Chương 4: Đáng Sợ Chu Y Lão Sư.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Lãnh Dạ. cover: Tam gia

"Tôi tên là chu y , từ giờ trở đi tôi chính là chủ nhiệm của khóa này".
" Nên nhớ, cứ là rát rưỡi thì sẽ không qua được kì thi xác hạch ,Thứ tôi muốn là bồi dưỡng ra quái vật, chứ không phải những kẻ ngu xuẩn! "

Lời nói của cô chu y đã khiên toàn lớp bao loạn, " thật không thể chấp nhận", " cư nhiên nói chúng ta là rát rưỡi" một bên hoắc vũ hạo thầm nghĩ " Cô chu y này cũng thú vị"

" Những người hôm trước đánh nhau, đứng lên cho tôi! " Vũ Hạo Vừa nghe ben đứng dậy với vẽ mặt hời hợt thêm sự lạnh lùng.

Vương đông thấy vũ hạo đứng, cũng đứng lên
" Là hai người sao, thật là một lũ phế vật cư nhiên cứ sợ phiền phức là kẻ bất tài sao, toàn bộ đứng lên ra chạy 100 vòng sân cho tôi, Nếu ai không chạy đủ lập tức khai trừ!? " lời nói dừa dứt cả đám nhau nhau phản bát có người không phục có người quá đáng " Cô ơi tại sao chúng em không đánh nhau mà vẫn bị phạt " " Quá đáng lắm rồi đấy"

" Tại sao? Bỡi vì lời ta nói, không phục có thể xéo đi" Cô vừa nói hết lời 6 cái hồn hoàn hiện lên Lưỡng vàng, lưỡng tử, lưỡng hắc, gây áp lực cho những bạn tân sinh trong phòng.

" Thân là chủ nhiệm lớp ta có thể khai trừ bất cứ học viên nào, ta cho các ngươi 1phut vẫn không thấy bắc đầu chạy ta sẽ khai trừ cả lớp"

" Vạn niên... Cấp hồn đế!? " nói xong liền chạy ra sân tất cả trừ hai người còn đứng tại chỗ của mình." Ta nhắc nhỡ các ngươi một chút, sau một tiếng không thể hoàn thành 100 vòng thì xem như khảo hạch các ngươi bị loại" " Á Á chạy mau "

Sau khi chúng bạn chạy ra ngoài thì chu y để ý đến hai người còn lại " Hai đứa mau đến đây " nghe vậy vũ hạo và dương đông đi đến.

" Nói! Tại sao lại đánh nhau ?"
" Báo cáo cô, vốn vĩ chúng em là bạn cùng phòng mà bạn vương đông này ra điều kiện đủ thứ nên em không đồng ý, bạn ấy liền đoe dọa không cho em học ở học viện" chu y nghe vậy cũng bất ngờ nhìn vương đông, Vương đông bây giờ đầu đầy hắc tuyến nhịn không bóp chết cái tên tóc vàng này.
" Ồ? Có chuyện đó sao? Học viên có quyền đó khi nào vậy? Em là vương đông sao? " " Báo cáo cô, vốn không có quyền như vậy, nên em đã đánh nhau với bạn ấy và đuổi bạn ấy chổ khác ạ? " chu y nghe thế ben nói " Đánh rất tốt " bây giờ thì hai em có thể xuống dưới chạy được rồi"

Nghe chu y Vũ Hạo chạy ra lớp và theo sau là vương đông " Cái đồ lẽo mép" nghe vương đông nói vũ hạo bèn trả lại một câu" Sự thật chính là vậy" nói xong cậu dùng hồn kỹ tăng tốc của tà mâu bạch hổ chạy đủ 100 vòng .

Vương đông giật mình " Cái tên này nhanh thật , không được ta không thể thua " nói xong xuất ra võ hồn Quang minh nữ thần điệp bay đi.

" Oa đẹp quá, là quang minh nữ thần điệp, là vũ hồn truyền thuyết thật không ngờ lại thấy ở đây" những người đang chạy thấy vậy la thất thanh trong khi vũ hạo tăng tốc chạy chả thấy bóng dáng.

Một bên chu y quang sát vũ hạo thì ngạt nhiên, Tà mâu bạch hổ, hồn tôn, không tồi?! Khi nhìn lại Vương đông thì bà ngạc nhiên, Quang minh nữ thần điệp, Vương đông sao, tốt tốt?!

Trong khi vương đông bay đến đích thì vũ hạo đã đứng ngốc một chỗ nhắm mắt hồi phục hồn lực.

Theo nguyên tát có một số người bị khai trừ và cho học viên về kí túc xá thay đồ.

Khoảng mười phút sao cả lớp đến đông đủ.

" Vũ Hạo báo hồn lực của ngươi " vũ hạo đứng lên và nói " Báo cáo cô hồn lực của em cấp 20 chưa phụ gia hồn hoàn"

" Cái gì 20 cấp hen chi chạy nhanh đến vậy! " " Oa cậu ấy đẹp trai quá đi"
" Không tồi, dù là được mời vào học, không có khảo hạch đầu vào, nhưng như vậy cũng đủ tiêu chuẩn" " Vũ Hạo Ngươi là người bạch hổ công tước sao , thấy lúc nãy ngươi sữ dụng vũ hồn tà mâu bạch hổ " câu nói này khiến vũ hạo giật mình cậu nhớ lại trong lúc sơ xuất đã sử dụng hồn kỹ của vũ hồn Tà Mâu Bạch Hổ nhưng vũ Hồn kia cũng Có hồn kỹ đó.
" Cái gì? Tà mâu bạch hổ? Ta nhớ con cháu nhà công tước tân sinh chỉ có đái hoa bân thôi a" Vũ hạo nghe vậy liền nói" Thưa lão sư vũ hồn của em Không phải Tà Mâu Bạch Hổ mà Là Tam nhãn Bạch Hổ, khác chứ ạ"
Nghe vũ hạo nói cô cũng chấn kinh, Tam nhãn Bạch hổ? Là võ hồn Tối thượng của gia tộc Bạch hổ? Nếu là vậy thì không thể nào là người của Bạch hổ công tước được, đa phần bạch hổ công tước chỉ có một chút huyết mạch của Tam nhãn Bạch hổ cũng không thể nào!!? Tốt tốt xem ra nhạc được bão a " Vậy được rồi "

Sao khi buổi học diễn ra vẫn như cũ cho đến khi đến cuối tiết.
" Vũ Hạo ở đến văn phòng gặp cô " nói xong soay người đi vũ hạo lặng lẽ đi theo.

" Nói cho ta biết Ngươi là người của Bạch Hổ Gia tộc?" Vũ hạo cũng nghi ngờ vì cậu không biết bạch hổ gia tộc ở chỗ nào nên đành thành thật" Lão sư Bạch Hổ Gia Tộc Là Gì?"
" Cái gì? Cái này cũng không biết rốt cuộc con là người nhà nào? " hết cách vũ hạo đành nói mình là con của nha hoàn là con của đái hạo có hai võ hồn là Tà Mâu Bạch Hổ Và Tam Nhãn Bạch Hổ, đều này khiến cho y ngạc nhiên và thương xót tuy nhiên chỉ một chút thôi " Lão sư mẹ ta lúc mất có căn dặn không được để lộ ta có Tà Mâu Bạch Hổ võ Hồn nếu không, Phu nhân nhà bạch hổ sẽ giết ta ,cầu xin lão sư giữ kính truyện này" Chu y trầm ngâm một hồi liền gật đầu .

" Cũng được, nếu bà ta giết con thì hãy xem học viện này cái đã, trước mắt không cần lo lắng, giờ nói xem Võ hồn bạch hổ tam nhan có hồn kỹ gì" " Có 4 hồn kỹ thưa lão sư" cậu nói rồi dùng võ hồn bấm vào người, Hai tay lộ ra mống vuốt màu bạch kim mắt chuyển màu đỏ, hai lỗ tai màu nâu nhạt từng cái từng cái viền quanh thân màu bạch kim toàn thân màu nâu, mái tốc bạch kim kết hợp với óng ánh rất khôi ngô.
" Tinh thần thám trắc có thể nhìn thấy xung quanh căng phòng 50m tinh thần cộng hưởng có thể cộng hưởng với người khác, tinh thần xung kích đánh vào tinh thần đối thủ khiến tinh thần của đối phương đau nhứt , còn một cái hồn kỹ đó là tăng tốc, vì chưa hấp thu hồn hoàn thứ 2 nên chỉ có vậy"
" Thật thần kì chả trách Tiểu nhã giới thiệu vào học thì ra là vậy "
Vũ hạo cỡi bỏ vũ hồn bấm vào người và nói " Tinh thần thám trắc có thể tăng lên tùy hấp thu hồn hoàn mà tăng theo. "
" Cái gì? Còn có thể như vậy, Vũ Hạo, con có hứng thú hồn đao khí không? " " Xin lỗi cô con chưa nghĩ đến " nghe vũ hạo nói vậy cô cũng không tỏ vẻ gì ý như cô đã đoán, Có võ hồn công kích vật lý và tinh thần thì cần gì hồn đao khí. "Được rồi em về đi "

Nghe vậy cậu chào rồi về kí túc xá của mình...

Sau khi về cậu tiếp tục ngồi thuyền vì hồn lực đã đến bình cảnh nên cậu làm cho hồn lực thuần khuyết hơn và cũng tu luyện mấy cái võ kỹ của ký ức kiếp trước.

Sau một hồi tu luyện xong cũng là lúc trời sáng và cũng bắc đầu ngày mới, cậu vội vã lôi kéo tiểu hàn đến học viện.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro