Chương 23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người xưa có câu , đi đêm lắm có ngày gặp ma. Các môn đồ Võ Đang đến tận bay giờ mới thấm thía được câu nói ấy. Khi nãy là bọn họ chỉ chú tâm vào trận đấu của Thanh Minh và Vô Chấn mà không để ý gì.

Chợt một người xoay đầu lại , đập vào mắt hắn là hai bóng một đen một trắng đang nhìn bọn họ. Vóc dáng khá cao lớn , một người cầm lồng đèn và người còn lại thì cầm một cái cây không khá giống cây gậy , trên vai họ còn có thứ gì đó như lá cờ phấp phới bay trong gió....

Chẳng phải là Hắc Bạch Vô Thường đều được miêu tả vậy sao?

" Sư huynh... chẳng lẽ......... "

" Đệ bị điên à? "

Hai tên đệ tử Võ Đang ôm nhau run lẩy bẩy. Họ không biết đó là người hay là quỷ bởi lẽ khuôn mặt kia đã bị mái tóc dài che mất. 

" Họ đến để đưa chúng ta đi sao? "

Tên đệ tử nói ra những lời đó mặt trong thoáng chốc biến đổi không còn một giọt máu.

" H-họ là những con quỷ tốt chắc sẽ không sao đâu. Chắc là đang đi thực hiện nhiệm vụ thôi mà.  "

Một tên tiếng trấn an mọi người. Hắn nói cũng có lý , nhưng nhiệm vụ gì mà phải tới đây rồi còn để lộ nguyên hình cho cả lũ thấy thế này? Còn chăm chăm nhìn về phía này nữa.......

Đợi đã?! 

Chăm chăm nhìn về phía này á? Họ áaaaaaa?

Một tên đầu nhảy số nhanh nhìn về phía trận đấu , nói là trận đấu cho đúng tên gọi thôi chứ thật ra là một bên đang điên cuồng tấn công và một bên thì sớm đã không cử động mà phản kháng lại được rồi. 

Vậy chẳng phải kẻ mà họ đợi chính là Vô Chấn đó sao? Hắn ta sẽ chết mất! 

" Mau! Ngay hắn ta lại! Sư thúc có sắp bị mang đi tới nơi rồi! "

Yên Hân và Hiền Trang vốn đang bình ổn theo dõi trận đấu thì thấy mấy tên đệ tử Võ Đang bắt đầu chạy tán loạn hết cả lên.

Bộ bị khùng hả?

Yên Hân cảm thấy quá mệt mỏi với sự bất thường của giới trẻ ngày nay mà lắc mạnh đầu để cho phần mái của nàng ta rũ xuống. Phần mái đó khá dày và có công dụng như một tấm rèm vậy. Chỉ trong chốc lát là hết thấy cả mặt mũi của Yên Hân rồi.

Nàng ta ngáp dài một cái rồi gục đầu ngủ luôn.

' Hèn gì nó sống chết cũng không chịu để mình đụng vô chỏm mái của nó. '

Công dụng thần kì như vậy thì cắt đi là có hơi lãng phí đấy! 

Chợt Hiền Trang thấy Thanh Minh đang ngoắt họ lại thế là liền túm cổ áo Yên Hân mà ngự kiếm phóng tới.

Cảnh này vừa hay lại làm kinh hãi các môn đồ Võ Đang. 

Thanh Minh thì như đã quá quen với điều này. Nhưng cần bàn đến sức mạnh nhưng cỡ hơn 100 năm trước thì kiếm pháp của Hiền Trang và đứa bằng hữu của nàng ta cũng đã rất nổi bật với khả năng đưa người bay lượn như chim mà.

" Đại thúc gọi ta có chuyện gì vậy? "

" Có chuyện mới gọi ngươi được sao? "

' Phải rồi đấy lão già! '

Hiền Trang chửi thầm trong bụng. Ghét chết đi được. Đang ngồi trên cây thoải mái biết bao là lại bắt lết xuống đất.

" Không phải đâu ạ."

Thanh Minh trưng bộ mặt xỉa xói rồi chỉ chỉ tay vào các môn đồ Võ Đang. 

" Giải thích đi. "

" Giải thích gì mới được? "

Hiền trang cảm thấy tình cảnh này hơi ấy ấy. Trông phải là lời thoại của nó giống mấy phím ngôn tình của Hàn Quốc hay sao? 

" Nói ngươi và tên kia không phải là Hắc Bạch Vô Thường để ta tẩn tên khốn này thêm mấy phát nữa cho hắn nhớ. "

Hiền Trang khẽ đưa mắt nhìn Vô Chấn đã thành một đống nhão nhẹt đỏ đỏ nhưng cái bánh flan bị hư mà thương cảm.

' Này là ám ảnh tới chết luôn chứ nhớ gì nữa.... '

Nàng ta thờ dài rồi vén táy áo lên. Lớp da trắng nõn và có vài vết sẹo khá dài.

Hiền Trang tự vỗ bôm bốp vào tay. 

" Con người! Human! People! Yeh 100% con bò cười. Chế mày là con người , chân đang chạm đất. Ngày ăn ba bữa ăn canh đầy đủ , không hít hương hít khói ăn sương ăn gió nhìn chuối xanh ngắm gà khỏa thân! Ta hít nhang muỗi không hít nhang cúng! Nhang cúng cho Hân. Ôkế? "

Đứa đó vừa nói gì vậy? 

Thanh Minh cũng không hiểu lắm.

Nội dung thì nắm sơ sơ nhưng mà ' Human ' , ' People ' rồi ' Ôkế ' gì đó là sao nữa? 

Ngươi là yêu quái à? 

" What the hell , girl? "

Yêu quái nữa kìa.

Cái cục đen đen nằm bẹp dí dưới đất nãy giờ bắt đầu mở mồm ra như thể chứng minh nó là một sinh vật sống. Cục đen như cứt chó đó là Yên Hân.

 " Tức quá sảng hả chị? "

Yên Hân trở người. Vươn hai tay ra mắt nhìn lên bầu trời.

" Đứng lên nói đi nằm dưới đó dơ mẹ. "

" Đất mẹ ấm quá tao muốn nằm lại. Mà tao cũng chiếm chỗ hay ảnh hưởng tới ai đâu? "

Ảnh hưởng đến cảnh quang nha. Bên kia có một đống bên đây lại có một cục nữa!

" Mày nằm không? "

" Khỏi đi má! "

" Ta cho ngươi nằm ở đó từ nay về sau nhé? "

Thanh Minh vừa nói xong Yên Hân liền bật dậy như cái lò xo còn để tay trước trán mà chào nữa. 

" Em xin lỗi đại ca ạ. "

Yên Hân phủi phủi bộ quần áo. Vuốt cái mái lên.

" Ngươi là đứa quái nào vậy? "

Ơ kìa đại ca....?

Mái tóc đen dài thẳng đến giữa ngực , phần mái dài ôm trọn khuôn mặt. Có lẽ là do thả tóc nên nhìn Yên Hân giống con gái hơn. Nhưng ngoại trừ Hiền Trang thì không ai nhận ra nàng ta cả.

Yên Hân xịt keo. Người ngoài thì nàng ta không nói nhưng mà...

" Thúc đang nói con đấy à? "

Thanh Minh hất cằm.

" Không phải ngươi thì là ai? Ta là sư thúc của ngươi khi nào? "

Má....Yên Hân không ngờ tới ngày này luôn á!

Tình huống khá là bất ngờ Hiền Trang cũng khờ theo luôn.

" Yên Hân đây này! Là ta đây này. Yên Hân ấy!"

Thanh Minh mở to mắt như thể hắn vừa nghe thấy điều gì ngạc nhiên lắm vậy.

" À.....Ta quên mất ngươi là nữ nhân. "

' Ditcu. Phán câu xanh rờn vậy cha? '

Các đệ tử Võ Đang lại một lần nữa rơi vào khủng hoảng tinh thần.

Gì cơ? Đó là nữ nhân á? Cái tên hay đi kè kè theo người tên Hiền Trang kia á?

Quá nhiều cú sốc lớn cho Võ Đang hôm nay rồi.....

Yên Hân gãi đầu. Đảo mắt nhìn quanh một lượt rồi dừng lại ở chỗ Vô Chấn. Mở to mắt.

" Trang ơi ở đây có đống cứt to vãi linh hồn luôn nè. Không biết là của con gì ha! Chắc con đó đang bị trĩ nên mới ỉa ra cục cứt dính nhiều máu như vậy. Tội nghiệp ghê. "

"........"

Được rồi thôi đi!








------------------------------------------







Tác giả : Sau gần 2 tháng học thì em thấy lớp em vui vl. Dù hay báo , bốc đầu bị công an hốt và chửi nhau súc vật súc sinh nhưng vẫn rất yêu thương nhau nha. 20/10 cãi lộn xong ra canteen mua sữa tặng hết bạn nữ trong lớp. 24 bạn nữ thì 24 hộp hoặc hơn. Bạn học nhiệt tình giúp đỡ đến mức không cần thiết làm em xém chết đuối. Ban cán sự hề , cả đám bị khùng.

Các bạn rất giàu , giàu tình người. 

Giáo viên nhiệt tình thích đu trend và thứ hai tuần này thì thầy hiệu trưởng xung phong lên hát tặng cho cả trường. Thời khóa biểu 1 tuần đổi 1 lần. Chỗ ngồi 1 tháng đổi 1 lần. 

Nói vậy thôi chứ em bị thầy hiệu trưởng đánh đau quãi đạn=))

Nay kiểm tra giữ kì lí nè. Khủng hoảng hết sức.

Thứ hai tuần sau kiểm tra hóa. Chưa kịp gỡ con 3 nữa.

caitruonglonnay

Em cảm thấy em cần được bảo tồn trong cái lớp toàn học sinh giỏi hóa này.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro