15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở trong phòng khách của một căn nhà , có hai người đang ngồi nói chuyện . Đó là một thiếu nữ và một ông bác già . 

Thiếu nữ đó có một mái tóc vàng sơ khá rối , đôi mắt xanh thẳm ngây thơ và làn da trắng hồng dịu nhẹ . Trong nàng y hệt một tiên nữ . 

Còn ông già có làn da đã nhăn nheo , đôi mắt cũng không còn sáng nữa . Mái tóc ngày nào đã gần bạc trắng . 

Kể truyện của mình , Violet nhìn cha Nora mà lòng chợt thắt lại . Cô đã xa cha 2 năm , không một lời hỏi thăm hay lời chào . Cũng chẳng gọi điện về chỉ vì 'bận học' . Thế nhưng cha vẫn rộng lượng tha thứ ngồi lặng im nghe cô kể chuyện .

Cha hỏi về việc đi học của cô và tình hình sức khỏe . Violet cúi đầu trả lời , giọng cô khàn đặc đứt tiếng . Nước mắt không biết sao cứ thi nhau mà chảy . 

"Đừng khóc nữa ,Violet . Nhìn con khóc ta rất đau lòng"

Cha Nora cất giọng trầm ấm mà nói . Chất giọng thể hiện bao nhiêu sự yêu thương , nhớ nhung , Violet biết cả . 

"N...Nhưng con đã bỏ mặc cha trong cả quãng thời gian qua . Con xin lỗi !"

"Được rồi . Violet , con nên nhớ ta có 102 đứa con . Bớt đi con và Yoshino thì đã làm sao chứ, không có con thì bọn trẻ ở đây cũng lo cho ta mà .... 

Hơn nữa , chỉ cần con học hành chăm chỉ , ngoan ngoãn như thế này là ta đã vui rồi ."

"....Vâng..."

"Nào , phòng của con ta vẫn giữ nguyên nhé ! Ta ngày nào cũng quét dọn đấy !"

"Vâng ! Con cảm ơn cha !"

Đi trên dãy hành lang quen thuộc mà đã lâu lắm không nhìn thấy , Violet chợt nhớ lại về thật nhiều kí ức . Những đứa trẻ lâu không thấy chị của mình nhào vào lòng , vui vẻ và quấn quít như một gia đình thật sự . 

Căn phòng quả thật không thay đổi nhiều . Chỉ là đã bớt lộn xộn lại so với thời còn trẻ trâu . Violet nằm lên giường và nghĩ về những gì hai anh em đã nói , lòng cô lại đau như cắt . Người đầu tiên nói chuyện với cô ở thế giơi này , người đầu tiên cho cô một cuộc sống gia đình thực thụ ..... 

Đã nói rằng ....

"Sống chết của em , anh không quan tâm !"

Phải , quên nó đi thôi ...

Violet đã dành cả ngày hôm đó bên gia đình mình .  Đã hưởng thụ được lại cái cảm giác an toàn và ấm cúng . 

- Mong rằng chúng ta sẽ được hạnh phúc như thế này mãi mãi , cha nhỉ ?! 

Nhưng mà Violet yêu quý của tôi ơi . Liệu em có biết .... "Cái gì rồi cũng sẽ kết thúc không ?"

-----------------------------------------------------------------------

Sáng hôm sau , tại lớp 1-A trường cao trung U.A......

"Hội thao Yuuei đang đến gần "

"CÁI ĐÓ CHỈ LÀ SỰ KIỆN BÌNH THƯỜNG THÔI MÀ !"

Ra là vậy , còn tưởng là có thêm Villain nữa cơ chứ ...... Mới nãy thầy bước vào với một cái cơ thể băng bó khắp người trông y như xác ướp . Vậy mà giờ .....

Có lẽ cô không cần phải lo lắng nữa đi !?

"Đợi đã thưa thầy . Vừa bị tội phạm tấn công xong mà tổ chức hội thao thì có được không thầy ?"

"Nếu lỡ chúng lại tấn công chúng ta hay gì nữa ...."

"Trò Violet . Giải thích cho lũ gà mờ này hiểu đi !"

"Vâng . Theo em , có vẻ như bọn chúng nghĩ rằng Yuuei đang phô trương thanh thế . Vì sở hữu hệ thống xử lí khủng hoảng vô cùng nghiêm ngặt nên mới dám tổ chức sự kiện ."

"An ninh đã được thắt chặt hơn gấp 5 lần so với những năm trước .

Dù sao , sự kiện này cũng là một cơ hội vô cùng lớn . Không thể vì vài tên tội phạm mà hủy nó được !"

"Không , như thế thì quá tuyệt vời rồi còn gì ? Dù gì cũng chỉ là lễ hội về thể thao thôi mà ?"

Mineta nói , ngồi dưới cậu ta khiến cô khá là khó chịu ......

Hội thao Yuuei là sự kiện lớn nhất ở Nhật Bản . Có quy mô lớn hơn cả Olympic . Trước kia , Olympic được dùng để chỉ những lễ hội thể thao và toàn quốc luôn điên đảo vì nó  . Tuy nhiên việc cắt giảm quy mô và dân số đã khiến nó không còn được 'ưu tú' nữa . Và dần dần , hội thao Yuuei đã trở thành sự kiện thay thế Olympic . 

Tất nhiên các anh hùng top của Nhật Bản sẽ có mặt ở đó . Gia nhập vào công ty của một anh hùng sẽ giúp mọi người có thêm kinh nghiệm và danh tiếng . Mỗi năm một lần , chỉ có 3 cơ hội . Những anh hùng có tham vọng chắc chắn không thể bỏ qua sự kiện này . 

Vì vậy nó chắc chắn phải được diễn ra ! 

--------------

Các tiết học sáng kết thúc . Đến giờ trưa , mọi người chia nhóm nói chuyện rôm rả . Violet ngồi một chỗ đọc về thiên văn học thì cô bạn Ashido nói có người muốn gặp cô . 

Violet chưa đứng lên thì đập vào mắt chính là khuôn mặt của Yoshino đang ló đầu vào trong lớp . Rất nhanh nắm bắt được chỗ ngồi của Violet , Yoshi chạy như bay đến quỳ xuống chân cô đập đầu xuống đất . 

Mồ hôi của anh nhễ nhại và quầng mắt đã bắt đầu sưng lên . Có vẻ anh đã rất lo lắng khi thấy cô tin lời mình nói thật .

"Anh xin lỗi mà , Violet - chan ! Làm ơn về nhà đi !! Nếu em không về ông già Nora sẽ giết chết anh mất !!!!!!!"

"Ai là người đã đuổi em ra khỏi nhà ? Tại sao bây giờ lại đến cầu xin em rồi ?"

"Là anh là anh ! Anh có lỗi với em Violet ! Hãy tha thứ cho sự ngu ngốc của thằng anh trai nay ! Anh biết mình đã phạm phải tội tày trời rồi ! Làm ơn đấy!!!!!!!! Tha lỗi cho anh đi mà Violetttttt "

Yoshino van nài một hồi , ôm chân , khóc lóc xin được tha thứ rồi đập đầu xuống dưới đất . Violet ngồi trên ghế nhìn xuống , cảm thấy anh trai mình quả rất khổ thân liền nhân từ nói tha thứ rồi bảo anh ấy đi về vì đây là giờ nghỉ . 

"Tạ ơn em !"

"Nhưng em vẫn sẽ ở nhà của cha một thời gian đấy , Yoshi-nii"

"OK! Nhớ về sớm nhé !"

"Tối nay nhớ sang thăm cha đấy ! Yoshino !"

"Biết rồiiii"

Yoshino ngân dài từ cuối đi khỏi lớp . Chúa mới biết anh đã lo lắng cho Violet thế nào khi con bé không có trong nhà . Lúc đó quả thật là anh đã quá mệt mỏi với công việc nên lúc về nhà có giận cá chém thớt lên em gái mình như thế . Anh sợ con bé sẽ bị tổn thương . 

- Anh sẽ làm tất cả mọi thứ để em có thể thoải mái và hạnh phúc , Violet ! Bất kì điều gì ! Anh xin lỗi .

Yoshino vừa ra khỏi của lớp , mấy đứa con gái đã lao vào sa sả vào mặt cô là người yêu các kiểu . Giair thích mãi thì họ mới tin là anh trai , may mắn có sự xác nhận của Momo . Tuy nhiên vẫn không thể ngừng lại việc ánh mắt của một vài đứa con trai vẫn đang dán chặt lên người mình . 

Vf đã được phá tan bởi khuôn mặt và lời nói của Uraraka , khuôn mặt đáng yêu của cậu ấy đi đau mất tiêu rồi ?!

======================================

Aki Hiramija 
Words : 1419
17/2/2020
12:28 P.M.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro