Chương 132: Tinh La Hoàng gia Học viện (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Trận đấu bắt đầu." Trọng tài hạ lệnh, một trong hai cuộc chiến khiến cho mọi người quan tâm nhất cuối cùng cũng bắt đầu.

Trên người Đới Duy Tư, Bạch Hổ Hộ Thân Chướng xuất hiện, Võ Hồn giống nhau, Hồn Kỹ của hắn cùng Đới Mộc Bạch mặc dù không hoàn toàn giống, nhưng 3 Hồn Kỹ đầu tiên đều như nhau. Dù sao, 3 Hồn Kỹ này chính là do gia tộc trải qua trăm ngàn nghiên cứu mới đưa ra được kết quả tốt nhất.

Sau lưng Đới Duy Tư, Chu Trúc Vân cũng động thủ, một đạo quang mang từ phía sau rót vào trong cơ thể nàng, Chu Trúc Vân nháy mắt biến mất, cả thân người chỉ còn lại tàn ảnh trong không trung, thân thể lao về phía Đường Tam.

Hiển nhiên, Hồn Hoàn màu đen trên người Đường Tam tạo cho bọn nàng uy hiếp lớn nhất. Tuy rất căm phẫn với thái độ của Phong Lăng trước đó, nhưng dù sao cũng là hạt giống tốt nhất để trở thành người thừa kế tương lai của Chu gia, khả năng nhịn xuống xúc động và phân tích tình thế nhanh chóng nàng vẫn là có thể làm được. Chỉ cần giành được ưu thế, Phong Lăng không phải mặc cho bọn nàng đắn đo?

Đường Tam phảng phất như không thấy Chu Trúc Vân lao tới, sắc mặt trở nên ngưng trọng, trên người hắn, đệ tứ Hồn Hoàn phát động.

"Đinhhh...", hư ảo Chu Trúc Vân tại không trung đình trệ, bởi vì một đạo thân ảnh tương tự, vô thanh vô tức nhanh chóng chắn trước mặt nàng. Hai người sau lưng, đều cũng có một đạo quang mang. Đó là tốc độ tăng phúc quang mang.

Chu Trúc Thanh cùng Chu Trúc Vân kịch liệt va chạm trên không trung.

Hồn Lực hai người có sự chênh lệch tới 5 cấp. Nhưng sau lưng Chu Trúc Thanh còn có Cửu Bảo Lưu Ly Tháp của Ninh Vinh Vinh, một đạo phụ trợ tăng tốc đem tốc độ của nàng trực tiếp tăng lên 40%. Mặc dù Chu Trúc Vân cũng có đồng đội phụ trợ tăng tốc, nhưng hiệu quả sao có thể so sánh với thiên hạ đệ nhất Phụ trợ Võ Hồn?

Sự khiếp sợ trong lòng Chu Trúc Vân cũng không có ngưng lại, nàng đương nhiên nhìn ra được, không chỉ đơn giản là tăng phúc của Phụ trợ hệ Hồn Sư có thể khiến Chu Trúc Thanh chặn được một đòn của nàng. Vị muội muội này, tốc độ đã siêu việt nàng, dù là chênh lệch đến 5 cấp.

Đường Tam đang chuẩn bị phóng thích Hồn Kỹ từ vạn năm Hồn Hoàn. Nàng có thể biết được, Hồn Kỹ này tuyệt đối không đơn giản, bất luận thế nào cũng không thể để đối phương triển khai được.

Nhưng trước mắt, nàng hẳn là phải vượt qua được vị muội muội này.

Hai tỷ muội thân thể giống như lưu tinh, không ngừng va chạm trong không trung, vô số tia lửa óng ánh bắn ra vì lợi trảo tiếp xúc với nhau. Không thấy rõ động tác, chỉ thấy vô số hỏa hoa bắn ra.
__________________

Bên phía Đới Duy Tư và Đới Mộc Bạch, ngay từ khi có hiệu lệnh bắt đầu trận chiến, hai tiếng hổ gầm đồng loạt vang lên, cả hai như điên cuồng dã thú mà lao vào nhau. Trận đấu của huynh đệ nhà này, có thể dùng một từ "bạo lực" để hình dung, là đơn thuần lao vào nhau mà vật lộn. Chỉ có điều, này vật lộn là có sử dụng Hồn Kỹ.

Nhưng điều làm mọi người cảm thấy kỳ quái là từ đầu trận đấu đến giờ, ngoại trừ Chu Trúc Thanh và Đới Mộc Bạch, Shrek tám quái những người còn lại cũng không hề có ý định lao tới công kích.

Lúc này, Phong Lăng thần sắc nghiêm túc, hai mắt chăm chú quan sát từng cử động của các đối thủ đang lao về phía này. Như là bắt được một cái khe hở, liền quát khẽ, "Đường Tam!".

Nghe được hiệu lệnh, Đường Tam rốt cuộc cũng có động tác. Chân trái tiến lên trước một bước. Một quyền chứa đầy ánh sáng màu lam nện xuống mặt đất.

Cùng lúc đó, trong tay Oscar đang đứng sau lưng Đường Tam, có 4 căn Hưng phấn Phấn hồng lạp xưởng, mỗi căn rơi vào trong tay từng người: Đới Mộc Bạch, Chu Trúc Thanh, Tiểu Vũ và Mã Hồng Tuấn. Trong lúc chờ đợi, Tiểu Áo tự nhiên cũng không có đình chỉ chế tạo lạp xưởng.

"Oanhhh ...", "Xích lạp...."

Theo sau một loạt âm thanh kỳ dị, một vòng sáng màu lam lấy Tinh La Học viện chiến đội làm trung tâm lặng yên khuếch tán, ngay sau khi vầng sáng khuếch tán đến tận cùng, đột nhiên, vô số căn Lam Ngân Thảo từ trong phạm vi vầng sáng phóng ra, đem toàn bộ Tinh La chiến đội vây vào bên trong.

Nguy cơ đã tới trước mắt, đội viên của Tinh La học viện chỉ mới kịp phóng thích ra Hồn Kỹ hộ thể. Lúc này, trong 8 người bọn họ, ngoài Chu Trúc Vân và Đới Duy Tư ở xa một chút, 6 người còn lại đều ở cùng một chỗ.

Tuy là có phòng ngự, nhưng Lam Ngân Thảo đem bọn họ vây vào trong, lại mang theo một cỗ lực lượng chấn động đặc thù, khiến cho 6 tên đội viên bị bao vây phía Tinh La học viện đều lâm vào trạng thái mê muội trong chốc lát.

Đường Tam đệ tứ Hồn Kỹ "Lam Ngân Tù Lung" năng lực biến dị, "Lam Ngân Đột Thứ Trận" phát động. Có khả năng giam cầm của đệ tứ Hồn Kỹ, lại thêm khả năng có thể làm đối thủ mê muội trong chốc lát. Lúc biết được kỹ năng này của Đường Tam, Phong Lăng cũng phải trầm trồ không thôi. Không hổ là vai chính quang hoàn, ngay cả Hồn Kỹ cũng có thể biến dị thêm một năng lực mới.

Để tăng mạnh hiệu quả của Hồn Kỹ này, Đường Tam ngay từ đầu nhận tăng phúc Hồn Lực của Ninh Vinh Vinh cùng với Hưng phấn Phấn hồng lạp xưởng của Tiểu Áo, đã tăng lên toàn bộ thuộc tính. Như vậy, "Lam Ngân Đột Thứ Trận" của hắn lần đầu tiên sử dụng tại chiến trường đã đem lại hiệu quả lớn nhất.

Nhìn "lồng giam" Lam Ngân Thảo của Đường Tam đang dần thu nhỏ lại, rút ngắn lại khoảng cách giữa 6 gã đội viên phía Tinh La, đem bọn hắn tập trung lại với nhau thành một vòng tròn. Cảm thấy không sai biệt lắm, Phong Lăng liền ra hiệu cho Mã Hồng Tuấn xuất chiến. "Mập mạp. Lúc này!"

"Dục Hỏa Phượng Hoàng", "Phượng Dực Thiên Tường", 2 Hồn Kỹ đồng thời từ trên người Mã Hồng Tuấn thoáng hiện, đã đến lúc hắn biểu diễn.

Thân thể mập mạp giữa mênh mông hỏa diễm bao phủ lao đi, để lại trên không trung một vầng sáng.

Khi Mã Hồng Tuấn sắp rơi xuống, "Lam Ngân Đột Thứ" trong nháy mắt biến mất. Mà vị trí Mã Hồng Tuấn lựa chọn cũng rất chuẩn xác, rơi vào trung tâm 6 người Tinh La Học viện đội ngũ.

Ầm một tiếng nổ vang, song trọng Hồn Kỹ giáng xuống, hiệu quả là đủ kinh khủng.

Mặc dù Hồn Kỹ của Mã Hồng Tuấn có nhiều hạn chế và rất khó để sinh ra tác dụng khi quần công. Bởi vì phạm vi bao trùm nhỏ, mà cần phải gần người mới phát huy được uy lực. Tóm lại, đối thủ hoàn toàn có thể kịp thời tránh đi khi hắn thi triển Hồn Kỹ.

Hồn Kỹ này chỉ có tác dụng khi nào đánh trúng mục tiêu.

6 người từ Tinh La Học viện chiến đội, chưa thoát khỏi tình trạng mê muội từ Hồn Kỹ của Đường Tam, liền bị chấn đến choáng váng, cũng nhận lấy thương tích.

Ngay khi hỏa diễm từ 2 Hồn Kỹ của Mã Hồng Tuấn vừa tắt, Tiểu Vũ trên người bao trùm một tầng kim quang, trực tiếp lao về phía 6 đối thủ bên kia.

Nhu cốt mị thỏ Tiểu Vũ, đệ tứ Hồn Kỹ, "Vô Địch Kim Thân" phát động.

Sau khi phát động "Vô Địch Kim Thân" có thể miễn trừ tất cả các công kích, lực lượng tăng cường gấp đôi, duy trì trong 3 giây. Mỗi khi Hồn Lực gia tăng 10 cấp, thời gian tăng phúc được tăng lên 1 giây.

3 giây, có thể rất ngắn nhưng đồng thời cũng có thể trở thành mấu chốt để chiến thắng. Trong 3 giây đối mặt với mọi công kích đều có thể miễn trừ, đủ thời gian cho Tiểu Vũ tiếp cận đối thủ.

Sau một khắc, bím tóc của Tiểu Vũ đã vung ra, mạnh mẽ quấn quanh trên cổ một tên Hồn Sư phía Tinh La Hoàng gia Học viện.

Tóc dài quấn quanh cổ đối thủ, thân thể Tiểu Vũ đã vọt đến sau lưng hắn. Một chân chống giữ, một chân khác đặt ở phía trên thắt lưng của hắn.

Đệ nhất Hồn Kỹ, "Yêu Cung" phát động.

Tiểu Vũ cả thân thể được bao bọc bởi kim quang, toàn thân bộc phát lực lượng. Dưới tác dụng của "Vô Địch Kim Thân", lực lượng của nàng được tăng lên gấp đôi, "Yêu Cung" cũng được tăng phúc gấp đôi. Thân thể tên học viên được quăng đi như đạn pháo, hướng tên đồng bọn ở phía sau bắn đi.

Nàng lại hướng một gã đội viên khác, trò cũ trọng thi mà tấn công mục tiêu tiếp theo.

Thêm cả tăng phúc từ Ninh Vinh Vinh và Oscar, "Yêu Cung" cùng "Vô Địch Kim Thân" của Tiểu Vũ vẫn chưa đủ để hạ gục những tên đội viên đồng 40 cấp bên phía Tinh La Hoàng gia Học viện. Nàng chỉ có thể tăng thêm thương tổn cho bọn hắn mà thôi. Nhưng điều này cũng không ảnh hưởng tốc độ tiến công của nàng, đã liên tiếp quăng ngã thêm hai tên nữa.

Mã Hồng Tuấn cũng không rảnh rỗi, phát động Phượng Hoàng Dục Hỏa và Phượng Dực Thiên Tường tấn công hai gã còn lại.

Nhưng cũng chỉ tăng thêm thương tích cho đối thủ mà thôi, vẫn cần một đòn tất sát để hạ gục đối phương.

Lúc này, trong không khí chợt nổi lên từng đợt gió nhẹ, vô số lưỡi dao gió từ hư không xuất hiện, đồng loạt hướng về phía 6 gã đội viên của phía Tinh La Hoàng gia Học viên.

Những lưỡi dao gió này như có linh trí dường như, mũi sau nối tiếp mũi trước, lại như cũ chuẩn xác chém vào cùng một vị trí. Mà lưỡi dao phía sau lại lớn hơn lưỡi dao trước, không ngừng mà tấn công vào 6 vị trí phân biệt trên người 6 tên đội viên.

Một loạt công kích nhanh như chớp, lại tinh chuẩn và hiệu quả đến mức quá đỗi nhẹ nhàng. Tựa như nước chảy mây trôi đương nhiên chuyển động, lại là một đòn kết thúc đối với 6 gã học viện của Tinh La Hoàng gia Học viện. 6 người đồng loạt ngã xuống mặt đất, hoàn toàn mất đi năng lực chiến đấu.

Xảo diệu chính là, mức độ nông sâu của các vết chém trên người 6 gã đội viên cơ hồ là tương đồng nhau, cũng chuẩn xác mà gây ra thương tích đủ để mất đi khả năng chiến đấu ở bọn họ.

Điều này có thể không có gì đáng ngạc nhiên. Nhưng ở đây 6 người, là 6 cấp bậc khác nhau, lại không cùng một phân hệ Hồn Sư... Chưa kể đến cấp bậc, Hồn Sư ở các hệ khác nhau tố chất thân thể đã đại đại khác biệt, đừng nói đến đặc tính riêng của từng loại Võ Hồn. Mà mỗi người trên người lại mang bất đồng thương tích từ các đòn công kích trước đó.

Có thể trong một khoảng thời gian ngắn như vậy, gần như chính xác mà nắm bắt đến tố chất thân thể của mỗi một tên Hồn Sư. Đây đã là điều không ai dám tưởng đến....

Là đệ nhất Hồn Kỹ "Ngưng Phong" của Phong Lăng, đã nhẹ nhàng mà giải quyết 6 gã đội viên.

Bất kể vị Hồn Sư nào ở đây đều bị chấn động bởi khả năng điều khiển của đòn vừa rồi, nhất là những vị đã từng chứng kiến Phong Lăng chiến đấu ở Tấn Cấp Tái.

Bởi vì bây giờ, họ mới nhận ra một điều, trên tay Phong Lăng thế nhưng là quạt! Không phải là Kiếm Võ Hồn sao? Đây là như thế nào, song sinh Võ Hồn?

Mọi người suy đoán cũng không sai, Phong Lăng xác thật có 2 Võ Hồn, nhưng không có kiếm. Mà là quạt cùng một khối ma phương a...

Sở dĩ mọi người không biết cây kiếm ở trận đấu với Tượng Giáp Học viện và cây quạt ở hiện tại là một, bởi vì một phần Phong Lăng biến đổi Lăng Thiên Phiến sang Lăng Thiên Kiếm quá nhanh. Phần còn lại, đương nhiên không ai đi chú ý quá nhiều vào một tên đệ tử vô danh tiểu tốt từ một Học viện nho nhỏ.

Hơn nữa, vạn năm Hồn Hoàn của Đường Tam phóng xuất ra lúc đó đã hấp dẫn toàn bộ tâm thần của mọi người. Ngay cả Ninh Tông chủ cũng không biết cây kiếm và cây quạt của Phong Lăng là một a, những người còn lại không biết cũng là bình thường.

Phía bên kia, Đới Duy Tư và Chu Trúc Vân trong lúc gian nan chiến đấu vẫn có thể phân một chút thần để quan sát diễn biến bên này. Nhìn thấy 6 gã đồng đội của mình đồng loạt ngã xuống, cả hai bị chấn động đến đồng tử đều phải trừng lớn.

Trận đấu chỉ mới bắt đầu chưa đến 3 phút a.

2 người bọn họ phải lấy 2 địch 8, khả năng chiến thắng cơ hồ là bằng không. Nhưng cũng chỉ là cơ hồ mà thôi.

Cả hai đồng thời mà nhìn về phía đối phương, đã hiểu rõ người kia cũng nghĩ đến một khối với mình. Một trảo đánh văng ra Đới Mộc Bạch, Chu Trúc Vân cũng lợi dụng khoảng rơi giữa hai đòn tấn công từ phía Chu Trúc Thanh, nhanh chóng nhảy lùi về phía sau. Sau đó, cả hai lập tức hướng về phía đối phương, dùng tốc độ nhanh nhất để lao tới.

Mắt thấy đã sắp chạm vào đối phương, nhưng Chu Trúc Vân đột nhiên cảm thấy, thân thể nàng trở nên rất nặng nề. Đây là cảm giác thật xa lạ... Thân thể nhẹ nhàng linh hoạt, lấy tốc độ làm vũ khí như nàng, chưa bao giờ cảm thấy cơ thể này nặng đến như vậy.

Nặng đến mức, hai chân nàng dính chặt trên mặt đất, toàn thân đã không thể cử động. Áp lực che trời lấp đất đột nhiên ập đến, áp đến nàng không thể thở nỗi. Mỗi giây thời gian trôi qua, nàng lại càng thống khổ bất kham.

Không chỉ nàng, Đới Duy Tư bên kia cũng đồng dạng chật vật.

"Nhị vị, công bằng cạnh tranh với đệ muội của mình, phiền toái 2 vị không cần dùng đến Võ Hồn Dung Hợp Kỹ ha." Phong Lăng ý cười không đạt đáy mắt mà nói. Cô đang dùng "Trọng lực" lên hai người bọn họ.

Lời này thành công khiến Đới Duy Tư và Chu Trúc Thanh sửng sốt, Tên này sao có thể đoán được?

Phong Lăng thật cũng không biết hai người này có hay không Võ Hồn Dung Hợp Kỹ. Nhưng vì tỷ lệ phù hợp giữa hai Võ Hồn này mà thành lập mối quan hệ phức tạp giữa Đới gia và Chu gia như bây giờ, không khó để đoán được Đới Duy Tư và Chu Trúc Vân có thể có được Võ Hồn Dung Hợp Kỹ.

Trong nguyên tác, Chu Trúc Thanh nhà cô còn có Võ Hồn Dung Hợp Kỹ với Đới Mộc Bạch đâu. Chẳng qua, vì có cô xuất hiện, Chu Trúc Thanh và Đới Mộc Bạch mới không có "quậy" đến với nhau, cũng không có cái gì Võ Hồn Dung Hợp Kỹ.

Nếu trận chiến này là phân tranh trong hai gia tộc, vậy Phong Lăng cô phải đến đảm bảo "công bằng tính" của nó đi? Để bốn người đối mặt mà đánh một trận thống khoái, nhưng cũng sẽ không để hai người kia dùng đến Võ Hồn Dung Hợp Kỹ a.

Đùa sao? Nếu dùng đến Võ Hồn Dung Hợp Kỹ, kia còn không phải cô đến ra tay? Như vậy thì mất "công bằng tính" nha. Cho nên, để Chu Trúc Thanh đấu với nàng tỷ, Đới Mộc Bạch đấu với hắn ca, như vậy là nhất công bằng.

Còn chênh lệch 5,6 cấp? Kia đã có Ninh Vinh Vinh phụ trợ bù đắp vào, sao cô có thể để Chu Trúc Thanh chịu thiệt?

"Trận đấu này, nếu các ngươi thắng được Trúc Thanh và Mộc Bạch, chúng ta sẽ lập tức nhận thua. Không phải cần chọn người thừa kế tương lai sao, các ngươi 1 đấu 1 mới càng thích hợp đi?" Phong Lăng không mặn không nhạt, cuối cùng nở một nụ cười như không cười mà nói, "Nhưng là, không cần dùng đến Võ Hồn Dung Hợp Kỹ. Nếu dùng, chúng ta sẽ không đứng yên mà nhìn. Thế nào, hai ngươi chọn đi. 1 đấu 1 hay 2 đấu 8?"

Đáp lại là một sự trầm mặc.

Chịu đựng áp lực kinh khủng, tựa vài nghìn cân áp xuống chính mình, bọn họ hô hấp còn muốn không có, lấy đâu ra tâm thần mà trả lời Phong Lăng?

"Ai nha, ta lại quên mất." Phong Lăng như chợt nhớ ra điều gì, vỗ cái trán của mình, ngữ khí có chút tự trách cùng buồn cười mà nói, "Các ngươi có muốn nói cũng không nói được a."

Vừa dứt lời, Đới Duy Tư cùng Chu Trúc Vân đồng thời gục xuống, cả người chống trên mặt đất mà run rẩy, toàn thân ướt sũng, không hề hình tượng mà mồm to hô hấp dồn dập. Bọn họ lúc này còn gì là hoàng tử hay đại tiểu thư cái giá, chỉ là hai kẻ đang cố bình phục lại trạng thái của mình mà thôi.

Đệ nhị Hồn Kỹ "Trọng lực" của Phong Lăng, theo thời gian càng dài thì áp lực lên đối thủ lại càng lớn. Dù sao Đới Duy Tư cùng Chu Trúc Vân chỉ mới 40 cấp, như thế nào có thể chịu được một đòn từ vài ngàn năm Hồn Hoàn từ Phong Lăng, mặc dù Phong Lăng đã cố ý nhẹ tay với bọn họ. Nhưng uy lực của đòn này, xa xa không phải là thứ bọn họ có thể đối kháng.

Cao cao tại thượng như bọn họ, lần đầu tiên hai mắt xuất hiện lỗ trống cùng sợ hãi, không dám tin tưởng những gì đang diễn ra. Đây là thực lực của một tên đệ tử sao? Hắn còn chưa đến 25 tuổi a!

Phong Lăng rất có kiên nhẫn mà chờ Đới Duy Tư cùng Chu Trúc Vân hoãn lại tới, cảm thấy đã bình phục không sai biệt lắm liền hỏi. "Được rồi, hai ngươi chọn lựa như thế nào? 1-1 hay là 2-8?"

"1-1." Đới Duy Tư hai mắt đỏ bừng, cắn chặt khớp hàm mà cố gắng bài trừ những lời này ra tới. Hắn tràn đầy khuất nhục cùng không cam lòng, nhưng có thể làm sao bây giờ, trước mặt tên cầm quạt cả người ngả ngớn kia, hắn nhưng không có cơ hội xoay người.

Chọn 1-1, bọn họ có thể có cơ hội chiến thắng. Chỉ cần hạ được hắn đệ cùng Chu Trúc Thanh, Tinh La Hoàng gia Học viện sẽ chiến thắng. Nhưng chọn 2-8, bọn hắn liền cứ bị áp đến lúc nhận thua, thậm chí không có cơ hội xuất ra một đòn nào để phản kích. Tên đệ tử kia ra tay quá nhanh, hắn còn không biết chính mình là như thế nào bị dính đòn, cả người đã bị áp đến không thở nỗi.

"Hảo. Vậy các ngươi tiếp tục đấu, tăng phúc bên ta cũng chỉ giúp Trúc Thanh cùng Mộc Bạch đến cùng cấp bậc với các ngươi thôi. Nếu các ngươi còn cảm thấy không cam lòng, chúng ta có thể giúp Phụ trợ bên phía các ngươi tỉnh lại, giúp các ngươi tăng phúc." Phong Lăng còn hảo tâm mà đề nghị với Đới Duy Tư cùng Chu Trúc Vân.

"Không cần!" Đới Duy Tư tràn đầy phẫn hận mà quát lớn, hắn nhưng không cần đến lượt bọn này thương hại. Chưa kể, đấu với Đới Mộc Bạch, hắn có khả năng thua sao? Trở về nằm mộng đi thôi.

Hảo đi, hảo tâm suy nghĩ giúp hắn hắn lại không cần. Phong Lăng cô cũng không cần đến hắn cảm kích, thậm chí còn mừng vì bản thân được thanh nhàn, không cần phải giúp tên Phụ trợ hệ bên kia hồi phục.

*****************************************************************************

Vì những bạn không đi đâu chơi trong 5 ngày nghỉ lễ sẽ rất chán, cho nên mỗi ngày tg sẽ đang 1 chương ha 😉

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro