#8: Nhập Học

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi đến gặp ba người Pansy, Blaise và Daniel cùng tên Malfoy kiêu ngạo kia tại quán Cái Vạc Lủng. Cả đám cùng nói chuyện với nhau đến lúc chiều tà thì cả bọn chia tay nhau.

****************

Cuối cùng thì ngày nhập học đã đến.

Xavia đã thức dạy khá sớm để chuẩn bị, chau chuốt cho bản thân. Con gái mà! Còn lí do cô thức sớm có lẽ vì háo hức chăng, ai cũng vậy mà nhỉ?

Sau khi xong xuôi hết mọi thứ, cô lập tức đi đến nhà ga 9¾. Đến nơi cô tìm một toa trống gần cuối mà ngồi, cô lấy một cuốn sách trong vali ra đọc. Chợt cánh cửa mở ra.

- Xin chào, mình ngồi ở đây được chứ? Ở các toa khác kín chỗ rồi. - Giọng nói của một cô bé vang lên.

Cô rồi mắt khỏi quyển sách nhìn lên.

- Ồ được chứ. - Cô đáp.

- Oh là cậu à Granger. Lại gặp nhau rồi. - Cô nhận ra đó là cô bé Hermione Granger mà nói.

- Chào cậu, Xavia. Mình cũng không ngờ là được gặp lại cậu đó. - Hermione đáp với giọng vui mừng.

- Mình cũng vậy. - Cô mỉm cười nhìn cậu nói.

- Mà hai cậu bạn của câu đâu, Potter và Weasley ấy. - Cô thắc mắc hỏi.

- À, mình cũng không biết nữa từ lúc lên tàu tới giờ mình không thấy hai cậu ấy đâu hết, dù mình có thử đi tìm nhưng vẫn không thấy. - Cô bé đáp với gương mặt có vẻ hơi lo lắng.

Xavia tinh ý nhìn ra vẻ mặt ấy của Hermione mà an ủi cô.

- Tớ nghĩ họ sẽ không có chuyện gì đâu, cậu yên tâm đi. - Cô an ủi.

- Ừm mình cũng mong là như thế.

Sau lời an ủi hình như Hermione cũng khá hơn đôi chút.

- Mà Granger này cậu học nhà nào vậy. - Xavia hỏi.

- Tớ học nhà Giffindor.

- Wow, tuyệt thật đấy.

- Còn cậu, cậu muốn vào nhà nào?

- Mình muốn vào Ravenclaw.

Hai người nói chuyện với nhau được một lúc, cánh cửa lại mở ra lần nữa nhưng này là một cậu con trai.

- Ôi trời, Xavia thì ra cậu ở đây, làm mình tìm nãy giờ. - Cậu ta thốt lên.

- Oh chào Dan! - Cô nở một nụ cười nói.

- Chào cái gì chứ! Nãy giờ cậu làm mình tìm muốn chết đây này. - Cậu tỏ vẻ hơi giận dỗi bước tới chỗ cô ngồi phịch xuống nói.

- Thôi nào, cho mình xin lỗi. - Cô nói với giọng nỉ non.

- Hừm, tha cho cậu đó. - Cậu khoanh tay lại vắt chéo chân toát ra phong thái quý tộc mà nói.

Nãy giờ vẫn có một đang ngồi ngây ra như chưa hiểu chuyện gì.

- À, Dan đây là Granger một người bạn mình làm quen được hồi ở Hẻm Xéo. - Cô đưa tay về phía Hermione nói.

- Xin chào, mình là Hermione Granger rất vui được gặp cậu. - Hermione cười và đưa tay ra ngõ ý muốn bắt tay.

- Chào cậu, mình là Daniel William rất vui được gặp. - Cậu nở một nụ cười tỏa nắng nói rồi cũng bắt tay đáp lại.

Và nụ cười của cậu đã thành công làm trái tim cô nàng đối diện hơi rung rinh. Cũng phải thôi một người theo như Xavia đánh giá là "khá" đẹp trai và trong trường cậu cũng được coi là hotboy được rất nhiều bạn nữa để ý.

- Mình nghe khá nhiều về cậu từ mấy bạn nữ cùng nhà, "một chàng trai Slytherin thân thiện". - Hermione nói.

- Oh, không ngờ mình nổi tiếng đến thế đấy, haha.

- Mà cậu với Xavia là bạn của nhau à? Mình thấy hai người khá thân với nhau. - Hermione hỏi.

- Đúng thế, nhưng phải là rất thân mới đúng vì tụi mình cũng có thể coi là lớn lên cùng nhau đó. Phải không Xavia thân ái? - Cậu nói với giọng mang xíu sự đùa giỡn và quay qua cô.

- Ừm, cũng có thể coi là như thế. - Cô đáp

****************

Đoàn xe lửa giảm tốc độ rồi cuối cùng dừng hẳn lại. Người ta xô đẩy nhau, ùn ra cửa, đổ xuống một sân ga nhỏ xíu, tối tăm. Cô nghe một giọng nói có vẻ hơi quen thuộc:

- Học sinh năm thứ nhất! Năm thứ nhất lại đây! À cả một học sinh năm hai mới chuyển đến nữa.

Khi lại gần thì cô nhận ra là người đàn ông cao to cô gặp trong lần cứu cậu bé Harry kia.

- Lại đây, đi theo ta! Còn học sinh năm thứ nhất nữa không? Bước cẩn thận! Học sinh năm thứ nhất, theo ta.

Mò mẫm, loạng choạng, bọn trẻ đi theo Hagrid xuống một lối đi có vẻ dốc và hẹp. Hagrid ngoái đầu ra sau, nói:

- Chút xíu nữa là cháu sẽ nhìn thấy Hogwarts lần đầu tiên đây! Qua khúc quanh này là thấy ngay.

Một tiếng Ô rất to đồng thanh vang lên.
Con đường hẹp bất ngờ mở ra một bờ hồ đen bao la. Bên kia bờ hồ, nằm trên đỉnh núi cao là một toà lâu đài nguy nga đồ sộ với vô số tháp lớn nhỏ, và vô vàn ô cửa sổ sáng đèn điểm xuyết bầu trời rực rỡ đầy sao.

Lão Hagrid chỉ một đoàn thuyền nhỏ chờ sẵn bên bờ hồ, kêu to:

- Lên thuyền. Mỗi thuyền không chở quá bốn người!

Xavia cùng với ba học sinh năm nhất lên thuyền. kêu to lần nữa:

- Mọi người lên thuyền hết chưa? Xong rồi thì... tiến lên!

Khi lên thuyền cô lại vô tình gặp cô bé đáng yêu nhà Weasley. Hai người nói chuyện vui vẻ với nhau trên suốt quãng đường.

Cả đoàn thuyền băng ngang mặt hồ phẳng lặng như mặt gương. Mọi người đều im lặng, đăm đăm nhìn lên toà lâu đài trước mặt. Nó hiện ra như một ngọn tháp khổng lồ, càng ngày càng hùng vĩ khi đoàn thuyền đưa chúng chui qua một tấm màn, kết bằng những dây trường xuân rủ xuống, che phủ cả một cái cửa rộng thênh thang mở ra trên vách núi. Cửa này dẫn vào một đường hầm tối om, có lẽ là con đường ngầm chạy dười chân lâu đài, đến một bến cảng cũng nằm sâu dưới đất. Cập bến, bọn trẻ bèn lục đục trèo lên bãi đầy sỏi đá. Còn lão Hagrid đi kiểm tra lại những chiếc thuyền xem còn sót thứ gì không.

Cả đám lại tiếp tục trèo lên một lối đi trong núi đá, nhắm theo anh đèn của lão Hagrid mà đi tới một con đường bằng phẳng hơn, dẫn tới bãi cỏ mịn màng đẫm sương nằm ngay dưới bóng toà lâu đài.

Bọn trẻ hớn hở bước lên những bậc thềm đá và đứng túm tụm trước cánh cổng khổng lồ bằng gỗ sồi.

- Mọi người đông đủ cả rồi hả? Cả học sinh mới tới nữa.

Nói xong, lão Hagrid giơ nắm tay khổng lồ lên, đấm mạnh vào cánh cửa toà lâu đài ba lần.
Cánh cửa lâu đài tức thì mở ra. Một bà phù thủy cao lêu nghêu, tóc đen mướt, mặc áo dài màu xanh ngọc bích đứng sẵn ngay cửa. Bà có một gương mặt nghiêm nghị. Lão Hagrid giới thiệu:

- Các học sinh năm thứ nhất đây thưa giáo sư McGonagall.

- Cám ơn bác Hagrid. Bác để chúng lại cho tôi được rồi.

Bà mở toang cửa. Sảnh trước rộng lớn. Những vách tường đá được chiếu sáng bằng những bó đuốc to giống như ở nhà băng Gringotts. Trần lâu đài cao vòi vọi, và trước mặt bọn trẻ là một chiếc cầu thang cẩm thạch đẹp lộng lẫy lên các tầng trên.

Bọn trẻ theo giáo sư McGonagall băng qua một tầng lâu đài toàn đá phiến. Xavia có thể nghe âm âm tiếng của hàng trăm giọng nói vang sau cánh cửa bên phải - có lẽ cả trường đang tập trung đâu đây. Nhưng giáo sư McGonagall lại đưa đám trẻ năm thứ nhất vào một căn phòng nhỏ trống rỗng ở cuối hành lang. Chúng đứng túm vào nhau, nghểnh cổ ngóng chờ một cách hồi hộp lo âu. Riêng Xavia thì vẫn là phong thái bình tĩnh như thường ngày. Giáo sư McGonagall cất lời:

- Chào mừng các con đến Hogwarts. Tiệc khai giảng sắp bắt đầu, nhưng trước khi nhận chỗ ngồi trong đại sảnh đường, các con sẽ được phân loại để xếp vào các ký túc xá. Phân loại là một lễ rất quan trọng, bởi vì trong thời gian các con học ở đây, ký túc xá của con cũng giống như gia đình của con trong trường Hogwarts. Các con sẽ cùng học, cùng ngủ, cùng chơi... với các bạn chung một ký túc xá.

- Có bốn ký túc xá, ở đây gọi là nhà, nhà Gryffindor, nhà Hufflepuff, nhà Ravenclaw và nhà Slytherin. Mỗi nhà đều có một lịch sử cao quý riêng và nhà nào cũng từng tao nên những nam phù thủy và nữ phù thủy xuất sắc. Trong thời gian các con học ở Hogwarts thì thành tích các con đạt được sẽ được cộng vào điểm chung cho nhà mình ở. Cuối năm, nhà nào có được nhiều điểm nhất sẽ được nhận cúp nhà - một vinh dự cao cả. Ta hy vọng mỗi người trong các con là một thành viên xứng đáng với nhà mình sống, cho dù các con được chọn vào nhà nào đi nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro