Học Viện quái vật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đường Tam đột nhiên phát hiện, ánh mắt của Đái Mộc Bạch thay đổi, nhìn chằm chằm về phía sau lưng của mình, tựa hồ như nhìn thấy sự vật cực kỳ kỳ lạ.

Đường Tam xoay người lại nhìn một cách vô thức, mặc dù không thất thố như Đái Mộc Bạch, nhưng trong lòng cũng thầm chấn động.

Tại phía sau của hắn và Tiểu Vũ chỉ còn lại có một đệ tử tới đăng ký, hơn nữa tựa hồ là vừa tới không lâu, đó cũng là một nữ hài tử, nhìn qua so với hắn và Tiểu Vũ còn nhỏ hơn một chút, mái tóc dài màu đen buông xõa trên vai, khuôn mặt cúi xuống, dáng người cao cũng tầm cô gái mặc quần trắng khi nãy, làn da cũng trắng gần như vậy. Nhưng là, cô gái này làm cho người ta có một loại cảm giác khác với những người khác.

Vóc người cực kỳ đầy đặn nhìn có chút không phù hợp với tuổi của nàng, nếu không nhìn mặt mà nói, rất có thể sẽ bị cho rằng là một cô gái trưởng thành, vưu kỳ thị na vĩ ngạn đích hung hoài*, càng sẽ hấp dẫn tất cả ánh mắt của nam nhân.* (nhất là) vĩ ngạn đích hung hoài: vĩ- đuôi; ngạn – bờ; hung hoài – bộ ngực. Mình cũng chả biết dịch thế nào nữa (có lẽ là bộ ngực lớn đi)

Trái ngược với vóc người hỏa bạo chính là vẻ mặt của cô gái rất lãnh đạm, đó là một loại lạnh phát ra từ nội tâm, cực kỳ lãnh đạm, trong đôi mắt màu đen thậm chí không mang theo một tia sinh khí. Cùng với vẻ ngoài vốn cực kỳ xinh đẹp của nàng có chút xung đột.

Chân tay thon dài, hai tay để xuôi một cách tự nhiên tại hai bên người, trên người phóng thích ra cái loại băng lãnh tràn đầy tử tịch làm cho kẻ khác rất khó thích ứng.

"Các ngươi có báo danh hay không? Không nên đứng ngáng ở chỗ này." Thanh âm của lão giả mang Đường Tam từ trong tư duy tỉnh lại. Trên tay Đường Tam tê rần, quay đầu nhìn lại, phát hiện Tỉêu Vũ đang trợn mắt nhìn mình.

"Chúng ta cùng báo danh." Đường Tam cố nén đau đớn trên tay, bỏ hai mươi kim hồn tệ đã chuẩn bị từ trước vào trong hộp gỗ. Đồng thời cùng Tiểu Vũ giơ bàn tay ra.

Lão giả truớc tiên nhéo nhéo ở trên tay Tiểu Vũ, gật đầu nói: "Tuổi ngươi thích hợp". Khi tay lão chuyển sang tay Đường Tam thì âm thanh ngạc nhiên lúc trước không nhịn được lại xuất hiện.

Lão giả tựa hồ có chút không tin, lại niết vài cái trên tay Đường Tam, thần sắc trên mặt nhất thời trở nên cổ quái. Ngẩng đầu nhìn về phía Đường Tam, nói: "Trên tay ngươi có đúng là luyện tập hồn kỹ gì đó đúng không?"

Lão giả sở dĩ niết niết tay những người đăng ký chính là để thông qua xương bàn tay xác định tuổi chính thức, đây là không thể làm giả. Nhưng là niết tay của Đường Tam lại cực kỳ mềm dẻo, như thế nào cũng không cảm giác rõ tình trạng của xương cốt.

Đường Tam trong lòng rùng mình, gât gật đầu, nói: ""Đúng vậy."

Lão giả nhíu nhíu mày: "
Giơ tiểu thối của ngươi lên."

Đường Tam theo lời giơ tiểu thối của mình lên, đặt ở trên bàn, lão giả cách lớp vải niết tiểu thối hắn vài cái, Đường Tam nhất thời cảm giác được một trận tê nhói.

Lão giả hướng hắn gật đầu, nói: "
Bắp thịt phát triển rất tốt. Tuổi xương thích hợp. Được rồi, phóng thích vũ hồn của hai các ngươi đi."

Đường Tam và Tiểu Vũ liếc nhau, đồng thời thúc dục hồn lực trong cơ thể.

Lam, hồng hai màu quang mang đồng thời dựng lên, bách niên hồn hoàn đồng thới xoay quanh mà lên.

Tai thỏ sinh ra, lông trắng xuất hiện trên hai tay Tiểu Vũ, thân hình theo đó mà cũng trở nên càng thêm thon dài. Vũ hồn Ngọc thỏ phụ thể.

Trong lòng bàn tay Đường Tam sinh trưởng ra Lam Ngân Thảo bình thường nhất, theo hồn hoàn rót vào liền nhanh chóng biến hóa thành thảo đằng giống ngày trước khi chiến đấu cùng Đái Mộc Bạch.

Lão giả đối với Tiểu Vũ chỉ là tùy tiện nhìn, ánh mắt liền rơi vào trên người Đường Tam: "
Dĩ nhiên là Lam ngân thảo. Lam Ngân Thảo cũng có thể tu luyện nhanh như vậy sao?"

Đường Tam mỉm cười, nói: "
Sư phụ, các ngươi nơi này không phải chỉ lấy quái vật sao? Ta này có tính là quái vật hay không đây?" 

Trên khuôn mặt lão già hiện ra vẻ tươi cười: "Quả thực là tiểu quái vật! Mộc Bạch, dẫn bọn họ vào."

"Dạ!" Đái Mộc Bạch bước tới, hướng Đường Tam lộ ra nụ cười, nhưng ánh mắt của hắn tựa hồ là nhìn về hướng phía sau lưng Đường Tam.

Đi theo sau Đái Mộc Bạch, Đường Tam cùng Tiểu Vũ tiến vào Sử Lai Khắc học viện

Khi ba người họ đi khuất có một bóng dáng xuất hiện " ta báo danh"

Lão giả hướng hắn gật đầu, nói: "Bắp thịt phát triển rất tốt. Tuổi xương thích hợp. Được rồi, phóng thích vũ hồn của  ngươi đi."

Khi phóng xuất ra trên gương mặt lão giả hiện ra nét khinh ngạc sau đó bảo vào trong

Tiểu Vũ tức giận nói: "Nhìn cái gì? Lại muốn hại nữ hài tử nhà người ta sao?"

Đái Mộc Bạch nhíu mày nói: "Ngươi thì biết cái gì. Ta cảm nhận trên người nữ hài kia có khí tức rất thân thiết với ta, chẳng những là cùng loại mà lại có một loại cảm giác có thể hỗ trợ nhau. Trong vũ hồn, gặp được người có vũ hồn có thể hỗ trợ lẫn nhau cực kỳ khó khăn. Khi gặp được người như vậy, nếu liên thủ với nhau thì thực lực của vũ hồn bản thân nhất định sẽ gia tăng vài thành. Đây chính là Vũ Hồn dung hợp kỹ"

Tiểu Vũ thất thanh cười lớn, nói: "
Nói như vậy thì vũ hồn của nữ hài tử kia hẳn là con hổ cái rồi?"

Trên mặt hiện ra vài nét xấu hổ, Đái Mộc Bạch nói: "
Cũng có thể như vậy lắm."

Bớt chợt Đường Tam đứng và quay đầu lại, thấy vậy Tiểu Vũ quay sang hỏi " Ca sao vậy "

" ta cảm nhận được khí tức rất quen thuộc, có lẽ là giống Đới Mộc Bạch"

" thật sao Đường Tam" Mộc Bạch tò mò 

" ukm" Đường Tam trả lời




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#đlđl