Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

---

**Chương 6: Quyết Tâm Trước Sóng Gió**

Sau khi Selene rời khỏi hội quán, bầu không khí vẫn còn nặng nề. Mặc dù mọi người đã quay lại với những công việc thường ngày, nhưng sự hiện diện của Selene như một cơn gió lạnh thoáng qua, để lại một sự bất an âm ỉ trong lòng các thành viên.

Hana vẫn đứng lặng giữa sảnh chính, tâm trí rối bời với những suy nghĩ về quá khứ. Cô biết mình không thể trốn tránh mãi, nhưng cũng không thể dễ dàng quên đi những gì Selene đã nói. "Bóng tối luôn ở đó, chờ đợi ngươi yếu đuối để nuốt chửng ngươi một lần nữa." Những lời này như vang vọng trong đầu cô, làm cô không thể yên tâm.

Natsu, người từ nãy đến giờ đã quan sát mọi chuyện, tiến đến gần Hana. "Hana, cậu ổn chứ?" Câu hỏi của cậu đơn giản, nhưng ẩn chứa sự quan tâm chân thành.

Hana mỉm cười yếu ớt, nhưng trong ánh mắt vẫn còn đó sự mệt mỏi. "Tớ không biết, Natsu. Tớ nghĩ rằng mình đã rời xa quá khứ, nhưng có vẻ như nó vẫn đuổi theo tớ, bất kể tớ đi đâu."

Natsu đặt tay lên vai Hana, ánh mắt kiên định. "Bóng tối có thể theo cậu, nhưng cậu không phải đối mặt với nó một mình. Chúng ta là đồng đội, là gia đình. Cho dù có chuyện gì xảy ra, chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua."

Hana cảm thấy ấm lòng trước sự quyết tâm của Natsu, nhưng vẫn không thể ngăn được nỗi lo lắng dâng lên. "Nhưng nếu tớ không thể kiểm soát được sức mạnh của mình... nếu nó làm hại mọi người..."

Lucy, đứng gần đó, lắng nghe cuộc trò chuyện, cũng bước tới và nhẹ nhàng nói: "Hana, không ai trong hội này hoàn hảo cả. Mỗi người trong chúng ta đều có những điểm yếu, những nỗi sợ riêng. Nhưng chính điều đó đã khiến chúng ta mạnh mẽ hơn khi đứng cạnh nhau. Cậu không cần phải hoàn hảo, chỉ cần là chính mình và tin tưởng vào chúng tớ."

Gray, người thường ít khi bày tỏ cảm xúc, cũng không thể ngồi yên. "Nếu cậu sợ không kiểm soát được sức mạnh, chúng ta sẽ giúp cậu luyện tập. Tất cả chúng ta đều từng phải học cách kiểm soát sức mạnh của mình, và chúng tớ sẽ không để cậu làm điều đó một mình."

Hana nhìn từng người, lòng cô dâng trào cảm xúc. Những lời nói của họ như thắp lên một ngọn lửa hy vọng trong cô. "Cảm ơn các cậu..." Cô thì thầm, cảm thấy sự lo lắng từ từ tan biến. "Tớ sẽ không để bóng tối điều khiển tớ nữa. Tớ sẽ học cách kiểm soát nó, vì chính tớ và vì tất cả mọi người."

---

Từ hôm đó, Hana bắt đầu dành nhiều thời gian hơn để luyện tập. Cô không chỉ tập trung vào việc kiểm soát sức mạnh bóng tối mà còn tìm cách sử dụng nó theo ý mình, biến nó thành một phần của bản thân thay vì là một thứ sức mạnh đáng sợ.

Makarov, nhận thấy quyết tâm của Hana, đã đưa ra nhiều bài tập đặc biệt để giúp cô khai thác và kiểm soát sức mạnh. Dưới sự giám sát của ông, Hana dần dần học cách điều khiển năng lượng bóng tối mà không để nó áp đảo tâm trí mình.

---

Một buổi tối, khi ánh trăng bạc trải dài khắp ngọn đồi phía sau hội quán, Hana một mình bước ra sân tập. Cô hít thở sâu, cảm nhận không khí mát lạnh tràn vào lồng ngực, rồi nhắm mắt lại, tập trung vào nguồn sức mạnh bên trong.

Một luồng năng lượng đen tối bắt đầu tỏa ra từ cơ thể cô, lấp lánh dưới ánh trăng. Nhưng thay vì để nó tự do tràn ra như trước, Hana dồn tất cả ý chí của mình vào việc kiểm soát nó. Cô tưởng tượng luồng năng lượng như dòng nước, nhẹ nhàng chảy theo ý mình, không còn ào ạt hay tàn phá.

Những tia sáng đen tối uốn lượn quanh cô, nhưng không còn mang vẻ đe dọa như trước. Hana mở mắt, nhìn thấy bóng tối trong tay mình, và mỉm cười. "Mình có thể làm được... Mình có thể kiểm soát nó..."

Nhưng ngay lúc đó, một giọng nói quen thuộc vang lên từ phía sau cô. "Đúng là ngươi đã tiến bộ, nhưng ngươi nghĩ mình có thể kiểm soát sức mạnh này đến bao giờ?"

Hana quay phắt lại, thấy Selene đứng trên một ngọn đồi, bóng dáng của cô ta mờ ảo dưới ánh trăng. Selene nhìn Hana với ánh mắt sắc bén, nụ cười nhạt trên môi.

"Selene..." Hana thì thầm, cảm thấy trái tim đập nhanh hơn. Cô đã chuẩn bị tâm lý cho cuộc chạm trán này, nhưng không ngờ Selene lại xuất hiện vào lúc này.

"Ngươi có thể tự lừa dối mình rằng mình đã thoát khỏi bóng tối," Selene nói, giọng điệu lạnh lùng. "Nhưng sự thật là, ngươi và bóng tối không thể tách rời. Ngươi sẽ không bao giờ thoát khỏi nó."

Hana siết chặt nắm tay, ánh mắt đầy quyết tâm. "Selene, ta sẽ không để bóng tối điều khiển ta nữa. Ta sẽ sử dụng nó theo ý mình, không phải theo ý ngươi hay Zeref."

Selene cười khẩy, bước xuống từ ngọn đồi. "Chúng ta sẽ xem liệu ngươi có thực hiện được điều đó hay không. Nhưng hãy nhớ rằng, mỗi lần ngươi sử dụng bóng tối, ngươi lại gần hơn với sự hủy diệt của chính mình."

Nói xong, Selene biến mất, để lại Hana đứng đó với trái tim đầy quyết tâm. Hana biết rằng Selene sẽ không dễ dàng từ bỏ, nhưng cô cũng không còn sợ hãi như trước. Bóng tối có thể là một phần của cô, nhưng cô đã quyết định sẽ kiểm soát nó, chứ không để nó kiểm soát cô.

Hana đứng dưới ánh trăng, bóng tối uốn lượn quanh cô nhưng không còn mang ý nghĩa đe dọa. Quyết tâm của cô đã được củng cố, và Hana biết rằng mình đã sẵn sàng cho bất cứ điều gì phía trước. Cuộc chiến với Selene và quá khứ của cô vẫn còn dài, nhưng Hana tin rằng với sức mạnh và lòng quyết tâm của mình, cô có thể vượt qua mọi thử thách.

---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro