Chap 32

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sắc mặt tái nhợt Lam Hiên Vũ vịn tường đi ra buồng vệ sinh, vẻ mặt ngốc trệ.

"Lão sư, ta. . ."

Ngân Thiên Phàm mỉm cười: "Không có việc gì, không có việc gì, trở về nghỉ ngơi thật tốt a. Trời tối ngày mai các ngươi sau khi tan học lại đến ta đây mà, ta sẽ cùng Mục Trọng Thiên nói."

"A, a."

Cô đi tới đỡ Hiên Vũ, cáo biệt lão sư rồi đi về kí túc xá

Tắm rửa xong, cô nằm xuống giường kiểm tra bảng thông tin 1 lúc

Bảng thuộc tính:

*Tên: Hoàng Thiên Nhi

*Tuổi: 8 tuổi

*Võ hồn:

Băng phách phượng hoàn ( 1 hoàn ngàn năm, 1 hoàn vạn năm)

Sinh mệnh thần trượng (2 hoàn vạn năm)

*Hồn lực: 29

*Hồn kĩ: (max lv10)

Băng phách phượng hoàng: kiếm vũ (lv7), dịch chuyển (lv5), băng kết (lv7)

Sinh mệnh thần trượng: Nguyên tố sứ (lv4), xuân phong (lv5), Sinh mệnh kết (lv3)

*Giá trị mị lực: 90/100 (không thể thay đổi)

*Giá trị trí lực: 95/100 (không thể thay đổi)

*Gía trị võ lực: 85/100

*Tinh thần lực: 192

Xem xong liền đóng, vươn người nằm ngửa xuống giường, cảm thán, lái chiến hạm thật tốn sức...

'hối hận chưa' tiểu miêu hiện ra, lấy cốc nước đưa cho cô

Cô bĩu môi, càm lấy uống hết 1 hơi: 'còn không phải do người tự nhiên bắt ta tới nơi này, nếu không thì ta đã là sinh viên đại học thoải mái, tự do rồi'

'kí chủ lo gì chứ, chỉ cần đạt thần cách thì người sẽ có được cơ hội sống lại thế giới bên kia thôi, đó gọi là đỉnh cao của nhân sinh đó' tiểu miêu hất mũi nhìn cô

Hoàng Thiên Nhi chướng mắt liền lôi cổ nó ném vào không gian hệ thống, 1 tay vắt lên trán...thần cách a

Hôm sau

Không thể nghi ngờ, ngày hôm qua đạt được quán quân, lại để cho Lam Hiên Vũ tiểu hợp thành cái đích cho mọi người chỉ trích.

Nhanh đến nhà ăn rồi, Diệp Linh Đồng đột nhiên nghe được trong phòng ăn lộn xộn đấy, đẩy cửa vào, nàng lập tức dọa cho nhảy dựng.

Mười mấy người vây tại đó, không biết đang làm gì đó.

"Lam Hiên Vũ, ngươi nhất định cho chúng ta một cái công đạo, có ngươi như vậy đấy sao?"

"Đúng đấy, ngươi đem điểm tâm đều ăn, mọi người làm sao bây giờ?"

"Lam Hiên Vũ, ngươi là không phải cố ý, dùng trữ vật Hồn Đạo Khí đem điểm tâm đều cho ẩn nấp rồi? Một mình ngươi tham ăn được nhiều như vậy?"

Tình huống như thế nào?

Diệp Linh Đồng có chút không rõ, vội vàng đi ra phía trước. Sau đó nàng liền chứng kiến, bình thường thịnh phóng điểm tâm trong bàn ăn rỗng tuếch, không còn một mảnh.

Lam Hiên Vũ lúc này được vây, chính hắn cũng là vẻ mặt xấu hổ bộ dạng, cũng không trở về miệng, liền như vậy đứng ở nơi đó.

"Xảy ra chuyện gì vậy?" Diệp Linh Đồng thấy được Thường Kiếm Dật, vô thức mà hỏi thăm.

Thường Kiếm Dật nhìn nàng một cái, nói: "Chúng ta sớm tới tìm thời điểm, điểm tâm cũng không có. Lam Hiên Vũ nói, hắn không cẩn thận đều ăn. Hắn nói buổi tối hôm qua chưa ăn cơm, cho nên đặc biệt đói, một lát liền ăn nhiều."

"A?"

Mà Hoàng Thiên Nhi vừa vặn bước tới phòng ăn nghe được, thấy không ổn liền phóng Lam Hiên Vũ tới, đứng bên cạnh

Lam Hiên Vũ cũng nhìn thấy Hoàng Thiên Nhi, khóe miệng động đậy một lát, chính cậu cũng không biết nên giải thích thế nào.

Cô nhìn cậu 1 lát cũng hiểu, hôm qua trong tình trạng đó cũng không thể trách quá cậu, chậm nắm lấy tay Lam Hiên Vũ, cười trấn an

Lén lút báo cáo tình hình với Mục Thiên Trọng liền lên tiếng

"Được rồi, Hiên Vũ ăn đều đã ăn, các người cũng đâu thể nào bắt Hiên Vũ nhả ra được mà?"

Đúng lúc này, Mục Trọng Thiên từ bên ngoài đi vào, đồng thời vào còn có mấy vị bưng đồ ăn đầu bếp.

"Tốt rồi, mọi người trước ăn điểm tâm. Lam Hiên Vũ thân thể khả năng ra rồi một vài vấn đề, Hiên Vũ, ngươi đi theo ta, ta dẫn ngươi đi phòng y vụ kiểm tra một lát."

"A, phải."

Lam Hiên Vũ nắm tay cô đuổi vội vàng đi theo Mục Trọng Thiên đi ra.

Ra nhà ăn, Lam Hiên Vũ kinh ngạc phát hiện, Ngân Thiên Phàm vậy mà đứng ở nhà ăn ngoài cửa.

"Lão sư." Chứng kiến Ngân Thiên Phàm, Lam Hiên Vũ lập tức cảm thấy dạ dày có chút cuồn cuộn, thậm chí một lát liền hoàn toàn không đói bụng rồi. Ngày hôm qua cưỡi Chiến Cơ không gian tự nghiệm thấy mang cho hắn kích thích, bao nhiêu để lại cho hắn một ít bóng ma.

Ngân Thiên Phàm nói: "Tình huống của ngươi rất bình thường, không cần tự ti. Ngươi là vì tiêu hao quá lớn, bản thân huyết mạch lại cần phải quá nhiều năng lượng, cho nên mới quá độ đói khát, sẽ ăn rất nhiều thứ. Về sau ngươi không nên tại nhà ăn ăn cơm đi, đến phòng làm việc của ta ăn. Một ngày ba bữa, đều đến."

"A, tốt." Lam Hiên Vũ nhìn qua Hoàng Thiên Nhi thắc mắc: "vậy sao Thiên Nhi lại không giống"

Cô đưa 2 tay xoa mặt cậu, khẽ cười: "đừng so sánh ta với cậu, thể chất ta có điểm đặc biệt, được rồi, đi thôi"

bên cạnh Mục Trọng Thiên nhưng là vẻ mặt hâm mộ. Hắn biết, vị này mặc dù chỉ là Phó viện trưởng, có thể ở trên trời La học viện có đối với khi cao địa vị, ít nhất là ai cũng không dám gây cái chủng loại kia. Coi như là Viện trưởng, cũng là cách hắn rất xa, nhưng lại không thể không cho hắn tốt nhất đãi ngộ.

Quý Hồng Bân được vinh dự Thiên La học viện thực lực đệ nhất nhân, có thể coi là là Quý lão sư, tại vị này mập mạp Phó viện trưởng trước mặt, thái độ cũng sẽ tốt hơn nhiều. Mà trên thực tế, cũng chỉ có Quý Hồng Bân quan hệ với hắn cũng không tệ lắm.

Mặt khác biết vị này Phó viện trưởng kinh nghiệm lão sư, đều hận không thể đứng xa mà trông.

Ngân Thiên Phàm ngày hôm qua không cho Lam Hiên Vũ cũng Hoàng Thiên Nhi đi ra ngoài nói 2 người là đệ tử của mình, cái kia cũng không phải sợ hắn dùng danh nghĩa của mình giả danh lừa bịp, mà là lo lắng tình huống của mình sẽ ảnh hưởng đến Lam Hiên Vũ cùng Hoàng Thiên Nhi. . .

"Buổi chiều sau khi tan học, đến ta đây mà. Ăn cơm trước, một giờ sau đi học." Ngân Thiên Phàm cười híp mắt hướng Lam Hiên Vũ nói ra.

Lam Hiên Vũ như thế nào đều cảm thấy, lão sư nụ cười này có chút đáng sợ.

Cùng ngày hôm qua Chiến Cơ không gian hành trình so với, Quý lão sư khóa ở đâu đáng sợ a! Chính mình vị sư phụ khóa mới thật là đáng sợ!

Cô bên cạnh cũng có cảm giác toàn thế giới đều không ổn...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#1v1#đldl