Chương 15. Tiệc Đầu Năm Học.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi tất cả đã được phân loại xong, giáo sư McGonagall cuộn danh sách lại. Các học sinh năm nhất đã yên vị tại dãy bàn của nhà mình. Cụ Dumbledore đứng lên phát biểu cho năm học mới.

" Chào mừng vào niên học mới ở Hogwarts. Trước khi các trò nhập tiệc, ta có đôi lời muốn nói. Những lời ấy là Ngu đần! Mít ước! Vặt vãnh! Véo! Cảm ơn."

Kết thúc lời phát biểu, mọi người huân hoan vỗ tay. Đám nhóc năm nhất xung quanh khẽ hỏi vị huynh trưởng xem cụ Dumbledore có vấn đề gì hay không.

Tôi thì ngồi thầm cười nắc nở vì biểu cảm của đám năm nhất. Mọi người à, hiệu trưởng Dumbledore đang chửi xéo học sinh toàn trường đấy! Đúng là ngây thơ.

Theo những gì tôi tìm hiểu được từ kiếp trước, thì:

Ngu đần [ nitwit] - thứ mà những Ravenclaw đầy thông thái và trí tuệ khinh miệt. Họ đầy sáng tạo và luôn theo đuổi trí thức. Họ thông minh, họ có quyền xúc phạm những kẻ ngu xuẩn và không coi trọng tri thức.

Mít ướt [ blubber] tượng trưng cho sự yếu đuối - thứ mà những Gryffindor đề cao sự dũng cảm không bao giờ chấp nhận.

Vặt vãnh [ oddment] - Slytherin đề cao sự thuần chủng cao quý, quyền lực và tham vọng vô cùng khinh thường những thứ vặt vãnh, vô dụng. Điển hình như một sự pha tạp trong huyết thống hay đơn giản hơn là sự nghèo nàn.

Véo [ tweak] so với ba nhà còn lại, Hufflepuff là lời chốt hạ cuối cùng. Họ yêu hoà bình, bất kì ai cũng xứng đáng được chấp nhận và tôn trọng. 'Tweak' - lời nhắc nhở của Hufflepuff đến những nhà còn lại, hãy xem xét lại bản thân một chút để hiểu hơn và hoà hợp với mọi người.

Dumbledore đã đặt mình vào vị trí của từng nhà. Cho những đứa trẻ thấy được giá trị chân chính của từng nhà. Đồng thời cũng có mặt trái, những điều đáng xấu hổ. Vậy nên, khi bị miệt thị vì một điểm yếu nào đó, ta vẫn có thể ngẩng cao đầu vì điều đáng giá của bản thân.

Chà, một câu nói rất sâu sắc. Nhưng đáng tiếc, liệu có mấy người ở đây hiểu được nó?

Từ bao giờ, những cái dĩa trống không trên mặt bàn đã đầy ắp thức ăn. Mọi người bắt đầu nhập tiệc. Từng món ăn đều vô cùng bắt mắt, chắc hẳn sẽ không có đứa trẻ nào từ chối nó.

Đang ngồi nhai nhồm nhoàm cái đùi gà thì bỗng cảm nhận được một bàn tay đang để bên vai phải mình. Giật mình quay người lại thì nhìn thấy Fred và George, George cười hì hì lên tiếng.

" Hai đứa đã thực sự vào Gryffindor nhỉ? Anh biết là hai đứa sẽ vào đây mà!"

Cả hai chen chỗ ngồi vào hai bên tôi và Theo, cầm lấy cái đùi gà trên đĩa trước mặt, Fred vừa nhai vừa nói.

" Hai đứa thấy Gryffindor thế nào? Tuyệt đúng chứ? Anh biết dù thế nào hai đứa cũng sẽ vào Gryffindor thôi!".

" Thật ra cái nón phân loại đã phân vân nên cho em vào Gryffindor hay Ravenclaw. Nó nói em thông minh và dũng cảm đó! Ghê chưa ghê chưa??".

" Ghê ghê."

Thời gian nói chuyện với nhau ở toa tàu đã khiến hai đứa thân thiết với bộ đôi song sinh hơn. Bốn đứa vừa nhai vừa kể chuyện cho nhau nghe, song sinh Weasley đã khoe khoang với hai đứa nhóc về những thuyết minh vĩ đại của mình.

Ngồi đàm phán nói chuyện với nhau mới một lúc thôi đã khiến tôi với Theo ngồi ôm bụng cười nắc nẻ muốn tắc thở vì sự hề hước và quậy phá của bộ đôi song sinh này.

Cuối cùng, món tráng miệng đã xong, giáo sư Dumbledore lại đứng lên căn dặn.

" Chỉ vài lời thôi, bây giờ chúng ta đã ăn uống no nê. Ta có vài lưu ý đầu niên khoá gởi đến các trò. Học sinh năm thứ nhất nên biết là khu rừng trên mặt đất cạnh trường là rừng cấm. Một số học sinh lớp lớn cũng nên nhớ kỹ điều ấy."

Cụ dừng lại đôi chút, mắt nhìn qua cặp sinh đôi nhà Weasley. Ngồi kế hai người họ khiến tôi cũng cảm thấy rén quá đi, mặc dù bản thân chả làm cái tẹo gì.

Báo quá báo rồi Fred và George à.

" Ta cũng được ông Flich giám thị, yêu cầu nhắc nhở tất cả học sinh là không được dùng phép thuật ngoài lớp học, trong hành lang. Các trận bóng Quidditch sẽ được tổ chức vào tuần thứ hai của học kỳ. Bất cứ ai muốn chơi cho đội nhà mình thì liên hệ với bà Hooch."

"Và bây giờ, trước khi đi ngủ, chúng ta hãy cùng hát bài ca của trường".

Nụ cười của các giáo sư chợt tắt lịm. Những người không cười như giáo sư Snape cùng bày ra vẻ mặt nhìn thấy bộ râu Dumbledore treo ngược cành cây.

Bọn chúng nó được chọn tông khác nhau. Và vì thế, một cảnh tượng âm thanh màu sắc hỗn độn đã xuất hiện. Cả trường gào thét.

Đứa thì hát Cải lương Bolero, đứa thì chơi hệ bắn rap như Binz fake, đứa nào có giọng cao vun vút thì chơi luôn quãng tám của bản nhạc, biển thành giọng ca opera cao chót vót. Có đứa giống như máy thăng học sinh đang hát Quốc ca, mồm miệng khâu hình hát nhép.

Sau khi hai anh em sinh đôi nào đó đưa đám xong, cụ Dumbledore giơ cây đũa thần lên thu hồi các lời ca và võ tay chùi mắt.

" Ôi! Âm nhạc. Đó là phép màu vượt xa mọi pháp thuật mà chúng ta có thể làm được ở nơi đây. Thôi, đi ngủ. Mọi người biển đi cho!".

Dàn Gryffindor đi theo bước huynh trưởng Percy. Đường đi rất dài. Cầu thang cùng mấy cái cánh cửa đăng sau tâm tranh lớn. Farrah đã quá mệt mỏi.

Farrah nặng nề đi theo đám năm nhất nhà Gryffindor dưới sự hướng dẫn của huynh trưởng. Theo đi bên cạnh chẳng khá hơn là bao.

Cuối hành lang là một bức chân dung người đàn bà mập ú áo lụa hồng. Bà hỏi:

"Mật khẩu?".

"Caput Draconis."

Bọn nhóc chui vào một căn phòng tròn ấm áp đầy những chiếc ghế bành dài êm ái.

Phòng sinh hoạt chung nhà Gryffindor nằm ở tầng 7, được canh giữ bởi bức tranh sơn dầu Bà Béo - người phụ nữ trong chiếc đầm lụa màu hồng. Phòng sinh hoạt chung được trang trí bằng hai màu chủ đạo là đỏ và vàng, cực kì ấm cúng, sáng sủa. Từ cửa sổ có thể nhìn thấy cả sân trường rộng lớn. Từ cây liễu roi đến những cột gôn Quidditch, bờ hồ Đen lặng ngắt như gương và những tán cây từ Rừng Cấm.

Farrah mệt mỏi đến nỗi chẳng thể nghe nỗi chữ nào từ bài phát biểu của huynh trưởng. Cuối cùng, chúng tôi đi tìm phòng ngủ của mình.

Cầu thang dẫn lên phòng ngủ nữ sinh được ếm bùa được ếm bùa ngăn chặn nam sinh xâm nhập. Trông khi đó, cầu thang ở phòng ngủ nam sinh lại chẳng có gì.

Farrah đưa mắt nhìn lên từng cánh cửa có treo bảng tên. Dừng lại trước một cánh cửa gỗ nằm ở khoảng giữa, trên đó treo một cái bảng mạ vàng đề tên: Farrah Joan; Julia Charmaine.

Chà, quả nhiên, với tiêu chí khí phách và sĩ khí, nhà Gryffindor có số lượng nữ sinh không quá đông. Số lượng nữ sinh trong mỗi phòng ngủ cũng ít hơn và không nhiều như nam sinh.

Farrah đẩy cửa bước vào, hành lí của cô đã được để sẵn ở trong. Bên trong có một cô gái đang ngồi trên giương sắp xếp lại đồ, cô ấy có mái tóc đen tuyển, gương mặt nhỏ nhắn xinh xắn.

" Chào bồ, mình là Farrah Joan, rất hân hạnh được gặp".

Cô ấy ngước mắt lên nhìn tôi, đôi mắt nâu lấp lánh lung linh.

" Chào, mình là Julia Charmaine, rất hân hạnh".

Chào hỏi bạn cùng phòng đã xong, tôi quay về phía giường mình, bắt đầu thu xếp đồ dùng của bản thân.

Xếp xong rồi thì đem đồ đi tắm.

Và theo tôi quan sát, hình như cô bạn Charmaine mắc bệnh sạch sẽ. Cô ấy từ nãy tới giờ vẫn luôn lau dọn xung quanh căn phòng một cách kĩ càng.

Thấy bạn như thế tôi cũng mặc kệ cơn buồn ngủ mà quay qua phụ bạn dọn.

__________

-Julia là sự quyến rũ.
-Charmaine mang nghĩa là vẻ mặt thanh nhã.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro