Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


_ Em không thích anh, Harry - cô bé mỉm cười, đôi mắt xanh dương lấp lánh nhìn xoáy vào mắt cậu - Em yêu anh!

Từng giây từng phút trôi qua, mọi người trong phòng dường như đã bị hoá đá.

5 giây...

10 giây...

Và 20 giây...

Mặt mũi Harry đỏ hơn trái cà chua chín. Thậm chí cả vành tai của cậu cũng trở nên nóng ran. Bất lực ngồi thụp xuống chiếc ghế gần đó,cậu đưa một tay lên, cố gắng che đi mũi và miệng. Mặc dù đã cố gắng kiềm chế nhưng mặt và tai cậu vẫn đỏ gay đỏ gắt như người say rượu, không làm cách nào đỡ hơn được. Bà Malkin và những người khác khi nhìn thấy cảnh này thì không khỏi chép miệng thở dài. Tội nghiệp thằng bé!

Còn thủ phạm của sự việc này thì lại thản nhiên như không, xoay một vòng đứng đối diện với người anh trai tội nghiệp.

_ Vậy là anh hai cũng đỏ mặt rồi nhé - Hallie nở một nụ cười tinh quái - Chúng ta hoà!

Rồi mặc kệ Harry bần thần ngồi đó, cô bé chạy lại hồn nhiên giới thiệu với Draco.

_ Dra à, đây là anh- hai - dấu - yêu - nhất - trần - đời của mình. Anh ấy tên là Harry. - Hallie vui vẻ.

Draco lúc này vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, một lúc sau mới trả lời ấp úng:

_ Ờm...ừ...tôi hiểu rồi...

Cô gái này... không phải là quá đáng sợ sao?

Trực tiếp bỏ qua sự có mặt của Harry, cô bé ngỏ lời mời Draco:

_ Draco nè, sau khi may đồng phục xong anh em mình sẽ đi mua đũa phép, cậu có muốn đi cùng tụi mình không?

Draco đang định vui vẻ nhận lời thì lại chợt nhớ ra rằng cậu có hẹn với Pansy từ trước, nên đành nuối tiếc khước từ. Cậu còn cẩn thận dặn dò Hallie nhất định gặp lại ở Hogwart, sau đó lịch sự chào Harry, lúc bấy giờ vẫn còn đang ngồi đờ đẫn trong phòng, rồi mới rời đi. 

~~~~~~~~~***~~~~~~~~

_ Ahahaha ... nhìn mặt anh lúc đó buồn cười lắm luôn! Bây giờ nhớ lại em vẫn không nhịn được cười đây này! Hahahaha ...

Đang trên đường đi đến tiệm đũa phép mà Hallie cứ vừa đi vừa ôm bụng cười nghiêng ngả, làm cho ai đi qua cũng phải ngoái lại nhìn.

_ Em dừng lại một chút được không Hallie? - người anh trai tội nghiệp nhất năm lên tiếng, mặt mày cậu lúc này đã trở nên nhăn nhó hết mức - Người đi đường đang nhìn chúng ta kìa!

_ Ahihihihi... anh hai... thì cũng có làm sao đâu...

_ Em...!

Đúng lúc đó thì bác Hagrid từ đâu chạy tới, tham gia vào câu chuyện của hai đứa từ lúc nào.

_ Hai nhóc ,đã mua xong đồng phục chưa thế?

Rồi nhìn thấy vẻ mặt cười đến đau cả bụng của Hallie, bác lên tiếng hỏi:

_ Ta vừa bỏ lỡ chuyện gì thú vị thì phải?

Hallie vừa cười vừa trả lời:

_ Hihihihi... bác Hagrid... đúng là có chuyện thú vị vừa xảy ra...

_ Hallie!

_ Được rồi được rồi - Cô bé vẫn không thể ngừng cười - Em sẽ không nói gì hết. Thế đã được chưa hả anh Harry?

_ Hừ - Harry quay sang lườm Hallie một cái đầy " thân thương " - Anh còn chưa phạt em vì tội đi đường lơ đãng  ,để bị thương, sau đó còn phải nhờ một thằng nhóc đưa về đâu nhé, Hallie.

Hallie còn chưa kịp mở miệng thanh minh thì bác Hagrid đã lên tiếng:

_ Chúng ta đến nơi rồi này.

Trước mặt Hallie là một cửa tiệm nhỏ tồi tàn, đây chính là hàng đũa phép uy tín và có chất lượng tốt nhất trong thế giới phù thuỷ - cửa hàng đũa phép của cụ Olivanders. Harry nói:

_ Chúng ta vào thôi, Hallie, bác Hagrid.

Bỗng nhiên , Hagrid nói lớn:

_ À , các cháu vào mua đi nhé, ta cần đến chỗ này một lát. Chút nữa ta sẽ quay lại.

Nói rồi lão bỏ đi luôn, để mặc hai đứa trẻ đứng ngơ ngác ở đó. Một lúc sau, Hallie nắm lấy tay Harry.

_ Chúng ta vào thôi anh. - Cô bé nói.

Harry gật đầu, rồi chúng cùng nhau bước vào.

Bên trong cũng chẳng hơn bên ngoài là mấy, bé nhỏ và xập xệ. Hallie đưa mắt nhìn xung quanh. Trong này có rất nhiều kệ chứa những cái hộp nhỏ và dài, có lẽ là hộp đựng đũa phép. Harry lên tiếng:

_ Xin hỏi... có ai không ạ?

Gần như ngay lập tức có một ông lão xuất hiện, làm cho Hallie không tránh khỏi giật mình.

_ Chào mừng quý khách đến với cửa tiệm đũa phép Olivanders ! - ông lão , mà Hallie đoán chắc là cụ Olivanders cất tiếng chào - Ồ, đây không phải là hai đứa trẻ nhà Potter sao? Cứ như ngày hôm qua vậy, khi mà Lily và James Potter tới đây mua cây đũa phép đầu tiên của họ. Nào, bây giờ cảm phiền cô cậu, tôi cần đo đạc một chút.

Cái thước dây thì cứ tự động đo hết chỗ này đến chỗ khác, còn cụ Olivanders thì cứ liến thoáng liên tục.

_ Không có cây đũa nào giống đũa nào, bởi vì không hề có hai con bạch kỳ mã, hai con phượng, hay hai con rồng nào giống y như nhau. Và những chiếc đũa thần chọn phù thủy của mình, cô cậu Potter ạ. Không phải lúc nào chúng ta cũng biết rõ nguyên nhân vì sao.

Sau đó thì cụ đã cho hai đứa thử cả tá những chiếc đũa khác nhau, nhưng có vẻ như chúng vẫn không phù hợp với cặp song sinh.

_ Ta đã nhận được một bức thư yêu cầu phải tìm đũa cho cả hai cùng một lúc - cụ đưa tay lau mồ hôi trán - Có vẻ đó là một nhiệm vụ khó nhằn cho ta.

Bỗng nhiên, từ hai chiếc kệ ở hai bên tường rơi xuống rất nhiều chiếc hộp nho nhỏ xinh xinh , và trùng hợp làm sao, hai trong số chúng rơi đúng vào tay hai đứa trẻ nhà Potter. Hallie giơ chiếc hộp lên xem, tò mò hỏi:

_ Thưa cụ Olivanders, trong cái hộp này là gì vậy ạ?

Cụ tiến lại gần, mở hai chiếc hộp ra xem. Cụ nhíu mày.

_ Hừm... lựa chọn không tồi...- nói rồi cụ đưa đũa phép cho hai đứa - Gỗ nhựa ruồi, lõi lông phượng hoàng, hai tấc chín . Gỗ cây liễu, lõi lông phượng hoàng, hai tấc sáu. Thử đi nào.

Hai đứa vung nhẹ đũa. Ngay lập tức, đầu đũa phát sáng, và khi kết hợp ánh sáng của hai cây đũa vào với nhau, ta sẽ được một thứ ánh sáng ấm áp, mạnh mẽ vô cùng, hơi thở phép thuật ngập tràn mọi ngóc ngách trong cửa hàng bé nhỏ. Cụ Olivanders sững sờ. Luồng khí này...

_ Thật trớ trêu làm sao...- cụ quay sang nhìn cặp song sinh, giọng đã có phần xúc động - Harry , Hallie. Chiếc đũa của các con có lõi làm từ lông cùng một con phượng hoàng với kẻ đã tạo ra vết sẹo trên trán và trên cổ tay các con, kẻ mà ai cũng biết là ai đấy...

Sau một thoáng bất ngờ, Hallie cũng lấy lại được bình tĩnh, cô bé nói với cụ Olivanders.

_ Thưa cụ, của chúng cháu hết bao nhiêu ạ?

Cụ lắp bắp trả lời:

_ Mười... mười bốn Galeons...

Hallie vui vẻ:

_ Cháu gửi cụ ạ! - cô bé kéo tay Harry - Chúng ta đi thôi, anh Harry !

Cụ Olivanders nhìn theo bóng dáng hai đứa trẻ mà chỉ biết thở dài.

_ Những đứa trẻ còn sống... - ánh mắt cụ nhìn xa xăm - Chúng sẽ làm nên chuyện, chắc chắn sẽ chúng sẽ làm nên những chuyện vĩ đại! - khuôn mặt cụ lộ rõ vẻ nghiêm trọng  - Như kẻ đó đã từng...

~~~~~~~~~~~****~~~~~~~~~~~~~~

End ạ :")

" Tuần này full hai chap rồi nhé các nàng 😊Nhớ ủng hộ ta nha ! ❤️❤️❤️"

           ~ Mizu~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro