinh trưởng một số loại thực vật tỏa ánh rực rỡ khiến cho ở rất nhiều địa phương của thế giới này tràn đầy ánh sáng suốt ngày đêm.

Giống với thế giới trên mặt đất, thế giới trong lòng đất có núi cao suối sâu, thậm chí một vài chỗ có phong cảnh còn đẹp hơn so với trên mặt đất. Nữ nhân lẳng lơ quyến rũ A Đại Nhi trái lại cũng là người có tâm hồn, yêu thích những cảnh sắc mỹ lệ. Dọc trên đường đi, cô ta cũng không muốn vội vã trở về ngay mà ra lệnh để cho một bộ phận trở về trước còn bản thân thì dẫn mấy trăm cao thủ và Hàn Thạc đi đường vòng, chỉ cho hắn về các loại cảnh quan kỳ lạ.

Hắc Ám tinh linh chính là bá chủ tầng này của thế giới trong lòng đất. A Đại Nhi đối với thực lực của bản thân mình có lòng tin tuyệt đối, tin tưởng rằng ở tầng này không có mấy sinh vật có thể uy hiếp được mình. Những Biên bức nhân và Địa tinh ẩn hiện dọc trên đường đi, thường vừa thấy đám người A Đại Nhi xuất hiện, toàn bộ giống như tránh né ôn thần mà vội tránh đi thật xa, dường như vô cùng e ngại A Đại Nhi.

Đi qua mười hai điểm phong cảnh kỳ quan của thế giới trong lòng đất, rốt cục A Đại Nhi cũng dẫn Hàn Thạc tới lãnh địa của Hắc Ám tinh linh, dọc trên đường đi cô ta luôn cười tươi mà làm người dẫn đường cho hắn.

Đây là một vùng rừng rậm bao la có các loại thực vật kỳ dị sinh trưởng, trong đó có vài gốc sinh mệnh thụ cao hơn mười mét thô ráp, tràn đầy sinh mệnh khí tức xanh biếc mê hoặc lòng người. Loại cây này mang đến cho khu rừng rậm này một vẻ tràn đầy sức sống.

Dọc hai bên đường, các loại thực vật mọc xanh um tươi tốt, trong khí tức tự nhiên có lẫn một chút khí tức tà ác. Những tấm mạng nhện to rộng, đẹp yêu dị chăng rải rác ở trên các cây đại thụ cao ngút trời. Trong những mạng nhện này có nhiều thủy tinh cầu màu sắc khác nhau, tựa như sử dụng các sợi tơ hấp thu năng lượng trong rừng rậm. Rất nhiều con nhện nhỏ màu đỏ, màu tím và màu đen di chuyển linh hoạt ở trong rừng rậm, chung sống hòa bình với Hắc Ám tinh linh, đảm nhiệm trinh sát cảnh giới cho Hắc Ám tinh linh. Vừa thấy A Đại Nhi xuất hiện, đám nhện nhỏ vui vẻ nhảy múa ở trên cây cổ thụ, giống như đang kể lể chuyện gì đó cho A Đại Nhi.

Hắc Ám tinh linh thờ phụng Tà Ác nữ thần La Ti, theo truyền thuyết là mặt người thân nhện. Sự thật có phải như thế hay không thì Hàn Thạc cũng không biết, nhưng từ tình hình trước mắt mà xét thì nói không chừng truyền thuyết này thực sự có chỗ có thể tin tưởng được. A Đại Nhi rõ ràng có thể tiến hành liên lạc cùng những con nhện nhỏ này, hạ lệnh chúng đem sức lực phục vụ cho cô ta.

Càng đi vào trong thì các loại cổ thụ càng thêm um tùm xanh tốt. Ở giữa rừng rậm tràn đầy khí tức tự nhiên có xây dựng rất nhiều ngôi nhà bằng gỗ, một số căn nhà chỉ đơn thuần là do cành gỗ bện thành, cũng có rất nhiều tòa nhà cao lớn vốn là do một gốc cổ thụ cao ngút trời đã chết khô đi, sau đó được đục đẽo chạm trổ thành hình cung điện phong cách cổ xưa đẹp lộng lẫy. Rõ ràng là vô cùng kỳ lạ.

Hắc Ám tinh linh có bản tính trời sinh là yêu thích cái đẹp. Mặt ngoài các tòa cung điện của bọn họ đều có hoa văn tinh xảo. Những hoa văn này không có bất cứ tác dụng gì, chỉ đơn thuần là nhìn đẹp. Rất nhiều Hắc Ám tinh linh đều đạt đến trình độ cực cao ở trong lĩnh vực nghệ thuật. Mỗi loại vũ khí ma pháp mà bọn họ làm ra đều có kiểu dáng vô cùng tinh xảo, có lẽ khí tài ma pháp của Hắc Ám tinh linh không phải là tốt nhất trên đại lục, nhưng mà vũ khí ma pháp của bọn họ thì nhất định là tinh xảo và đẹp đẽ nhất.

Sự theo đuổi của bọn họ đối với nghệ thuật biểu hiện ở trên tất cả mọi vật, tòa nhà, vũ khí, quần áo thậm chí ăn uống và cúng tế tôn giáo, bất cứ một vật hay hoạt động nào đều phải xinh đẹp dễ coi. Hàn Thạc trên đường đi tới đã nhận thức sâu sắc được điểm này.

- Nơi này chính là lãnh địa trọng yếu nhất ở thế giới trong lòng đất của Hắc Ám tinh linh chúng ta. Làm tộc mẫu của bộ tộc Hắc Ám tinh linh, ta rất vinh hạnh có thể dẫn ngươi tới chỗ này. - A Đại Nhi cười tươi tắn, dẫn Hàn Thạc đi thẳng vào trong.

Lúc này tất cả Hắc Ám tinh linh thấy A Đại Nhi trở về thì ai nấy đều cung kính hành lễ thăm hỏi. Trong tộc Hắc Ám tinh linh, A Đại Nhi có uy tín cực cao. A Đại Nhi có thể tiến hành liên lạc với Tà Ác nữ thần La Ti, thân phận cơ bản là tương tự với Hàn Thạc ở trong tộc Tích dịch nhân, đều xuất hiện với thân phận là người truyền bá của thần linh.

Nhưng bởi vì bản thân A Đại Nhi chính là một Hắc Ám tinh linh nên địa vị của cô ta trong tộc Hắc Ám tinh linh lại cao hơn một bậc. Việc các gia tộc Hắc Ám tinh linh không ngừng tranh đấu lẫn nhau, chỉ sau khi cô ta xuất hiện mới có thể liên kết lại thành một khối đã đủ để chứng minh cho địa vị cao quý của nữ nhân này.

- Phu nhân quá khách khí rồi, có thể đến chỗ này phải là vinh hạnh của ta mới đúng chứ. - Hàn Thạc mỉm cười trả lời.

A Đại Nhi dẫn Hàn Thạc đi thẳng đến cung điện trung tâm do một cây cổ thụ vĩ đại biến thành. Sau khi tiến vào bên trong, Hàn Thạc phát hiện khắp mặt đất đều có thảm trải nền dày đặc hoa văn tinh xảo, trên vách tường bằng gỗ ở chung quanh có vẽ hình thân nhện mặt người quái dị của Tà Ác nữ thần La Ti. Một dàn đèn thủy tinh nhấp nháy thứ ánh sáng rực rỡ tươi đẹp làm cho nơi này trở nên rực rỡ huy hoàng.

Đi đến chỗ này, A Đại Nhi vỗ vỗ bàn tay kêu "bốp bốp", đột nhiên có năm nữ Hắc Ám tinh linh với năm màu da khác nhau đi ra, tất cả đều xinh đẹp tuyệt mỹ như nhau. Năm Hắc Ám tinh linh này mặc quần lụa mỏng manh, ánh mắt hoặc là ngượng ngùng hoặc là nóng bỏng hoặc là đơn thuần, ai nấy đều dán mắt vào người Hàn Thạc ở bên cạnh A Đại Nhi.

- Hầu hạ quý khách chu đáo cho ta! - A Đại Nhi nũng nịu cười, dặn dò năm Hắc Ám tinh linh dung mạo tuyệt mỹ và thân thể rung động lòng người kia.

Năm nữ Hắc Ám tinh linh trẻ tuổi nghe vậy liền cùng nhau đem theo rượu và trái cây, khẽ cười với những dáng vẻ khác nhau đi về phía Hàn Thạc.

Đây là một buổi yến tiệc đãi khách. Với sự hầu hạ của năm nữ Hắc Ám tinh linh trẻ trung xinh đẹp, Hàn Thạc uống rượu ngon ăn thịt mềm cực kỳ dễ chịu. Được sự căn dặn của A Đại Nhi, năm nữ Hắc Ám tinh linh trẻ tuổi cười ngọt ngào và không ngừng chuốc rượu hắn, quần áo của Hắc Ám tinh linh rất hở hang, không rõ vô tình hay cố ý lại cứ cọ sát vào người Hàn Thạc, làm cho lửa dục của hắn không ngừng bùng lên.

Đến khi Hàn Thạc trông có vẻ say mắt lờ đờ, A Đại Nhi liền nháy mắt ra dấu với mấy trưởng lão Hắc Ám tinh linh đang cười cười bồi tiếp Hàn Thạc. Mấy gã nhân tình kia của A Đại Nhi mỉm cười theo nhau lui ra.

Mấy người này vừa rời khỏi, A Đại Nhi lại nháy mắt ra dấu với năm Hắc Ám tinh linh đang hầu hạ Hàn Thạc. Năm Hắc Ám tinh linh mỗi người một vẻ, tuyệt mỹ như nhau, liền ở trước mặt hắn cởi áo tháo thắt lưng, cười tươi xà đến, ôm lấy Hàn Thạc vào trong lòng.

- Hi hi, khách nhân tôn quý, hãy hưởng thụ sự tuyệt vời của các nàng ấy một chút đi. Nếu như ngươi cảm thấy năm nàng ấy cũng không thể làm ngươi thỏa mãn thì ta sẽ rất vui lòng hầu người. - A Đại Nhi quyến rũ cười nói với Hàn Thạc, vừa nói chuyện vừa chủ động đi ra bên ngoài.

- Không cần thế đâu, tất cả các ngươi cùng một lúc đi. - Hàn Thạc không chút khách khí giở trò, sờ soạng những vị trí trọng yếu trên người các nữ Hắc Ám tinh linh đang chủ động ôm ấp hắn trong lòng, mỉm cười hướng về A Đại Nhi tỏ ý mời mọc.

Che miệng khẽ cười một tiếng, A Đại Nhi gắt lên:

- Sao có thể làm thế được. Ta là tộc mẫu của Hắc Ám tinh linh, không thể cùng các nàng ấy đồng thời hầu hạ ngươi. Khách khách, một mình ta có thể so với năm nàng ấy, có lẽ còn lợi hại hơn nữa. Chỉ khi ngươi có thể thỏa mãn năm nàng ấy thì mới có thể giúp ta cảm thấy sảng khoái. Ngươi hãy chứng minh cho ta xem trước đi.

Sau khi nói xong, A Đại Nhi không lưu lại nơi này, mắt thấy Hàn Thạc bắt đầu ra tay thực hiện hành vi phóng đãng đối với năm Hắc Ám tinh linh trẻ tuổi, cô ta cố gắng chịu đựng kích động trong lòng, chỉ cười khanh khách bỏ đi.

Sau khi A Đại Nhi rời đi, Hàn Thạc không chút khách khí đè luôn một nữ Hắc Ám tinh linh thân thể mềm mại trần truồng quá nửa đang ngồi trong lòng hắn xuống dưới, lớn tiếng cười ầm ầm bắt đầu cuộc chinh phạt xác thịt.

Mười hai con Huyền Ma vô thanh vô tức rời đi, tỏa ra khắp cả vùng lãnh địa này của Hắc Ám tinh linh, trong đó hai con được lệnh cùng đi về phía A Đại Nhi để xem vì sao cô ta lại bỏ đi vào lúc này.

Khi người đẹp ở dưới thân nhè nhẹ rên rỉ xin tha, Hàn Thạc tiện tay kéo một nữ Hắc Ám tinh linh khác mặt mũi đỏ bừng đang nhịn không được mà tự xoa bóp cặp nhũ phong đầy đặn của mình. Nữ Hắc Ám tinh linh này toàn thân da dẻ màu tím, mái tóc dài ở trên đầu cũng là màu tím sẫm, trông hệt như một đóa hoa hồng màu tím đang lúc nở rộ.

Nữ Hắc Ám tinh linh này không kiềm chế được dục vọng trong lòng, gần như vừa xuống dưới thân thể Hàn Thạc là lập tức bắt đầu rên rỉ ầm ầm, tiếng rên run run rẩy rẩy như là một khúc nhạc mê hoặc du dương lay động lòng người, khiến cho ba Hắc Ám tinh linh khác mặt đỏ tới mang tai, ôm lấy nhau như muốn dành cho đối phương sự an ủi tâm hồn.

Hắc Ám tinh linh có tiếng là dâm đãng, nữ Hắc Ám tinh linh lại càng nổi bật hơn nữa. Sau khi ba Hắc Ám tinh linh này nhao về phía Hàn Thạc, hai người trong đó còn có vẻ ngượng ngùng, tỏ ra có một chút ý tứ rụt rè. Nhưng ngay khi thật sự bắt đầu cuộc chiến đấu xác thịt, hai nữ Hắc Ám tinh linh vốn ngượng ngùng kia lại dần dần bắt đầu phát cuồng lên, còn chưa thực sự cùng Hàn Thạc vào cõi mê hồn thì bản thân đã loạn cả lên.

Vừa chinh phạt Hắc Ám tinh linh dưới thân thể, Hàn Thạc vừa thông qua Huyền Ma quan sát chặt chẽ A Đại Nhi, thấy cô ta đi vào trong một gian phòng lộng lẫy ở ở bên dưới hai tầng. Lúc này Tây Khang và mấy Hắc Ám tinh linh nam giới kia đều đang ở chỗ này, ngoài ra còn có một gã tinh linh trẻ tuổi, cũng cung cung kính kính đợi chờ A Đại Nhi.

Cách đó không xa, bên trong phòng của Hàn Thạc, âm thanh phóng túng vang dội cực kỳ mạnh mẽ, liên tục truyền tới phòng này. Dung nhan tuyệt sắc như ma quái của A Đại Nhi bỗng đỏ bừng, trong lòng như là có một con côn trùng nhỏ không ngừng ngọ ngoạy, rất muốn lập tức được thay thế người dưới thân thể Hàn Thạc tiếp nhận sự tấn công điên cuồng mãnh liệt của hắn.

Vô thức khẽ liếm đôi môi đỏ mọng một cái, A Đại Nhi gắng gượng kiềm chế những rối loạn trong lòng, hỏi Tây Khang:

- Hãy kể lại toàn bộ diễn biến của trận chiến vừa rồi giữa ngươi và hắn ra xem nào.

Thân thể Tây Khang bây giờ còn rất yếu, trên mặt và cánh tay vẫn còn những vết máu như cũ. Hắn hít sâu một hơi, thấp giọng mau mắn thuật lại tình huống vừa mới đối mặt Hàn Thạc một lượt, sau đó lại bổ sung:

- Tộc mẫu, người này ngoại trừ trên thân thể nồng nặc mùi vị của tử vong pháp sư, còn tu tập một loại đấu khí kỳ lạ. Ồ, không đúng, dường như cũng không quá giống đấu khí, dù sao loại khí tức này cũng tràn đầy vẻ tà ác. Hắn chắc chắn là nhân viên cao cấp của Thiên Tai giáo hội.

- Nói nhảm, điều này còn cần ngươi nhắc nhở ta sao. Việc có thể cầm trong tay Khô Lâu Pháp Trượng đã chứng minh thân phận của hắn rồi. Điều duy nhất làm ta khó hiểu là Đại Tích dịch kia làm sao lại có liên hệ với Thiên Tai giáo hội, điều này thật sự là vô cùng kỳ quái. - A Đại Nhi lẳng lơ nhíu lông mày, lẩm bẩm nói ra những mối nghi ngờ khó giải thích được của mình.

- Tộc mẫu, chúng ta còn cần đối phó Tích dịch nhân nữa hay không? Người này tuổi còn trẻ, chắc chắn không phải đối thủ của tộc mẫu đại nhân, bây giờ hắn lại đến địa bàn của chúng ta, chúng ta có cần nhân cơ hội mà tiêu diệt hắn hay không? - Một gã trưởng lão Hắc Ám tinh linh khác đề xuất với A Đại Nhi.

- Ngu xuẩn, hắn dám đến làm khách ở chỗ chúng ta, chắc chắn là tin tưởng có thể rời đi được. Cho dù hắn không có biện pháp rời khỏi nơi này thì nhất định cũng có phương pháp truyền tin tức ra ngoài. Hừ, những tên đần các ngươi không chịu động não ư? - A Đại Nhi mắng luôn một câu.

Sau khi mắng xong, A Đại Nhi nhìn lướt qua Hắc Ám tinh linh trẻ tuổi duy nhất kia, mỉm cười, thiên kiều bá mị nói:

- Cậu em nhỏ, nghe nói trước kia ngươi đi theo Đại Na, đã từng gặp qua người này?

- Bẩm báo tộc mẫu, trước đây người này đã đến thế giới trong lòng đất. Lần đó, hắn lúc đầu trợ giúp chúng ta đối phó một con Hắc Long trẻ tuổi, về sau bởi vì tộc trưởng Đại Na muốn tóm cổ cả hai mới chĩa mũi nhọn vào hắn, cuối cùng bị hắn quay ngược lại đánh cho chúng ta bị thương quá nửa, còn đoạt mất Ám Chi Vịnh Thán, bắt Hắc Long kia thu làm ma sủng. - Tên Hắc Ám tinh linh trẻ tuổi này cung kính bẩm báo.

A Đại Nhi nghe vậy kinh hãi, vội vàng hỏi:

- Cái gì? Ám Chi Vịnh Thán đang ở trong tay hắn?

Tên Hắc Ám tinh linh này gật đầu trả lời:

- Đúng vậy thưa tộc mẫu, hắn đã cướp đi từ trong tay của tộc trưởng Đại Na của chúng ta. Lần trước tộc trưởng đối phó Tích dịch nhân, bị Đại Tích dịch kia một cước giẫm chết. Lúc đó rất nhiều người của chúng ta đều gặp qua hắn, ta dám khẳng định chính là hắn.

- Hắc Long, hắn thu một con Hắc Long trẻ tuổi làm ma sủng.........

Trưởng lão Tây Khang lẩm bẩm một câu, đột nhiên kinh ngạc nói:

- Tộc mẫu, tên Hắc Long kia sẽ không là Cát Nhĩ Bá Đặc, cháu trai của tộc trưởng Cát Nhĩ Cách Tư của bộ tộc Hắc Long chứ? Khi chúng ta rời khỏi tầng phía dưới đã đáp ứng lão bất tử Cát Nhĩ Cách Tư kia là chúng ta sẽ giúp hắn tìm cháu trai trở về.

Được Tây Khang nhắc như vậy, A Đại Nhi giật mình, nói:

- Chuyện này rất có thể có. Tính cách của tên tiểu dâm long kia và tên Bố Lai Ân này hơi giống nhau, ta thấy nói không chừng chính là do cùng ở chung một chỗ với hắn. Ừm, xem ra nhất định không thể động đến hắn rồi, đây không phải người mà chúng ta có thể trêu chọc vào.

- Tộc mẫu, vậy làm thế nào, chẳng lẽ phải buông tha cho lũ Tích dịch nhân ư? - Hắc Ám tinh linh trẻ tuổi dường như hận Tích dịch nhân thấu xương, vội vàng hỏi.

A Đại Nhi liếc mắt nhìn hắn, đáp:

- Tích dịch nhân thì tính là cái gì chứ. Thế giới trong lòng đất nhiều chủng tộc như vậy, Tích dịch nhân cũng không phải trọng điểm. Bọn chúng ngoại trừ chiếm được vài cái mỏ quặng nhỏ ra, cũng không có hành động gì. Động hay không động đến bọn họ cũng không ảnh hưởng đến đại cục, nhưng nếu có thể tạo quan hệ tốt với tên Thiên Tai giáo hội này, nói không chừng chúng ta có thể trở lại thế giới trên mặt đất, đoạt lại lãnh địa màu mỡ mà những tên Sâm Lâm tinh linh chết tiệt kia đang chiếm giữ.

Tên Hắc Ám tinh linh này nghe A Đại Nhi nói như vậy thì đột nhiên kinh hỉ nói:

- Chúng ta còn có thể trở về thế giới trên mặt đất, đoạt lại mọi thứ thuộc về chúng ta từ trong tay những Sâm Lâm tinh linh kia sao?

- Thế giới này không có gì là không thể! - A Đại Nhi nói giọng tự tin.

Trong khi A Đại Nhi cùng mấy trưởng lão Hắc Ám tinh linh nói chuyện, bên tai không ngừng truyền đến tiếng kêu phóng túng của bên trên. Lúc bọn họ nói chuyện đến đây, đột nhiên âm thanh bên trên dần dần yên tĩnh lại, cũng không còn tiếng của một nữ Hắc Ám tinh linh nào vang lên nữa.

A Đại Nhi nhíu mày lắng nghe một lúc, phát hiện vẫn chưa có một thủ hạ nào từ phía trên đi xuống, không nhịn nổi sự kinh hãi trong lòng. Năm Hắc Ám tinh linh kia thực ra đều là những nữ nhân dâm đãng nhất của bộ tộc Hắc Ám tinh linh hiện nay, có kỹ năng tình dục thành thạo nhất và có nhu cầu mạnh mẽ nhất, mỗi người có khả năng chọi với mười nam nhân vẫn không hề gì. Theo lời A Đại Nhi căn dặn thì sau khi bọn họ hạ gục Hàn Thạc xong là phải chủ động phát tín hiệu cho cô ta.

Nhưng mà xét theo tình thế bây giờ, cả năm dâm phụ không có lấy một ai phát ra tín hiệu, nhưng lại không còn truyền đến một tiếng rên rỉ nào nữa, dường như điều đó chứng minh bọn họ đã quỵ xuống trước mất rồi.

- Làm sao không có âm thanh nữa? - Một tên trưởng lão nghi hoặc hỏi.

- Hắn chắc phải gần chết rồi chứ. Có thể gắng gượng được lâu như vậy, xem ra tên loài người này đích thực còn có một ít thủ đoạn! - Một trưởng lão khác trả lời.

A Đại Nhi liếc mắt nhìn hai người, khẽ hừ một tiếng, nói:

- Ngươi cho là ai cũng đều vô dụng giống như các ngươi sao?

- Hà hà, một tên loài người chẳng lẽ có thể trong thời gian ngắn như vậy thu phục năm dâm phụ kia ư? - Một tên trưởng lão chế nhạo nói.

- Ngươi nói đúng!

A Đại Nhi khinh thường liếc mắt nhìn hắn, lẩm bẩm nói:

- Đương nhiên vẫn cần ta tự mình ra tay!

Khi nói một câu cuối cùng, toàn thân A Đại Nhi cũng dần dần nóng lên, khuôn mặt đỏ bừng giống như ham muốn đến nhỏ máu, không thèm nhìn thêm mấy nam Hắc Ám tinh linh ở nơi này, hưng phấn quay lưng lắc mông mà đi lên bên trên.

Khi A Đại Nhi lên đến nơi, đã thấy toàn thân Hàn Thạc trần như nhộng đang tùy tiện ngồi buông thả trên một chiếc ghế dài, trên mặt mang nét cười trêu ghẹo nhìn A Đại Nhi lửa dục đang rối loạn trong lòng. Năm dâm phụ Hắc Ám tinh linh trần truồng, mềm nhũn như năm bịch bông nằm phủ phục trên tấm thảm trải nền dưới chân hắn, dường như ngay cả sức lực nhấc đầu ngón chân cũng không còn nữa.

A Đại Nhi chỉ liếc mắt nhìn vật thể hung ác đang ngỏng cao ở thân dưới của Hàn Thạc, trong lòng lập tức run lên, lại nhìn tình cảnh trở hỗn loạn kia, tim đập càng ngày càng dữ dội, rốt cuộc kiềm chế không được tiếng tim đập "thịch thịch".

- Ta chờ nàng mãi!

Hàn Thạc mỉm cười nhìn A Đại Nhi, dang hai tay ra mời mọc:

- Phu nhân, bắt đầu thôi!

A Đại Nhi rên rỉ một tiếng rung động lòng người, quần áo trên người hóa thành từng mảnh như lông chim bay đầy trời rồi rơi xuống đất, thân thể hoàn mỹ trần như nhộng hiện ra. A Đại Nhi thiên kiều bá mị không chút rụt rè, như là con thiêu thân bổ nhào vào lửa, cặp mông đầy đặn hạ thẳng về phía Hàn Thạc đang ngồi ngay ngắn ở trên ghế.

- Ư..............

Hàn Thạc và A Đại Nhi đồng thời cao giọng ngân lên một tiếng, giọng điệu tràn đầy sự sung sướng và thỏa mãn vô tận.

Ở căn phòng A Đại Nhi vừa rời khỏi kia, mấy nam Hắc Ám tinh linh vẫn ồn ào thảo luận như cũ, xem ra dường như cũng không tin tưởng đối với lời của A Đại Nhi nói trước khi đi.

Nhưng mà vào sau khi một tiếng rên rỉ kéo dài của A Đại Nhi truyền đến, sắc mặt từng người trong mấy nam Hắc Ám tinh linh này cực kỳ khó coi. Âm thanh của A Đại Nhi vang lên đã chứng minh sự phán đoán của A Đại Nhi không sai. Hàn Thạc đích thực trong thời gian cực ngắn đã chinh phục xong năm dâm phụ, bây giờ bắt đầu chinh phạt tộc mẫu A Đại Nhi rồi.

Năng lực của một số nam giới loài người ở phương diện này đích thực mạnh mẽ hơn Hắc Ám tinh linh, nhưng mà năng lực của nữ Hắc Ám tinh linh ở phương diện này cũng đồng dạng nổi tiếng cả Kỳ Áo đại lục, cho dù nam giới loài người có thiên phú kì lạ nhưng khi đối diện một nữ Hắc Ám tinh linh cũng không có bất cứ ưu thế gì. Năm dâm phụ kia là hàng thửa trong số Hắc Ám tinh linh, là những người xuất sắc nhất, không ngờ cũng thật sự đã bị Hàn Thạc hạ gục rồi.

Hiện tại khi A Đại Nhi phải tự mình ra tay, lời nói coi rẻ của A Đại Nhi đối với bọn họ trước kia trở thành sự thực rồi. Điều này giống như là bị người tát một cái, làm lòng tự tôn của bọn hắn ở phương diện này bị sỉ nhục đến cực điểm rồi.

- Thằng cha này thật đáng sợ, xem ra cũng chỉ có tộc mẫu mới có thể hàng phục hắn được thôi! - Vết máu ở trên người đã dần dần tan đi, Tây Khang nói với mấy người bên cạnh.

Mấy người khác vẫn còn vẻ đố kỵ rõ ràng, nhưng khi nghe Tây Khang nói như vậy thì đều gật đầu, đáp:

- Tất nhiên!

Mấy người Tây Khang chính là nhân tình của A Đại Nhi. Ở cái chủng tộc Hắc Ám tinh linh này, chuyện như vậy vốn là bình thường, nhưng mấy người này cũng không phải đối thủ của một mình A Đại Nhi thì biết ở phương diện này ả ta đáng sợ đến cực điểm rồi. Có lẽ chính vì ở phương diện này bọn họ không ngẩng đầu lên nổi nên mới từ sâu thẳm trong lòng luôn luôn sợ hãi A Đại Nhi.

Trong khi bọn người Tây Khang ở bên dưới thảo luận ồn ào, bên trên đột nhiên truyền đến tiếng A Đại Nhi rên rỉ kéo dài. Năm trưởng lão Hắc Ám tinh linh nghe thấy thì sắc mặt đại biến, Tây Khang chính là người đầu tiên không nhịn được, bật thốt lên:

- Làm sao có thể!

Mấy người kia cũng lộ ra vẻ mặt khó tin, ai nấy nhìn nhau không biết nên làm như thế nào cho phải. Bọn họ rõ ràng từ trong tiếng rên rỉ kéo dài kia nghe ra là A Đại Nhi đã lên đỉnh rồi.

Nhưng năm Hắc Ám tinh linh còn chưa kịp có phản ứng trở lại thì A Đại Nhi sau khi bật ra tiếng rên rỉ cực kỳ thoải mái, bỗng nhiên hét lên một tiếng "không". Năm Hắc Ám tinh linh lại một lần nữa mơ hồ, trong đó Tây Khang thốt lên trước:

- Hắn còn sức, chẳng lẽ tộc mẫu xong rồi?

- Không có khả năng đâu. Tộc mẫu cho dù là lên tới đỉnh thì cũng sẽ không nói "không", có lẽ nàng đang sử dụng bí thuật nên cố ý làm như vậy. Ngươi cũng biết phụ nữ phản kháng càng mềm yếu, càng có thể làm cho đàn ông thống khoái mà tiết ra! - Một tên trưởng lão Hắc Ám tinh linh suy nghĩ một chút, rồi phân tích vẻ rất có kinh nghiệm.

Nghe trưởng lão Hắc Ám tinh linh này nói vậy, mấy Hắc Ám tinh linh kia lập tức bừng tỉnh trở lại. Tây Khang suy bụng ta ra bụng người, chợt hiểu ra, nói:

- Tộc mẫu thật sự là lợi hại. Xem ra nàng dùng tiếng rên rỉ vừa rồi cũng là để mê hoặc tên loài người đáng sợ này.

- Chắc chắn là như thế rồi. Tộc mẫu là ai chứ, một tên huyết khí phương cương như vậy sao có thể chinh phục được tộc mẫu!

- Ừm, chúng ta thật ra lo lắng quá mức. Xem ra tộc mẫu lại sắp có thêm hạ thần dưới váy rồi!

Trong lúc mấy trưởng lão Hắc Ám tinh linh bàn bạc tự cho là đúng thì những âm thanh kinh hoàng của A Đại Nhi ở phía trên càng lúc càng lớn, tiếng la hét chói tai càng liên tục:

- Không. Không được, không được như vậy, van ngươi đó!

- Tộc mẫu giả bộ như thật, xem ra hắn sắp không xong rồi! - Tây Khang tiếp tục phát biểu ý kiến.

- A.............. Tây Khang chết tiệt, mau tới cứu ta, cứu ta! - Đột nhiên, sau một tiếng gào khóc bi thảm, A Đại Nhi lại vang lên tiếng kêu gào cứu mạng.

Tây Khang lộ vẻ kinh hãi, ngạc nhiên nói:

- Các ngươi có nghe được hay không, tộc mẫu đang kêu gào cứu mạng, có thể thật sự có chuyện hay không?

- A........... Giết ta đi, ác ma, ngươi giết ta đi! - A Đại Nhi ở bên trên điên cuồng kêu gào thảm thiết, căn bản không có bất cứ sự sung sướng gì.

Đến lúc này, mấy trưởng lão Hắc Ám tinh linh dần dần mới phản ứng được, đột nhiên ý thức được bên trên nhất định đã xảy ra biến cố trọng đại. Hét to một tiếng, toàn bộ mấy trưởng lão này đột nhiên bật dậy, chạy thẳng lên phía trên.

Khi bọn hắn tới nơi thì thấy A Đại Nhi bị Hàn Thạc giữ cố định ở trên ghế, ra sức chinh phạt từ phía sau. Da dẻ của A Đại Nhi vốn sáng láng rung động lòng người, nay như là bánh xe thời gian được tăng tốc ngàn lần, với mắt thường cũng thấy được tốc độ già lão đi.

Tóc dài trên đầu dần dần trở thành màu hoa râm. Theo loại biến hóa đặc trưng này, khí tức cường đại trên người A Đại Nhi cũng truyền vào trong cơ thể của Hàn Thạc. Hắn vốn cũng không phải quá đáng sợ, nhưng khí tức trên người cũng đang không ngừng tăng cao.

- Ồ, các ngươi tới rồi! - Bàn tay Hàn Thạc vẫn đè chặt A Đại Nhi như cũ và tiếp tục chinh phạt, quay đầu lại nhếch mép cười với mấy trưởng lão Hắc Ám tinh linh, nụ cười có phần tàn nhẫn.

- Thả tộc mẫu ra, nếu không chúng ta sẽ giết ngươi! - Tây Khang hét lớn một tiếng, lại một lần nữa lấy ra thủy tinh cầu mà lần trước hắn đã dùng khi đánh nhau.

- Đợi thêm một lát nữa đi!

Hàn Thạc khẽ cười nói một câu, tốc độ chấn động càng ngày càng mãnh liệt, ở ngay trước mặt mấy trưởng lão Hắc Ám tinh linh dồn sức công phá một trận, sau đó hắn ngửa mặt lên trời hét lên một tiếng vang dội, thân thể không ngừng run rẩy một lúc.

Nhìn sang thì thân hình tộc mẫu A Đại Nhi của Hắc Ám tinh linh lúc này cũng lại không có một chút lộng lẫy. Phu nhân A Đại Nhi thiên kiều bá mị như ma quái đã trở thành một lão bà tinh linh với tóc hoa râm và làn da như vỏ cây thông, ngay cả một chút sinh mệnh cũng không còn nữa.

Cười ha ha rồi từ bên trong không gian giới chỉ lấy ra một bộ quần áo mặc vào, Hàn Thạc đã hấp thu toàn bộ lực lượng của A Đại Nhi, bây giờ chỉ cảm thấy sự khoan khoái trước đó chưa từng có, mỉm cười nhìn mấy trưởng lão Hắc Ám tinh linh, nói:

- A Đại Nhi chết rồi, mấy người các ngươi cùng rời đi thôi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro