Chương 1: Tuổi thơ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kuchel ? Em đâu rồi ?-

Có tiếng khàn khàn của một người đàn ông, tiếng bước chân huỳnh huỵt, tiếng lộp cộp của khẩu súng.
Tôi đang tựa lên vai anh, chỉ cần hai ba tiếng nữa thôi, anh em tôi sẽ chết đói mất

Lev...vi ah...e..em..đó....đói-

Cố lên Ann, sẽ không sao đâu !-

Anh an ủi tôi, nhưng sự thật là anh còn chẳng đứng vững được nữa rồi

Người đàn ông đấy cuối cùng cũng tìm thấy chỗ mẹ tôi đang nằm, tôi và Levi đang ngồi co ro trong góc phòng.

Hắn ta lay mẹ tôi dậy, nhưng bà đã chẳng còn cử động nữa rồi 

Kuchel? Anh tới rồi đây ?!? Ahhh con mẹ nó,em chết rồi sao ?-

Hắn ta phán một câu như vậy, rồi ngó nghiêng xung quanh căn phòng, ánh mắt dừng lại khi thấy hai đứa chúng tôi

Oi, hai đứa là Levi và Ann đúng không ? Kuchel cứ nhắc về tụi bây suốt...-

Hắn ngập ngừng một lúc,rồi nói

Hai đứa đi theo chú, để chú lấy cái gì đấy cho bọn mày ăn, khổ, mặt hốc hác như xác chết ấy-

Hắn ta đoạn nói rồi đi ra ngoài, Levi cũng nhanh chóng cõng tôi lên rồi gắng đứng dậy, loạng choạng từng bước khó khăn ra ngoài.

Hắn rốt cuộc cũng dẫn hai anh em tôi tới một quán ăn, kêu một dĩa bánh mì rồi để hai đứa tự xử.

Lúc này tôi mới có thể nhìn rõ người đàn ông này, hắn ta đội một chiếc mũ cao bồi,tay trái hiện giờ vẫn còn khư khư khẩu súng ống.

Levi ăn như một con thú hoang, thỉnh thoảng dừng lại rồi bẻ một miếng đưa cho tôi. Tên hồi nãy thấy vậy cũng nhướng mày, khóe môi cong hơn một chút.

Hai đứa bay ăn xong đi rồi đi theo tao -

Hắn ta nói, nhanh chóng quăng lên bàn một vài đồng lẻ rồi bước ra ngoài quán, Levi cũng nhanh ta cầm lấy tay tôi kéo đi ra ngoài theo hắn ta.

Đi theo hắn những ngày sau đó, chúng tôi
À không, thật ra là hắn ta chỉ cho mình tôi biết hắn là Kenny Ackerman, anh trai của mẹ. Còn Levi thì hoàn toàn không biết.Những ngày anh và tôi đi theo hắn, hắn cũng đã dạy anh cách dùng dao, dạy tôi cách dùng súng, tất nhiên không phải bằng cây súng ống của hắn ta rồi. Hắn cho tôi một cây súng cao bồi. Dạy tôi bắn trúng chỗ nào trên cơ thể cho đau.
Cứ thế đến một ngày, trong khi tôi và anh đang đòi nợ cho hắn, thì hắn bỗng biến mất. Từ ngày đó, tôi và anh phải sống tựa vào nhau, giống như trước kia, một lần nữa.

......


Isabel, Farlan ! Mau chạy đi, đừng để bị bắt!!-

Ann, Levi à, hai người cũng phải chạy chứ-ahhhh....

Chết tiệt, bọn chúng tóm được hai đứa kia rồi !!!

Mấy đứa quỷ này, bọn tao bắt được chúng mày rồi ! Haha ! Mike, lại đây mà xem bốn đứa con nít quỷ này này-

Thả tao ra, bọn này- Levi gào lên

Tch Tch xem tụi bay này, đúng là bọn phá làng phá xóm.uyên trinh sát vừa nói vừa còng tay tôi và Levi lại.

Nhưng mà ăn trộm được mấy bộ cơ động
3D này cũng không phải là dễ, để cho đoàn trưởng Erwin xử lý đi-Tên Mike nói.

Giờ thì bốn đứa bay, đi lên trên mặt đất theo bọn tao ! Nhanh-

Bọn chúng lôi bốn đứa bọn tôi lên mặt đất, đã mấy tháng rồi kể từ làn cuối tôi nhìn thấy ánh nắng, nó gay gắt, như muốn đâm thủng mắt tôi.

Tôi nhìn qua Isabel, cậu ấy không có vẻ gì là sợ hãi, có lẽ vì chúng tôi đã quá quen với việc này rồi.

Bọn chúng lôi chúng tôi tới một nơi rất xa, không khí ở nơi này không giống như ở thành phố ngầm hay ở các khu đô thị, nó thực sự trong lành hơn rất nhiều.

Đoàn trưởng, chúng tôi đã bắt được bốn tên nhóc đã ăn cắp bộ cơ động 3D và nhiều thứ khác của quân ta rồi ạ-

Chúng lôi bọn tôi tới sau lưng một người đàn ông tóc vàng gọi là "Đoàn trưởng " đó

Tên đoàn trưởng đó quay đầu lại nhìn chúng tôi, rồi chầm chậm bước đến.

Vậy là những đứa nhóc này thực sự đã ăn cắp sao ? Quả là rất giỏi ! Không dễ để có thể đụng tới quân Trinh sát chúng ta chứ đừng nói là bộ cơ động-

Hắn ta cúi xuống nhìn thật rõ mặt chúng tôi, rồi cất tiếng nói dõng dạc.

Nếu như các cô cậu đồng ý gia nhập quân trinh sát, chúng tôi sẽ xóa mọi tội lỗi của các cô cậu-

Và tất cả mọi chuyện, đều từ lời mời đó mà xảy ra ......

.....................................................................

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro