Chương 40 : Chung kết (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tại trên sân thi đấu, có hai thân ảnh đứng đối diện nhau

Bên phải là Doãn Nhi bên trái Là Mộng Hồng Trần

Hai cô gái dùng ánh mắt băng lãnh nhìn đối phương, doãn nhi hít thở thật sâu nói

" Từ những trận trước không thấy cô ra sân, xem ra là ác chủ bài của vòng chung kết này rồi nhĩ! "

Mộng hồng trần cười nhìn doãn nhi nói

"  Nghe Danh Bích băng lân xà đã lâu, thật không ngờ lại gặp người có võ hồn cấp đỉnh ở đây, thật vinh hạnh mà."

Doãn nhi cười nói

" Chẳng qua chỉ là danh xưng của người đời, không đến mức phải ngạc nhiên như thế"

Trọng tài nhìn hai cô gái đã chuẩn bị liền nói

" Hai bên báo tên và võ hồn, hồn lực, thì có thể bắt đầu! "

Doãn nhi nở nụ cười với ánh mắt lạnh lùng nói

" Bích Băng Lân Xà, hồn lực 60 cấp! "

Lời nói vừa dứt, toàn trường im lặng, hoàng đế tinh la và đái hạo đứng trên cao thấp vọng nói

" Thật không ngờ 13 tuổi lại là gần hồn đế rồi, quả không hổ là sử lai khắc! "

Đái hạo nói trong kinh ngạc. 
" Thật không biết Vũ hạo đã đặt đến trình độ này chưa! "

Mộng hồng trần có ngạc nhiên, dù sao chưa hấp thu hồn hoàng thì vẫn là hộ vương thôi, ngạc nhiên chỉ là thoáng qua.

" Chu tinh băng thiểm,  hồn lực 55 cấp!"

Thầy vương nghe được, bật dậy nói

" Chu Tinh băng thiểm,  là võ hồn thuộc hệ băng chứa kịch độc, trận này khó rồi đây! "

Vũ hạo nhìn thầy vương lo lắng chỉ hời hợt nói

" Độc đối với doãn nhi thì còn lâu mới thắng được cô ấy! "

" Hai bên chuẩn bị, bắt đầu! "

Doãn nhi thả ra võ hồn phụ thể, Khí tức thần thú làm nhiều người ngạc thở, mộng hồng trần cũng giải phóng võ hồn, nhưng chỉ có đôi mắt là biến đỗi. Một màu đỏ như lửa hồng.

Doãn nhi xông lên, đệ nhất hồn kỹ, băng bạo lưu tinh kiếm.
Nhiều đoàn kiếm nhọn chỉ về phía mộng hồng trần, bay đến, mộng hồng trần thoát kiếp nhờ hồn đạo khí một thanh kiếm chém hướng doãn nhi, bất ngờ doãn nhi né đòn nói

" Cũng không tệ"

Mộng hồng trần cười nói

" Ngươi cũng thế! "

Doãn nhi phát động hồn kỹ vạn năm, màu đen hồn hoàng sáng lên, đệ tứ hồn kỹ, lân Băng hóa hình

Một con xà rất lớn được làm bằng băng tấn công mộng hồng trần.

Tiếu hồng trần hoảng hốt nói

" Cái gì? Còn có thể như vậy? Mộng nhi cẩn thận! "

Nhưng mộng hồng trần kịp phản ứng thì lân băng cắn trung canh tay cô, chảy máu cô hét trong đau đớn.

Trọng tài tính ngăn cản nhưng mộng hồng trần có vẻ đã thoát được.

" Quả nhiên băng lân xà có khác, có thể khiến tay ta bị thương, nhưng ngươi đã trúng chu thiểm độc của ta, không thể chiến đấu tiếp được nữa, chịu thua đi"

Doãn nhi nghe vậy, cười lạnh lên nói

" Ngươi phải chăng đầu óc có vấn đề? Độc của ngươi chẳng làm ta bị gì đâu, ngươi mới bị sao đấy! "

Mộng hồng trần lúc này mới nhớ ra...  Cô đã bỏ qua một chuyện quan trọng... Bích Băng lân xà cũng là chuyên gia dung độc. 

Đột nhiên, cơ thể cô biến thành màu xanh, tê dại cả người ngã xuống đất ngất, trọng tài thấy thế nói

" Đối phương không thể tiếp tục chiến đấu, người thắng là doãn nhi. "

Khán giả hoan hô náo nhiệt, tiếu hồng trần thấy lên, đứng trước mặt doãn nhi gầm hét

" Đồ độc ác,  mau giai độc cho muội ta! "

Doãn nhi khó chịu nói

" Độc đương nhiên sẽ giải, nhưng ngươi lại mắng ta, có nên nói lời xin lỗi? "

Tiếu hồng trần nói

" Độc của cô chỉ cần 5 phút là chết người, ngươi nghĩ 5 phút rất lâu sao? "

Doãn nhi tật lưỡi nhắm một mắt nói

" A nếu vậy ngươi có thể từ bỏ trận này a, phải không?"

Tiếu hồng trần tôi giận nói

" Muốn uy hiếp ta?  Đừng mơ! "

Doãn nhi nghe thế nói

" Nếu vậy bắt đầu ngay thôi! "

Đúng lúc này, hoắc vũ hạo bước lên đài nói

" Doãn nhi, mau giai độc đi, trận này ta lên là được!"

Doãn nhi nghe thế cười nói

" Được thôi, đội trưởng đội nhân! "

Nói xong cô chạy đến giai độc trên người mộng hồng trần, tiếu hồng trần bé cô xuống rồi quay lại trên đài nói

" Hoắc vũ hạo, đến lúc chúng ta tính món nợ củ rồi! "

Vũ hạo đứng nhìn về trong tài ý là hãy tiếp tục trận đấu.  Vị trọng tài hiểu ý nói

" Trận đấu tiếp tục, tiếu hồng trần và hoắc vũ hạo báo hồn lực và võ hồn đi"

Tiếu hồng trần nói

" Tiếu hồng trần, võ hồn Tam cúc kim thiềm, hồn lực 56 cấp hồn vương! "

Vũ hạo nghe thế cười nói

" Hoắc vũ hạo, võ hồn băng bích đế hoàng hạt, hồn lực 69 cấp hồn đế! "

Toàn trường nghe được hoảng nói

" Cái gì? Ta nhớ lúc trận đầu là hồn vương kia mà?  Sao lại thành hồn đế rồi? Yêu nghiệt a "

Tiếu hồng trần nghe thế không tin hết lớn

" Không thể nào!  Làm sao lại là hồn đế được, nhất định là giả "

Vũ hạo nghe thế, liền phát động hồn hoàn của mình.

6 cái hồn hoàn màu đỏ thẳm từ từ hiện lên, áp lực đè xuống trên người tiếu hồng trần, dù có phát động hồn lực ngăn cản cũng không được!

Đái hạo trên đài cao nhìn thấy vũ hạo như vậy không dám tin nói

" 13 tuổi...  Vậy mà lại trở thành hồn đế! Rốt cuộc nó là kêu người gì thế! "

Hoàng đế tinh la giờ khắc này chỉ biết cười haha nói

" Đệ đệ, ta nói không sai chứ?  Tương lai tinh la thành có thể trao lại cho hắn được rồi, haha"

Trọng tài nhìn mà trợn cả mắt nói

" 6... 6 hồn hoàn 10 vạn năm, thật hay giả đây! "

Lúc này khán đài đã náo nhiệt hơn trước

" Ta nói mà, hắn nhất định là ác chủ bài,  ngươi xem, quá rõ rồi "

Vũ hạo nhìn trong tài nói

" Bắt đầu đi chứ?"

Trọng tài nhìn cậu rồi nói

" Trận...  Trận đấu bắc đầu! "

Tiếu hồng trần giải phóng võ hồn Tam cúc kim thềm, hàn trăm khối hồn đạo khí lơ lửng hình thành hồn đạo pháo hướng vũ hạo bắn.

" Đi chết đi, ta mới là thiên tài, ngươi không sứng! "

Hồn đạo phao bắn hướng vũ hạo, cậu dùng băng ngăn lại, sau tiếng nổ qua đi, tản băn phòng ngự không hề sức mẽ, cậu cười nói

" Xong rồi?  Thì đến lượt ta! "

Hồn hoàng thứ 6 hiện lên,

Đôi cánh như tuyết cũng hiện ra.

Đệ lục hồn kỹ " Băng Thụy điệp Thập tự trảm! "

Thập tự trảm nhanh như xé gió chém về tiếu hồng trần, trọng tài thấy nguy hiểm liền đỡ thay, nhưng ông cũng bị thương hai tay dấu thập do cánh bướm tạo ra.

Một phong hào đấu la mà để bị thương thật sự quá mạnh rồi.

" Trận đấu kết thúc, tiếu hồng trần không thể tiếp tục chiến đấu, vũ hạo thắng, vòng 3 xin mời chuẩn bị. "

Vũ hạo thu hồi võ hồn, nói

" Ta chẳng hứng thú cái danh xưng thiên tài gì đó mà ngươi nói. Nhưng tốt nhất đừng đụng chạm vào ta, nếu không, tất cả toàn bộ nhật nguyệt đế quốc sớm muộn gì, cũng suy giông bơi bàn tay ta! "

Nói xong cậu đi thẳng vào phòng chờ.

Chờ đợi vòng đấu pháp cuối cùng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro