24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Phải nói rằng vận may của Ron thực sự rất tốt. Zero ban đầu dự đoán rằng cuốn sổ này sẽ khiến cậu thua lỗ, nhưng nó không ngờ rằng cậu lại vô tình phát hiện ra vấn đề với cuốn sổ.

Nhìn Ron đang cùng Snape nghiên cứu sổ ghi chép, Zero không khỏi có chút xấu hổ. Nếu bây giờ nó bỏ lỡ cơ hội này thì sau này sẽ khó có thể gặp lại được. Tuy nhiên, sẽ là một điều tốt nếu ký chủ có thể tiếp tục may mắn như vậy.

 Hẻm Spinner's End.

Snape ngồi cạnh ghế sofa với vẻ mặt nghiêm túc. Vừa rồi khi Ron trở về, nó thề rằng nó đã phát hiện ra một vật phẩm ma pháp hắc ám, đây chính là nguyên nhân hắn không ở trong phòng thí nghiệm mà ở trong phòng khách chờ đợi.

Tuy nhiên, lúc nhìn thấy Ron cầm theo một cuốn sổ đi xuống lầu, Snape không khỏi có chút tức giận. Chết tiệt Ron Weasley! Sao nó dám chơi hắn một vố như thế này! Nếu nó thực sự không thể nói cho hắn biết một, hai, ba hoặc bốn, thì nó có thể đợi đến khi năm học bắt đầu và cấm túc cho đến cuối học kỳ!

Đáng tiếc lần này Snape đã đoán sai.

Khoảng cách càng gần, Snape càng cảm nhận được sức mạnh ma thuật hắc ám trên cuốn sổ. Không đợi Ron đi xuống, hắn liền sải bước tiến lên giật lấy cuốn sổ.

"Thằng đần Ron Weasley! Mi không biết rằng vật phẩm ma thuật hắc ám không thể chạm trực tiếp bằng tay sao? May mắn thay, ba mi vẫn là nhân viên của Bộ Pháp thuật, và ông ta thậm chí còn không biết điều này. Nói cách khác. Thưa cậu Weasley, ông ta đã từng nói với mi, nhưng cái đầu trống rỗng của mi chứa đầy nước và mi đã quên mất tất cả về điều đó? "

...Thật là một cái lưỡi độc ác...

Kể từ kỳ nghỉ này, Snape hiếm khi có ác ý với cậu. Cậu không ngờ rằng cuốn sổ này lại khiến cậu bị mắng.

Nhưng điều khác biệt so với trước đây là Ron hoàn toàn có thể cảm nhận được nỗi lo lắng ẩn chứa trong nọc độc của Snape. Ngay lập tức, cậu nhận thấy bàn tay đang tiếp xúc trực tiếp với cuốn sổ.

"Giáo sư, người..."

Snape nhìn theo ánh mắt Ron, lén lút ho khan, "Mi cho rằng ta cũng là giống như mi- một con sên với cái đầu đầy hoa lệ sao? Mi vừa mới tiếp xúc với ma thuật hắc ám mà không có bất kỳ biện pháp bảo vệ nào?"

"Vâng. " Ron âm thầm cong môi, nhưng vẫn cảm thấy nhẹ nhõm. Điều mà cậu không nhìn thấy là Snape đã bí mật đeo tấm khiên sau khi nói lời này.

Pfft...

Zero trong đầu Ron cười thầm, nó càng ngày càng cảm thấy Snape là một người thú vị.

  ...

Sau một loạt nghiên cứu, Snape xác định rằng cuốn sổ này là một vật phẩm ma thuật hắc ám cực kỳ nguy hiểm. Mặc dù vẫn không biết nó là cái gì, nhưng điều này không ngăn cản Snape cất nó vào một nơi an toàn và biệt lập để tránh vô tình bị thương.

Sau khi làm xong những điều này, cuối cùng Snape cũng có thời gian để tra hỏi Ron.

"Nói đi." Hắn ngồi im trên ghế sofa, toát ra khí chất mà cậu không muốn gây rối.

Ron chớp mắt bối rối và hỏi một câu hỏi rất ngây thơ. "Thầy đang nói gì?"

"Mi nói gì? !" Snape gần như bật cười vì tức giận!

"Nếu ta nhớ không nhầm thì cậu Weasley vĩ đại đã không nói với Giáo sư Độc dược khiêm tốn của mi làm thế nào mi có được cuốn sổ. Hoặc, quý ngài sên, người cho rằng mình có toàn năng, đã lên kế hoạch giải quyết rắc rối 'nhỏ' này một mình à?

"Quý ngài sên là cái gì chứ?!" Mặt Ron đột nhiên tái xanh. Cậu không khỏi nghĩ đến trải nghiệm phun sên của chính mình, không khỏi hét lên.

Đối diện với cậu, sắc mặt của Bậc thầy Độc dược trở nên tối hơn.

Ron giật mình, vội vàng đổi chủ đề: "Giáo sư, cuốn sổ này là Draco đưa cho em, bảo là do ông Malfoy tặng."

Ron nói lời này, Snape rất có ấn tượng. Nghĩ đến chuyện ngày hôm đó, sắc mặt hắn không khỏi tối sầm lại.

Ông Lucius, ông thực sự đã công khai đưa vật phẩm bị cấm cho một đứa trẻ! Thuốc làm đẹp sẽ biến mất vào lần tới!

Snape tràn đầy ác ý, không chịu thừa nhận mình đang trút giận.

     Thái ấp Malfoy

Ông Malfoy vốn luôn là bậc 'quân tử '
không khỏi hắt hơi một cái, sau đó càng thêm chán nản.

Weasley chết dẫm, thằng nhóc tóc đỏ chết tiệt! Sớm hay muộn, sớm hay muộn, ta cũng sẽ khiến mi trông thật đẹp mặt!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro