Phần 30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

' Thời tiết nay ấm thật đấy.' Bạn ngồi trên khung cửa sổ. Không màn nguy hiểm mà nói.

' Nashi, cẩn thận té.' Chuuya một bên cau nhàu. Văn phòng bạn ở lầu rất cao. Tận lầu 39 đấy.

' Chẳng phải đã có Chuuya đây rồi sao.' Bạn cười cười nói với cậu.

Sau khi đem Q trở về, cả hai bắt buộc phải đem nó nhốt lại nhà giam. Và bây giờ bạn lại đang phải chăm sóc cho Chuuya. Thật chất nó vốn chẳng quan trọng lắm đâu. Hầu hết là cậu ấy tự lo và bạn vẫn đang bơ phờ bên khung cửa đầy gió.

' Hôm nay là ngày gì vậy nhỉ.' Bạn lại nhìn ra xa, tự hỏi.

' Nashi, xuống phố không.' Chuuya mặc lại áo sơ mi sau khi băng bó đầy đủ.

' Làm gì cơ?' Bạn quay lại, thì bạn cũng hay trốn việc xuống phố. Cơ mà không nghĩ rằng hôm nay Chuuya lại dẫn bạn xuống phố.

' Đi mua vài bộ đồ thôi. Đồ của cậu cái nào cũng rách nát hết rồi còn đâu.'

A nhắc mới nhớ. Sau cái vụ Lời nguyền kia bạn một bộ đồ cũng chẳng còn. Hiện tại cũng chỉ có bộ đồ bệnh nhân dư thừa khoát lên người.

' Ý hay đấy. Đi thôi.' Bạn nhảy xuống, hớn ha hớn hả chạy đến.

' Ít nhất cũng thay đồ vào đi.' Chuuya với lấy cái gối ôm một bên ném vào đầu bạn.

' Aww... biết rồi mà.' Gối ôm trúng cũng chẳng đau lắm, cơ mà bạn diễn cho người kia sót chơi nga~~~

*****

' Chuuya phía bên này nữa.' Bạn chạy qua một cửa hàng khác. Phía sau là Chuuya cùng một đống đồ đủ thứ trên tay. Cơ mà không phải là quần áo, mà lại là...

' Chuuya bên này có một hiệu thuốc nữa này.' Bạn vẩy tay gọi cậu lại gần.

' NASHI, TA ĐI MUA ĐỒ KHÔNG PHẢI MUA THUỐC.'

Phải rồi, sao bạn lại quên mất nhỉ. Cậu bạn này là một bác sĩ ham việc. Cơ mà thế này có lẽ hơi quá rồi đấy nhỉ.

' Đi lại đây.' Nói rồi cậu kéo tay bạn lại. Giữa phố nên không sử dụng năng lực tùy tiện. Cố dùng sức kéo cô bạn mét 73 vào khu quần áo.

' A từ từ, đi bên này đã đi mà.' Bạn làm nũng. Sao lùn mà mạnh vậy.

' Không là không. Đi nhanh lên.' Chuuya kéo lê bạn không thương tiếc.

' Chuuya à...' bạn thóc thầm, bạn đánh hỏng lại, huhu.

Cả hai đi đến một khu quần áo trong siêu thị lớn. Cả hai vừa hoàn thành khâu gửi đồ và đang lê xác đến các móc đầy quần áo.

Rồi họ nghe thấy vài giọng nói. Vài giọng nói cực kì quen thuộc.

' Nicen nè sao anh không thử bộ này đi.' Một giọng nói vang khắp khu. Giọng nói ghim rõ trong lòng bạn.

' Selena à. Cho tôi xin đi. Tôi không hợp với mấy bộ Vest đấy đây.' Chuuya hơi giật mình. Nếu cậu không lầm thì đấy là người hôm ở đường hầm.

' Thôi đi, Selena. Lão mà mặc vào chắc như mấy lão già biến thái bên hẻm mất.' Lần nữa, cả Chuuya lẫn bạn đều biết cái giọng này.

' Selena, Firen, Nicen, nhìn tớ này.' Chuuya không nhận ra giọng nói này. Cơ mà cậu thấy rất quen và cảm thấy rất hoảng loạn. Giọng nói hồn nhiên bé nhỏ như mấy đứa nhóc ở cừu vậy. Vui tươi và trong sáng.

' Nhìn hợp đấy, Aya.' Giọng này lại là một giọng khác.

Chuuya có ý định đi ra bạn liền tức khắc kéo cậu ta lại.

' Gì đấy Nashi.' Chuuya nhướng mày hỏi bạn.

' Đừng ra ngoài đấy, Chuuya.' Bạn nhắc nhở, dùng sức kéo Chuuya lại nhưng bất thành.

' Tại sao?' Chuuya thừa rõ bạn không kéo nổi cậu nên liền biết mà lùi xuống.

' Ta đi chỗ khác đi.' Bạn quay người, bây giờ gặp mặt thực sự không hợp. Hay đúng hơn là chưa đến lúc.

' ...' Chuuya không hỏi gì nữa.

Cả bức ảnh kia và chuyện năm năm trước là cả nột biến cố lớn không ngờ. Cậu cũng không muốn khiến bạn phải lo lắng. Nên cũng dành đi theo sau lưng bạn. Rời khỏi khu mua sắm.

' Sao vậy Fenli.' Selena nhìn thấy thủ lĩnh mông lung kia liền hỏi.

' Hình như có người.' Fenli quay qua quay lại nhìn xung quanh.

' Hả, không phải là bạn học của tớ chứ.' Chiếc áo vest đen được Selena kéo cao lên che nửa khuôn mặt.

' Sẽ phiền lắm đấy.' Firen một bên cũng cẩn trong quan sát.

' Tại cậu chứ ai.' Selena lườm cháy mặt cậu bạn ben cạnh.

Chỉ vì Firen đây là hotboy trường, còn cô thì đã cố vào vai diễn một học sinh bình thường hơn thảy. Cả hai đã thống nhất sẽ tỏ vẻ không quen khi ở trên trường. Ít nhất là vậy...

' Có lẽ là The Giuld đã đánh hơi được gì rồi.' Nicen lại gần ngay sau khi anh tránh khỏi các bộ đồ hiện đại kia.

' Mà tớ cũng chẳng hiểu nổi.' Aya nói. 'Tại sao ta lại phải hợp tác cùng The Giuld cơ chứ.'

' Vì đấy là lệnh.' Fenli cười, nhìn tất cả những người ở đấy. 'Và vì ta là lũ rắn.'

' Được rồi. Mua nhanh nhanh mà về nào. Trước khi lũ chính phủ đánh hơi được ta.' Fenli phá vỡ bầu không khí, thư thả mà lượn lờ.

' Không sao đâu. Nghe nói Sakaguchi bị chơi một vố nằm trong viện rồi.' Selena cười nhe răng.

' Dazai-san nhanh tay thật nhỉ.' Firen đưa hai tay ra sau gáy, cảm thán.

' Anh ta còn cay vụ 4 năm trước lắm.' Nicen cười khẩy.

' Chúng ta cũng vậy. Bị ả chơi một vố lớn.' Aya thầm than.

' Năm ấy chậm một chút là ta toang rồi. Chứ chẳng còn ở đây đâu.' Fenli chốt lại câu cuối.

' Vậy nên ta phải trả nợ chứ nhỉ.' Nicen kép mắt, lấy diếu tẩu tròn tay áo.

' Gấp đôi.' Selena cười tươi, nhưng nụ cười có chúy ám ảnh.

' Chưa đủ đâu.' Aya cũng cười, ánh mắt sớm đã sầm lại.

' Gấp mười lần chứ.' Firen nói, dáng người bỗng nghiêm lại.

' Gắp trăm lần. Phải cho ả biết thế nào là chết đi sống lại.' Firen không cười. Ánh mắt lẫn câu nói đều tỏa ra sát khí.

'Cộp... cộp.... cộp....'

' Ta có khách kìa' Nicen rít một hơi dài. Phì đống khói trắng ra.

' Có nên tiễn luôn không.' Firen quay mặt, nhìn đến những vị khách không mời kia.

' Đừng hòng thoát, Headless Snake. Các người nên dừng lại rồi đấy.'

Xung quanh xuất hiện một đội quân được trang bị vũ khí cùng giáp bao vây toàn nhóm bọn họ. Khách xung quanh như đã được phong tỏa rồi đi khỏi. Họ vẫn còn có thể nghe rõ tiếng la lối um xùm của các vị khách đang hoảng loạn ngoài kia.

' Chính phủ mà lại làm thế sao.' Aya ngiêng người lên phía trước, nhìn chàng trai đứng trước đội quân kia mà nở nụ cười.

' Thế thì chết mất. Mất cả danh lẫn dự đấy.' Selena thả chiếc áo xuống một giá treo bên cạnh. Quay gót, cười.

' Rồi mọi người.' Firen trấn an tất cả. Mặc cho đội quân kia đã nâng súng, vẫn chẳng hề lung lay một li. Rồi bỗng chốc cúi người xuống trở nên âm u. ' Tiễn khách nào.'

'Agh....'

Khu mua sắm không chỉ còn tiếng xôn xao khó hiểu của người dân. Mà còn có cả những tiếng hét đến tấu trời.

Bạn hòa mình trong đám đông, đưa mắt nhìn khu mua sắm còn ồn ào đấy.

' Quả thật chẳng trong chờ gì được vào lũ chính phủ cả. Được mỗi cái nhanh tay và ngu xuẩn là giỏi.'

Dứt lời bạn bước lùi lại, hòa mình trong đám đông và rồi biến mất. Tiện tay ném luôn chiếc điện thoại mà bạn đã chôm được của một vị khách hàng nào đấy.

Ta không quen nhau cơ mà cảm ơn đã cho dùng nhờ...

Màn hình điện thoại rơi xuống đột ngột nên có phần vở nứt. Màn hình vẫn con sáng. Thuê bao trên đấy là một dãy số liên lạc.

Hay đúng hơn là số liên lạc riêng của quân đội chính phủ. Con số mà khiến bạn phải điên tiết vài ba lần.

Cơ mà.....

" Lũ rắn đến sớm quá rồi đấy, vậy rồi cũng sẽ chết sớm thôi."

******

Mị nghĩ mị cần xin lỗi rất nhiều á. Biết là học nhiều cơ mà cũng không nghỉ là cả một tuần trời không ra chap.

Owo

Hoi, và học gần được hai tuần òi. Tui mún nói rằng...





Tui mún nghỉ tiếp.

  /⌒ヽ
 く/・〝 ⌒ヽ
  | 3 (∪ ̄]
 く、・〟 (∩ ̄]
 ̄ ̄ ̄ ̄ ̄ ̄ ̄ ̄

*****
4-5-2020

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro