Chap 6 : USJ (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ch-Chuyện gì đang diễn ra ở đây vậy?"

Kirishima hoảng hồn trước khung cảnh trước mắt. Những tên tội phạm với cơ thể không mấy nguyên vẹn đang treo lơ lửng trên không trung. Tứ chi bọn họ xiêu vẹo cứ như bị gãy, gương mặt trắng bệch dường như đã chết, trên cơ thể không chỗ nào là không có vết cắt, vết đâm. Máu dính lên từng đoạn dây mỏng, rơi tong tỏng xuống mặt đất tạo thành một vũng máu lớn.

"Xi...xin... hãy giết tôi đi..."

Một tên tội phạm đang bị treo lơ lửng dùng chút sức lực cuối cùng để buông ra môt lời cầu cứu.

Một làn gió thổi qua, những sợi dây cước mỏng dính đong đưa theo chuyển chuyển động của người cầm chúng.

Là Mizuki?

"Hửm? Có ai đến à?" Mizuki nghe thấy âm thanh thì nghiêng đầu thắc mắc.

"Là-Là bọn tớ, chuyện gì đang diễn ra vậy?" Kirishima run run nhìn cái hỗn tạp kinh dị trước mắt, cậu dụi dụi mắt vài lần để xác minh rằng đây không phải là ảo giác.

"Mày đã làm cái đéo gì ở đây vậy hả? Ebi?" Bakugou cau có.

"Hừmmmm, ai biết được, chắc là do nhân cách dảk dảk bủh bủh lmao của tớ làm ra đó. Chứ Mizuki không biết gì sất."Mizuki giả bộ ngây thơ vô (số) tội giương đôi mắt (bị mù+bịt mắt) lên nhìn Bakugou (hoặc không)

Mizuki : "..."

Bakugou : "..."

"Chậc! Đi nào."

"Què rồi thì xuống kiểu gì?"

"..."

"..."

"A, ừm... Để tớ giúp cậu nhé! Mizuki, nhảy xuống đi, tớ sẽ đỡ cậu." Kirishima nhanh chóng đi đến phía dưới chỗ của Mizuki rồi dang tay ra sẵn sàng đỡ lấy cô bất cứ lúc nào.

Mizuki suốt từ nãy tới giờ vẫn đang ngồi ở tầng trên đã bị sụp xuống một nửa, và cầu thang cũng đã bị sập. Tuy khoảng cách giữa tầng trên và tầng dưới không cao mấy nhưng với một người khuyết tật như Mizuki thì có hơi khó khăn đấy. Vậy nên cô mới ở lì trên đó chờ người cứu (mặc dù bản thân cũng có thể tự cứu được). Vậy nên chỉ còn cách là để cô nhảy xuống dưới và cậu sẽ ở dưới đỡ lấy thôi.

"Are you sure?"

"Yes!"

Nghe được câu trả lời chắc chắn của Kirishima, Mizuki cũng không ngần ngại gì nữa mà ngã người khỏi xe lăn mà rơi xuống bên dưới. Và rơi tọt vào lòng của Kirishima, hưởng cả 6 cái múi bụng :3

"Nặng không? Nếu nặng quá thì lấy xe lăn trên kia xuống rồi để tớ ngồi lên đó cũng được."

"Cậu không nặng đâu. Nhẹ lắm luôn."

Kirishima vội vã lắc đầu. Thực sự mà nói thì cậu cảm thấy Mizuki rất nhẹ, có đến 30 cân là cùng. Không biết có phải là do cô vốn nhẹ cân, hay là do đôi chân, cứ như đôi chân ấy không có xương nên cô với nhẹ đến như vậy.

"Vậy còn xe lăn của tớ?"

"Bakugou đang lấy xuống rồi kia kìa." Kirishima chỉ tay về phía sau, nơi mà Bakugou đang dùng Kosei để đưa bản thân lên chỗ ngồi khi nãy của Mizuki để lấy xe lăn của cô xuống.

"Tch. Làm phiền người khác là giỏi." Bakugou cọc cằn.

"Hehe."

*RẦM*

Một tiếng động lớn vang lên, không phải là ở trong khu vực Tàn Tích mà là ở ngoài truyền vào. Trong USJ thì khu vực này chính là khu cận lối vào nhất, vây nên chính là nơi nghe rõ nhất những biến động ở ngoài.

"Tch. Nhanh Lên!!! Ngoài đó có lẽ đang xảy ra chuyện gì đó rồi!!!" Bakugou quát lên rồi nhanh chóng chạy xuống tầng.

Nghe vậy Kirishima cũng ôm chặt Mizuki mà chạy theo sau Bakugou đang mở đường ở phía trước. Tuy khi nãy bọn họ đã dọn dẹp kha khá tội phạm rồi nhưng vẫn còn một vài tên lắt nhắt chưa ló mặt ra. Và bọn chúng muốn nhân cơ hội bọn họ đang vội để mà ngáng đường. Nên Bakugou đi lên phía trước dọn dẹp mấy tên kia, mở đường cho hai người theo sau.

"Sáng nay cậu có ăn lòng đỏ trứng không?" Mizuki ngẩng đầu lên hỏi Kirishima đang bế mình.

"Không, có việc gì sao?" Kirishima ngây ngốc trả lời Mizuki. Lòng đỏ trứng? Để làm gì?

"Còn Bakugou?" Mizuki ngoảnh đầu ra chỗ Bakugou nói lớn để cậu nghe.

Bakugou tuy đang bụp mấy tên tội phạm nhưng vẫn nghe rõ câu hỏi của Mizuki mà trả lời:

"Tao đéo thích lòng đỏ trứng."

"Vậy tốt. Thao Túng Không Gian!!!!"

Sau lời nói của Mizuki thì cả ba đột nhiên biến mất trước mắt những tên tội phạm. Và rồi bọn họ lại xuất hiện ở trung tâm USJ. Chưa kịp để Bakugou và Kirishima choáng váng với sự thay đổi của của không gian thì khung cảnh trước mắt đã khiến họ phải thả Mizuki xuống đất và lao lên tấn công,. Hiện tại, All Might đang ôm lấy con quái vật hở não và làm một đòn vật ngửa nhưng tên khói đen kia lại tạo nên một cánh cổng không gian trên mặt đất khiến một nửa cơ thể của con quái vật hở não kia ôm lấy All Might và dùng móng tay bấu vào bụng của ông.

Trong lúc cấp bách, Midoriya chạy nhanh đến chỗ của All Might để hỗ trợ nhưng rồi tên khói đen kia đột ngột xuất hiện trước mặt cậu ấy. Mizuki nhanh tay dùng dây cuốn quanh bụng cậu ấy rồi giật ngược về sau. Cùng lúc đó, Bakugou lao tới nổ bay tên khói đen đấy, cậu ta giữ lấy mảnh giáp rồi đè hắn xuống đất khống chế chuyển động. Todoroki cũng đến kịp lúc mà sử dụng nửa bên phải của mình đóng băng cả người của con quái vật nhưng không làm ảnh hưởng đến All Might. Kirishima cũng đồng thời nhảy lên tấn công tên Shigaraki khiến hắn phải lùi lại vài bước.

Tuy có phần kinh ngạc nhưng All Might cũng tranh thủ lúc con quái vật hở não kia đang bị đóng băng mà nhanh chóng thoát ra. Nhưng rất nhanh, con quái vật kia đã lấy lại được tự do hoạt động mặc dù nửa cơ thể của hắn bị đóng băng đang vỡ vụn ra. Hắn hiện đang mất đi nửa cơ thể, nhưng chưa được bao lâu thì phần bị mất kia lại tái sinh trở lại một cách hoàn hảo. Cứ như đang vả một tiếng chát vào mặt những đứa đang vui mừng vì nó bị mất đi nửa cơ thể.

"Là Siêu tái tạo." Mizuki ngồi dưới đất lẩm bẩm nói.

Khi nãy, vì quá vội nên Kirishima chỉ kịp đặt cô xuống đất rồi tham gia tấn công nên cô tạm thời cho qua. Nhưng để "công chúa" ngồi dưới đất như thế này không ổn xíu nào đâu :(((

"Đầu tiên, ta cần lấy lại "cánh cổng". Lên đi, Nomu!"

Bằng một tốc độ nhanh đến không tưởng, con Nomu não hở đó ngay lập tức lao đến chỗ Bakugou với ý định xử lí câu ta trong một đòn khiến cậu không kịp phản ứng. Không thấy gì cả, một vụ va chạm lớn đã xảy ra, tạo ra một áp lực gió mạnh đến mức cây cối xung quanh suýt thì bật gốc, khiến những học sinh đang có mặt ở gần đó văng ra xa.

Vì ngồi trên đất nên Mizuki cũng bị cơn gió làm ảnh hưởng và được cho lăn 2 vòng dưới đất. Nếu không phải là do cô dùng dây cước cuốn vào cái cây gần đó thì Mizuki hẳn đã hóa làm chim bay về miền đất hứa rồi.

Là do All Might, ông đã phản ứng kịp trước tốc độ của con Nomu. Và trong phúc chôc, ông đã đỡ được đòn đánh của Nomu và đồng thời ném Bakugou về phía đám Midoriya không chút lưu tình.

"Chà, chẳng biết thương hoa tiếc ngọc gì cả nhỉ?" Mizuki gượng dậy, phủi phủi đi ít bụi đang dính trên người, rồi đưa tay lên chỉnh lại tóc.

"Mới ngày đầu mà bực mình thật."

Mizuki nhăn mày, biểu cảm có phần cau có. Mới chuyển đến ngày đầu mà đã có đủ thứ chuyện xảy ra, biết vậy cô chuyển đến Shiketsu cho lành. Lăn hai vòng thôi mà đau hết cả lưng. Không thương hoa tiếc ngọc thì ít nhất cũng phải ưu tiên cho người khuyết tật chứ.

Cô không phóng dây cước nữa mà trực tiếp rút dây cước ra từ trong ống tay áo rồi cuộn vào lòng bàn tay. Đến khi cuộn được kha khá thì Mizuki dùng răng cắn đứt luôn sợi dây.

"Xem nào... Thao túng không gian."

....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro