{Day 4} Thay đội trưởng cản rượu là phải trả cái giá thật lớn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nảy ra ý tưởng edit fanfic mừng sinh nhật Lộ thần trước 29/4 đúng 7 ngày.
Chúc Lộ Bá Nguyên sinh nhật vui vẻ và luôn hạnh phúc bên Giản Nhung 🥳🥳🥳
~~~~~~~~~~~~

Fiction: 替队长挡酒是要付出代价的
Author: 十三予
Cảnh báo OOC, 3,6k+
Raw: https://xiaxiaoqi80121.lofter.com/post/4d154ca8_2b6613bc1
============

Meme say rượu, tuyến thời gian: một năm sau chương 81 nguyên tác.

"Em đã trưởng thành, không phải bạn nhỏ."

"Em là bạn nhỏ."

Nhớ một lần say rượu.

Lúc Giản Nhung nhận được tin nhắn của Lộ Bá Nguyên, cậu đang đấu xếp hạng với Tiểu Bạch, vẫn là trận thăng hạng. Điện thoại để chỗ có chút xa, Giản Nhung nhìn thấy màn hình điện thoại sáng lên, cậu chỉ đưa mắt nhìn trong chốc lát, sau đó bình tĩnh quay đầu chuyên tâm đấu xếp hạng.

Trận đấu thăng cấp này đánh hơi lâu, gần nửa giờ, đến mức mười một giờ rồi Giản Nhung còn không thấy tin nhắn của Lộ Bá Nguyên, mắt cậu nhìn qua loa nội dung, nương theo tiếng kêu gào của Tiểu Bạch đi ra khỏi phòng huấn luyện.

Giản Nhung bấm số Lộ Bá Nguyên, nhưng chưa mở miệng đã trầm mặc. Đầu bên kia của Lộ Bá Nguyên rất ồn ào, Giản Nhung không biết đối phương uống rượu có thể nghe được lời mình nói hay không.

Lộ Bá Nguyên nghe thấy nhịp thở đều đặn của Giản Nhung, phát giác hoàn cảnh bên mình có chút ồn ào, liền tìm đại lý do rời khỏi phòng.

"Đội trưởng?" Giản Nhung không ý thức được, từ khi ở bên Lộ Bá Nguyên đã lâu, khi nói chuyện riêng với Lộ Bá Nguyên đều mang theo điểm nũng nịu, mặc cho bản thân không hề có ý muốn làm nũng.

Đây là một giọng nói mà Trang Diệc Bạch nghe được, trực tiếp nói toẹt ra tuyệt đối không phải chính chủ Soft, nhưng ngẫm lại đủ loại biểu hiện sau khi yêu đương cùng Lộ Bá Nguyên, Tiểu Bạch chỉ có thể nói: Không bằng P cưng.

Thật lâu sau, Lộ Bá Nguyên mới "Ừm" một tiếng, biểu thị mình đang nghe. Nửa tiếng trước, là Lộ Bá Nguyên anh gửi tin nhắn cho Giản Nhung, muốn để đối phương đưa anh về. Nửa tiếng sau, Lộ Bá Nguyên hối hận, buổi tối hôm nay anh uống một ít rượu, mặc dù đã tận lực từ chối, nhưng vẫn là dính không ít mùi rượu.

...... Còn bám cả mùi khói thuốc. Mặc dù không phải Lộ Bá Nguyên hút, nhưng để anh Đinh ngửi được cũng sẽ cho rằng là Lộ Bá Nguyên hút. Anh Đinh ngoài miệng nói cai thuốc, để Giản Nhung giám sát cho tốt, trong chớp mắt Giản Nhung liền đã bao che Lộ Bá Nguyên.

Có lẽ là nghe anh Đinh tận tình khuyến cáo quá nhiều lần, Giản Nhung dần dần bắt đầu quản lý Lộ Bá Nguyên, nhưng đại đa số tình huống đều nghe theo đối phương.

"Đội trưởng, anh say rồi à?" Vừa nói ra câu này, Giản Nhung có cảm giác như đang cắn lưỡi tự sát.

Hỏi một người uống say có say hay không, cũng giống như hỏi người chơi game bị cấm mỏ xem có muốn được bỏ cấm hay không, hay người bị khoá tài khoản có muốn được mở khoá không.

Giản Nhung nghe được phía bên kia truyền đến tiếng cười rất trầm rất nhẹ từ Lộ Bá Nguyên, càng muốn tự sát ngay tại chỗ. Cậu giống như bị Lộ Bá Nguyên trêu đùa vậy.

Lộ Bá Nguyên nói: "Không uống say."

"Anh đang ở đâu? Em sẽ qua ngay." Giản Nhung bất lực nhắm mắt lại, tựa như đã nhận mệnh mở miệng.

Lộ Bá Nguyên báo địa chỉ, suy nghĩ một chút rồi nói với Giản Nhung: "Đã hơi muộn rồi, bánh sinh nhật của XIU còn chưa có cắt."

Mặc dù từ đầu tới cuối Lộ Bá Nguyên không hề bảo cậu đừng đến, nhưng Giản Nhung vẫn nghe ra được ý tứ bên trong. Cậu im lặng một hồi, sau đó có hơi nghiến răng nghiến lợi nói: "Không việc gì, em còn trẻ khoẻ, bây giờ lập tức đến."

So với Giản Nhung chỉ lớn hơn năm tuổi - Lộ Bá Nguyên cũng tắt tiếng, nhưng với một đám thiếu niên nghiện Internet mà nói, mười một giờ xác thực không được coi là quá muộn. Anh có chút tư tâm, không muốn để Giản Nhung ngửi thấy mùi rượu và thuốc lá nồng nặc trên người mình.

Thấy Lộ Bá Nguyên đi một lúc rồi mà chưa về, gọi điện thoại thì số máy đang bận, XIU vừa chuẩn bị ra ngoài tìm người đã nhìn thấy Lộ Bá Nguyên đứng ở cửa.

XIU nhìn điện thoại của Lộ Bá Nguyên còn chưa có buông xuống, cùng khoé miệng có chút giương lên, trong nháy mắt hiểu rõ vừa xảy ra chuyện gì, cười nói: "Vị kia nhà cậu tới? Không phải chứ Lộ thần, lớn đầu rồi còn muốn bạn nhỏ tới đón."

"Tôi có bạn trai nhỏ của mình đến đón, cậu thì không. Savior còn đang ở hẻm núi đón người khác kìa." Lộ Bá Nguyên hếch cằm lên, vẻ mặt muốn ăn đòn (gạch bỏ).

Sau đó Lộ Bá Nguyên nhấc chân đi về ghế lô*, XIU đuổi theo, giữ lấy tay Lộ Bá Nguyên, hạ giọng, nghiến răng nghiến lợi nói: "Cậu xong rồi Lộ Bá Nguyên, cậu muốn đi đào rau dại**."

* Gốc là 包厢, tra mạng thì thấy dịch là ghế lô nên tui để vậy.

** Trích từ meme "Vương Bảo Xuyến đào rau dại" trong bộ phim Tiết Bình Quý và Vương Bảo Xuyến, vừa là cách nhìn khác của tình yêu, vừa là châm biếm não yêu đương aka yêu mù quáng.

Lộ Bá Nguyên hất tay XIU, cười mắng: "Cậu trước nên quan tâm xem khi nào Savior đánh tín hiệu đi thì hơn."

"Lộ thần, các cậu chơi game không?" Một người hỏi.

Trò chơi vẫn như năm ngoái, chơi xúc xắc so điểm số, uống rượu. So với lần tham gia sinh nhật XIU một năm trước, Lộ Bá Nguyên uống tương đối ít. Nửa tiếng sau, Giản Nhung đến vị trí ghế lô mà Lộ Bá Nguyên nói với cậu.

Giản Nhung nhìn vào phía bên trong, vẫn là một đống người đã từng gặp qua trước kia, nhưng phần lớn chỉ liếc mắt nhìn người đến, sau đó lại quay đầu làm việc của mình. Ánh sáng có chút yếu, cậu nheo mắt lại, bắt gặp một đôi mắt—— Là Lộ Bá Nguyên, trong tay còn giơ ly rượu.

XIU vừa định an ủi Lộ Bá Nguyên, sau đó nhìn thấy một người đứng trước mặt mình, hắn ngẩng đầu nhìn gương mặt u ám của Giản Nhung (Thật ra là vì nguyên nhân mặt thối và ánh đèn), tự giác nhấc thân lên ngồi bên cạnh UU.

UU thấy XIU đi tới, cũng ôm vai hắn vỗ vỗ, trêu chọc nói: "Cậu cùng Đường giữa TTC có thù hận hả, mắc gì vừa nhìn thấy người đã chạy rồi."

XIU có khổ mà không nói được, hắn cũng không thể nói bởi vì Giản Nhung là đối tượng của Lộ Bá Nguyên đâu, hiện tại TTC còn đang có nguy cơ phải đổi quản lý, vẫn nên đừng rước thêm phiền toái.

Giản Nhung hơi kinh ngạc, lúc đầu cậu chỉ muốn nói hai câu với Lộ Bá Nguyên rồi mang người đi thôi, nhưng cũng không nhiều lời, ngồi xuống cạnh Lộ Bá Nguyên. Cậu nhìn về phía Lộ Bá Nguyên lần nữa, đối phương vẫn đang cầm chén rượu, nhìn lại Giản Nhung, không có ý buông xuống.

"Tại sao tôi có cảm giác bầu không khí của hai người này không đúng lắm nhỉ?" UU nhỏ giọng thì thầm, "Bọn họ không đàm phán gì đấy chứ?"

XIU vừa nâng ly rượu lên uống một hớp, mặc dù biết là nói đùa, nhưng nghe lời UU nói vẫn không cẩn thận bị sặc một cái, so với chính chủ còn chột dạ hơn.

"Sao cậu lại phản ứng như vậy, nói chuyện thật à?"

XIU vừa định tận lực phủ nhận sự tình thì nghe thấy cách đó không xa truyền đến một tiếng nhẹ nhàng: "Anh Đinh kêu anh uống ít rượu một chút." Giản Nhung nói với Lộ Bá Nguyên.

"Ừm, một ly cuối cùng." Đây là Lộ Bá Nguyên nói.

"Tay anh vừa mới tốt lên." Giản Nhung đưa tay muốn cướp ly rượu trong tay Lộ Bá Nguyên.

"Nhóc Lông Xanh, nếu không thì nhóc phải giúp Lộ thần uống thôi." Một người nói.

Giản Nhung cầm chiếc ly trong tay, còn chưa nói gì, Lộ Bá Nguyên đã lấy trở về, mở miệng nói: "Em ấy tửu lượng không tốt."

Người kia nói lại: "Lộ thần, lời cậu nói không tính, nhóc Lông Xanh còn chưa nói đâu, làm sao lại không được."

UU thấy tình hình không ổn bước ra hoà giải: "Soft cậu không cần lo cho cậu ta, tôi biết tửu lượng của Lộ thần rất tốt."

"Tôi có thể uống." Thanh âm Giản Nhung không lớn không nhỏ, vừa vặn có thể nghe rõ, con mắt thẳng tắp trừng lại cái nhìn từ Lộ Bá Nguyên. À, chỉ là vừa nói với Lộ Bá Nguyên. Sợ đối phương không tin, cậu lại bổ sung một câu: "Thật."

UU nhìn chung quanh hai người bốc lên bong bóng màu hường, nói với XIU: "Lộ Bá Nguyên yêu đương với cô gái nào thế? Tính tình đại biến luôn."

XIU: Ha ha, mệt mỏi, thật mệt mỏi, đôi chim cu nhà ngươi thật phiền.

Cuối cùng vẫn là Giản Nhung thay Lộ Bá Nguyên uống ly rượu kia, giữa chừng XIU còn trêu chọc một câu, nói Lộ Bá Nguyên bỏ qua để bạn nhỏ uống rượu thay mình chết liền. Cuối cùng sau khi ăn xong bánh gato, hai người sóng vai đi ra khỏi ghế lô...... Thuận tiện nắm tay vụng trộm.

"Tiểu tình lữ với tình yêu cuồng nhiệt bên trong nó khác biệt thật sự." XIU hai tay ôm ngực, vẻ mặt khó ở.

"Cậu nói ai là tiểu tình lữ?" UU lại giơ ly rượu tới, "Cậu nói Soft với Lộ thần hả? Tôi cũng thấy giống, nếu không phải bọn họ đều là nam tôi liền tin."

XIU: ...... Bọn họ là vậy thật đấy.

......

Về đến phòng, Giản Nhung ngồi ở mép giường, sau đó nằm ườn về sau dính lấy chiếc giường, cảm nhận cảm giác choáng váng nặng nề đến muộn màng, hình như là tác dụng của cồn.

Rõ ràng vừa rồi không có chóng mặt. Giản Nhung nghĩ.

Lộ Bá Nguyên trở về phòng chậm một bước so với Giản Nhung, nhìn Giản Nhung ngã xuống giường tay chân bốn phương tám hướng, đưa tay kéo đối phương lên, khuyên: "Tắm xong rồi ngủ tiếp."

Giản Nhung "Ò" một cái, không biết đang nghĩ gì, không thèm nhúc nhích.

Hồi lâu, Lộ Bá Nguyên nhìn Giản Nhung chậm chạp ngồi thẳng dậy, loạng chà loạng choạng đi vào phòng tắm, như có điều suy nghĩ.

R: Ban đêm gọi rượu gì?

XIU: Rượu trái cây.

XIU: Thế nào?

R: Giản Nhung có vẻ hơi say.

XIU: Sức chịu đựng lớn đấy.

XIU: Cho nên, Soft tới đón cậu, cuối cùng bản thân lại say??

R: Ừ.

Lộ Bá Nguyên nghe tiếng nước trong phòng tắm, để điện thoại xuống, từng bước một đến gần phía phòng tắm.

Giản Nhung nghe thấy âm thanh cửa mở, dừng lại một giây, chậm chạp quay đầu, nói với Lộ Bá Nguyên: "Em vừa cởi quần áo."

Đối phương mắt nhìn thân thể trần trụi của Giản Nhung, nhấn nút bấm bên phải xuống, chỉnh thành nước nóng, cũng thử độ nóng mới trả lời lại Giản Nhung: "Ừm, anh giúp em."

Không gian để tắm rửa khá nhỏ, bởi vậy hai người sát lại rất gần. Giản Nhung đúng là say thật, thấy Lộ Bá Nguyên sờ cậu cũng không tránh, chỉ đến lúc đụng phải nơi mẫn cảm mới rụt lại, hoặc là nóng đến khó chịu, chủ động cọ cọ Lộ Bá Nguyên.

Thẳng đến khi Giản Nhung nằm lại trên giường, cậu mới phản ứng được vừa rồi xảy ra chuyện gì.

À, Lộ Bá Nguyên giúp cậu tắm rửa.

À, Lộ Bá Nguyên đứng đắn giúp cậu tắm rửa, cậu ôm cổ đối phương.

À, cậu kiễng chân hôn Lộ Bá Nguyên, kết quả vì trơn trượt lại đứng không vững té xuống tại chỗ.

À, Lộ Bá Nguyên nói cậu là bé ngoan...... sau đó vỗ một cái vào mông cậu. Nhưng mà đánh rất nhẹ, Giản Nhung thậm chí hoài nghi có phải mình xuất hiện ảo giác, nên mới phán Lộ Bá Nguyên đánh mông cậu.

Giản Nhung càng nghĩ càng thấy mất mặt, cầm lấy một bên gối đầu đập lên mặt mình.

Tính ngạt chết bản thân.

Thật lâu sau, tiếng nước ngừng, Giản Nhung nghe thấy một tiếng "cùm cụp".

Cậu nghiêng đầu chút xíu, lộ ra một con mắt đang nhìn lén, sau đó bắt gặp ánh mắt Lộ Bá Nguyên.

Lộ Bá Nguyên đang nhìn cậu.

Giản Nhung bất động thanh sắc xoay đầu về chỗ cũ, tiếp tục giả chết.

Một hồi lâu, Giản Nhung nghe thấy tiếng Lộ Bá Nguyên gọi mình. Bị điểm đến tên, Giản Nhung đột nhiên xác chết vùng dậy, ngồi dậy nháy một bên mắt.

"Nước mật ong." Lộ Bá Nguyên đưa thứ trong tay cho Giản Nhung, lại bổ sung: "Giải rượu."

Giản Nhung "A" một tiếng, nhận lấy nước mật ong, nhấp một hớp, lại ngẩng đầu nhìn Lộ Bá Nguyên. Thấy đối phương cầm máy sấy, Giản Nhung liền bưng lấy nước mật ong, chậm rãi di chuyển đến bên giường.

Lộ Bá Nguyên sờ đầu tóc còn chưa khô ráo của Giản Nhung, bật máy. So với lần đầu tiên, kỹ thuật giúp Giản Nhung sấy tóc của Lộ Bá Nguyên đã tốt hơn rất nhiều.

Giản Nhung uống từng ngụm nước mật ong, hai cái đùi lắc lư biên độ nhỏ, lúc ngẩng đầu nhìn về phía Lộ Bá Nguyên sẽ không tự chủ mà liếm môi. Cậu uống cực kỳ chậm, tóc sấy đã xong, cậu mới uống một ngụm cuối cùng.

Lộ Bá Nguyên buông máy sấy xuống, nhìn Giản Nhung hầu kết nhấp nhô, nuốt xuống ngụm nước mật ong cuối cùng, hỏi: "Có ngon không?"

Giản Nhung không quen nói cái kiểu quá phóng đại mấy lời tình cảm [Là anh cho nên uống ngon nhất], chỉ gật nhẹ đầu.

Cậu nhìn Lộ Bá Nguyên cúi người, vô thức cảm thấy Lộ Bá Nguyên muốn hôn mình, thế là nhắm mắt lại, nhưng cảm giác đợi mãi mà không có xúc cảm ấm áp kia, chỉ biết sau một lúc nghe được tiếng Lộ Bá Nguyên cười khẽ.

Giản Nhung trong nháy mắt cảm thấy hơi thẹn quá hoá giận, thế là dưới cơn nóng nảy giận dỗi một chút, tự cho là rất hung dữ nói với Lộ Bá Nguyên: "Em muốn đi đánh răng."

Lộ Bá Nguyên chỉ "Ừm", duy trì tư thế vừa rồi không nhúc nhích, một hồi lâu mới ngồi dậy nhường đường cho Giản Nhung, Lộ Bá Nguyên nhìn bóng lưng Giản Nhung, gần như có thể nói là chạy trối chết, về phần bộ dạng nổi giận vừa rồi, hừm...... Giống như lúc bé Cam không gặm được đồ ăn vậy, nổi quạu rồi giận dỗi.

R: Đường giữa tụi tôi thật đáng yêu.

XIU: ? Không nhìn ra đấy, là lúc cậu ta giẫm trên xác người khác khoe biểu tượng xong về Nhà Chính chế giễu, hay là khi cậu ta thách thức anti-fan trên sóng truyền hình trực tiếp?

R: Đều đáng yêu.

XIU: Cậu xong đời rồi Lộ Bá Nguyên, cậu chờ đi đào rau dại đi. (Ghi âm)

Lộ Bá Nguyên tâm tình rất tốt, tắt điện thoại di động đặt trên tủ đầu giường, chờ Giản Nhung trở về tắt đèn đi ngủ.

Nhưng Giản Nhung sau khi ra ngoài xong cũng không có lập tức nằm xuống, mà là nhìn chằm chằm Lộ Bá Nguyên một hồi lâu.

"Có chuyện gì nào?" Lộ Bá Nguyên hỏi.

Giản Nhung vốn muốn nói "Không có gì", nhưng lại nghĩ nghĩ, cuối cùng lấy danh nghĩa say rượu nói: "Đội trưởng, em muốn hôn anh."

Lộ Bá Nguyên cũng không lập tức nói ra câu trả lời, nhưng kết quả đã rõ ràng. Giản Nhung xoay lên giường, dạng chân ngồi lên người Lộ Bá Nguyên, cả gan cúi người, hai tay nâng mặt Lộ Bá Nguyên lên, những nụ hôn nhỏ vụn rơi xuống trên cánh môi ấm áp của Lộ Bá Nguyên.

Dĩ vãng mỗi một lần hôn đều là Lộ Bá Nguyên ở thế chủ động, kỹ thuật hôn của Giản Nhung nông cạn thấy rõ, cậu cố gắng nhớ lại lúc hôn Lộ Bá Nguyên trông như thế nào, nghĩ Lộ Bá Nguyên làm sao thì làm.

Lại một lần va phải răng Giản Nhung, lúc này Lộ Bá Nguyên mới vuốt ve phần gáy của Giản Nhung, làm cho đối phương cách mình xa một chút.

Lộ Bá Nguyên trông thấy vẻ mặt Giản Nhung, cổ cùng lỗ tai đều đỏ ửng, nhịn không được bật cười: "Giản Nhung, em có biết hiện tại em giống lúc bé Cam nhìn bé mèo cái y như đúc không?"

Giản Nhung nhìn nụ cười trên mặt Lộ Bá Nguyên, lại nghĩ tới vừa rồi Lộ Bá Nguyên nắm vuốt phần gáy mình...... Giống như việc Giản Nhung nắm gáy bé Cam khi nó không nghe lời...... Lộ Bá Nguyên sẽ không coi cậu là mèo để đùa giỡn đấy chứ?

Bé mèo cái, ý là chỉ Lộ Bá Nguyên???

Đột nhiên Lộ Bá Nguyên rít lên một tiếng, lúc này Giản Nhung mới như vừa sực tỉnh từ trong mộng, muốn lui xuống từ trên thân Lộ Bá Nguyên, bị đối phương nắm eo đè lại, Giản Nhung chỉ có thể ngồi thẳng dậy, sau đó lập tức hỏi Lộ Bá Nguyên bị làm sao.

Lộ Bá Nguyên không trả lời Giản Nhung, chỉ bình tĩnh nhìn tay phải của mình, nói: "Không có việc gì."

Giản Nhung nhạy bén phát giác được Lộ Bá Nguyên chính là nhìn chỗ đó, thần sắc bèn có chút gấp gáp, hỏi Lộ Bá Nguyên: "Có phải em vừa đè vào tay anh không?"

"Em không nặng."

Lộ Bá Nguyên từ tốn nói, tay vỗ lên gương mặt Giản Nhung, Giản Nhung cũng cọ cọ tay Lộ Bá Nguyên đang sờ mặt mình để bày tỏ đáp lại.

Sắc mặt Giản Nhung còn hơi hoảng hốt, đầu óc vẫn có chút choáng, ít ra so với thời điểm vừa trở về đã tốt hơn rất nhiều rồi. Cậu nhìn chằm chằm tay phải của Lộ Bá Nguyên, không biết đang suy nghĩ cái gì. Lại nhìn hơn nửa ngày, cuối cùng dùng tay trái nắm lấy tay phải Lộ Bá Nguyên, dắt đến trước mặt mình.

Lộ Bá Nguyên nhìn động tác của Giản Nhung, có chút buồn cười, nhưng một giây sau, Giản Nhung vừa bất ngờ vừa thành kính hôn một cái lên mu bàn tay phải của Lộ Bá Nguyên. Lộ Bá Nguyên sửng sốt, Giản Nhung trong đầu trống rỗng.

Cậu bỗng ý thức được mình vừa làm gì, rất nhanh chóng buông tay Lộ Bá Nguyên ra, lại có chút xuất thần, trước khi phản ứng kịp đã mở to miệng nói một câu với Lộ Bá Nguyên: "Thật xin lỗi."

Lộ Bá Nguyên hơi kinh ngạc, lập tức nhíu mày, hỏi: "Vì sao lại xin lỗi?"

Giản Nhung không đáp lại, chỉ là một lần nữa cúi người xuống hôn Lộ Bá Nguyên.

Nụ hôn kết thúc, Giản Nhung xuống khỏi người Lộ Bá Nguyên, nằm bên cạnh đối phương, nằm nghiêng, vẫn là hướng ngược lại với Lộ Bá Nguyên.

"Giản Nhung, em đùa nghịch lưu manh với anh." Lộ Bá Nguyên cũng nằm nghiêng, tay khoác lên eo Giản Nhung.

Giản Nhung sửng sốt một chút, vừa muốn quay đầu hỏi mình đùa nghịch lưu manh cái gì, liền dựa vào ánh sáng yếu ớt trông thấy nụ cười trên mặt Lộ Bá Nguyên.

À, đang trêu chọc trẻ con.

Không đúng, cậu không phải trẻ con.

"Giản Nhung?"

"Dạ?"

Lộ Bá Nguyên nhẹ nhàng bóp ngón tay Giản Nhung, dịu dàng nói: "Hôm nay vì sao lại cản rượu cho anh?"

Giản Nhung một thoáng á khẩu không trả lời được, nói cái gì cho phải cũng không quá phù hợp, thế là lựa chọn trầm mặc.

Đối phương buông tha ngón tay cậu, xoay người đem Giản Nhung đặt ở dưới thân, nghiêm túc nói: "Bạn nhỏ không thể uống rượu, cản rượu cũng không được."

Giản Nhung nhếch miệng: "Em đã trưởng thành, không phải bạn nhỏ." Tuy lời thì nói như vậy, nhưng kỳ thật nội tâm hoàn toàn bị Lộ Bá Nguyên nắm đi rồi.

Khẩu thị tâm phi tiêu chuẩn.

Lộ Bá Nguyên hôn hôn khoé miệng Giản Nhung, bình thản nói: "Em là bạn nhỏ."

Sau đó Lộ Bá Nguyên lần nữa nằm xuống, tiếp tục nắm lấy tay Giản Nhung vuốt ve, không có hành vi nào khác.

Giản Nhung giật giật khoé miệng, tính nói thêm điều gì, lại bị Lộ Bá Nguyên nhéo gáy thêm một lần, có chút ý tứ uy hiếp.

"Suỵt, đi ngủ."

"Ò."

Một đêm mộng đẹp.


end.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro